Trong lúc họ còn đứng đó, Giang San Kỳ đã chạy theo thanh rào chắn vụt qua lúc nào không hay. Cứ nghĩ chặn trên đường là được, ai mà có ngờ cô đây chạy hẳn trên thanh rào chắn.
Cảnh sát quay lại thì cũng là lúc bóng của San Kỳ chỉ còn là chấm nhỏ trên đường, cô còn vẫy tay tạm biệt họ.
"Đội trưởng...cô ta thoát rồi".
"..."
Lần này cảnh sát lại thua Giang San Kỳ, cục tức này của họ không biết chôn ở đâu cho hết. Năm lần bảy lượt bày mưu tính kế nhưng Giang San Kỳ đều vượt qua trơn tru. Khuôn mặt của đội trưởng nhất thời đen lại như đít nồi:" Khỉ gió thật!!".(¬_¬)ノ
Gianh San Kỳ vẫn tiếp tục đi ra ngoại ô của thành phố, lúc này tốc độ cũng đã giảm đi không ít.
Tâm trạng cực kỳ vui vẻ, cô liền thưởng cho bản thân một bữa ăn ngon bằng cách ghé vào quán ăn ven đường. Ăn xong no nê rồi mới quay về nhà.'Đám cảnh sát đó chắc bây giờ tức điên lên mà'.
Hồi trước cô đã tuyên bố với bọn họ rằng nếu họ bắt được cô, cô sẽ không bao giờ đua xe nữa, dẹp luôn chiếc xe. Nhưng bắt cô chắc dễ lắm á, đây là lần thứ 11 cô chạy trong thành phố với tốc độ ma rượt như thế rồi, họ cũng chịu thua cô thôi.
Du Hi Viên.
Một căn biệt thự rộng lớn mà nhà họ Giang đang sinh sống. Kể ra thì khuôn viên Du Hi Viên rất rộng lớn không chỉ có một căn biệt thự lớn xa hoa, mà còn có các khu nhà phụ bao quanh. Hầu hết các mái nhà đều là màu đen cực kì nổi bật, xung quanh là cây cổ thụ to nhỏ nhiều kích cỡ, có cả hàng cây bồ đề phía trước biệt thự chính, tạo cảm giác thanh tịnh sau khi làm chuyện ác.
Sân vườn được lót đá, hồ cá, những bụi hoa đủ sắc tất cả luôn được chăm sóc rất kỹ bởi người làm của gia đình này.
Nơi đây kẻ vào người ra thường xuyên, nào là các anh em xã đoàn thay phiên nhau báo cáo tình hình, người làm công, có cả các vị khách đến thăm vị bang chủ đáng kính là lão gia. Lúc nào nơi đây cũng náo nhiệt dù sáng hay tối đều như vậy.
Bruhh bruhh...
Nghe thấy tiếng động cơ quen thuộc, một vài người đàn ông cao to mặc y phục màu đen trong sân đang nói chuyện với nhau cũng phải dừng lại. Âm thanh này chẳng phải báo hiệu cô chủ của họ vừa đua xe về sao.
Nhanh nhanh ra đón cô ấy. Họ ba chân bốn cẳng chạy ra cổng đứng thành hai bên cúi chào San Kỳ.
"Tam tiểu thư, mừng cô trở về".
San Kỳ chỉ gật nhẹ đầu chạy xe vào trong nhà xe. Tháo mũ bảo hiểm xuống, mái tóc dài óng mượt bay giờ cũng đã có thể yên tĩnh. Một gương mặt quyến rũ động lòng người lộ ra mang hương sắc của thiếu nữ tuổi đôi mươi.
Đôi môi mộng nước hệt như quả dâu tằm, xua tan hết cái nóng của mùa hè. Với nhan sắc này chàng trai nào cũng phải đổ gục trước cô cả.
"Lại vào thành phố lạng lách à?".
Một người đàn ông dáng vóc cao ráo bước đến, nhan sắc cũng thuộc hàng cực phẩm, tuấn tú vô cùng. Người đó không ai khác là Giang Trì Toàn, nhị thiếu gia của Giang bang
"He he đương nhiên, hôm nay lũ cảnh sát chạy té khói cũng không bắt được em". San Kỳ vừa nói vừa giơ chữ V* trước mặt anh mình thể hiện sự chiến thắng.
*V viết tắt Victory nghĩa chiến thắng
"Mày cứ đua như vậy, vài lần nữa ông già cũng hốt luôn chiếc xe của mày sớm thôi".
Trì Toàn vừa chăm chọc vừa cười cười với San Kỳ, cô cũng không quan tâm lắm. Cô biết thừa ba cô thương con gái mình nhất nhà, không có chuyện lấy xe của cô vì lý do bé tí đó được.
"Mau vào nhà đi, đối tượng xem mắt của mày đến đợi mày từ sáng rồi".
"Lại nữa à, người thứ 19 rồi đó."
"Ừ, còn tao thì hôm qua đã tính tới con số 32 rồi". Trì Toàn cười cười trong khổ sở.
Không biết ông bố già kính yêu của họ bị cái gì mà nhất quyết tìm đối tượng cho hai đứa con của mình tới vậy. Dù cả hai nhất quyết từ chối nhưng cứ vài ba hôm lại có một người đến nói chuyện với họ. Hôm nay là đến San Kỳ.
Đại đa số những người tới đây đều là con ông trùm một băng xã hội đen nào đó trong khu vực, có thể là doanh nhân hoặc là những người có tai tiếng trong giới hắc đạo.
Cũng tại ba cô cứ muốn có một thằng rể, muốn cô yên bề gia thất sớm. Nhưng mà cô mới 22, lấy chồng sớm làm gì?
Cô cũng nhiều lần cự tuyệt vấn đề này, anh cô Trì Quân cũng chả khác mấy. Giang lão gia cũng không chịu thua cứ tiếp tục kén rể kén dâu. Hai anh em họ chỉ có cách từ chối thẳng thừng đối phương là xong.
"Ba, con mới về".
Giang San Kỳ cúi đầu chào ba mình. Giang lão gia nhanh chóng vẫy tay ý gọi cô lại.
"San Kỳ, hôm nay có cậu Khiết Phong đến bàn việc mấy mảnh đất ở phía trung tâm thành phố A. Con mau lại chào hỏi một tiếng".
Chàng trai mà ông nhắc đến, Khiết Phong, lúc này đang nhìn chằm chằm lấy cô. San Kỳ chỉ liếc một cách xem thường đánh giá một lượt.
Updated 52 Episodes
Comments