Kẻ Phục Thù
Thanh tra Thái Viễn Sơn cùng với nhóm của mình đi ăn trưa tại một quán mì gần sở cảnh sát. Là cảnh sát hình sự, anh thưởng xuyên phải giải quyết những vụ trọng án, gần đây không có vụ án nào đặc biệt nghiêm trọng khiến anh cảm thấy có chút thiếu vắng.
Mặc dù vậy, anh vẫn khá vui vì thành phố yên bình. Là người thích đối mặt với các vụ án, thẩm vấn nghi phạm và đi tìm bằng chứng, dù đã lập rất nhiều công trạng và được cất nhắc lên các vị trí cao hơn, Thái Viễn Sơn vẫn đề nghị được tiếp tục công việc hiện tại thay vì chuyển sang giải quyết giấy tở. Anh khá là thân với giám đốc sở, vậy nên cũng không cần phải lo về vấn đề quyền lực, Thái Viễn Sơn khá tự do trong công việc.
Tô Ngọc Long gọi năm phần mì bò cho đội. Anh là một cảnh sát cực kì năng nổ và nhiệt huyết. Trong đội của Thái Viễn Sơn, Tô Ngọc Long luôn đứng ra nhận trách nhiệm về nhiều việc như lái xe hay truy bắt tội phạm. Đã có nhiều lần anh tự đẩy mình vào tình thế nguy hiểm vì tính cách có phần nóng vội Nhìn chung, Thái Viễn Sơn đánh giá anh khá cao, ngoài ra Tô Ngọc Long còn là một thiên tài võ thuật, một cao thủ bắn súng, chiến lực chính của đội Thái Viễn Sơn.
Các phần mì được đem ra, nóng hổi và thơm phức. Khương Hòa xuýt xoa khen ngợi “Mỗi lần tới sở làm việc, tôi chỉ mong chờ đến lúc này thôi.”
Khương Hòa là chuyên gia pháp chứng của sở, anh thuộc kiểu người lười biếng có trách nhiệm. Tuy rằng luôn miệng than thở mệt mỏi, thường xuyên được bắt gặp đang ngủ gật hay lơ đễnh nhìn vào không trung nhưng một khi đã bắt tay vào làm việc thì cực kì nghiêm túc, dù vẫn thường xuyên than thở muốn nghỉ ngơi. Thái Viễn Sơn không cảm thấy thái độ làm việc của Khương Hòa có vấn đề gì, miễn là anh làm tốt chuyên môn của mình.
“Thật tình, làm việc là phải luôn cống hiến chứ, ăn uống chỉ là khoảng nghỉ cần thiết để đảm bảo năng suất thôi.” Trịnh Danh nói.
Trịnh Danh là một cảnh sát cực kì chăm chỉ, trái ngược với Khương Hòa. Là một người suy nghĩ có lý trí, anh và Tô Ngọc Long hoạt động rất hiệu quả khi đi cùng nhau trong lúc lấy lời khai hay truy bắt tội phạm.
“Riêng việc này tôi khá đồng ý với Khương Hòa, giờ ăn trưa là tuyệt vời nhất, phải không đội trưởng?” Phương Tuyết lên tiếng.
Số lượng nữ cảnh sát không nhiều, pháp y nữ lại càng ít hơn nên Phương Tuyết là một nhân vật khá nổi bật trong sở. Cộng với việc cô còn trẻ và xinh đẹp, đàn ông trong sở đa phần đều xem cô như công chúa. Và đội của Thái Viễn Sơn đều nằm trong thiểu số còn lại. Phương Tuyết thấy thoải mái hơn khi tham gia đội của Thái Viễn Sơn cũng vì lý do đó. Về măt chuyên môn, Thái Viễn Sơn đánh giá cô khá cao, không thua kém những người có kinh nghiệm là bao, những vụ án cô tham gia đều xử lý ổn thỏa. Với tâm lý của một bác sĩ pháp y, Phương Tuyết có những liên tưởng khá kì quặc. Lúc trước, từng có lần khi cả nhóm đang ăn thịt nướng, cô lại liên tưởng đến một thi thể chết cháy, và tất nhiên, điều đó khiến mọi người có chút ớn lạnh, cô không cố ý làm điều đó.
Thái Viễn Sơn gật đầu đồng tình, anh thích công việc, nhưng chưa đến mức nhiệt tình như Trịnh Danh.
“Tuần sau “ngài chăm chỉ” đây nghỉ phép đúng chứ? Hơi lạ nhỉ?” Khương Hòa hỏi.
Nhai và nuốt hết số mì trong miệng, Trịnh Danh đáp “Thỉnh thoảng vẫn nên dành thời gian cho gia đình chứ. Bạn của Ánh Nhật đã rủ cô ấy đến chơi ở biệt thự của nhà họ trong hai ngày, dịp đặc biệt thế này nên cô ấy muốn tôi đi cùng.”
“Phải rồi, nên dành thời gian với gia đình, nếu không muốn trở về với hội độc thân này.” Tô Ngọc Long cười nói, trong nhóm chỉ có mỗi Trịnh Danh là đã có vợ, những người còn lại thậm chí còn chưa có người yêu vì nhiều lý do khác nhau.
“Nhìn miếng thịt này, bỗng nhiên tôi nhớ đến...” Phương Tuyết đang nói thì bị mọi người nhìn với ánh mắt ngăn chặn, họ vẫn còn nhớ chuyện ở quán thịt nướng.
“Tôi chỉ định nói là nó giống với món mì bò ở ngoại ô lần trước chúng ta ăn thôi mà. Khu đó khá là đẹp.” Cô biết mọi người đã nghĩ sai về những gì cô định nói.
Thái Viễn Sơn cảm nhận được điện thoại rung lên, anh bắt máy. Cảm nhận được có điều không hay xảy ra, Khương Hòa khẽ thở dài.
Trao đổi trên điện thoại một lúc, Thái Viễn Sơn nhìn cả đội, dường như ai cũng hiểu tình hình. Anh nói “Có một vụ án đã xảy ra, đội chúng ta được phân nhiệm vụ xử lý. Mọi người xử lý nhanh buổi trưa nào.”
Thái Viễn Sơn cho rằng từ xử lý thích hợp hơn từ ăn trong lúc này. Việc họ làm là tống hết thức ăn vào bụng, không thưởng thức hay cảm nhận được hương vị gì cả. Khương Hòa ăn xong liền nói “Trời đánh còn tránh bữa ăn cơ mà.”
Họ thanh toán rồi trở về bãi đỗ xe của sở, Khương Hòa và Phương Tuyết đi lấy hộp dụng cụ rồi cả nhóm vào trong xe của Tô Ngọc Long. Nhóm điều tra hướng thẳng đến hiện trường.
Updated 23 Episodes
Comments
lamHmlam
thấy văn phong tốt và trôi chảy có lẽ nd cũng đc chăm chút nhưng sao kh thấy nổi
2024-03-14
1
Tử Hồng Liễu
Gặp lại đội của cảnh sát Thái rồi 🥰
2024-02-11
0