[ Đam Mỹ ] Huynh Đệ, Tránh Xa Ta Ra Chút!
Tại một trường quay nào đó, khi mặt trời vừa ló dạng, tiếng ồn ào huyên áo vang lên khắp nơi.Nhân viên kĩ thật chạy đi chạy lại chuẩn bị cho buổi quay.Tiếng giày lạch cạch đập mạnh lên nền đất, tạo nên một không khí nhộn nhịp, sôi động.
" Chuyển máy quay sang bên kia. Đúng rồi, đặt đó đi" tiếng đạo diễn vang lên.
" Cậu Kim, chuẩn bị dây cáp ".
" Ấy ấy, cẩn thận một chút đi".
Cùng lúc đó, ở dãy hành lang khu nghỉ ngơi của diễn viên lại yên tĩnh lạ thường. Dù trời đã sáng nhưng vẫn còn sớm, các diễn viên vẫn đang nghỉ ngơi hoặc trang điểm. Dọc theo dãy hành lang mờ tối đến căn phòng cuối cùng trong góc, có tiếng nói chuyện khe khẽ vang lên. Tấm bảng trên cánh cửa ghi dòng chữ:" phòng của ảnh đế Thanh Kì".
" Mấy giờ rồi" giọng một người trong phòng vang lên.Giọng nói ấy hơi khàn khàn mang theo một chút lười biếng.
" Thưa lão sư, hiện tại đã 6h rồi ạ. Khoảng nửa tiếng nữa anh có năm cảnh quay cần phải hoàn thành, sau đó chúng ta sẽ nghỉ ngơi và ăn trưa ở nhà hàng cùng đoàn phim" giọng người còn lại vang lên.
Trước gương, một người có khuôn mặt thanh tú đang ngồi, bên cạnh là cô gái trẻ đang chải mái tóc ngắn mềm mại ra đằng sau.Người đang ngồi có sống mũi cao, đôi môi căng mọng đỏ hồng như cánh hoa anh đào với đôi mắt to tròn tạo nên một khuôn mặt xinh đẹp , hút mắt.Cậu ngáp dài một cái để mặc cô trợ lí trang điểm cho mình. Vài giọt nước mắt rơi trên khuôn mặt thanh tú khiến cho cậu càng thêm đáng yêu.
Mấy phút trôi qua cuối cùng cậu cũng trang điểm xong.Thanh Kì vừa đi ra ngoài vừa nói với cô trợ lí:
" Tiểu Mễ, lấy cho tôi chai nước"
" Đây ạ" Tiểu Mễ mở balo bên hông ra, lấy một chai nước khoáng đưa cho cậu.
" Lịch trình tuần sau thế nào?" cậu lơ đãng hỏi.
" Dạ, có 5 cái quảng cáo và một dự án phim truyền hình" .
" Ừm, chuẩn bị đi".
Cuộc nói chuyện kết thúc vừa lúc Thanh Kì đi đến sân quay phim.
" Tất cả đã sẵn sàng rồi, chuẩn bị lên dây . Hôm nay có cảnh quay trên không" đạo diễn vừa đốc thúc mọi người xong thì quay ra dặn cậu.
" Nhớ cẩn thận đấy" đạo diễn vỗ vai cậu.
" Vâng , anh không cần lo lắng đâu".
Thật ra cảnh này đối với cậu không khó. Mấy năm hành nghề cậu cũng đóng cảnh này rất nhiều lần rồi nhưng đây quả thật là một thử thách lớn đối với diễn viên ,vì nó rất nguy hiểm. Cậu đã bị ngã nhiều lần khi quay cảnh này nhưng chỉ bị thương nhẹ, mong rằng lần này sẽ không xảy ra sai sót gì.
" Dịch sang một chút, được rồi. Hai, ba, kéo dây" tiếng nhân viên kĩ thuật vang lên.
Roẹt, roẹt.
Sợi dây nối với người cậu được kéo lên cao từng chút một. Câu cảm thấy người mình như nhẹ đi, những cơn gió thổi sau mang tai khiến cậu thấy lành lạnh. Cố gắng bình ổn tâm trạng, cậu chờ dây được kéo lên cao và tạo tư thế .
Ngay lúc lên đến một độ cao nhất định mà nếu rơi từ đây xuống nhất định không còn mạng , thù bất chợt một tiếng động khe khẽ vang lên. Cậu nín thở và lắng nghe lần nữa. Toi rồi, là tiếng của dây kéo.
" Nhanh , nhanh đỡ cậu ấy xuống" tiếng đạo diễn vang lên vội vàng .
Nhưng không kịp nữa rồi. Dây kéo đã đứt , và cậu rơi xuống.
Ngay giây phút đó, cậu không nghe thấy gì nữa ngoài những tiếng ồn ào hồn loạn. Mắt cậu dần mờ đi, ý thức trở nên mơ hồ.
-------------------------------
Khi mở mắt ra lần nữa, cảnh vật đột nhiên thay đổi. Không gian xung quanh tối tăm, chắc là đang buổi tối.
Sàn nhà dưới chân làm từ gỗ mun cổ kính; xung quanh có nhiều người mặc quần áo rách rưới , mặt mũi lấm lem đang ôm nhau ngủ . Mỗi khi có cơn gió thổi vào có cảm tưởng những người đang nằm chen chúc trong một cái chăn run lên một cái.
Không gian ở đây khá rộng, hình như là một ngôi chùa cổ. Quan sát một lúc cậu nhận ra bối cảnh này khá quen thuộc, rất giống với bộ phim " Thiên ý chi lệnh" mà cậu đang đóng gần đây.Nhưng chẳng phải cậu vừa bị tai nạn sao? Đáng lí ra bây giờ cậu phải ở trong bệnh viện dưỡng thương chứ. Lạ thật.Lại còn mặc đồ cổ trang nữa. Chẳng nhẽ lúc bị tai nạn mình mất trí nhớ rồi bị bóc lột sức lao động?
" Ôi , cuộc đời".
Đang lúc tự đồng cảm với chính mình cậu chợt nhận ra bên cạnh có một người anh em đang ngồi dựa vào tường ngủ.
' Hay thử hỏi một chút xem sao' , cậu nghĩ.
" Này, này, đồng chí" cậu vừa lay người anh em bên cạnh vừa khẽ gọi.
" Có chuyện gì?" người bên cạnh hỏi nhưng vẫn chưa mở mắt ra. Khuôn mặt người này khuất trong bóng tối nhìn không rõ lắm , nhưng qua giọng nói lạnh lùng vẫn đoán biết người này nhất định không dễ gần.
" Cho tôi hỏi chút. Chúng ta đang đóng phim sao?".
"Phim?Phim là gì?" người bên cạnh ngạc nhiên hỏi, lúc này mới mở mắt ra.
Một đôi mắt phượng quyến rũ lạnh lùng hiện ra trước mắt cậu , khiến cậu ngây người một chút.' Người này đẹp trai quá đi mất'.
" Không phải đóng phim sao? Vậy mấy người kia là sao?" cậu chỉ mấy người ăn mặc rách rưới trong chùa hỏi.
"Ăn mày, chưa thấy bao giờ à?".
"Ò, nhiều quá ha".
Khoan. Thành phố mình có nhiều ăn mày vậy từ khi nào thế?
????
Không phải đóng phim thì là gì cơ chứ? Chẳng lẽ...
" Năm nay là năm bao nhiêu?"
Người anh em bên cạnh nhìn cậu như một thằng ngu" Năm Đinh Hoàng, 1003".
Chẳng phải đây là mốc thời gian đầu tiên trong "Thiên ý chi lệnh" , thời điểm nhân vật chính Chu Diễm bị truy sát phải sống trong chùa Lai Tư cùng đám ăn mày hay sao?
Chẳng nhẽ.....chẳng nhẽ đây chính là tình tiết xuyên không quen thuộc trong truyền thuyết sao?Thú vị thật!
Thú bị cái đầu heo.Giờ làm sao về nhà đây?Làm sao đây???
Updated 70 Episodes
Comments
🍀May Mắn🍀
.
2023-07-12
0
Đỗ Trúc
bình thường là đọc truyện xuyên vào
lần đầu tui đọc bộ truyện xuyên vào phim mình đóng đó nha
2023-06-19
5