"Sao?"
Tôn Thành không thể tin mà ngẩn đầu nhìn Tô Nhiên trước mắt. Như sợ mình nghe lầm mà hỏi lại: " Tô Nhiên cô muốn xin từ chức?"
Vốn cả hai đứng ở sảnh đã khiến nhân viên chú ý. Hiện tại Tôn Thành còn nói to khiến tất cả ánh mắt điều nhìn vào chỗ họ đứng.
Tô Nhiên... Từ bao giờ Tôn Thành đã trở nên không chuyên nghiệp thế này?Nàng cũng không nghĩ nhiều. Nhanh chóng đưa ra đơn từ chức của mình, đưa bào tay Tôn Thành.
Tôn Thành cũng biết mình hất hố. Hắn giả ho che giấu đi xâu hổ. Nhận lấy tờ đơn từ chức của nàng, nhìn đơn từ chức viết rõ ràng.
Tôn Thành ảo não xoa đầu.
"Tô Trợ Lý, chuyện này tôi không thể quyết định. Hơn nữa cô chỉ mới kí hợp đồng chính thức vào hôm qua, hôm nay lại từ chức... Chuyện này tôi e là không được."
Tôn Thành khó sử nói. Nhìn qua vài nhân viên đang hóng chuyện. Nhìn lại đơn xin nghỉ của Tô Nhiên nói. "Thôi vầy đi, cô theo tôi lên gặp Diệp Tổng trước vậy."
Tô Nhiên biết chuyện này cũng là làm khó Tôn Thành. Vì dù sao hắn cũng chỉ là cấp dưới không có quyền. Nghĩ chỉ lần này nàng đến gặp chị ta lần cuối, coi như kết thúc cuộc tình đơn phương này.
Nghĩ vậy nàng liền không do dự mà đồng ý.
Cả hai hướng thang máy mà đi. Cả hai đi rồi không ít người hóng chuyện cũng rời đi. Tin tức Tô Nhiên xin từ chức lang khắp công ty nhanh chóng.
Đi thang máy đến phòng Diệp Thanh Huyền. Bước đến căn phòng Tổng giám đốc.
Tô Nhiên nhìn cánh cửa đen trước mắt. Hai kiếp nàng luôn là ngu ngốc. Biết mình đơn phương. Biết chị không yêu mình. Nhưng vẫn là luôn như vậy không kiểm soát được mình, từng bước lúng sâu vào tình yêu.
Cho đến khi nàng bị bắt phải đứng giữa sự lựa chọn. Nàng mới biết chín mình ngu ngốc đến mức nào.
Si tình để rồi thất tình. Vì yêu chị mà không màng đến mọi thứ. Đến khi gia đình tan nát. Cha Mẹ điều chết, em trai ở tù, em gái lưu lạc không rõ, chị gái cũng là vì đó mà tự tử. Mà đến cuối cùng chín mình cũng chết.
Chìm sâu dưới đái biển. Bản thân nàng cũng nhận ra. Sống 2 đời nàng vẫn là kẻ đơn phương. Nhưng... Tình yêu này... Có lẽ nên ngừng lại ở đây thôi. Vì đơn phương chỉ là là đơn phương. Cũng chỉ mình đơn phương mà thôi.
Tôn Thành mở cửa bước vào, Tô Nhiên theo bước chân hắn theo sau đi vào.
Nhìn cái bàn đựng đầy hồ sơ. Tiếng máy tính vang vội khắp căn phòng. Nữ nhân ngồi sau máy tính đang liên tục gõ bàn phím.
Diệp Thanh Huyền nghe tiếng bước chân đi vào. Cô ngẩn đầu nhìn xem người đến là ai.
Mái tóc đen buông xã, đôi môi rượu đỏ, sóng mũi cao thẳng, đặt biệt nhất là, đôi mắt phượng xinh đẹp lại sắc xảo.
Diệp Thanh Huyền khi thấy Tô Nhiên bước vào phía sau Tôn Thành. Đôi mắt chị liền lóe lên một tia sáng.
Tô Nhiên theo sau Tôn Thành, nàng chỉ cuối đầu không nói. Nàng cũng không có nhìn Diệp Thanh Huyền. Nên không biết Diệp Thanh Huyền đang nhìn mình.
Ánh mắt cô không phải đánh giá, mà là đang xác nhận điều gì đó.
Tô Nhiên không biết, Diệp Thanh Huyền nhìn mình. Nàng muốn làm cho sự hiện diện của mình mất mất.
"Cái đó, Diệp Tổng, Tô trợ lý muốn từ chức."
Tôn Thành mở lời trước. Hắn bước lên trước đưa đơn từ chức của Tô Nhiên cho Diệp Thanh Huyền xem.
Diệp Thanh Huyền ngẩn ra. Diệp Thanh Huyền bộ dáng cũng như không lường trước được việc này. Diệp Thanh Huyền nhanh chóng lấy lại tinh thần. Nhận lấy tờ đơn từ Tôn Thành đưa đến.
Tính Diệp Thanh Huyền rất dễ, chỉ cần muốn nghỉ chị ấy liền sẽ đồng ý. Ớ cạnh chị 5 năm, Tô Nhiên có thể chắc chắn điều đó . Diệp Thanh Huyền sẽ không giữ người không muốn bên cạnh mình. Chị sẽ không ép buộc bất kì ai.
Tô Nhiên thầm nghĩ trong lòng, chuyện này sẽ xong sớm thôi.
"Không được!"
Một cái đập mạnh bàn. Tô Nhiên giật mình nhìn lên, nàng nghi hoặc nhìn Diệp Thanh Huyền khó hiểu.
Nàng cảm giác như vừa bị vả mặt một cái đau.
Diệp Thanh Huyền biết mình hất hố, chị liền nhanh chóng đổi chủ đề.
"Cái đó, tôi nghĩ Tô Trợ Lý nên giải quyết vấn đề tiền hợp đồng trước khi muốn từ chức."
"Cái đó, Tổng Giám, Tô Trợ Lý đã làm thực tập sinh hơn 3 tháng và tháng này chúng ta chưa phát lương, chúng ta có thể trừ vào cô ấy."
Tôn Thành nhắc nhở Diệp Thanh Huyền, cũng là giải vây cho Tô Nhiên đứng phía sau.
Diệp Thanh Huyền liếc hắn một cái.
Tôn Thành như bị hóa băng. Hắn không biết mình nói gì sai?
Nghĩ đến phản ứng Diệp Thanh Huyền khi nãy, cộng với hiện tại cái liếc mắt lạnh lẽo. Hắn có thể suy đoán là do Diệp Thanh Huyền muốn giữ người không?
Tuy không biết Diệp Thanh Huyền suy nghĩ. Nhưng ở cạnh Diệp Thanh Huyền đã lâu, ít nhiều gì cũng biết cô tính tình.
Diệp Thanh Huyền không đáp lại. Làm Tô Nhiên thở phào nghĩ mình có thể nghỉ. Khi Tô Nhiên nghĩ đã có thê r giải quyết xong chuyện từ chức rồi.
Diệp Thanh Huyền lại đưa ra sắp giấy. Mà bên trong tờ giấy giống như hất nàng một gáo nước lạnh .
Tô Nhiên liếc mắt nhìn tờ giấy bên trên, là hợp đồng ký kết của bản thân. Nàng không khỏi nghi hoặc, nhìn qua Tôn Thành. Nhìn thấy hắn sắc mặt kì quái nhìn tờ giấy. Sau đó Tôn Thành lại nhìn qua Tô Nhiên một bộ thương cảm cho nàng.
Diệp Thanh Huyền cúi đầu lại gõ máy tính lạnh nhạt nói: "Tôi nghĩ, Tô Trợ Lý nên đọc lại hợp đồng đi đã."
Tô Nhiên… Nàng cảm giác không lành. Bước lên cầm tờ hợp đồng đọc, mọi thứ điều bình thường cho đến khi nàng đọc đến dòng chữ trên hợp đồng .
Nếu muốn hủy hợp đồng với bất kì lý do nào, bên B sẽ phải bồi thường tiền quy phạm hợp đồng, gấp 10 lần tháng lương hiện tại. Tô Nhiên… Nàng choáng váng rồi.
10 lần! Một tháng lương thư kí đã 50 vạn không tính thưởng thêm. Vậy mà bắt nàng bồi thường 500 vạn?
"Sao chị không ăn cướp luôn đi!"
Tô Nhiên lấy lại ý thức liền đập mạnh bàn tức giận hét.
Nàng sắp bị cái hợp đồng này làm cho tức muốn nổi phổi. Có công ty nào kí hợp đồng như vậy sao? Đúng chỉ có công ty này thôi.
" Nếu Tô Trợ Lý không trả nổi tiền hợp đổng, có thể làm ở đây đến khi có tiền trả hợp đồng."
Diệp Thanh Huyền không thề để ý Tô Nhiên mắng chút nào. Chị ngược lại còn mỉm cười một cách chuyên nghiệp đáp.
"Nếu Tô Trợ Lý có công việc có thể nghỉ vài hôm, tôi sẽ duyệt. "
Tô Nhiên cắn chặt răng. Rõ ràng đã tức muốn chết lại phải kìm lại. Nàng chỉ là sinh viên vừa ra trường, đương nhiên sẽ không có tiền nhiều đến vậy.
Kiếp đầu nàng ký hợp đồng này trong niềm vui sướng, khi được nhận hợp đồng hoàn toàn chỉ đọc qua loa. Đến trong tờ giấy viết gì, nàng cũng chả nhớ. Nàng cũng chưa từng kiểm tra qua hợp đồng có vấn đề hay không. Nghĩ là thì... Khi đó nàng đúng là hết thuốc chữa.
"Vậy Tổng Giám. Ngài Cho Tôi Nghỉ Hôm Nay."
Tô Nhiên gằn từng chữ. Nàng đang cố ép chín mình không tức chết.
"Duyệt."
Diệp Thanh Huyền đồng ý ngây sau câu của Tô Nhiên. Chị nói chuyện chưa từng ngẩn đầu lên. Khiến Tô Nhiên càn tức.
Nàng nhanh chóng quay rời đi không quên đóng mạnh cửa.
Tiếng đóng cửa vang vội khắp phòng. Tô Nhiên đi rồi.
Diệp Thanh Huyền lúc này mới ngừng đánh chữ trong máy tính, chị ngẩn đầu nhìn lên hướng Tô Nhiên vừa đi.
Nhìn cánh cửa một hồi lâu, Diệp Thanh Huyền thu lại tầm mắt, quay đầu hỏi bên cạnh vẫn đang đứng Tôn Thành.
"Chuyện tôi nhờ cậu làm, đã làm đến đâu rồi?"
Tôn Thành mở ra điện thoại, hắn bấm vài cái. Máy tính Diệp Thanh Huyền hiện lên Email.
"Đã có kết quả cậu cần. Nhưng mà tôi không hiểu, tại sao cậu lại muốn giữ Tô Nhiên lại? Không phải quy tắc cậu sẽ không với người không theo mình sao?"
"Ừm, nhưng em ấy khác."
Updated 150 Episodes
Comments
Vũ
Theo kinh nghiệm đọc truyện baonh năm nay của t thì t đoán c Huyền cx trùng sinh cmn r😶😶
2024-06-06
3
gì v tr
giờ phải truy thê ngược lại, lòi lìa chị nha=))
2024-05-29
1
MaricaBlack
ko hiểu sao tui đọc truyện này nói khó chịu cực kỳ, dù truyện hay:))
2024-05-01
2