Chap 4: Xin việc

CHAP 4: Xin việc

Kiều Đan Đan dạo quanh khu phố xa lạ với đôi chân trần cùng bộ quần áo rách rưới trên nền tuyết lạnh đang tan. Dường như nơi này ở rất xa khu phố lúc trước. Những dãy nhà không dày kin kít nhưng cũng không quá thưa thớt. Cô ngẫm nghĩ:

“Đã vậy rồi, sao ta không bắt đầu từ đây nhỉ?”

Sau đó, cô vỗ vào hai bên má mình, hô hào phấn chấn. Đi tìm một cửa hàng có cánh cửa kính loáng bóng có thể soi gương, cô nhìn ngắm mình ở đấy rồi chỉnh trang lại đầu tóc rồi đi kiếm việc làm.

Đan Đan lại đi một vòng quanh khu phố, không chừa một ngõ ngách nào, cũng tìm được khá khá quán ăn tuyển nhân viên. Nhưng họ ra sức từ chối vì ngoại hình của cô. Có nơi còn xua đuổi, chửi mắng cô thậm tệ:

“Cút đi, xấu xí như cô cũng đòi vào đây làm á? Mơ đi!”

Dù bị từ chối nhiều là thế như cô vẫn không nản chí vì thiên đường của cô mới chỉ bắt đầu.

Tầm xế chiều, Đan Đan tìm được một đôi vợ chồng nhà giàu dán giấy tìm giúp việc cho ngôi nhà của họ. Không ngần ngại, cô liền vào ứng tuyển.

“Tuy em chưa làm giúp việc cho nhà nào nhưng em có kinh nghiệm trong việc nấu nướng, giặt giũ, lau sàn, dọn dẹp ga giường…”

Nói đến đây Đan Đan biết mình đã lỡ lời liền lấy tay bịt miệng rồi cười ngại. Hai vợ chồng đó không có phản ứng gì ngoài việc nhìn chằm chằm vào cô. Cô sợ hãi, lúng túng cào cào lên chiến quần sờn cũ, miệng thì cười nhưng trong lòng đầy tiếc nuối:

“N…nếu hai người muốn từ chối thì không sao đâu, em quen rồi.”

Lời vừa thốt ra, hai vợ chồng liền cười ồ lên, họ nhìn cô bằng ánh mắt trìu mến:

“Bọn ta không quan tâm đến ngoại hình của em, nghe em nói thế, ta sẽ cho em vào thực tập hai tháng, em thấy thế nào?”

Hai mắt cô sáng rỡ, cúi đầu cảm ơn họ rối rít:

“Cảm ơn, cảm ơn hai ngài.”

“Ô chết, không cần xưng hô trịnh trọng vậy đâu!”

Đan Đan ngại ngùng gãi đầu. Bởi vì sống trong kĩ viện quá lâu nên có một số thứ cô vẫn chưa thể thay đổi được.

Sau đó, đôi vợ chồng dẫn cô tham quan căn nhà lớn, chỉ bảo cô những việc phải làm, vì có kinh nghiệm cùng đầu óc sáng dạ, cô làm quen rất nhanh.

Bíp…bíp…bíp.

Trong lúc cô đang nấu nướng, một hình bóng nhỏ bé đi đôi dép hơi bụ bẫm lại gần cô. Đứa trẻ nom như chỉ mới hai ba tuổi.

Không biết đã bao lâu cô được nhìn thấy em bé vì trong kĩ viện nghiêm cấm việc có trẻ em.

Đan Đan liền giật mình sợ hãi nép vào một góc phòng hờ sinh vật nhỏ bé kia. Nhưng vẻ đáng yêu búng ra sữa của đứa bé dần cảm hoá được cô. Trong đầu liền xuất hiện suy nghĩ muốn chạm vào đứa bé đó. Cô liền tiến lại gần, lại gần một chút một.

Đứa bé khi nhìn rõ khuôn mặt của cô, liền giật mình oà khóc chạy đi tìm mẹ. Bà chủ thuê cô liền hớt hải chạy đến:

“Có chuyện gì vậy bảo bối?”

Đứa bé sà vào lòng mẹ nó, thút thít nói vừa chỉ về phía cô:

“Con ma…huhu có con ma…trong nhà mình.”

Đan Đan đứng hình vì lời nói của đứa trẻ. Chẳng lẽ khuôn mặt này đáng sợ thế sao?

Ánh mắt người phụ nữ dán chặt lên cô làm cô lúng túng, tay chân loạn xạ giải thích:

“Chị ơi, em không cố ý, đứa trẻ, đứa trẻ lại gần em trước.”

Nhưng người mẹ liền lắc đầu, gọi người chồng đến bàn bạc. Sau một hồi, họ lấy ra vài đồng tiền lẻ dúi vào tay cô:

“Bọn ta xin lỗi, con trai ta không thể sống chung với em. Đây là chút tiền ăn uống, mong em nhận cho và thông cảm.”

Cô hiểu ý gật đầu rồi cười, nhưng đôi mắt lại đỏ hoe lên đi về phía cổng.

Trời lúc này đã tối đen, Đan Đan đành tìm lại chỗ hôm qua nằm để ngủ. Khi đến nơi đó, những tiếng nói ầm ĩ của đàn ông vang lên:

“Mẹ kiếp mấy con chó lại bắt được mớ hàng của tao rồi! Tao mà không trốn được chắc giờ phải tù mọt gông.”

Lời nói đao to búa lớn làm cô sợ hãi lũi chân lại về sau.

Rắc.

Tiếng động của cành cây khô do cô dạo phải đã thu hút sự chú ý của chúng. Một tên đàn ông đi ra xem xét, thấy được cô đang bỏ chạy. Thế là hắn hô hào cả đám đuổi theo cô.

Nhưng sức một người con gái sao so được bọn đàn ông. Cô liền bị chúng bắt giữ lại.

“Khai mau, mày đã nghe thấy gì?”

Cô sợ hãi dáng vẻ bặm trợn của chúng, miệng lắp bắp:

“T…tôi thật sự chưa nghe thấy gì, tôi không biết món hàng nào cả!”

Chính cô cũng không biết mình vừa tự thốt ra lời thú tội.

Một tên to lớn xuất hiện, mình mẩy hắn ta xăm kín mít. Dường như đó là đại ca của chúng. Một tên lên tiếng:

“Đại ca, xử nó sao?”

Tên đại ca tiến lại gần cô, trông hắn vẫn còn rất trẻ. Bàn tay to thô ráp nâng mặt cô lên, khoé môi hắn ta liền xuất hiện nụ cười xảo quyệt.

“Xấu xí như này thì làm gì được nhỉ? Hừ hay là làm đồ chơi cho ta tối nay đi!”

Bọn thuộc hạ liền chê bai:

“Thôi hay là làm gì khác đi đại ca, bọn em không thèm nó đâu.”

“Tao nói sẽ cho mày à? Cô ấy là của tao!”

Tên đại ca gắt gỏng lên nhưng đôi mắt cứ nhìn khắp cơ thể cô.

Sau đó bọn chúng kéo cô đến một nơi kín đáo rồi lui đi chỉ còn một mình tên đại ca ở với cô.

Đan Đan biết sắp có chuyện gì xảy ra nên cô lập tức cúi xuống chân hắn nước mắt giàn giụa:

“Tôi xin anh, anh thả tôi đi, tôi hứa sẽ không nói gì với ai cả…hức. Hay là anh sai khiến tôi làm trâu làm ngựa cũng được nhưng xin anh, xin anh đừng làm chuyện đó.”

Tên đại ca ngồi xuống nhấc đầu cô lên, hắn khẽ gạt mái tóc dính trên khuôn mặt cô ra, mắt đối mắt, hắn liền xuất hiện cảm giác thương xót cho người con gái này.

Nhưng không, đó chỉ là giây phút nhất thời thôi. Hắn liền đè cô ra nền tuyết lạnh lẽo và xé từng mảnh áo của cô. Đan Đan ra sức phản kháng, giãy giụa rồi đánh vào khuôn ngực rắn chắc của hắn. Nhưng càng đánh, hắn lại càng thấy hứng thú.

Sau lớp áo cuối cùng, bầu ngực căng tròn của cô lộ ra khiến hai mắt hắn sáng rỡ lên, liền lao vào chúng làm cô hét thất thanh lên kêu cứu, nhưng tuyệt nhiên không có bóng dáng của sự xuất hiện.

Bốp.

Tiếng đánh giòn giã làm hắn gục lên người của cô, dòng máu tươi thấm đẫm nền tuyết.

Do sức nặng và thân thể kiệt sức, đôi mắt cô dần trĩu lại rồi rơi vào hôn mê. Trước lúc hoàn toàn mất đi lý trí, cô mờ thấy những bóng người màu đen đang làm gì đó.

Hot

Comments

Anh Nguyen

Anh Nguyen

bọ bắt nạt

2024-04-06

0

💞🌸Yumi🌸💞

💞🌸Yumi🌸💞

khúc này khó hiểu quá!

2022-11-05

1

Huyền Đăng

Huyền Đăng

hay quá tác giả oi 👍

2022-06-30

4

Toàn bộ
Chapter
1 Chap 1: Chuỗi ngày đau khổ
2 Chap 2: Phục vụ
3 Chap 3: Trốn khỏi địa ngục
4 Chap 4: Xin việc
5 Chap 5: Mục đích mờ ám
6 Chap 6: Ra mắt nàng dâu mới
7 Chap 7: Truy đuổi
8 Chap 8:Muốn động vào cô ấy, bước qua xác tao
9 Chap 9: Che đậy
10 Chap 10: Quả là phu nhân của Lục Phong Diên ta!
11 Chap 11: Vợ là thư ký mới
12 Chap 12: Vị đối tác bí mật
13 Chap 13: Thì ra đó là mục đích của anh!
14 Chap 14: Mục tiêu vào tròng
15 Chap 15: Tôi muốn ly hôn
16 Chap 16: Người lạ hiếm hoi
17 Chap 17: Chúc phúc
18 Chap 18: Ai cho cô cái quyền động tay động chân với vợ tôi!
19 Chap 19: Là anh cố ý
20 Chap 20: Đối đầu Trị Doanh
21 Chap 21: Biết vậy tôi trúng đạn cho rồi!
22 Chap 22: Di chuyển lưỡi của cô đi.
23 Chap 23: Vẫn còn là ẩn số
24 Chap 24: Đưa đồ ăn
25 Chap 25: Bị đầu độc
26 Chap 26: Hai người có vẻ thân thiết quá nhỉ?
27 Chap 27: Hãm hại
28 Chap 28: Bị chuốc thuốc
29 Chap 29: Mất khống chế
30 Chap 30: Dục vọng lấn át
31 Chap 31: Vết sẹo
32 Chap 32: Trục xuất
33 Chap 33: Lần đầu đi phi cơ
34 Chap 34: Con sẽ không để mẹ đi đâu.
35 Chap 35: Gặp mặt thượng nghị sĩ
36 Chap 36: Trưởng nam nhà thượng nghị sĩ
37 Chap 37: Nếu như thế thì tôi thích lắm
38 Chap 38: Hay… em đã bị vẻ đẹp này hút hồn rồi?
39 Chap 39: Hoả hoạn, cứu người.
40 Chap 40: Có kẻ đứng đằng sau
41 Chap 41: Tấn công đột ngột
42 Chap 42: Không thoát khỏi cái chết
43 Chap 43: Em đang thèm khát tôi sao?
44 Chap 44: Tôi hứa
45 Chap 45: Làm chuyện vợ chồng
46 Chap 46: Tôi sẽ tìm em
47 Chap 47: Nguy hiểm (1)
48 Chap 48: Nguy hiểm (2)
49 Chap 49: Nguy hiểm (3)
50 Chap 50: Cô ấy là Kiều Đan Đan, là vợ tôi đấy!
51 Chap 51: Làm dì thất vọng rồi
52 Chap 52: Không thể niệm tình
53 Chap 53: Thay đổi nhanh chóng
54 Chap 54: Đi học sao?
55 Chap 55: Đòi hỏi quá đáng
56 Chap 56: Trùng hợp
57 Chap 57: Rắc rối
58 Chap 58: Ghen
59 Chap 59: Bữa tiệc xa hoa trên du thuyền
60 Chap 60: Đến lúc đấy ăn em cũng chưa muộn
61 Chap 61: Lâm Hạo Giang xuất hiện
62 Chap 62: Sự việc không được bình thường
63 Chap 63: Tạm tin
64 Chap 64: Bắt cóc
65 Chap 65: Mười cái mạng của mày, cũng không lấp nổi
66 Chap 66: Thoát chết trong gang tấc
67 Chap 67: Thừa cơ ăn đậu hũ
68 Chap 68: Tắm cùng nhau
69 Chap 69: Hạnh phúc (End)
70 Thông báo truyện mới!
Chapter

Updated 70 Episodes

1
Chap 1: Chuỗi ngày đau khổ
2
Chap 2: Phục vụ
3
Chap 3: Trốn khỏi địa ngục
4
Chap 4: Xin việc
5
Chap 5: Mục đích mờ ám
6
Chap 6: Ra mắt nàng dâu mới
7
Chap 7: Truy đuổi
8
Chap 8:Muốn động vào cô ấy, bước qua xác tao
9
Chap 9: Che đậy
10
Chap 10: Quả là phu nhân của Lục Phong Diên ta!
11
Chap 11: Vợ là thư ký mới
12
Chap 12: Vị đối tác bí mật
13
Chap 13: Thì ra đó là mục đích của anh!
14
Chap 14: Mục tiêu vào tròng
15
Chap 15: Tôi muốn ly hôn
16
Chap 16: Người lạ hiếm hoi
17
Chap 17: Chúc phúc
18
Chap 18: Ai cho cô cái quyền động tay động chân với vợ tôi!
19
Chap 19: Là anh cố ý
20
Chap 20: Đối đầu Trị Doanh
21
Chap 21: Biết vậy tôi trúng đạn cho rồi!
22
Chap 22: Di chuyển lưỡi của cô đi.
23
Chap 23: Vẫn còn là ẩn số
24
Chap 24: Đưa đồ ăn
25
Chap 25: Bị đầu độc
26
Chap 26: Hai người có vẻ thân thiết quá nhỉ?
27
Chap 27: Hãm hại
28
Chap 28: Bị chuốc thuốc
29
Chap 29: Mất khống chế
30
Chap 30: Dục vọng lấn át
31
Chap 31: Vết sẹo
32
Chap 32: Trục xuất
33
Chap 33: Lần đầu đi phi cơ
34
Chap 34: Con sẽ không để mẹ đi đâu.
35
Chap 35: Gặp mặt thượng nghị sĩ
36
Chap 36: Trưởng nam nhà thượng nghị sĩ
37
Chap 37: Nếu như thế thì tôi thích lắm
38
Chap 38: Hay… em đã bị vẻ đẹp này hút hồn rồi?
39
Chap 39: Hoả hoạn, cứu người.
40
Chap 40: Có kẻ đứng đằng sau
41
Chap 41: Tấn công đột ngột
42
Chap 42: Không thoát khỏi cái chết
43
Chap 43: Em đang thèm khát tôi sao?
44
Chap 44: Tôi hứa
45
Chap 45: Làm chuyện vợ chồng
46
Chap 46: Tôi sẽ tìm em
47
Chap 47: Nguy hiểm (1)
48
Chap 48: Nguy hiểm (2)
49
Chap 49: Nguy hiểm (3)
50
Chap 50: Cô ấy là Kiều Đan Đan, là vợ tôi đấy!
51
Chap 51: Làm dì thất vọng rồi
52
Chap 52: Không thể niệm tình
53
Chap 53: Thay đổi nhanh chóng
54
Chap 54: Đi học sao?
55
Chap 55: Đòi hỏi quá đáng
56
Chap 56: Trùng hợp
57
Chap 57: Rắc rối
58
Chap 58: Ghen
59
Chap 59: Bữa tiệc xa hoa trên du thuyền
60
Chap 60: Đến lúc đấy ăn em cũng chưa muộn
61
Chap 61: Lâm Hạo Giang xuất hiện
62
Chap 62: Sự việc không được bình thường
63
Chap 63: Tạm tin
64
Chap 64: Bắt cóc
65
Chap 65: Mười cái mạng của mày, cũng không lấp nổi
66
Chap 66: Thoát chết trong gang tấc
67
Chap 67: Thừa cơ ăn đậu hũ
68
Chap 68: Tắm cùng nhau
69
Chap 69: Hạnh phúc (End)
70
Thông báo truyện mới!

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play