Trình An đang ở sau bếp soạn đồ thì ông nội đi đến.
“Làm gì mà giờ này chưa ngủ, đã trễ rồi!”
“Con soạn một số rau củ nhà mình để gửi cho nhà anh ấy. Hôm sau con ra sau vườn hái thêm vài thứ, đồ nhà mình trồng cũng an toàn hơn mua mà ông”
“Được rồi, mai hẳn làm tiếp. Đi xe xa như vậy nên nghĩ ngơi sớm đi”
Trình An gật đầu rồi để gọn đồ lại, sau đó cậu đi về giường nằm nghĩ. Do có em bé nên Trình An cũng rất mệt, cậu uống một hộp sữa xong cũng ngã lưng nằm xuống.
Thời gian qua luôn thức khuya dậy sớm nên chưa có hôm nào Trình An ngủ đủ giấc cả. Hôm nay coi như ngoại lệ vậy, cậu ngã xuống thì liền ngủ say. Đến khi nữa đêm thì ông nội đột nhiên đi đến ngồi bên giường cậu.
Ông cầm bàn tay nhỏ đó vuốt vuốt rồi tự mình khóc, chẳng biết ông suy nghĩ gì nhưng ông chỉ ngồi cạnh Trình An im lặng rất lâu, sau đó vuốt tóc cậu rồi đi quay về phòng. Dường như có chuyện gì khiến ông khó chịu lắm, điều gì khiến ông cảm thấy rất bất an. Ông lo cho Trình An hay lo cho mình cũng không rõ nữa, có điều gì rất mơ hồ và khiến ông rất nặng lòng.
Có lẽ vì thời gian của ông ở đây còn nhiều nữa. Nhưng khi thấy Trình An như thế ông chẳng yên lòng chút nào. Năm tám tuổi cùng ba mẹ mình về quê đã xảy ra tai nạn, có mỗi Trình An là được cứu sống. Trong nhà chẳng có ai khác ngoài hai ông bà chăm sóc cậu. Sau này khi đi học Trình An phải tự mình đến trường vì chẳng còn ba mẹ đưa đón nữa, ông bà nội bận đi làm ở trong rẫy nên cũng không thể ngày ngày đưa đón.
Ngày họp phụ huynh bà luôn đến nhưng là đến rất muộn, do hoàn cảnh gia đình là thế nên lúc nhỏ Trình An đã rất ngoan. Cậu học lại rất giỏi, tiền học là tiền mà thầy cô trong trường hỗ trợ nên ông bà cũng đỡ một phần. Khi lớn lên một chút Trình An đã biết đi làm kiếm tiền mỗi khi được nghĩ hè.
Một đứa nhóc đáng lẽ được sống trong sự bao bọc của gia đình thì giờ đây công việc nặng nhọc gì cũng làm. Chuyển hàng, phát tờ rơi, phục vụ, rửa bát…cậu đều làm qua.
Trình An rất hiểu chuyện, vì biết gia đình nghèo nên lúc nào cũng nhẫn nại chịu đựng, bị la mắng gì cũng xin lỗi rồi thôi. Cậu chẳng dám làm trái ý người khác, cậu hiểu mình đang phụ thuộc vào người khác để sống nên lúc nào cũng phải cúi đầu thấp một chút.
Vào năm Trình An học năm hai đại học thì ông bà bệnh nặng, tiền thuốc tiền viện phí rất cao. Cậu không đủ tiền lo nên vừa học vừa làm thêm buổi tối. Năm ấy may mắn làm gia sư ở nhà họ Phong rồi gặp được cha của Phong Thuần.
Năm ấy ông nội Phong Thuần muốn anh kết hôn nên đã đưa ra yêu cầu ‘Ông ấy muốn thấy Phong Thuần yên bề gia thất trước khi ông nhắm mắt xuôi tay’. Do tuổi già, ai già thì cũng phải mất nên Phong Thuần đã đồng ý yêu cầu đó để ông nội được yên lòng.
Rồi sau đó Trình An cùng anh kết hôn với nhau, gia đình anh ấy sẽ chi tiền cho ông bà được điều trị tại bệnh viện tốt nhất, sau khi tốt nghiệp đồng ý tạo điều kiện cho cậu có một công việc ổn định. Từ đó mới có một cuộc hôn nhân dài năm năm.
Tức là sau khi bà nội cậu mất thì trong năm sau cả hai cũng đã ra tòa ly hôn.
Trong khoản thời gian ở cạnh Phong Thuần cậu đã cố gắng hoàn thành tốt nhiệm vụ của mình, tôn trọng bản hợp đồng mà cả hai đã kí. Trình An không được phép xem vào cuộc sống của anh, không được ở gần hay chung phòng với anh khi cả hai quay về nhà riêng mà không phải ở nhà chính Phong gia.
Cậu cũng không được phép yêu anh…nhưng chẳng hiểu vì sao trái tim lại không nghe lời. Có lẽ năm năm ở cạnh nhau, nó không quá ngắn lại ngày ngày chạm mặt nên cậu không thể ngăn cản con tim của mình.
Đem lòng yêu một người không được phép sẽ rất đau đớn…Nhưng Trình An vẫn mặc kệ cơn đau mà yêu thầm Phong Thuần suốt những năm qua. Để giờ li hôn cậu lại phiền lòng đến như vậy.
Người ta nói cái gì càng cấm thì con người ta càng muốn làm, đã không được phép yêu nhưng Trình An vẫn yêu. Đã buộc lòng phải buông nhưng lại không thể, giờ đây lại giấu cả gia đình Phong Thuần mà mang con anh ấy cao chạy xa bay. Tội lỗi này rất nặng khi cậu không cho anh ấy biết mình có con, cả gan ôm cháu ruột của nhà họ mà đem giấu.
Ngày trước khi cậu nói xin lỗi chính là vì việc này, xin lỗi vì không chăm sóc được cho gia đình của Phong Thuần, xin lỗi vì có con nhưng không nói, xin lỗi vì khiến Phong Thuần bỏ lỡ người mình yêu, và xin lỗi vì thứ tình cảm này đã xuất hiện sai thời điểm….
Updated 70 Episodes
Comments
Dan Linh
ko biet tg nói về 2 con con trai yeu nhau hay la khac giới vậy mình mới đọc mà vẫn ko hiểu lắm
2021-12-19
0
Nguyệt tỷ của cưng đây~~
Uho tác giả nè~~
2021-09-02
1
iollo
ủng hộ tg 🥰
2021-09-01
0