Chương 3

Tiếng chuông vào lớp cuối cùng cũng vang lên cùng. Mọi người đều ngồi vào chỗ của mình chuẩn bị cho một ngày học đầu tiên. Cũng ngay lúc này cánh cửa lớp mở ra, một thầy giáo trung niên chầm chậm bước vào lớp trên tay là một tập tài liệu rồi bước thẳng lên bục giảng bắt đầu nói:

- Thầy tên là Khang Thịnh, thầy sẽ là giáo viên chủ nhiệm lớp chúng ta trong năm nay. Thầy mong rằng năm học đầu tiên này sẽ để lại cho các em những kỉ niệm thật đẹp cùng nhau.

Một tràn pháo tay bên dưới lớp vang lên, Khang Thịnh mỉm cười gật đầu một cái rồi nói tiếp:

- Giờ thì để mở đầu cho buổi học đầu tiên này thì bây giờ chúng ta sẽ lần lượt tự giới thiệu về bản thân mình để chúng ta làm quen với nhau.

Thầy nói xong thì mọi người bên dưới từng người một đứng dậy giới thiệu về bản thân. Hy Hoa giới thiệu rất lưu loát và hoàn thiện, nhưng khi cậu để ý xung quanh thì vẫn nghe thấy những tiếng xì xào từ những người bạn. Có lẽ họ đang bàn tán với nhau về chuyện lúc sáng nay.

Khi mọi người đã giới thiệu xong xuôi thì thầy giáo xoay người ghi lên bản điều gì đó rồi lại nói tiếp:

- Được rồi, bây giờ chúng ta sẽ bắt đầu bầu ban cán sự lớp cho năm học này... Còn về việc sơ đồ lớp thì đây là đầu năm học nên thầy sẽ cho các em có thể tùy ý sắp xếp chỗ ngồi. Sau này thầy sẽ theo dõi tình hình học tập và sẽ xếp chỗ lại cho phù hợp cho việc học tập sau. Được rồi quay về việc bầu ban cán sự, các em có muốn đề cử ai hay tự đề cử thì dơ tay lên phát biểu cho cả lớp bầu chọn. Đầu tiên chính là vị trí lớp trưởng, các em muốn dành nó cho ai?

Thầy giáo vừa ngắt lời thì bên dưới ngay lâoj tức đã có một cô gái hớn hở dơ tay phát biểu:

- Dạ thầy em xin đề cử Hàn Thiên làm lớp trưởng ạ.

Hàn Thiên liếc mắt nhìn qua người con gái vừa nói. Anh học ở ngôi trường này từ lớp một, đương nhiên danh tiếng và độ cứng đầu của anh thì mọi giáo viên trong trường đều biết rõ.

Thầy giáo nghe vậy đứng im một hồi. Thầy đương nhiên biết danh tiếng của vị thiếu gia này từ các giao viên dạy lớp dưới rất lâu rồi. Một lúc sau, thầy lại lên tiếng:

- Còn ai xung phong làm lớp trưởng nữa không?

Cả lớp lúc này đều im lặng, đương nhiên chẳng có ai dại dột mà đi tranh giành với một nhân vật tiếng tăm như anh. Thầy giáo cũng ngập ngừng một hồi rồi cuối cùng cũng lên tiếng:

- Nếu không còn ai đề cử nữa thì bạn Hàn Thiên sẽ là lớp trưởng của chúng ta trong năm học này. Các em hãy cho bạn một tràn vỗ tay nào.

Cả lớp đồng loạt vỗ tay, nhiệt liệt tán thưởng thì trong số đó một nỗi sợ được hiện lên trong mắt Hy Hoa càng rõ ràng.

"Không biết cậu Hàn Thiên đó làm lớp trưởng rồi thì có làm khó mình không nữa. Dù sao sáng nay mình cũng đã lỡ chọc cho cậu ấy bực bội rồi."

- Bây giờ đến vị trí tiếp theo là lớp phó học tập có ai có ý kiến góp ý là ai không?

Thầy giáo lại tiếp tục điều khiển lớp bầu cử.

Ngay khi thầy vừa nói xong thì một cô gái khác liền đứng lên nói:

- Dạ thưa thầy, em tên là Mỹ Liên, em tự đề cử mình đảm nhiệm vị trí này ạ. Mình hứa sẽ cố gắng hết sức để giúp đỡ mọi người trong năm học này.

Cả lớp đồng loạt trợn mắt bất ngờ, vì họ không thể nào ngờ có người lại gan dạ dám tự nguyện làm công việc ở gần nơi nguy hiểm nhất là Hàn Thiên.

- Vậy cả lớp từ nay Mỹ Liên sẽ là lớp phó học tập của lớp ta. Các em hãy vỗ tay cho sự đóng góp cho tập thể của bạn ấy nào.

Cả lớp vỗ tay thật to, riêng cô gái Mỹ Liên ấy thì lại nhếch mép nghĩ thầm

"Cuối cùng sau bao năm ta cũng đã có cơ hội tiếp cập anh ấy."

- Vậy lớp trưởng và lớp phó học tập đã được bổ nhiệm, chúng ta còn cần một lớp phó kỉ luật kiêm lớp phó lao động nữa. Vì thầy nghĩ hai vị trí này cũng không có gì nặng nhọc hay khó khăn cả nên cô sẽ chọn người cho hai vị trí này thôi! Có ai xung phong hay muốn đề cử không?

- Cho cậu ta làm đi thầy.– Một cánh tay chỉ thẳng về phía Giai Thụy, cả lớp lúc này vô thức mà đồng loạt hướng về phía người phát ra tiếng. Nhược Đông mỉm cười nói tiếp:

- Em thấy vị trí lớp phó lao động ấy là hợp với cậu ấy nhất rồi! Chẳng ai làm được việc này tốt bằng cậu ấy đâu, em chắc chắn đấy.

Khanh Thịnh quay qua hỏi Giai Thụy:

- Em giúp lớp mình đảm nhận chức vụ này có được không?

- Dạ... dạ cũng được ạ.

Giai Thụy đứng dậy ngập ngừng một chút rồi cũng đồng ý với thầy. Giai Thụy ngồi xuống ghế, tức giận mà liếc mắt nhìn về phía Nhược Đông đang đắc ý mỉm cười nhìn cậu ở phía sau.

- Được rồi nếu không còn ai chịu nhận chức thì Giai Thụy sẽ là lớp phó kỉ luật kiêm lao động của lớp ta. Cả lớp cho bạn ấy một tràn pháo tay nào.

Thầy ghi một loạt tên ban cán sự lên bản rồi lại nói:

- À chúng ta còn một vị trí nữa đó là bí thư, vì vị trí này là sự liên kết giữa nhà trường và lớp chúng ta nên chúng ta sẽ cần một bạn năng động và chịu khó một chút. Có ai tự đề cử không nào?

Hàn Thiên từ nãy đến giờ vẫn một mực im lặng mà nằm ngủ lúc này mới ngẩng mặt lên ngả lưng ra sau ghế, khuôn mặt lười nhác mà trả lời thầy giáo.

- Vị trí này cứ để cho Hy Hoa đảm nhận đi thầy. Dù sao thì em thấy cậu ta rất năng động đấy.

Hy Hoa nghe đến tên mình thì choáng váng lập tức đứng lên trong đầu thầm nghĩ:

" Không được, mình không nên làm việc này."

Thấy cậu không nói gì mà chỉ cúi đầu xuống bàn, thầy giáo bắt đầu hỏi:

- Hy Hoa em làm được việc này không?

- Dạ dạ em nghĩ em không...

Còn chưa nói hết câu, một tiếng đập mạnh lên bàn phát ra khiến cho cậu liền hốt hoảng một lần nữa cúi mặt xuống bàn không dám nói tiếp. Một lát sau cậu cũng bất đắt dĩ phải nhỏ giọng đồng ý.

Thầy giáo cũng biết rằng Hy Hoa không muốn làm chức vụ này, nhưng vì cậu là bị Hàn Thiên uy hiếp cũng như vừa nãy cậu cũng đã mở lời đồng ý nên thầy cũng không thể giúp gì được nữa.

- Được rồi. Vậy bây giờ lớp ta đã có đầy đủ ban cán sự lớp. Các em hãy tôn trọng các bạn ấy và giúp đỡ nhau để cùng tạo ra một tập thể đoàn kết. Buổi học đến đây là kết thúc, các em có thể đi ăn trưa.

Sau khi chào hỏi thầy giáo xong xuôi, Giai Thụy xoay qua hỏi Hy Hoa nãy giờ vẫn đang ngơ ngác:

- Nè chúng ta cùng nhau xuống căn tin không?

Hy Hoa vẫn chưa hoàn hồn được từ lúc nãy, thì nghe người bạn thân hỏi thì cũng ngập ngừng đồng ý. Thế là hai người bạn vừa mới thân với nhau cùng đi xuống căn tin mua hai phần cơm rồi tìm một nơi vắng vẻ dưới gốc cây thưởng thức bữa trưa cùng nhau. Hy Hoa lúc này ngồi ở nơi yên tĩnh cũng đã bớt sợ hơn, cậu bắt đầu nói với Giai Thụy bên cạnh:

- Thật sự mình không nghĩ cấp ba sẽ cực nhọc như vậy luôn đấy. Mới ngày đầu thôi mà muốn kiệt sức mất rồi.

- Đúng thật là vậy. Cũng một phần do chúng ta xui xẻo dính phải hai tên thiếu gia khi nữa.

Hy Hoa nghe được câu nói đụng trúng tâm trạng của mình liền thở dài rồi trả lời Giai Thụy:

- Mà đúng thật là mình không phải vì học hành gì mà mệt, mình mệt là do hai người kia thôi. Mà mình hỏi nè cậu nghĩ tại sao cậu Hàn Thiên lại nhất định nói mình phải làm bí thư vậy?

- Cái đó mình cũng không rõ nữa. Mà thật sự thì dính đến tên đó cũng chẳng tốt lành gì. Cậu cứ cố gắng tránh được bao nhiêu thì tránh.

- Ừm mình biết rồi...

Hai người nói đến đây thì tiếp tục ăn phần cơm của mình. Một lát sau Hy Hoa dường như mới nhớ ra chuyện gì đó, cậu xoay người hỏi Giai Thụy:

- Ủa mà Giai Thụy nè sao cái cậu Nhược Đông kia nói cậu hợp với chức lớp phó lao động vậy?

- À thì.... gia đình tớ là người hầu lâu đời cho gia đình cậu ta.... Chính vì vậy khi vào cấp ba này thì tớ đã được ông bà chủ cho học chung một trường, thậm chí là chung lớp với tên ấy cũng là để theo dõi và chăm sóc hắn thay cho ông bà chủ.

- À, thì ra là vậy. Hèn gì cậu biết rõ họ như vậy... Mà nè Giai Thụy, Hàn Thiên là người như thế nào vậy?

Giai Thụy ngửa cổ nhìn lên trời một chút rồi chầm chậm nói:

- Thì cậu ta cũng chẳng khác gì Nhược Đông cả. Hai người đó là bạn thân từ bé với nhau do hai gia đình có quen biết. Họ nổi tiếng trong trường này với tính tình xấc xược, chẳng nghe lời bất kì giáo viên nào. Ngoài giờ học thì hai người họ cũng hai đi chơi với nhau lắm.

Giai Thụy ngừng một chút rồi lại nói tiếp:

- Cậu biết rõ mà đúng chứ? Thiếu gia như họ thì chỉ có đi chơi bời ở những chỗ sang chảnh nhưng lại sa đoạ thôi. Thế cho nên mới nói hai người họ chẳng có gì tốt đẹp ngoài vẻ bề ngoài cả. Thế nên tớ dặn cậu là nếu tránh xa họ được thì cố gắng, đừng tiếp cận với họ luôn thì tốt hơn.

Hy Hoa gật đầu đồng tình với Giai Thụy. Một lúc sau cậu cười tươi mà nói:

- Mà nè hiện giờ cậu đang đi theo chăm sóc cậu Nhược Đông hả? Nghe giống như bảo mẫu vậy đó nhỉ?

Giai Thụy lấy tay cốc nhẹ vào đầu cậu cũng cười lên mà nói:

- Cậu đừng chọc tớ nữa. Tớ ghét nhất là chăm sóc cậu ta, nếu chẳng vì ông bà chủ cho tớ một môi trường học tốt như vậy thì còn lâu mình mới làm việc này.

Hai người cứ như thế cười nói vui vẻ cho đến khi tiếng chuơng vào học vang lên. Họ không thể nào biết được rằng trên sân thượng từ nãy đến giờ vẫn luôn có một cặp mắt hướng về hai người bọn họ không rời.

Hot

Comments

nezuko chan ~

nezuko chan ~

hấp dẫn waaaa 🤩🤩🤩(◍•ᴗ•◍)❤

2020-10-08

1

Công Tử Họ Nguyễn

Công Tử Họ Nguyễn

à thế à

2020-08-21

1

off dài....

off dài....

hay quá đi

2020-07-16

1

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play