Thật xui xẻo

Sáng hôm sau, Hải My dậy sớm chuẩn bị đồ dùng cần thiết để tới trường. Vệ sinh cá nhân xong cô đứng nhìn gương mặt trong gương đưa tay lên chạm nhẹ từng nơi làn da trắng, mịn màng, chiếc mũi cao thanh tú, ánh mắt to tròn như muốn cuốn người nhìn còn có mái tóc đen nhánh buộc đuôi ngựa, thân hình cao m67, cùng với đôi chân dài thẳng tắp, mặc lên người bộ đồng phục lại trông càng mới mẻ, lại nghĩ thật đáng tiếc với nhan sắc này có thể tìm được bao nhiêu người tốt hơn tại sao nữ phụ này ôm chấp niệm với nam chính lại còn nặng tình như vậy. Dọn dẹp đồ xong cô cũng không có ý định ở lại ăn sáng, gọi cho tài xế tới đón, rồi xuống lầu vừa vén lại tóc vừa nói nói với vú Trương:

- Hôm nay con phải đến trường sớm vú không cần phải làm đồ ăn phần của con.

Nghe vậy vú Trương đang bận rộn trong bếp cũng vội chạy ra:

- Con đã khỏe lại hẳn chưa? Vẫn còn sớm cứ ngồi xuống đây ăn một chút rồi hãy đi ta làm xong rồi đây. Mau mau

Hải My mở miệng từ chối:

- Đã tốt hơn rồi. Con còn phải tới kí túc xá lấy sách vở mới có thể tới lớp học

- Nếu ngồi lại ăn có thể sẽ không kịp, lát nữa con sẽ ăn trên trường sau cũng không vấn đề

Vú Trương nhanh tay nhanh miệng chạy vội vào phòng bếp nói vọng ra:

- Vậy con đợi ta chút!

Bà lấy bánh sandwich vừa làm xong cùng với chút sữa đổ vào bình sau đó nhanh chóng đi ra đưa cho cô:

- Tối qua con ăn rất ít, cầm lấy trên xe có thể ăn lót dạ

- Không có ta bên cạnh nhớ chú ý sức khỏe một chút. Việc học tuy quan trọng nhưng vẫn nên dành thời gian nghỉ ngơi.

Cô hơi ngẩn người, lần đầu tiên cô được người thân quan tâm như vậy, mặc dù trước đây dì cô không đối với cô rất tốt nhưng dì rất bận cũng khô khan chưa từng nói lời quan tâm, thoáng chốc cô thấy ấm lòng. Trước đây cô đọc tiểu thuyết” Ta cùng nam thần học bá yêu đương” này ấn tượng với nữ phụ một phần cũng do tình cảm của gia đình đối với Hải My rất chân thật, cha con nữ phụ tuy không hoà hợp nhưng khi cô xảy ra chuyện cha nguyện ý từ bỏ công ty mà cả đời gây dựng đổi lấy bình yên cho cô. Bất động một chút cô liền đáp:

- Vâng. Con đi đây tài xế cũng tới rồi. Vú cũng nhớ giữ gìn sức khỏe.

Tiễn cô ra đến cổng vú Trương đứng nhìn cô lên xe vẫn cố nói vọng theo:

- Nhớ lời ta dặn ăn uống đầy đủ….

Đợi chiếc xe đi khuất bà bà mới yên tâm vào nhà, lại nhìn căn nhà rộng lớn như vậy cũng chỉ có mình bà cô đơn lẻ bóng, căn nhà này cũng không phải có mình bà làm công nhưng họ tới làm xong việc liền đi thời gian nói chuyện cũng không nhiều.

……Đứng trước cổng trường, một trong những ngôi trường danh giá bậc nhất cả nước, Hải My có chút lo lắng về việc học của mình, dù sao cô cũng đang học năm cuối đại học vô cớ xuyên vào đây trở lại những năm cấp 3, tuy trước đây thành tích học tập cô luôn dẫn đầu nhưng đã qua mấy năm rồi giỏi đến đâu cũng khó có thể nhớ được kiến thức, lại nói thành tích học tập ở trường của Hải My cũng rất tốt, càng nghĩ càng thấy đau đầu, về sau nhất định phải đọc thật nhiều sách mới có thể củng cố.

Bước đi trên sân trường trên vai khoác chiếc balo dáng người đẹp mắt cùng với khuôn mặt xinh xắn, vẫn còn khá sớm trên sân trường không có nhiều người lắm nhưng ánh mắt mọi người hướng đến cô cũng ít. Tiếng mọi người thì thầm to nhỏ vô tình lọt vào tai cô:

- Cô gái kia càng nhìn càng thấy thật cuốn hút

- Đây chẳng phải bạn học ngày đó trên sân bóng bị té ngấy sao. Lúc ấy cũng không có biết bạn học này lại trông xinh đẹp như vậy

- …..

Cô đi đến kí túc xá tới cầu thang trước ngã rẽ kí túc xá nam và nữ, còn bậc cuối cùng thì vô tình va phải người khác, cả người ngả ra phía sau, tưởng chừng sắp ngã thì một bàn tay vòng ra sau eo cô kéo cô trở lại, đột ngột va vào lồng ngực vạm vỡ của người kia, ngẩn người vài giây cô nhanh chóng chủ động kéo khoảng cách giữa 2 người rồi cúi đầu vội vàng nói:

- Thật xin lỗi bạn học là do tôi không chú ý. Xin lỗi….

Chưa kịp nói xong thì một giọng nói lớn từ đâu truyền tới cắt đứt câu nói của cô:

- Cố Minh cậu có thể đi chậm chút không.

Nghe thấy cái tên cô không khỏi giật mình Cố Minh kia không phải nam chính đó chứ, vừa dứt câu liền thấy được một bạn học chạy tới vỗ vai chàng trai trước mặt cô, thở hổn hển. Lúc này cô mới ngước mắt lên nhìn nhân vật mình va phải, khuôn mặt tinh tế, đẹp một cách hoàn mỹ, nhưng lại toát lên vẻ lạnh lùng, khó gần. Lúc này cô thoáng nghĩ “ Cái tượng đài bất động đẹp trai này 99% hẳn là nam chính rồi …”. Cô thầm than cho số phận “ ngày đầu tiên đã mắc tội không biết về sau sẽ thảm đến như nào”. Nam sinh bên cạnh vừa chạy tới liền phát hiện có Hải My ở đây liền mở lời hỏi thăm:

- Hải My cậu khỏe lại rồi chứ?

Cô cười ngượng ngùng đáp:

- Cảm ơn, mình đã tốt nhiều rồi!

Cả 2 nam sinh bất động trong giây lát, học chung với Hải My cũng năm thứ 2 nhưng chưa từng thấy cô gái này cười mặc dù bình thường cũng rất xinh đẹp nhưng luôn lạnh lùng, như thế nào ngã xong liền biết cười, lại còn trông dễ gần hơn, ánh mắt cũng cuốn hút đến như vậy. Cố Minh phản ứng rất nhanh trong phút chốc liền bước đi, từ đầu đến cuối nửa lời cũng chưa từng nói, Lê Ngọc Dương nhanh chóng chạy theo:

- Tôi đã nói cậu đợi tôi cùng đi mà

Hải My trở về kí túc xá lấy sách vở xong cũng cùng Ngô Hương Lan lên lớp học.

Trong tiểu thuyết có viết cô ngồi ngay phía bên cạnh Cố Minh, vì chủ nhiệm xếp chỗ ngồi theo lực học, trước đây Hải My thật vất vả mới có thể ngồi nơi này, khi chưa thích Cố Minh học lực cô rất bình thường, nhưng sau đó biết được thành tích của anh luôn rất tốt cách cô một khoảng lớn, từ đó về sau cô nghiêm túc học tập, kết quả về sau thành tích của cô luôn bám sát Cố Minh cũng đường đường chính chính làm bạn cùng bàn với nam chính. Nghĩ vậy Hải My trong lòng có chút hoảng, dù sao cô cũng ngồi cạnh nam chính, tuy Cố Minh hiện tại không ghét cô nhưng nghĩ đến kết cục bi thảm kia khó tránh khỏi rùng mình.

Gần đến giờ vào lớp, đột nhiên một giọng nữ mang theo vui mừng, trong trẻo cất lên :

- Cố Minhhhh

Không nói cũng biết cô gái này hẳn là nữ chính Hà Ninh Phương, mỏng manh dễ vỡ, đụng chuyện liền khóc của cuốn tiểu thuyết, cũng vì đặc điểm này khi đọc truyện cô có chút khó chịu, thậm chí còn cảm thấy nữ chính có phần vô dụng, tuy là con gái nhưng đâu thể giải quyết mọi chuyện bằng nước mắt. Hải My hướng mắt ra trước cửa thì Cố Minh Và Lê Ngọc Dương đang tiến về phía mình còn có nữ chính ríu rít bên cạnh giống như một cái đuôi khó mà chặt đứt, vô tình trong lúc đó Cố Minh cũng nhìn cô, hai người cứ vậy chạm mắt nhau.

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play