Chương 2: Lũ con trai đều bắt nạt chị tôi. Hôm nay tôi đi nhầm nhà vệ sinh rồi !!( ; _ ; )、

Chap 2:

Giờ ra chơi, tôi đứng lên, muốn qua nhà vệ sinh rửa mặt. Tôi thực sự không thích mùi máu, tanh quá.

Lũ trong lớp vẫn nhìn tôi chằm chằm, mấy đứa con gái thì thỉnh thoảng lại cười phá lên, tôi chả quan tâm lắm, cứ như mấy con khỉ diễn trò ấy.

Tôi đưa tay nâng kính. Một tên vốn vui vẻ hòa đồng, lại đẹp trai như tôi, lần đầu biết cảm giác bị bạo lực học đường là như thế nào.

Trên đường đi, tôi để ý thấy có một tên nào đó, đi theo sau lưng tôi.

Hắn ta lấm lét, đi cách xa tôi hẳn một đoạn xa. Tôi nhận ra, sự bực mình trong lòng lại tăng lên.

Nhưng mình đang là Trần Gia Linh, mình mà đánh nó, liệu nao bà chị đi học lại, có bị bắt nạt nhiều hơn không.

Trong lòng tôi áy náy lắm.

Nghĩ thì nghĩ như thế, nhưng tính tôi vốn nóng nảy, có nhịn được bao giờ đâu.

Tên nhóc kia thì cứ đi theo, tận đến khi tôi vào nhà vệ sinh. Tôi theo thói quen, đi sang nhà vệ sinh nam.

Trong đó có người, là tên đầu ba phân. Tôi không biết sao nhà trường lại cho thể loại học sinh này đến trường nữa, nếu là trường tôi, thì sẽ bị kỉ luật tới bến vì quả tóc này mà thôi.

Nhưng điều mà tôi không thể nào nhớ được, tôi đang là con gái, và tôi vào nhà vệ sinh nam.

Hắn ta và bạn đang hút thuốc, nhìn thấy tôi đi vào thì thoáng ngạc nhiên. Hắn nhìn tôi chằm chằm, khiến tôi thật khó chịu.

Tôi bơ hắn, đi đến bồn rửa mặt, vốc nước lên lau đi vệt máu ở tay và mặt. Tôi tháo tạm chiếc kính đã nứt vỡ vì cú bóng sáng nay ra, để tạm bên cạnh.

Rồi tự nhiên tôi nhìn lên gương, tôi nhận ra, chết mẹ, nhầm nhà vệ sinh.

Thảo nào mấy tên kia cứ nhìn chằm chằm tôi. Trong mắt tôi, môt thằng con trai thì tất nhiên, nơi đây dành cho tôi. Nhưng trong mắt chúng, tôi là một con nhỏ biến thái, đã vậy còn rất ngang nhiên và nhà vệ sinh nam nữa chứ.

Nhưng tất nhiên bây giờ không được hoảng hốt. Tôi bình tĩnh lấy lại chiếc kính tính đeo lên, thì đã bị một bàn tay cướp đi.

Một tên trong bọn kia, cười phá lên, đeo vào mắt.

“ha ha, nhìn xem kính của con bé biến thái này. Bỏ kính ra nên đi nhầm nhà vệ sinh à”

Tên tóc ba phân lầm lì tiến lại phía tôi. Tôi hơi cúi mặt xuống, vì để che đi cái mặt da trắng lại quá trời nam tính của tôi, cũng để tránh đi cái cơn bực khi nhìn ánh mắt gợi đòn kia.

Hắn ta đứng bên cạnh tôi, nhìn vào cái gương trước mặt.

“Nhìn xem ai đây nào. Thèm muốn quá nên phải vào đây sao”

Nếu đây là một đứa con gái nào đó, chắc chắn sẽ đổ gục vì giọng nam tính của hắn. Nhưng đây là tôi, một thằng con trai, có chân giữa, tôi buồn nôn chết mất.

Bàn tay khốn nạn kia còn đang vòng đến eo của tôi. Cái quái gì vậy, thằng chó này. Đại não tôi bùng nổ.

Chị gái đáng thương của tôi phải chịu đựng bao nhiêu vậy cơ chứ.

Tôi nắm chặt tay, giữ lấy cái tay của thằng kia, mắt giận dữ nhìn hắn. Hắn quắc mắt, lườm tôi. Tôi cũng lườm lại hắn. Tên khốn này.

Thấy ánh mắt tôi, hắn như tức giận.

“Sao, vào tận đây mà còn làm giá à.”

Nói rồi hắn kéo tôi vào buồng vệ sinh ngay đó.

Tôi bị bất ngờ, mất thăng bằng để hắn kéo đi.

Lũ còn lại thì phá lên cười.

“Anh Hạn hôm nay gu mặn quá nhỉ.”

“Anh Hạn ơi nhẹ tay thôi nhé”

“Ha Ha Ha”

Tôi bị đẩy lên nắp bồn cầu, hắn nắm hai tay tôi lại. Dù sao cũng là một thằng con trai, thế quái nào hắn ta khỏe vậy, tôi không thể nào giẫy ra được. Tôi vùng vẫy, muốn đẩy hắn ra, nhưng tôi càng chống cự, hắn càng giữ chặt hơn.

Tôi mặt đỏ tía tai nhìn hắn.

Một tay hắn giữ tay tôi, một tay bắt đầu tháo nút áo tôi.

Thật không thể nhịn được nữa, tôi thầm nhủ. Thân thể tôi ghê tởm hắn, hai tay cũng vì gồng lên mà bị hắn nắm đến tím ngắt. Tôi kéo được tay mình ra, bèn tặng hắn một cú đấm.

Bốp!

Một cú đấm dùng hết sức lực còn lại, mang theo cơn giận bùng nổ.

Một lũ ở ngoài vẫn chưa biết gì, vẫn cười hô hô kêu anh Hạn làm nhẹ thôi.

Hạ Hạn, kẻ bị tôi đấm, đang như bị thần kinh mà cười phá lên.

“Nhóc con, mi đi tập võ đấy à, đấm đau thế, sức lực cũng không nhỏ đâu nhỉ.”

Tôi nhìn hắn, thằng chó, hôm nay ông đây đánh chết mày.

Nghĩ rồi tôi lao thẳng vào đánh hắn. Hắn lại chỉ ôm đầu nằm chịu đòn. Thế trận một chiều khiến cơn giận của tôi cũng rất nhanh nguôi đi. Tôi đứng lên khỏi người hắn, cũng kéo tay hắn đứng lên. Tôi không phải một tên khốn nạn như hắn, tôi chính là quân tử.

Hạ Hạn ngồi trên nắp bồn cầu, cười cười rút bao thuốc lá ra.

Tôi không thích mùi thuốc lá, không vui, nhíu mày bước ra khỏi buồng vệ sinh.

Cã lũ kia thấy tôi lành lặn đi ra thì ngạc nhiên, chạy qua xem đại ca của chúng. Sau khi thấy Hạ Hạn bị đánh bầm dập, cả lũ nhìn tôi với con mắt ngơ ngác.

Tôi cười khẩy, nâng tay lên nắm cho cơ to ra, ngụ ý, chúng mà mày động đến tao nữa thì biết tay tao.

Nói rồi tôi phủi phủi áo, bước ra khỏi nhà vệ sinh.

Một thân ảnh vụt qua, kéo tay tôi vào góc tường, hắn ta như đã chờ tôi từ rất lâu rồi, trên mặt hắn hiện rõ vẽ sốt ruột.

Tôi giật tay ra, mẹ kiếp, lũ đàn ông ở trường này cứ nhằm vào chị tôi hoài vậy. Có lẽ tôi nên đấm cho từng thằng một trận, cho bọn nó hiểu ra mới được.

Tên kia kéo tôi ra một góc ít người qua lại, nhìn tôi hằn học.

“Cô đang làm cái gì thế.?”

Hắn ta gắt lên với tôi.

Tôi kiểu : ?? Ủa alo, anh gì ơi, anh bị sao thế, ai mới là người đang làm gì cơ?

Thấy tôi không nói gì, hắn lại tiếp tục.

“Cô dây dưa với bọn thằng Hạn làm gì, muốn làm tôi mất mặt sao? Hay cô thích nó, muốn đi theo nó à?”

Tôi càng nghe càng khó hiểu, hắn ta đang sủa cái vẹo gì vậy nhỉ.

Hắn ta càng ngày càng nói nhiều, giọng điệu lại như đang quở trách tôi. Hắn nói tại sao tôi lại đi vào vệ sinh nam, xong tại sao tôi lại bỏ kính ra, rồi tại sao lại dây dưa với tên học tra của trường là Hạ Hạn .

Tôi khó chịu rồi. Mẹ kiếp ông đây đi nhầm có được không, với cả, nhìn có giống tôi thích liên quan đến tên khốn ba phân kia không? là hắn ta quấy rối tôi kia mà. Mà hơn hết, tên này lại là ai nữa. Hắn ta lấy quyền gì để mà chỉ trích chị tôi, bây giờ đang là tôi ở đây.

Tôi đưa tay ngắt lời cái tên đang thao thao bất tuyệt trước mặt.

“ Mày là thằng nào?”

“Muốn gây sự với tao à”

Tôi lạnh lùng hỏi. Bố tổ, đánh nhau thì để tôi đánh một thể, lải nhải khiến tôi đau hết cả đầu, tôi có quen nó đâu cơ chứ.

Tên kia nhìn tôi bất ngờ lắm.

“Em..Em..”

Hắn ta lắp bắp. Hai tay run run chỉ chỉ vào mặt tôi, hắn nói.

“tại sao em lại như vậy, em chính là chê tôi không bằng tên đó, chê tôi nghèo đúng không.”

Tôi lại càng không thể hiểu nổi tên này. Tôi nhìn một lượt đánh giá hắn từ trên xuống dưới. Cái tên trước mặt này cũng cao tầm mét tám, sáng sủa, nhưng không đẹp trai. Đôi mắt hắn toát lên sự lừa dối, khiến tôi khó chịu.

“Anh trai này” tôi nói “ anh có thể đừng bị điên trước mặt tôi được khô..?” tôi nói được một nửa mới nghĩ ra, lẽ nào là người yêu của chị tôi.

???

Tôi nhìn lại hắn ta một lần nữa, nà ní, lẽ nào gu chị tôi lại thế này ư?

Hắn ta thì vẫn đang chất vấn tôi.

Ôi trời ơi đau đầu quá.

Tôi lấy tay mình bịt miệng hắn lại.

“Theo anh nói thì.. anh là người yêu ch.. à người yêu của tôi à ?”

Hot

Comments

ghệ đích pự của kacchan

ghệ đích pự của kacchan

Truyện chưa gì đã chán òm 🤡

2021-12-15

2

hai tay anh ôm con gấu nhỏ

hai tay anh ôm con gấu nhỏ

Chịu, cái thằng kia 100% hãm l cho xem

2021-12-15

2

Bakugou Katsuki

Bakugou Katsuki

=)) chịu, đi nhầm nhà vệ sinh nữa

2021-12-15

0

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play