Thảo Tuyết siết chặt tay trên tấm chăn, muốn tìm đường tháo chạy. Tuy nhiên, chiếc đuôi đỏ từ đâu xuất hiện và quấn chặt lấy hai cổ tay của cô rồi nâng cô lên cao.
Thảo Tuyết bị bắt quỳ gối trên giường. Cả cơ thể không một mảnh vải nào khiến gương mặt cô ửng đỏ vì ngại ngùng và vì cái lạnh ùa tới bên dưới thân. Thế nhưng từng tiếp xúc một của người đàn ông trước mắt lại đang thiêu đốt mọi nơi mà anh chạm qua.
“Em lại muốn bỏ tôi một lần nữa sao?”
Giọng điệu bình thản nhưng ánh mắt của Tư Kiệt đang dằn xé những cảm xúc khác nhau. Không hề báo trước, anh tiến sâu vào bên trong cơ thể cô khiến cô hét lớn.
“Sao thế? Đám đàn ông kia quá bé nên không làm em thoả mãn được à?”
Tư Kiệt ấn chặt cả người Thảo Tuyết đang run rẩy trên vật nam tính của mình. Nhìn cô khó chịu, anh cũng khó chịu nhưng anh không muốn bỏ qua cho cô dễ dàng như vậy. Dưới thân không ngừng động như muốn người phụ nữ đáng ghét này nhớ rõ hình dáng và mùi hương của anh.
Thảo Tuyết muốn khép chặt đôi chân để ngăn cản cảm giác vừa khó chịu vừa kỳ lạ này nhưng hai chiếc đuôi khác của Tư Kiệt lại giữ chặt cẳng chân của cô mà tách rộng ra thêm. Cô chỉ có thể liên tục xin tha. Vì điều gì mà anh từ một chú cáo nhỏ lại trở nên đáng sợ như thế?
Thảo Tuyết vẫn nhớ rõ ngày định mệnh hôm đó. Cô như bị ma xui quỷ khiến đi vào khu rừng linh thiêng mà người dân bản địa đã cảnh báo từ trước. Có một tiếng gọi cứ vang vọng trong đầu hệt như một người nào đó đang nắm lấy tay cô mà dẫn dắt. Cho tới khi nhìn thấy loài hồ ly to lớn đang ngủ say trên tảng đá toả ra khí lạnh thì cô mới tỉnh táo trở lại.
Tuy nhiên còn chưa kịp hiểu rõ tình hình, Thảo Tuyết bất tri bất giác bị đám người kỳ lạ bắt lại. Ông lão đi đầu hàng dẫn cô vào một nơi cổ kính và ngập tràn sắc xanh của hoa lá cỏ trời. Càng tiến sâu vào trong, cảnh tượng trước mặt cô càng nguy nga và lộng lẫy hơn, dường như mọi thứ đều được chạm khắc bởi hàng ngàn viên đá quý không khỏi khiến cô mở mang tầm mắt. Mà giờ cô không biết lát sau cô có còn mắt để nhìn chúng hay không?
Ông lão đưa Thảo Tuyết đến trước mặt Đế Vương và Đế Hậu của họ, sau đó tôn kính cúi người thật thấp.
Ly Tư Lực Khải đang cẩn thận tách nho cho vợ Hồ Thuỵ Ái của mình, sau đó chỉ đưa qua một ánh mắt lạnh nhạt với trưởng lão Ly Nhất: “Đưa người ngoại lai đến đây làm gì thế Nhất? Ông chỉ cần xoá ký ức của cô ta rồi tiễn ra ngoài như mấy lần trước là được mà.”
Trưởng lão nắm chặt cây nạng gỗ, rồi thông báo tin vui: “Thưa Đế Vương, cô gái này là cô gái trong lời tiên tri một trăm năm trước.”
Một lời này khiến mọi người trong cung điện sửng sốt. Họ bắt đầu săm soi khắp toàn thân của Thảo Tuyết.
Đế Hậu Thuỵ Ái lập tức đứng dậy với vẻ mặt phấn khởi: “Ý ngươi bảo rằng Tư Kiệt sắp được cứu sao?”
“Có thể nói là như vậy thưa Đế Hậu. Cô gái này có thể dễ dàng vượt qua tầng tầng lớp lớp kết giới của chúng ta và của Đô Thống Tư Kiệt. Thậm chí cô ta đã đụng vào Đô Thống mà không xảy ra tổn hại nào.” Trưởng lão giải thích lại tình hình ban nãy. Khi ông chạy tới cùng đám binh lính thì cảnh tượng trước mắt làm mọi người sợ hãi. Thảo Tuyết gục mặt vào người của Đô Thống Tư Kiệt và tận hưởng bộ lông đỏ ánh kim mềm mại. Điều kinh hoàng hơn đó là linh đan trong người Đô Thống còn tỏa ra năng lượng ấm áp xung quanh cô.
Thảo Tuyết hơi vuốt đuôi tóc của mình. Cô cũng không biết vì sao bản thân lại làm thế, nhưng có thể nói ước mơ nhìn thấy hồ ly trong truyền thuyết bằng xương bằng thịt ở ngoài đời đã làm cô không kìm lòng được. Nếu cô biết đó là người quan trọng trong lòng họ thì cô nhất định sẽ âm thầm vuốt ve vài cái rồi tìm đường bỏ chạy.
Đế Vương Lực Khải đứng dậy rồi bước xuống bậc. Mỗi bước đi của ông mang lại áp lực lớn khiến Thảo Tuyết hít thở khó khăn. Ngay khi ông dừng lại trước mặt thì cô mới sợ sệt ngẩng đầu lên và trực tiếp đối mắt dù sự căng thẳng trong lòng cứ dâng lên liên tục.
“Ồ, cô gái nhỏ này gan dạ đấy. Tạm được.” Đế Vương Lực Khải bật cười. Rất ít người dám nhìn ông trực diện như thế, ngoại trừ Đế Hậu Thuỵ Ái và Đô Thống Tư Kiệt. Số còn lại đều không chịu được áp lực mà ông tạo ra.
“Lực Khải, đừng đùa nữa.” Thuỵ Ái bước xuống theo, lập tức ngăn chặn ý đồ thử sức Thảo Tuyết của chồng. Dù sao cô cũng chỉ là một con người yếu đuối, nếu cô thật sự cứu được Tư Kiệt thì họ không được gây hại gì đến cô.
Nghe thấy vợ mình không vui, Đế Vương Lực Khải lập tức chỉnh đốn lại biểu cảm của bản thân. Sau đó, ông trực tiếp cúi người trước mặt Thảo Tuyết để tỏ rõ thành ý: “Mong cô có thể ở lại và giúp con trai ta tỉnh dậy.”
Đế Vương đã cúi thì những thần dân khác không dám phản bác điều gì. Họ đồng loạt hành lễ với Thảo Tuyết.
Thảo Tuyết quyết định giữ im lặng từ đầu đến giờ. Cô không biết bản thân phải đưa ra quyết định như thế nào, nhưng khi biết hồ ly yêu thích của mình gặp nạn thì cô không thể khoanh tay đứng nhìn. Hay nói cách khác cô cũng sợ bị giết bịt miệng.
Updated 31 Episodes
Comments
Lucy 🌼
hấp dẫn quá
2023-10-10
0
Thương Nguyễn 💕💞
🌹🌹🌹🌹🌹🌹
2023-10-06
1
An Nhiên
Thể loại mới sẽ k khiến độc giả chán.Chao mừng truyện mới và chúc mừng tác phẩm lọt top💗💗💗
2023-10-06
1