"Nhưng em ấy khác."
Tôn Thành nghe vậy, hắn bỏ đi vẻ chuyên nghiệp của một Trợ Lý, hắn đi lại ghế sofa gần đó ngồi xuống kéo xuồng cà vạt. hai tay giang rộng, một bộ tận hưởng thời gian yên ả.
Tự lẩm bẩm nói: " Thấy chả khác gì mà."
"Cậu đừng nghĩ chạy đến đây làm Trợ Lý tôi thì có thể thảnh thơi."
Diệp Thanh Huyền không tiếp tục liên huyên về vấn đề Tô Nhiên, cô tránh sanh chuyện khác nói.
"Này! Tôi nói cậu đây là đánh trống lảng đấy à. Nói tôi biết đi, cậu là thích cô bé đó rồi đúng không. "
Tôn Thành không chút nào để ý Diệp Thanh Huyền nói mình vấn đề. Ngược lại còn bất quả tang cô đánh trống lảnh. Hắn rót cho mình chén trà, tự mình nhâm nhi.
"Không thích."
Diệp Thanh Huyền bình tĩnh nói làm Tôn Thành liền tin, 5 phần. Còn chưa kịp khẳng định lời cô liền nghe cô nói tiếp: "Mà là yêu."
Phụt! Tôn Thành quay đầu, đối nữ nhân ngồi bên bàn làm việc nhìn lại. Một bộ không dám tin ngẩn đầu.
"Thanh Huyền cậu vừa nói cái gì! Là tôi nghe lầm sao?"
Diệp Thanh Huyền quay đầu đối mặt với Tôn Thành bình thản đáp: "Cậu không lầm đâu, tôi yêu em ấy."
Tôn Thành ngẩn ra hồi lâu. Hắn quay cả thân người ngồi lại ghế nhắm mắt, thở ra một hơi dài xem như cam chịu.
"Được rồi, xem ra sau này tôi phải kim thêm việc vệ sĩ rồi."
Diệp Thanh Huyền nhíu mày không vui đối: "Cậu có thể không cần làm."
Tôn Thành nhún vai đúng lý nói: "Chịu thôi, ai bảo cậu là bạn thân tôi, mà cô bé kia là người cậu để ý đâu."
Diệp Thanh Huyền chỉ nhìn hắn khẽ lắc đầu. Cô không tiếp tục trò chuyện cùng Tôn Thành nữa.
Quay đầu nhìn máy tính. Trên máy tính là lại lịch của một bang hội. Thứ Tôn Thành gửi cho cô, là chứng cứ đen của bang hội này.
Tô Nhiên lái xe về đến nhà. Nàng tức giận ném túi lên giường quay đầu vào nhà tắm. Được một lúc nàng bước ra.
Tuy vẫn còn khí chuyện hợp đồng, nhưng nàng biết cứ tiếp tục chắc chắn sẽ không ổn.
Nàng hiện tại không muốn bên cạnh Diệp Thanh Huyền thêm bất kì giây phút nào. Chứ đừng nói 5 năm hợp đồng.
Tô Nhiên bước đến bàn học, nàng tìm xem hợp đồng. Nhìn hợp đồng không khác gì cái mình vừa xem ở công ty không khỏi bất lực.
Đặt hợp đồng xuống, nhìn bàn học hiện giờ đã chất đầy hồ sơ công việc. Nàng bắt đầu sắp xếp lại bàn học. Trong lúc sắp xếp lại bàn học nàng vô tình làm rơi một cuống sách, cúi đầu xuống nhặt lên . Thì vài cuống sách phía trên bị tác động nàng đụng trúng. Lần lượt cuốn sách theo sau rơi xuống.
Một cuốn rơi trúng đầu nàng, đau đến mức nàng chảy nước mắt. Thật ra chỉ là nàng cảm thấy ấp ức, nên khi bị đau nước mắt tự rơi thôi. Rõ ràng ông trời cho nàng 3 cơ hội sống, nàng đã bỏ lỡ hai lần. Mà hiện tại nàng vẫn là không cách nào trốn thoát chị.
Từng giọi nước mắt chảy xuống. Là hận mình yếu đuối, là tức giận nàng khi bản thân chẳng làm được gì. Ngây cả chạy trốn khỏi chị cũng là khó khăn đến cùng cực. Nước mắt làm mờ hết tầm nhìn của nàng.
Tô Nhiên cầm lên cuốn sách đập đầu nàng mà ném đi. Cuốn sách bị ném đến cạnh giường. Đập một cái mạnh liền vọi lại.
Sau khi lấy lại bình tỉnh, Tô Nhiên liền cúi đầu tiếp tục dọn bàn học. Đến khi dọn gần xong quay người liền thấy cuốn sách vừa ném.
Tô Nhiên đi lại cầm lên cuốn sách. Vô tình nhìn đến tên cuốn sách.
Sách lập trình. Nàng ngẩn ra một lúc. Tay lại mở ra đọc vào trang bên trong. Trong đầu lại nhớ đến lúc đại học nàng đã đọc không ít sách kiểu này.
Khi đó non nớt, có ước mơ cực ngầu là muốn trở thành hacker giỏi nhất thế giới. Nàng đầu nhập đến Thời Đại cũng vì nguyên nhân này.
Vì công ty Thời Đại là công ty về công nghệ kĩ thuật. Là công ty đứng nhất nhì trong nước và ngoài nước. Nàng khi đó bắt đầu từ thực tập, cho đến hiện tại làm Trợ lý Diệp Thanh Huyền.
Mà ước mơ khi đó... Theo tình yêu của nàng dành cho Diệp Thanh Huyền mà dần dần không còn.
Nàng thích công nghệ, càn thích lập trình. Nhưng nàng lại yêu chị, từ bỏ hết hẩy vì chị.
Trở lại hiện tại , Tô Nhiên phát hiện, mọi thứ mình yêu thích trước kia là vì yêu chị mà dần biến mất. Có lẻ điều tồi tệ nhất mà nàng đã là. Là yêu chị Diệp Thanh Huyền!
Tô Nhiên nhìn qua máy tính trong đầu hiện lên một cái suy nghĩ.
Nàng bước nhanh lại bàn, nhanh chóng ngồi xuống bàn học. Bỏ cuốn sách lên bàn. Mở ra máy tính nhanh chóng vào trang tạo một tài khoản ẩn danh.
Tô Nhiên theo trí nhớ để xin vào một hội. Đúng vậy nàng vào hội Hacker còn là hội ANONYMOUS là hội Hacker đứng đầu thế giới.
Hội Hacker ANONYMOUS tụ tập những Hacker nổi tiếng trên toàn thế giới. Nó không có lãnh đạo, cũng chẳng có thứ hạng.
(Phương châm hoạt động của hội . Đó là bạn không thể nào chặt đầu một con rắn không đầu.)
Một hội Hacker bình đẳng lại hùng mạnh. Nàng đã từng gia nhập, nhưng cũng vì chị mà từ bỏ, nàng vào đó 3 tháng, rồi không còn liên lạc.
Điều nàng thích nhất ở hội này là. Kiếm tiền. Nhưng người khác lại không thể nào biết được danh tính thật sự của thành viên trong hội. Thậm trí những thành viên trong hội cũng không biết nhau.
Một thông báo ẩn danh xuất hiện ngây sau khi nàng gửi thông báo đi.
"Không hổ là ANONYMOUS tốc độ nhanh thật."
Tô Nhiên lấy lại được nụ cười, nàng hiện tại cực kì phấn kích.
Nụ cười nàng tỏ nắng lại xinh đẹp, đôi mắt hạnh sáng long lanh.
Tô Nhiên không lòng vòng, chạy đến bản thông báo ý đồ là tìm nhiệm vụ thích hợp để làm kiếm tiền.
Còn chưa vào nhận nhiệm vụ, tiếng điện thoại phía sau liền reo. Tô Nhiên... Nàng khẽ nhíu mày. Đứng dậy đi lại cạnh giường. Cầm lên túi khi nãy ném lên giường, lụt tìm trong túi lấy ra cái điện thoại.
Nhìn đến dẫy số lạ Tô Nhiên nhíu mày càn chặt. Điện thoại báo số lạ, nhưng số này đối với nàng cực kì quen thuộc, dù có sống lại mấy lần đi nữa nàng cũng không thể nào quên.
Đây còn không phải số của Diệp Thanh Huyền ư?
Nghĩ một lúc điện thoại đã tắt máy, còn không đợi Tô Nhiên buông điện thoại. Điện thoại trên tay lại tiếp tục reo. Nàng nhìn điện thoại vang lên hai lần chuông, lúc này mới bắt máy.
"Alo."
Tô Nhiên lên tiếng một lúc lại không nghe ai nói. Nàng nhìn lại điện thoại xác nhận là Diệp Thanh Huyền mới đưa lên tai hỏi lại: "Alo?"
"Là Tô Trợ Lý sao?"
Nghe giọng của Diệp Thanh Huyền, Tô Nhiên liền nhớ đến cái hợp đồng kia. Cái giọng lúc nào cùng bình thản, như đứng trên cao làm nàng khó chịu.
Nghĩ lại thì, không biết trước kia có bị 'ng..u' hay gì mà lại thích người như thế cơ chứ.
"Là tôi, Diệp Tổng, ngài có chuyện sao?"
Tô Nhiên lại tiếp tục không nghe đầu bên kia nói gì. Đến khi nàng hoài nghi điện thoại đã ngắt thì lại nghe bên kia nói.
"Tối nay em rảnh không, đi yến tiệc với tôi. "
"Hôm nay tôi nghỉ, ngài có thể nhờ Tôn Trợ Lý hoặc vài Trợ Lý khác."
Tô Nhiên nhanh chóng từ chối.
Nhưng Diệp Thanh Huyền nào cho Tô Nhiên cơ hội từ chối.
"Cậu ta bận rồi. Các Trợ Lý khác chỉ là người mới không quen, không đáng tin cậy."
Tô Nhiên nàng nghe lầm sao? Chị ta nói người mới không đáng tin cậy? Ủa vậy nàng không mới sao?
Còn không để cô nói hết liền nghe Diệp Thanh Huyền nói tiếp: "Cứ vậy đi , 5 giờ cô chạy xe đến cửa công ty."
Tút... Tút... Tút.
Điện thoại nhanh chóng bị cúp, làm nàng chỉ có thể nghe chuỗi tút tút của điện thoại .
Tô Nhiên tức giận nghiến răng ném điện thoại lên giường.
" Hừ! Chị ta rõ ràng cố ý mà, trong công ty ai mà không mới. Lại muốn mình đi cho bằng được! Là đang muốn trả đũa khi mình từ chức trong khi chị ta vừa nhận chức ư. Thật đáng ghét, mình đúng là điên rồi mới yêu chị ta!"
Updated 150 Episodes
Comments
MaricaBlack
khó chịu quá ko hiểu sao tui cứ ghét bà Diệp Thanh Huyền
2024-05-01
1
em của chủ tài khoản
á đù =)
2024-05-01
2
Gấuuu
ngon
2024-03-06
1