Chương 7: Cô nương tóc trắng

"Giờ huynh nghỉ đi! Ta đi lên núi tìm chút thảo dược"

Phương Hoa đứng dậy cầm bát thuốc, nàng quay đầu rời đi. Nhưng... chưa đi được nửa bước, hắn lại nắm lấy tay nàng: "Cô nương đi một mình như vậy... không nguy hiểm sao? Hay... ta đi cùng cô!".

"Không phải huynh bị thương sao. Ngồi yên đây! Đoạn đường nên núi ta đi nhiều rồi cũng quen, nên huynh không cần lo quá đâu!".

"Vậy... được!".

Dứt lời, Phương Hoa quay đầu lại rồi ra khỏi phòng. Nàng lấy một chiếc giỏ đựng thuốc treo bên cửa, đeo lên lưng rồi đi.

Hàn Mặc chờ nàng đi một lúc hắn liền đứng dậy, thoái khỏi giường rồi lần theo nàng.

Hắn đi theo nàng, nhìn nàng không rời mắt. Hắn ẩn mình trong không khí, hoá vô hình, ngang nhiên đi bên cạnh nàng, bảo vệ nàng.

Ánh nắng mặt trời chiếu vào mái tóc bạch kim mềm mại của Phương Hoa, nó sáng lên, óng mượt. Lại thêm làn da trắng mịn tựa bông tuyết, khiến người ta không nhịn được mà mất khống chế, mê hoặc lúc nào không hay.

Bộ dáng nàng hái thuốc, cúi lưng xuống, ánh mắt quét từ đám cỏ này sang đám cỏ kia không bỏ sót một góc nào. Dường như... nàng đã quá quen với công việc này rồi!

Nhìn nàng ướt đẫm mồ hôi, không nhịn được mà sử dụng ma khí gọi gió đến...

Gió nhè nhẹ thổi qua, mái tóc nhẹ bay khiến mồ hôi trên trán cũng dần biến mất. Nàng nhìn nên trời, ánh nắng chiếu vào làn da ấy làm nổi bật nét ôn nhu trên khuôn mặt đẹp đẽ của nàng.

"Hôm nay trời oi vậy, không ngờ đột nhiên lại nổi gió. Cũng tốt, làm ta bớt mệt! Phải mau hái xong rồi đem về cho Hàn huynh dùng thôi!".

Hai chữ "Hàn huynh" thốt ra từ trong miệng nàng, dù biết nàng đang nói một mình nhưng hắn vẫn cảm thấy vui, cảm thấy trái tim đau đớn suốt bao kiếp người cũng lành đi phần nào.

Vì nàng là đang quan tâm đến ta!

Dẫu biết nàng là thánh y, tất nhiên việc quan tâm bệnh nhân cũng không phải điều gì lạ, nhưng... chỉ cần nàng nhớ đến ta, bất quá chỉ một chút đã mãn nguyện rồi!

"Huyết Ô? Không ngờ nó mọc ở đây!".

Bên phía vách núi có một cây Huyết Ô, toàn thân đỏ thẫm, Hàn Mặc đi bên cạnh cảm nhận được một linh khí xung quanh nó, nhưng... đây không phải linh khí thuần khiết do hấp thụ tinh hoa đất trời, mà đây... giống như nó hấp thụ máu người, cho nên toàn thân mới toàn khí hắc ám dày đặc như vậy.

Huyết Ô chỉ là cây, trong sách ghi nó chỉ mọc ở nơi ẩm ướt, nhưng mọc trên vách núi thế này... chưa từng nghe nói qua. Lại nói xung quanh đây khá hiếm người qua lại, vậy máu ở đâu? Trừ phi... cây này... có người nuôi!

Hàn Mặc thấy Phương Hoa đang đến gần cái cây đó, hắn bước đến muốn ngăn nàng lại nhưng nhận ra bản thân đang ẩn hình. Nếu đột nhiên xuất hiện, dù không bị bại lộ thân phận cũng không giấu nổi cái thân xác không bình thường này. Đột nhiên, cái khí tức cổ quái làm cơn gió thổi điên cuồng, sương đen hiện lên bao quanh Huyết Ô, những viên thỏi dưới chân vốn bình thường bỗng bay lên, hoá thành cây thương sắc bén lao về phía nàng.

Lúc này, Hàn Mặc không để ý tới việc thân phận bị nghi ngờ nữa. Hắn bất chấp lao đến bên nàng, hiện thân xác Cùng Kỳ kêu gầm một tiếng làm vang cả đất trời. Hắn tạo rào chắn, xoè rộng đôi cánh bao quanh Phương Hoa, bất chấp mọi giá phải bảo vệ nàng bình an vô sự. Hắn không muốn vòng lặp quá khứ lại xảy ra một lần nào nữa, mất nàng... mọi thứ đều là hư vô.

Mọi việc kì lạ xảy ra đột ngột khiến Phương Hoa không khỏi sợ hãi. Con vật to lớn trước mắt đang bảo vệ cô?

Trong rào chắn, đôi mắt Phương Hoa bất giác ngước lên ngắm nhìn con vật to lớn đó. Không hiểu vì sao nó lại đem đến cho nàng cảm giác như đã từng gặp, mà cái cảm giác này... nó thật giống khi gặp Hàn Mặc, vậy rốt cuộc... nó có quan hệ gì với huynh ấy? Tại sao đột nhiên bảo vệ ta? Tất cả mọi thứ, tại sao lại có cảm giác quen thuộc như thế này?

Đầu nàng đột nhiên đau như búa bổ, cảm giác có thứ gì đó đâm xuyên qua vậy. Cơn đau đưa nàng đến một nơi, xung quanh là một khu vườn khá rộng lớn với những cây hoa đào nở rộ, cánh hoa bay theo gió. Ánh mặt trời chiếu vào mặt Phương Hoa, nàng đưa tay che nắng, trong mắt xuất hiện bóng dáng mờ ảo của một cô nương.

Ánh nắng chiếu vào làm điểm nhìn của Phương Hoa khiến mọi vật trở lên mờ ảo. Nàng không nhìn rõ mặt vị cô nương đó, chỉ có thể phán đoán và cảm nhận. Cô nương ấy có mái tóc bạch kim, tuy không nhìn rõ mặt cô ấy nhưng nàng có thể cảm nhận được cái khí chất ôn nhu từ cô ấy toả ra.

Con ngươi thu hẹp lại, mọi sự chú ý của nàng đặt lên hết vào con vật to lớn kia. Là nó, chính nó đã bảo vệ nàng, chỉ là... sao nó lại xuất hiện ở đây?

Phương Hoa tiến đến gần, muốn nhìn rõ mặt vị nữ tử đó, chỉ là mới đi được nửa bước, mọi vật xung quanh trở nên tối đen khiến nàng không nhìn được gì nữa, mất phương hướng, trong lòng nàng có chút lo sợ.

"Phương Hoa!".

Giọng nói của một nữ tử nào đó vang lên, là gọi nàng sao? Vậy rốt cuộc cô là ai? Ở đâu? Nếu lên tiếng thì hãy xuất hiện trước mắt ta đi, đừng giả thần giả quỷ!

Giọng nói đó tiếp tục vang lên, trước mắt Phương Hoa xuất hiện một tia sáng trắng rồi dần dần hiện lên hình ảnh của một nữ tử, nữ tử đó toàn thân toả sáng, bước đi uyển chuyển nhẹ nhàng đến gần Phương Hoa khiến nàng không khỏi hốt hoảng, ngạc nhiên. Nữ tử đó... khuôn mặt khá giống bản thân mình.

"Cô...là ai? Tại sao lại giống ta đến vậy? Còn nữa, đây là đâu?".

Nữ tử đó nhìn nàng, cười nhẹ, chỉ là đôi mắt của nàng ta như ẩn chứa một thứ gì đó, cảm giác đầy tâm sự.

"Ta là cô, cô là ta! Đây là tiềm thức của cô. Đến lúc rồi... quay về đi. Xin chăm sóc nó thay ta, đừng để nó đau khổ nữa!".

Dứt lời, nữ tử đó đưa tay lên che đi đôi mắt của Phương Hoa, bất giác khiến nàng không tự chủ được mà nhắm mắt lại.

"Đây...ta trở về rồi sao!".

Phương Hoa mở mắt, con vật to lớn đó vẫn đứng bên dùng rào chắn bảo vệ nàng, làm nàng không tự chủ được mà nhớ đến lời nói của vị cô nương kia. Chăm sóc ai? Bảo vệ ai? Còn nữa, nếu khung cảnh vừa rồi là tiềm thức của ta thì tại sao lại xuất hiện hình dáng của con vật lớn đó? Lẽ nào... cô nương đó là muốn ta chăm sóc nó sao? Vậy cũng không phải không được, nhưng nó rốt cuộc là con gì chứ?

Những viên sỏi đột nhiên dừng tấn công, tất cả đều trở lại bình thường rồi rơi xuống đất. Mọi thứ tưởng chừng như đã kết thúc, nhưng không, phía trước xuất hiện một con Lục Xà thân to vạn trượng, toàn thân toả hắc khí chầm chậm lao đến khiến Phương Hoa sợ hãi ngã khuỵu xuống, hai chân mềm nhũn, toàn thân không rét mà run.

"T...ta phải bỏ mạng tại đây sao!".

Hot

Comments

𝓗𝓊𝓈𝒷𝒶𝓃𝒹 𝓜𝒾𝓇𝓉𝓎 💞

𝓗𝓊𝓈𝒷𝒶𝓃𝒹 𝓜𝒾𝓇𝓉𝓎 💞

vậy thì cũng không hẳn là sư phụ của hàn mặc

2022-03-30

0

Linh Ngư Nhã

Linh Ngư Nhã

Mất không(khống) chế

2022-03-07

0

Chupa

Chupa

đọc tới chỗ tóc trắng là bắt đầu nghi nghi là ma nè

2021-12-27

1

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Nỗi đau đớn khi mất đi người yêu. (Phần 1)
2 Chương 2: Nỗi đau đớn khi mất đi người yêu. (Phần 2)
3 Chương 3: Chinh phạt Thiên giới.
4 Chương 4: Đầu thai.
5 Chương 5: Chỉ muốn ở bên nàng (Phần 1)
6 Chương 6: Chỉ muốn ở bên nàng (Phần 2)
7 Chương 7: Cô nương tóc trắng
8 Chương 8: Lục Xà
9 Chương 9: Điều ước của Cùng Kỳ.
10 Chương 10: QUÂN LAM THẦN! Cút ra khỏi nàng ấy!
11 Chương 11: Cùng về trong cơn mưa.
12 Chương 12: Ôm nàng
13 Chương 13: Kể nàng nghe một câu chuyện
14 Chương 14: Căn nhà bị cháy.
15 Chương 15: Quái vật ba đầu sáu tay nơi mật thất
16 Chương 16: Lạc mất Hàn Mặc.
17 Chương 17: Cứu một mạng người hơn xây bảy toà tháp.
18 Chương 18: Mời Quân Lam Thần ăn một bữa.
19 Chương 19: Linh Cẩm
20 Chương 20: Ngươi có ý gì?!
21 Khi tác giả bít chuyện
22 Chương 21: Hội lồng đèn
23 Chương 22:Pháo hoa nở rực rỡ trên khoảng trời rộng lớn
24 Chương 23: Nàng... muốn đuổi ta đi sao?
25 Chương 24: Theo dõi chặt Thiên giới
26 Chương 25: Nơi chiến trường tàn khốc.
27 Chương 26: Ngân Hoa, nàng sẽ sớm về lại bên ta thôi!
28 Chương 27: Đạo sĩ thối
29 Chương 28: Nguồn gốc cái danh yêu nữ
30 Chương 29: Công tử ra tay giúp đỡ
31 Chương 30: Thích khách
32 Chương 31: Ta trước nay vẫn luôn yêu nàng...
33 Chương 32: Phiền ông rồi!
34 Chương 33: Tiểu Hàn Mặc
35 Chương 34: Ngân... Hoa?!
36 Chương 35: Đôi tay dính máu
37 Chương 36: Giả bệnh
38 Chương 37: Nhờ giúp đỡ
39 Chương 38: Lên kiệu
40 Chương 39: Vở kịch?
41 Chương 40: Người cùng thuyền.
42 Chương 41: Tố Nguyệt
43 Chương 42: Ngủ chung một giường
44 Chương 43: Nam nhân chạm mặt, nói sau này muốn tỷ thí với ta?
45 Chương 44: Giao dịch
46 Chương 45: Huynh còn không mau đi!
47 Chương 46: Khai Giới Chi Thần
48 Chương 47: Điện Thần Quang. Cấm thuật?
49 Chương 48: Bữa sáng
50 Chương 49: Không so đo
51 Chương 50: Vở kịch thêm một người
52 Chương 51: Điều tra từng người
53 Chương 52: Bánh hạt dẻ lần đầu gặp gỡ
54 Chương 53: Hình phạt
55 Chương 54: Tiệc tẩy trần
56 Chương 55: Hoàng đế đến thăm
57 Chương 56: Hồn độc
58 Chương 57: Kẻ đáng nghi
59 Chương 58: Thê tử gì chứ?!
60 Chương 59: Nữ nhân cay độc
61 Chương 60: Ác mộng
62 Chương 61: Mảnh vỡ in dấu những vết máu trên sàn
63 Chương 62: Nghi vấn?
64 Chương 63: Rời khỏi nàng
65 Chương 64: Lời từ biệt
66 Chương 65: Máu tanh và tiếng kêu than
67 Chương 66: Đi không để lại một lời.
68 Chương 67: Biết đâu duyên chưa cạn, ngày nào đó sẽ còn gặp nhau...
69 Chương 68: Sự kinh tởm và miệng dã thú
70 Chương 69: Kí ức vườn đào
71 Chương 70: Uống rượu bên cành đào
72 Chương 71: Nữ tử khuôn mặt như tấm băng dày
73 Chương 72: Bàn chuyện
74 Chương 73: Đan Trường Sinh ( Phần 1)
75 Chương 74: Đan Trường Sinh ( Phần 2)
76 Chương 75: Tết Tháng Trắng
77 Chương 76: Đến chùa lễ Phật
78 Chương 77: Kẻ đoản mệnh
79 Chương 78: Trúng xuân dược
80 Chương 79: Hoắc Phong Tố Nguyệt
81 Chương 80: Mặt mũi hoàng gia mất hết rồi!
82 Chương 81: Cắt đứt tình cảm
83 Chương 82: Phê chuẩn đến ngoại thành
84 Chương 83: Chuyến đi không an toàn
85 Chương 84: Chiến Thiên - Ma
86 Chương 85: Bị tập kích
87 Chương 86: Yêu quái mê hoặc lòng người
88 Chương 87: Bổn cô nương là CỬU VĨ HỒ!
89 Chương 88: Đêm lộng gió
90 Chương 89: Quang thần Hi Nhiễm
91 Chương 90: Căn bệnh lạ (Hết phần 1)
Chapter

Updated 91 Episodes

1
Chương 1: Nỗi đau đớn khi mất đi người yêu. (Phần 1)
2
Chương 2: Nỗi đau đớn khi mất đi người yêu. (Phần 2)
3
Chương 3: Chinh phạt Thiên giới.
4
Chương 4: Đầu thai.
5
Chương 5: Chỉ muốn ở bên nàng (Phần 1)
6
Chương 6: Chỉ muốn ở bên nàng (Phần 2)
7
Chương 7: Cô nương tóc trắng
8
Chương 8: Lục Xà
9
Chương 9: Điều ước của Cùng Kỳ.
10
Chương 10: QUÂN LAM THẦN! Cút ra khỏi nàng ấy!
11
Chương 11: Cùng về trong cơn mưa.
12
Chương 12: Ôm nàng
13
Chương 13: Kể nàng nghe một câu chuyện
14
Chương 14: Căn nhà bị cháy.
15
Chương 15: Quái vật ba đầu sáu tay nơi mật thất
16
Chương 16: Lạc mất Hàn Mặc.
17
Chương 17: Cứu một mạng người hơn xây bảy toà tháp.
18
Chương 18: Mời Quân Lam Thần ăn một bữa.
19
Chương 19: Linh Cẩm
20
Chương 20: Ngươi có ý gì?!
21
Khi tác giả bít chuyện
22
Chương 21: Hội lồng đèn
23
Chương 22:Pháo hoa nở rực rỡ trên khoảng trời rộng lớn
24
Chương 23: Nàng... muốn đuổi ta đi sao?
25
Chương 24: Theo dõi chặt Thiên giới
26
Chương 25: Nơi chiến trường tàn khốc.
27
Chương 26: Ngân Hoa, nàng sẽ sớm về lại bên ta thôi!
28
Chương 27: Đạo sĩ thối
29
Chương 28: Nguồn gốc cái danh yêu nữ
30
Chương 29: Công tử ra tay giúp đỡ
31
Chương 30: Thích khách
32
Chương 31: Ta trước nay vẫn luôn yêu nàng...
33
Chương 32: Phiền ông rồi!
34
Chương 33: Tiểu Hàn Mặc
35
Chương 34: Ngân... Hoa?!
36
Chương 35: Đôi tay dính máu
37
Chương 36: Giả bệnh
38
Chương 37: Nhờ giúp đỡ
39
Chương 38: Lên kiệu
40
Chương 39: Vở kịch?
41
Chương 40: Người cùng thuyền.
42
Chương 41: Tố Nguyệt
43
Chương 42: Ngủ chung một giường
44
Chương 43: Nam nhân chạm mặt, nói sau này muốn tỷ thí với ta?
45
Chương 44: Giao dịch
46
Chương 45: Huynh còn không mau đi!
47
Chương 46: Khai Giới Chi Thần
48
Chương 47: Điện Thần Quang. Cấm thuật?
49
Chương 48: Bữa sáng
50
Chương 49: Không so đo
51
Chương 50: Vở kịch thêm một người
52
Chương 51: Điều tra từng người
53
Chương 52: Bánh hạt dẻ lần đầu gặp gỡ
54
Chương 53: Hình phạt
55
Chương 54: Tiệc tẩy trần
56
Chương 55: Hoàng đế đến thăm
57
Chương 56: Hồn độc
58
Chương 57: Kẻ đáng nghi
59
Chương 58: Thê tử gì chứ?!
60
Chương 59: Nữ nhân cay độc
61
Chương 60: Ác mộng
62
Chương 61: Mảnh vỡ in dấu những vết máu trên sàn
63
Chương 62: Nghi vấn?
64
Chương 63: Rời khỏi nàng
65
Chương 64: Lời từ biệt
66
Chương 65: Máu tanh và tiếng kêu than
67
Chương 66: Đi không để lại một lời.
68
Chương 67: Biết đâu duyên chưa cạn, ngày nào đó sẽ còn gặp nhau...
69
Chương 68: Sự kinh tởm và miệng dã thú
70
Chương 69: Kí ức vườn đào
71
Chương 70: Uống rượu bên cành đào
72
Chương 71: Nữ tử khuôn mặt như tấm băng dày
73
Chương 72: Bàn chuyện
74
Chương 73: Đan Trường Sinh ( Phần 1)
75
Chương 74: Đan Trường Sinh ( Phần 2)
76
Chương 75: Tết Tháng Trắng
77
Chương 76: Đến chùa lễ Phật
78
Chương 77: Kẻ đoản mệnh
79
Chương 78: Trúng xuân dược
80
Chương 79: Hoắc Phong Tố Nguyệt
81
Chương 80: Mặt mũi hoàng gia mất hết rồi!
82
Chương 81: Cắt đứt tình cảm
83
Chương 82: Phê chuẩn đến ngoại thành
84
Chương 83: Chuyến đi không an toàn
85
Chương 84: Chiến Thiên - Ma
86
Chương 85: Bị tập kích
87
Chương 86: Yêu quái mê hoặc lòng người
88
Chương 87: Bổn cô nương là CỬU VĨ HỒ!
89
Chương 88: Đêm lộng gió
90
Chương 89: Quang thần Hi Nhiễm
91
Chương 90: Căn bệnh lạ (Hết phần 1)

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play