WAR FAIRY
Ngày 14 tháng 8 năm 1971, được sự ủy thác điều tra từ cơ quan nghiên cứu thuộc bộ hải quân Mỹ.
Đội nghiên cứu do tiến sĩ Philip Zimbardo đứng đầu đã tiến hành một thí nghiệm với thời hạn rất ngắn - chỉ hai tuần.
Mục đích của cuộc thí nghiệm này là thu thập dữ liệu, để hiểu được những vấn đề cơ bản mà lính thủy đánh bộ thường phải đối mặt trong nhà tù hải quân.
Đối tượng bị bắt phải tập trung để tham gia cuộc thí nghiệm là những sinh viên đại học với sức khỏe bình thường.
Tuy nhiên, chỉ đến ngày thứ hai kể từ lúc bắt đầu, cuộc thí nghiệm đã phải đối mặt với những vấn đề nghiêm trọng về mặt đạo đức.
Các sinh viên đóng vai tù nhân đã bị đánh đập và xúc phạm bởi những sinh viên đóng vai quản ngục. Tệ hơn nữa, các quản ngục thật cũng tham gia vào những hành vi bạo lực.
Kết quả là thí nghiệm buộc phải dừng lại sau sáu ngày kể từ khi bắt đầu.
Cuộc thí nghiệm này sau đó được biết đến với cái tên "thí nghiệm nhà giam Stanford".
Dù trái với đạo đức và bị chỉ trích rất nhiều nhưng nhìn trên quan điểm tâm lý học thì kết quả thu được rất phong phú và tuyệt vời.
Điểm tương đồng giữa "thí nghiệm nhà giam Stanford" và "thí nghiệm Milgram" được tiến hành trước đó là sự biểu hiện cho tính chất của con người.
Trong môi trường bị phong tỏa này, khi một nhóm người phải phục tùng quyền lực thì nhóm người nắm quyền lại càng tự tung tự tác một cách không giới hạn.
Phân tích hiện tượng được gọi là "sự phục tùng quyền lực" cho ta kết quả thật đáng kinh ngạc.
Hiện tượng này không hề liên quan đến tính cách, lý trí hay lương tri của mỗi cá nhân mà được gây ra bởi việc "phi cá nhân hóa", thông qua việc khiến các cá nhân phải thích nghi với một vai trò.
Nói cách khác, hai thí nghiệm trên cho thấy rõ ý chí của con người phụ thuộc vào môi trường xung quanh và không hề bị ràng buộc bởi bản chất hay mức độ lương thiện của mỗi người.
Từ kết quả đó, suy cho cùng thì ai cũng có thể làm quản ngục ở Auschwitz.
(Note: Auschwitz là một trại tập trung khét tiếng bởi sự tàn bạo thời Đức Quốc Xã)
Rốt cuộc, mỗi người trong chúng ta luôn bị ảnh hưởng bởi môi trường xung quanh.
Sau khi nhận ra những vấn đề đó trong những năm đại học, điều đầu tiên hắn cảm nhận được không phải sự khó chịu mà là cảm giác chấp nhận như một lẽ tự nhiên và hắn mong đợi nó sẽ như thế.
Vô tâm? Người máy? Khô khan? Phi nhân tính? Việc trăn trở hay phiền não về mấy điều đó chưa bao giờ là một vấn đề đối với hắn.
Hắn là một kẻ theo chủ nghĩa thực dụng và chủ nghĩa hoàn hảo, đối với hắn thì mấy kẻ vô dụng nên chết hết đi, lũ đó sống chỉ tổ làm hao tổn thêm tài nguyên của thế giới này mà thôi.
Con người là sinh vật có thể thích ứng được với sự thay đổi của hoàn cảnh. Thích ứng với hoàn cảnh có nghĩa là khi bế tắc vẫn cáng đáng tốt vai diễn mà mình đã được giao.
Quản ngục là quản ngục, mà tù nhân là tù nhân.
Bằng lối suy nghĩ đó, hắn vừa có thể qua lại giữa thế giới công việc và sở thích mà vẫn đảm bảo được những tháng ngày bình yên.
Đương nhiên, công việc phải được tiến hành một cách năng suất để không phá hủy đi khoảng thời gian vô giá ấy.
Nhờ đó, khi bước chân vào tuổi ba mươi, cuối cùng đồng lương của hắn cũng đã đạt tới một khoảng đủ khiến hắn cảm thấy tự hào. Đồng thời hắn cũng đã có cho mình một con đường thăng tiến vững chắc.
Công ty và cấp trên cũng rất hài lòng về giá trị mà hắn đem lại. Nhờ vậy, hắn thăng tiến một cách thuận lợi ở bộ phận nhân sự và cuối cùng trở thành trưởng phòng.
Đúng, đúng vậy. Tôi là người có một công việc rất quan trọng. Cho dù có sai, cho dù có nhầm lẫn ở đâu đi nữa thì chắc chắn không có lý do gì để tôi gặp phải cái tình cảnh như hiện tại.
Trong khi vẫn còn đang mải mê nghĩ về kì nghỉ sắp tới thì một thứ ánh sáng bao quanh tôi bỗng loé mạnh, sau đó bóng tối bao trùm. Khi ánh sáng nhoà dần, cảnh vật xung quanh tôi hiện ra rõ ràng như cũ. Tuy nhiên, nó không còn là căn phòng làm việc quen thuộc nữa.
"Ngươi là kẻ được chọn à?"
Với một chiếc sừng nhỏ giữa đầu cùng tấm áo choàng loè loẹt, sinh vật lông lá và kì dị trước mặt tôi trôi nổi bồng bềnh trong không trung. Nó quá dị hợm để được gọi là tiên, quá ác độc để được gọi là thiên thần, nhưng cũng quá yên tĩnh để được gọi là ác quỷ.
Câu trả lời có thể là 1 trong 3 khả năng sau.
Thứ nhất, tôi đã gặp tai nạn và được cứu sống một cách kì tích, bác sĩ đang khám bệnh cho tôi nhưng tôi lại không nhận thức được điều đó một cách bình thường. Nói cách khác, có khả năng cao là mắt hoặc não của tôi đã bị tổn thương nặng.
Thứ hai, tôi sắp chết, đang ảo tưởng hoặc nhìn thấy ảo giác. Có thể đây là hiện tượng hồi quang phản chiếu của cuộc đời tôi.
Thứ ba, tôi đang trải nghiệm 'Mộng Hồ Điệp' xảy ra tại thế giới thực. Đúng, rất có khả năng là tôi đang mơ ngủ.
"Đúng là lũ điên khùng. Toàn suy nghĩ vớ vẩn."
Nó đọc được suy nghĩ của mình sao? Nếu đúng là thế, căn cứ theo tính bảo toàn bí mật và quyền riêng tư thì đây là một hành vi khó chịu và cực kì đáng ghét.
"Đúng vậy. Đọc suy nghĩ của mấy tên không có lòng trắc ẩn như các ngươi thật khó chịu."
"Ngạc nhiên thật... Không ngờ ác quỷ lại thực sự tồn tại."
"Còn tưởng ngươi sẽ nói gì. Hoá ra là vậy."
Trên đời chỉ có thần và quỷ mới có khả năng vượt quá lẽ thường. Mà nếu thần thật sự tồn tại, thế giới này đã không vô lý đến vậy. Thế nên chắc chắn không có thần linh trên đời. Vậy nó chắc chắn là ác quỷ. Chứng minh xong.
"Lũ hỗn xược các ngươi dám ăn nói như thế trước mặt bề tôi của đức chúa trời sao?"
Lũ hỗn xược à? Số nhiều cơ đấy. Hoá ra vẫn còn người khác ngoài tôi. Có nên cảm thấy nhẹ nhõm vì mình có nhiều đồng chí không nhỉ? Thật vi diệu.
"Mấy tên điên không có chút lòng trắc ẩn như ngươi thật làm ta bực mình. Lũ các ngươi chưa học qua mười điều răn sao?"
Một: Ngoài Chúa ra thì không có vị thần nào khác.
Hai: Không bừa bãi xướng tên của thần, chủ nhân của ngươi.
Ba: Lưu tâm ngày Chủ nhật, gìn giữ sự linh thiêng của nó.
Bốn: Kính trọng cha mẹ.
Năm: Chớ có sát sinh.
Sáu: Chớ có ngoại tình.
Bảy: Chớ có trộm cắp.
Tám: Chớ có lừa dối người khác.
Chín: Chớ có ham muốn vợ của người khác.
Mười: Chớ có ham muốn tài sản người khác.
Những lời đó lướt qua đầu tôi như thể tôi có năng lực ngoại cảm vậy.
À thì, nói sao nhỉ, cũng khá phiền đấy.
Dù gì tôi cũng sinh ra trong một xã hội đa tôn giáo, đã quen với những hành động tùy tiện nhờ vào thứ gọi là "tính khoan dung của tôn giáo".
Bị nhắc nhở về các điều răn chỉ càng khiến tôi thêm lúng túng.
Mà quan trọng nhất, tại thế giới của tôi có thể có nhiều tôn giáo nhưng tuyệt nhiên không có một tôn giáo nào thờ phụng chúa cả. Thế thì tôi nên học nó kiểu gì đây?
"Đó chính là lý do ngài ấy quyết định sẽ phá hủy thế giới của ngươi."
Phá hủy luôn à? Vậy cái gã tự xưng là chúa trời đó có khác gì tôi cơ chứ. À không, gã ta độc ác hơn nhiều.
Một con quỷ tự xưng là chúa trời? Thật nực cười.
Mà tôi cũng chẳng quan tâm về nó lắm, thứ khiến tôi quan tâm bây giờ là tại sao lại triệu hồi tôi tới đây và...
Chuyện gì sẽ xảy ra với tôi?
"Ngươi là một trong những kẻ may mắn được chọn. Chúa sẽ tái sinh ngươi ở một thế giới khác, Ngài sẽ ban cho ngươi sức mạnh. Hãy tạo ra hỗn loạn và từ đó lan truyền về sự vĩ đại của Ngài cho những con người lạc lối ở nơi đó."
Vậy là gã 'chúa' đó muốn có chiến tranh, sau đó lợi dụng nó để thúc đẩy niềm tin của con người vào thần linh à? Hắn ta chắc chắn là quỷ rồi.
"Tốt thôi! Nhưng ta sẽ được gì khi làm điều đó?"
"Được phụng sự cho đấng tối cao là một vinh hạnh vô cùng to lớn, nó vượt xa mọi phần quà trên thế gian này."
Nói cách khác là ta sẽ chẳng được cái quái gì chứ gì. Làm việc mệt nhọc và rồi không được trả công ư? Có thằng điên nào sẽ đi chấp nhận nó cơ chứ?
"Ngươi không có quyền lựa chọn ở đây! Hãy đi và làm theo những gì Ngài giao phó. Ngươi có thể sử dụng sức mạnh bằng cách ca ngợi tên Ngài, nhớ kĩ điều đó."
Dứt lời, con quái vật búng tay một cái.
Ngay sau đó, tôi có thể cảm nhận được từng phần trên cơ thể của mình dần bị tách rời.
Tôi đã chết!
Updated 66 Episodes
Comments
Hòn
Thật sự thì tui không bàn gì về cách viết cũng như nội dung của tác phẩm thật sự chất lượng. Tui công nhận sự đầu tư chỉnh chủ của tác giả nhưng vẫn còn sạn và thật sự một người nghiên cứu kỹ về tôn giáo nhú tôi thấy là một điểm trừ( Nếu ai ko quan tâm đến vấn đề này thì sẽ dễ dàng bỏ qua nhưng nó là thứ đã khiến tui ngưng đọc từ những chương đầu). Việc Chúa tạo ra thế giới rồi lại chủ quan hủy diệt nó trong khi đã tạo ra mười điều răng? Việc bạn trích luôn 10 điều răng chẳng khác nào khẳng định sự nhận biết về tồn tại của Chúa đối với thế giới ban đầu trong khi lại phủ nhận nó.
2024-01-20
1
Sun(~‾▿‾)~
Cuối cùng cũng đăng lại tác phẩm, yêu tác giả :v
2022-09-07
12