3 Kiếp " Điều " Đơn Phương
Trên một vách đá, dưới có biển, xung quanh là đá ngầm, phía trước lại là cánh rừng rộng lớn.
Một nữ nhân trói hai tay về sau, mắt bị bịch không thể thấy được phía trước, chỉ có thể nghe từng tiếng sóng vỗ dạt dào. Cô gái bị một nam nhân đẩy đến gần vách núi.
Một bàn tay đưa ra đẩy nữ nhân xuống vách núi. Nữ nhân tay chân bị chói chặt. Nhưng dây bịch mắt lỏng lẻo, khi nàng rơi xuống, dây bịch mắt tuột ra.
Dây bịch mắt theo gió nà bay lên, làm cô gái nhìn thấy được khung cảnh cuối cùng trước khi chết.
Đôi mắt hạnh xinh đẹp. Nhưng bên trong đôi mắt xinh đẹp đó, chỉ còn lại tuyệt vọng và bi thống.
Tô Nhiên giật mình bật người dậy, đôi mắt hạnh mở to kinh hoảng. Nàng liên tục thở dốc, như vừa mới trải qua cửa tử.
Nàng còn chưa lấy lại bình tỉnh liền nghe tiếng chuông từ điện thoại vang lên. Tô Nhiên giật mình quay đầu nhìn lại. Chiếc điện thoại nằm bên cạnh giường reo lên. Nhìn xuống mới biết nó vì được cài đặt báo thức nên reo lên.
Sau khi tắt báo thức. Tô Nhiên bỏ xuống điện. Nhưng điện thoại lại ấn chúng ngón tay vào một ứng dụng. Nhìn thấy là ứng dụng lịch. Khi nàng muốn thoát thì vô tình lướt đến ngày trên lịch.
Ngày 19 tháng 9 năm 2021?
Tô Nhiên, nàng có chút không tin, dụi mắt đến hai ba lần để chắc chắn mình không nhìn lầm.
Tay dưới tấm chăn nắm chặt, bàn tay nàng lại chạm vào một mảnh vỡ, khiến mảnh vỡ đâm vào lòng bàn tay. Tô Nhiên đau nhói mà bừng tỉnh, nàng vội vàng nhìn xuống, nhìn đến tay mình xuất hiện một vết thương, nó còn đang chảy máu.
Tô Nhiên cảm giác mình vừa nãy bị vật gì đó đâm vào. Nên trực tiếp xóc lên chăn. Nhìn xuống bên dưới là chiếc vòng ngọc thạch chia làm hai nửa khiến nàng sửng sốt.
Nhìn chiếc vòng từ nhỏ nàng đeo đã bị vỡ, trên chiếc vòng còn vết máu cắt tay mình.
Đây là chiếc vòng do một vị đại sư hữu duyên tặng cho nàng. Tô Nhiên nhìn chiếc vòng, lại nhìn điện thoại đã sớm đen màn hình. Trong đầu đã hiện lên một khả năng.
Nàng vội vàng nhìn quanh phòng để xác định suy nghĩ điên rồ của mình. Nàng ở trong một căn phòng, bản thân nằm trên chiếc giường đơn, căn phòng này khá nhỏ, chỉ có một cái tủ đồ bên phải, một cái bàn học bên trái, trên bàn có rất nhiều hồ sơ, và một cái máy tính đã đóng.
Nàng sững sốt, khi lấy lại tinh thần liềm vội vàng chạy vào phòng tắm gần đó, vào đến phòng tắm. Tô Nhiên nhìn mình trong gương. Nhìn đến khuông mặt non nớt của mình trong gương. Tô Nhiên không biết phải diễn tả thế nào, nàng không biết nên mừng hay nên khóc.
Nàng lại lần nữa trùng sinh, còn là về 3 năm trước, cái năm nàng chưa yêu chị ấy. Và lần này... Nàng sẽ từ bỏ hết hẩy yêu tình không được đáp trả này. Để mong đổi lại một ngày bình yên.
Tô Nhiên mất một lúc lâu để điều chỉnh cảm xúc của mình, cũng như rửa mặt rồi đến phòng ngủ. Vào trong phòng. Tô Nhiên đi đến giường ngủ của mình, nhìn bên trên giường có mấy mãnh vỡ của chiếc vòng còn lưu lại .
Nàng cúi người dọn lại mấy mảnh vỡ đi, vừa chạm vào vòng, nàng liền nhìn thấy một mảnh kí ức của tiền kiếp.
Một cảnh tai nạn xe của kiếp đầu mà nàng đã từng trải qua. Khi đó nàng đậu đèn xanh đèn đỏ, có xe chạy đối diện đột nhiên chạy lệch đường, còn hướng nàng mà lao đến.
Một vụ tai nạn kinh hoàng xảy ra ngây sau đó. Và nàng đã không thể sống nổi. Vốn cho gần mọi thứ kết thúc, lại không ngờ nàng có thể lần nữa sống lại. Cũng như lần trước, lần này nàng bị người hại mà chết. Kết quả nàng không chết, lại được trùng sinh thêm lần nữa, trở lại 3 năm trước.
Sống lại lần nữa, Tô Nhiên đã không có cảm thấy may mắn, cũng không còn muốn tìm hiểu vì sao mình trùng sinh. Sống lại lần nữa , nàng chỉ hy vọng có thể được bình yên mà sống.
Sau khi dọn dẹp mảnh vỡ của vòng tay, nàng liền đi đến máy tính xem nhật ký của chín mình. Vì nói cho cùng, nàng đã trùng sinh đến hai lần, tức là về 5 năm trước. Tính cả kiếp còn lại, nên nàng hoàn toàn không biết hiện tại bản thân làm gì?
Là làm một sinh viên thực tập, hay đã làm trợ lý cho chị ấy rồi.
Mở máy tính lại không nhớ mật khẩu của máy tính mình trước khi trùng sinh. Phải tự bẻ phá khóa mới vào được máy tính mình.
Vào được bản nhật kí. Tô Nhiên thầm cảm thấy may mắn vì trước kia mình còn viết cái này. Chứ với bộ não lức được lúc mất này của nàng liền xong rồi.
Tô Nhiên liền tìm đến mấy trang cuối nhật ký mà đọc. Ban đầu đọc nàng còn có thể thở phào vì may mắn. Vì bản thân còn chưa có làm trợ lý người đó. Đến khi bản thân đọc đến trang cuối, tâm trạng thầm may đó cũng không còn.
Bên trong là những dòng chữ non nớt không giấu được vui sướng. Những dòng chữ đó, kể về quá trình mình được một tổng giám đốc mời về nhận làm Trợ lý. Tuy chưa thấy mặt Giám đốc.
Nhưng nàng nghe đồn. Giám đốc là nữ, còn rất đẹp, khiến Tô Nhiên nhốn nháo trong lòng.
Mà khi nàng nhìn xuống ngày tháng. Nàng chợt nhận ra... Là ngày hôm nay.
Trầm mặc hồi lâu. Nàng đi đến tủ đồ thay đồ rồi đến công ty.
Đúng vậy, nàng muốn đến công ty nhưng không phải đi làm, mà là xin từ chức.
Nếu ông trời đã cho nàng thêm cơ hội sống lại. Nàng nhất định sẽ chăng trọng nó. Nàng không muốn tìm đau cho chín mình thêm lần nào nữa. Lần nữa sống lại, nàng muốn sống cho riêng mình .
Tô Nhiên thay đồ cầm theo đơn xin từ chức vừa soạn rời đi. Nàng dùng xe hôm qua mình được nhận từ Trợ lý Tôn, chạy đến công ty.
Từ chỗ nàng chạy đến công ty cũng chỉ có 10 phút. Vào đến thầm giữ xe. Tô Nhiên mở ra điện thoại coi giờ, 9 giờ. Lại nhớ đến lần đầu nàng đi làm với danh nghĩa Trợ lý ở kiếp đầu, nàng cũng là đi trễ .
Cũng vì thế nàng bị bàn tán, cũng như nói nàng dùng quan hệ để vào.
Có điều, kiếp đầu nàng chỉ vừa ra trường nên chưa từng hiểu cái gọi là miệng đời. Một thứ mà cả hai kiếp nàng không cách nào thoát được. Nhưng chỉ riêng kiếp này. Chỉ cần hôm nay nữa nàng có thể thoát rồi.
Tô Nhiên vào đến công ty. Nàng chỉ vừa bước vào cửa công ty liền có rất nhiều ánh mắt nhìn lại. Tô Nhiên sống qua 2 kiếp, nàng đương nhiên đã trải qua rất nhiều ánh mắt kiểu vậy, nên hoàn toàn không để bụng.
Từ trong thang máy, một nam nhân ăn mặc tây trang, mắt đeo kính rộng vàng, anh tuấn nghiêm nghị, hắn mang khí thế tràn nghiêm túc, một bước nhanh hơn hai bướng hướng Tô Nhiên đi đến.
Khi Tôn Thành đi đến trước mặt Tô Nhiên. hắn tuy tức giận nghiêm giọng hỏi: " Tô Trợ Lý, cô biết hiện tại mấy giờ sao?"
Tô Nhiên bấm điện thoại lên. Nàng nhìn vào đồng hồ trong điện thoại, bình tĩnh đối: " Lúc này là 9 giờ 42 phút."
Tôn Thành muốn tức điên, đến trễ mà còn bình thản vậy? Biết Tôn Thành tức giận nên Tô Nhiên có chút mềm xuống đối.
" Thật xin lỗi vì nhà tôi có một ít chuyện xảy ra."
Không đợi Tô Nhiên nói xong.
Tôn Thành liền nhíu mày, không vui cắt ngang.
"Tô Trợ Lý, tôi nói cô là đi làm chứ đâu phải đi chơi muốn đi đến đâu thì đến đó!"
"Thật xin lỗi, vậy nên tôi mới đến đây để nộp đơn xin nghỉ."
Tô Nhiên cúi đầu nói rõ ý định của mình.
"Nếu cô đã xin lỗi thế thì tôi sẽ tha, vì tôi xem xét đây là lần đầu của...! Hả?. "
Updated 150 Episodes
Comments
Con dân đu hê hê 🤒💗💗
t/g viết hay quá😨💗💗💗
2024-08-23
1