CHAP 2: Phục vụ
Biết được cá đã cắn câu, bà ta liền cười khúc khích rồi nói:
“Ngài yên tâm, tôi xem nó như con gái của tôi mà. Nhưng mà vì thế nên….tôi muốn nâng giá lên gấp 10 lần tương đương 50 tờ tiền lớn”
Anh cũng biết thừa là có người mẹ nào lại bán con mình như thế. Anh cũng biết mình bị ép giá đối với một món hàng xấu xí này, nhưng anh không thể nào kiềm chế dục vọng với người con gái trước mặt.
“Được.”
Nói rồi anh lướt ngang qua cô mà không quên nhìn cô như chào tạm biệt. Đối với cô, nó thật thô bỉ, ánh mắt đó làm cho da gà da vịt của cô nổi hết cả lên.
Những ngày sau đó, cô được bà ta đối đãi đặc biệt, cả ngày chỉ ngồi ăn và nhìn đoàn khách ra vào kĩ viện. Nhưng cô lao động quen rồi, chẳng mấy chốc cô lại lao đầu vào việc lau sàn. Bà lớn thấy thế, liền to tiếng:
“Cái loại xấu xí như mày được ưu đãi thì lại không biết điều. Khôn hồn thì tránh xa những thứ dơ bần đấy ra.”
Cô không chịu dừng lại, vừa lau, vừa ngước lên đôi co với bà ta:
“Ăn rồi nằm như thế tôi sẽ bị béo ra. Bà muốn ngài ta nhìn thấy tôi như thế chứ?”
Xem xét lại thì lời cô nói cũng đúng. Nhưng bà ta vẫn không muốn cô làm việc này, liền bảo cô đứng dậy rồi đưa cô đến nơi như quầy tiếp tân của kĩ viện:
“Cô hướng dẫn cho cô ta làm sổ sách, đừng cho cô ta trốn đi động vào mấy thứ dơ bẩn đấy!”
Rồi cô ngồi lại học thống kê số liệu và nhiều thứ trên máy tính. Tuy chưa học hết cấp ba vì khi mẹ nuôi mất, cô cũng buộc phải nghỉ ngang nhưng cô lại nhanh chóng thành thạo công việc trên máy tính mà không một chút sai sót nào. Điều đó làm người chỉ dạy cô phải ngạc nhiên.
Những ngày này, cô cũng vài lần nghĩ kế hoạch trốn khỏi đây nhưng một cô gái không có gì ngoài tên tuổi thì ra bên ngoài chẳng phải nguy hiểm hơn sao?
Thời gian như được tua nhanh, chưa gì đã đến ngày 30 của hai tháng sau, cái ngày định mệnh mà cô phải phục vụ cho Lục Phong Diên. Bà lớn đã chuẩn bị một bộ váy cùng nội y mới cho cô.
Nhưng đợi mãi, đợi mãi đến tận tối muộn mà anh chưa tới. Bà lớn thì tức tối chửi bới còn cô thì vui trong lòng. Hơn 12 giờ đêm, cô nghĩ rằng hắn không tới nữa, vui vẻ toan chạy lên phòng thì bên ngoài vang lên tiếng bước chân dồn dập cùng lời bàn tán. Đúng, Lục Phong Diên đã đến. Đan Đan liền bị kéo lại.
Đứng đối diện với anh, cô chỉ biết cúi đầu, nhiều lần bà lớn nhắc nhở nhưng cô không làm được, cô không thể đối diện với đôi mắt như hổ đói của anh. Được dặn dò từ trước, cô bắt đầu mấp máy môi:
“C…chào ngài, x…xin ngài chỉ bảo em.”
Lời vừa nói ra như làm cho anh thêm hứng thú. Anh không nhịn được mà bế bổng cô lên đi xuống căn phòng bí mật dưới tầng hầm.
Trên chiếc giường mềm mại cao cấp, anh liền vứt cô xuống làm chiếc váy bó mới của cô bị chùn lên làm lộ ra chiếc quần lót ren mới. Anh liền để đùi gối mình kẹp giữa hai chân cô, ra sức cọ cọ đùi gối vào chiếc quần ren che chắn huyệt nhỏ làm nó không ngừng tiết ra chất dịch.
Tay anh liền nhanh chóng vén chiếc váy lên làm lộ đôi gò bồng đào trắng nõn. Vùi đầu vào hít lấy hương thơm từ khe ngực, tiện tay, anh vén chiếc áo ngực vướng víu làm gò ngực nhún nhảy. Anh bóp nắn liên hồi nó làm cho đỉnh hồng dần cứng lên. Anh liền đưa miệng vào cắn mút đỉnh hồng làm cô phát ra âm thanh khó chịu:
“Hah…bỏ ra…ah…..xin ngài….ưm….xin…ah…ngài đừng động vào….ư…người tôi!”
Cô ra sức dãy dụa trước sự tấn công dồn dập của anh. Nhưng sức cô làm sao rồi lại con mãnh thú đó chứ?
Anh trườn lên ngấu nghiến đôi môi căng mọng xinh đẹp của cô. Môi cô mím chặt lại, anh ra sức dùng lưỡi cạy nó ra. Cạy thành công, chiếc lưỡi anh liền vào trong khoang miệng thơm tho đảo uốn liên tục như muốn trao đổi dịch bọt với cô.
Đột nhiên anh đẩy mạnh cô ra, dùng tay sờ lên môi mình:
“Là máu. Cô được lắm. Người đâu?”
Nghe tiếng anh gọi, bà lớn cùng vệ sĩ liền xông vào. Thấy máu trên môi anh, bà lớn liền xông lên đánh đập cô dã man, vừa đánh, vừa chửi:
“Con chó này, có tốt mà không biết hưởng, mày chết với bà.”
Nói rồi bà ta ra sức đá vào bụng cô làm cô hét lên những tiếng thất thanh. Từ bên ngoài nghe thấy, anh liền vội vàng chạy vào hất người bà ta văng ra xa làm bà ta kêu lên oái oái nhưng không làm gì được. Rồi anh gằn giọng lên:
“Người của tôi, ai cho bà cái quyền động vào cô ấy.”
Được anh đỡ dậy, cô liền đẩy anh ra, dùng chút sức lực cuối cùng chạy thoát. Nhưng những tên vệ sĩ cao to chắn đường cô lại, bắt cô quay lại trước mặt anh. Dùng đôi mắt căm phẫn nhìn vào người đàn ông trước mặt, cô buông lời chửi rủa:
“Tên khốn nạn, nếu anh thích tôi như thế thì thả tôi ra đi, đừng có giở cái trò đê tiện đó.”
Nhìn vào khuôn mặt nhỏ nhắn ra sức ghét bỏ anh, nó lại càng làm cho anh thêm hứng thú. Khoé miệng anh khẽ cong lên, chỉ vào bà lớn rồi nói:
“Bà, gọi cô gái thành thục nhất ở đây lên cho tôi. Năm phút nữa không có, thì liệu cái mạng chó của bà.”
Bà ta dập đầu sợ hãi rồi chạy đi tìm cô gái như lời anh nói.
Tại đây, cô bị bọn vệ sĩ trói ngồi ở ghế đối diện chiếc giường cao cấp đó. Cô vẫn một mực chửi rủa anh cùng bọn vệ sĩ nhưng nhận lại là những cái nhìn sắc lạnh.
Đúng năm phút sau, bà lớn đi cùng một cô gái tên Như Ý bước vào. Đó là một trong những người mà cô chơi thân tại nơi kĩ viện lạnh tình người này.
Updated 70 Episodes
Comments
Anh Nguyen
bắt ép
2024-04-06
0
Nkhanhvzii
a nhà bẩn nha =)) sau này đối xử với c nhà ko tốt t đào lại quá khứ liền
2023-04-22
4