Ký Ức Bị Đánh Cắp
...Thành phố X ....
Khí trời mát mẻ độ vào thu, hoà cùng màn đêm tĩnh lặng - thiên thời địa lợi cho những giấc ngủ dài.
Đã là ba giờ sáng, tại căn hộ thuộc một chung cư bình dân, cô gái nhỏ với vẻ đẹp mĩ miều đang gật gù trước bàn làm việc. Để diễn giải lý do vì sao, cô kiên trì, miệt mài đến như vậy thì có lẽ cần một quá trình dài.
...----------------...
..." Rầm "...
Cơn buồn ngủ đạt đến đỉnh điểm, trán Hiểu Tâm đập xuống bàn một cái đau điếng, tay phải cô xoa lấy xoa để, Hiểu Tâm vô thức kêu lên.
- Au, đau quá!!! Không được rồi, mình không cố nổi nữa... Ngủ vậy, mai còn phải đi làm!!!
Cô gái nhỏ cẩn thận sắp xếp lại từng chồng tài liệu, quan sát đèn đóm một lượt rồi nhanh chóng di chuyển đến chiếc giường mềm mại-chân ái của cô ngay tại thời điểm này.
"Phải, tôi là Mộc Hiểu Tâm, hai mươi lăm tuổi, là một luật sư vừa ra trường không bao lâu, vừa hay lại bị cuộc đời vùi dập... À mà, tôi vẫn còn độc thân vui tính chán! Nếu như không cố gắng, tôi sợ mình sẽ mãi chìm sâu dưới đáy xã hội đầy tham vọng này mất thôi!!!"
Những lời tự sự vừa rồi, đêm nào trước khi ngủ, cô cũng mang ra nghiền ngẫm. Mục đích chính là vì cô muốn bản thân mình không ngừng hoàn thiện, lý tưởng sống của cô phải ngày một được nâng cao. Bố mẹ cô cũng đã có tuổi, họ cần một cuộc sống đủ đầy. Quả là một cô gái đầy tham vọng nhưng mà là tham vọng vì tình thân.
...----------------...
... "Tít... tít... tít..."...
Tiếng báo thức vang lên chói tai, Hiểu Tâm giật mình với tay ra tắt. Cô vươn vai một cái.
- Hơ... ngày mới lại đến rồi, mình ngủ chưa có đã gì hết!!!
Rời xa chiếc giường đầy mị lực, cô vệ sinh cá nhân rồi tranh thủ chuẩn bị đến chỗ làm.
Vẫn như thường lệ, chăm chỉ đến tận khuya thì là vậy nhưng cô chưa từng đi trễ ngày nào. Huyên thuyên cùng một vài đồng nghiệp khác trong khi chờ thang máy, Hiểu Tâm đến được bàn làm việc lúc nào không hay. Công việc đầu tiên của mọi ngày là kiểm tra thư điện tử, nếu vẫn không có vụ gì mới, các luật sư sẽ tiếp tục xử lí công vụ còn dở dang.
"May mắn" thay, vừa click vài đường chuột, Hiểu Tâm nhận được thư của trưởng văn phòng Luật.
"Đại tập đoàn của thành phố X muốn chiêu mộ bốn luật sư riêng cho vụ tố tụng cuối năm. Bộ phận chúng ta đề xuất cô, Hiểu Tâm! Cô chuẩn bị cho vụ này ổn chứ?"
"Vâng Trưởng phòng, lại Luật kinh tế ạ?! Vụ này để cho em!”.
"Chà !!! Tốt lắm, tinh thần làm việc ít ra phải cỡ như này ăn lên chứ. Không hổ danh là át chủ bài của tổ chúng ta!"
"Ây! Sếp lại phóng khoáng lời khen với em rồi. Thế còn danh tính với cả thông tin chi tiết khi nào em nhận được ạ?!"
"À, sớm thôi. Bên Đoàn Luật sư đang ráo riết thu nhận. Dự là tầm hai ba hôm nữa sẽ đến tay chúng ta."
"Vâng ạ, sếp yên tâm, em sẽ cố gắng hết sức!!!"
"Được rồi, có chí khí! Cả bộ phận đều tin tưởng cô!"
"Cảm ơn sếp!!!"
...----------------...
Cuộc hội thoại vừa kết thúc, Hiểu Tâm quay trở về với những công vụ cũ. Thế nhưng bằng một linh tính nào đấy, cũng rất có thể vì là vụ tố tụng liên quan đến thế mạnh bản thân làm Hiểu Tâm đặc biệt hưởng ứng. Hàng loạt tên tuổi của các tập đoàn lớn có, nhỏ có dần hiện ra trên màn hình máy tính cô. Phải, là cô chủ động tìm. Để mà xứng với ba chữ "đại tập đoàn" thì quả thật thành phố X này không có quá năm, một vài thông tin nổi bật hiện lên khiến Hiểu Tâm bất giác rùng mình.
Ấy nhưng mà nói đi cũng phải nói lại, Hiểu Tâm cho rằng những tập đoàn có tiếng thì tất nhiên họ không thiếu luật sư có miếng trong giới, chắc chắn là không đến tay cô. Khiêm tốn mà công nhận, ở cái thành phố này, một luật sư hội tụ đủ các yếu tố ưu tú chưa có đến được mười người. Và cô là một trong số đó mặc dù tuổi nghề còn quá trẻ.
...----------------...
...Ba ngày sau...
Những gì Hiểu Tâm lo sợ gần như đều trở thành sự thật. Vụ tố tụng cuối năm thuộc về tập đoàn lớn hàng đầu thành phố - gia tộc Hoàng Ấn, mà người đảm nhiệm trong trách này lại là cô. Biết bản thân vướng phải một tình thế cực kì tồi tệ, cũng chẳng còn đường lui nào thích hợp hơn, Hiểu Tâm đành ngậm ngùi chấp nhận.
Ngày hôm nay đối với Hiểu Tâm mà nói thực sự rất vô vị. Cả một đoạn ngày dài lê thê cuối cùng cũng chịu nhường chỗ cho các vì tinh tú rồi. Hiểu Tâm nhanh chóng thu dọn tài liệu, quay trở về nhà. Đứng giữa đại lộ lớn chờ đèn báo giao thông, cô cứ mãi nghĩ ngẩn ngơ, lơ đễnh về quá khứ, tiếng nhạc bất ngờ từ người vang lên, Hiểu Tâm cũng phần nào tỉnh táo lại.
- Alo, Ninh Hinh?! Tớ nghe này!
- Yo, bảo bối của tớ vừa tan làm à? Nghe giọng cậu mệt thế?
- Phải, phải tớ vừa mới tan làm đây, vẫn còn lang thang ngoài đường. Chờ tí, tớ về đến nhà rồi gọi lại cậu.
- Hê, thôi khỏi khỏi, cậu gửi định vị đi, tớ tạt ngang đón luôn. Đi, bọn mình đi ăn!
- Chà!!! Đại minh tinh cuối cùng cũng có thời gian trống để ăn một bữa với tớ rồi à?!
- Đã vậy rồi thì làm sao tớ từ chối được-Hiểu Tâm vui vẻ chấp thuận.
- Có thế chứ!!! Yêu quá, yêu quá đi. Gửi đi nha, tớ sang liền đấy.
Ninh Hinh vừa cúp máy thì đã nhận được định vị của Hiểu Tâm. Rất nhanh sau đó, cả hai gặp được nhau.
Ninh Hinh cùng Hiểu Tâm là bạn thanh mai trúc mã, cô là con gái rượu của một hộ doanh nghiệp tư nhân chuyên về ngành công nghiệp may. Ở thời điểm hiện tại, Ninh Hinh đã là một đại minh tinh cực kì thành công trong sự nghiệp diễn xuất này.
Về phần gia cảnh Hiểu Tâm, cũng như người bạn của mình, Hiểu Tâm từng được xem là độc nhất tiểu thư của Mộc thị - tập đoàn tài chính khá nổi tiếng thời tám năm về trước.
Mọi chuyện đều dừng lại ở hai chữ "đã từng", trong quá khứ, một biến cố lớn ập đến khiến gia sản Mộc thị nói nhẹ là đóng băng, còn nói nặng thì chính là phá sản. Sự kiện đó gây nên biết bao trắc trở nặng nề cho Mộc gia, mãi cho đến nay cơ bản gia đình cô vẫn không có nổi một tia hy vọng trở mình. Là người chứng kiến hoàn cảnh éo le mà Hiểu Tâm mắc phải, Ninh Hinh vốn rất đau lòng. Hiện tại bản thân tự chủ kinh tế vững vàng, nên cô đã giúp đỡ Hiểu Tâm rất nhiều, Hiểu Tâm vô cùng biết ơn vì điều đó. Có thể nói, động lực chính giúp Hiểu Tâm không ngừng cố gắng là bố mẹ và Ninh Hinh.
...****************...
Updated 74 Episodes
Comments
Kei
Ở đoạn đối thoại này, nếu được thì mình mong sẽ có thêm một ít dấu hiệu để người đọc có thể dễ dàng biết được đó là lời thoại của ai.
Có nhiều cách, còn mình thì hay sử dụng cách dẫn đi kèm với hành động nè (giống câu này bạn đang dùng).
Tóm lại ý của mình là nên cho thêm 1-2 câu dẫn thay vì để thoại nguyên một lượt như vầy á :>
2024-10-09
4
Nguyễn Thị Nhi
/Smile/
2024-10-24
2
Nguyễn Thị Nhi
/Smile//Smile//Smile//Smile/
2024-10-24
1