*Sáng chủ nhật*
"Reng, reng, reng, reng...". Đúng tám giờ ba mươi phút sáng, tiếng chuông reo khắp phòng của Vương. Tuy nhiên, cậu vẫn muốn nướng thêm chút nữa cho đến 10 giờ.
Cậu thức vậy, vệ sinh cá nhân, thay đồ rồi ra bếp nấu bữa sáng. Cậu phải tự nấu bữa sáng cho mình do ở gia đình cậu chỉ có hai người - ba và cậu. Mà hiện tại, ba cậu đang là nhà báo, hiện đang công tác tại Singapore. Do tính chất công việc, nên cứ ba tháng, cậu và ba mới xum hợp được...
Cuối cùng, cậu cũng nấu xong bữa sáng. Khi cậu đang vừa ăn vừa nghịch điện thoại, bỗng chiếc điện thoại cảm ứng tuyệt cú mèo của cậu lại reo lên. Cậu cầm lên xem - Lâm đang gọi cho cậu. Cậu bắt máy :
- A lô, cậu gọi điện cho mình làm gì vậy?
- À...ừm...thì...cậu có rảnh hay không vậy?
- Ừm, mình đang rảnh!
- Lát đi chơi với tôi nhé, được không?
- Cậu biết tôi không có thích hoạt động ngoài trời mà, cháng muốn chết đi được à...
- Đi cùng tôi đi, tôi đảm bảo là cậu sẽ vui, vui lắm! Đi cùng với tôi, coi như tôi xin cậu đi lần này đi, từ Lâm của cậu!
Vương ngại ngùng rồi đáp đáp :
- Ừm, vậy mình đi !
- Đúng 1 giờ chiều tôi đến đón.
- Ừm, cảm ơn cậu!
- Nhưng mà tôi không phải của cậu đâu nhé!
-...
Nói rồi, Vương cúp máy. Xong cậu xuống bếp rửa bát. Cậu vừa rửa rồi lại suy nghĩ về buổi đi chơi ngày hôm nay. Cậu nên mặc cái gì, nên làm gì khi đi chơi (thật ra trong tâm trí của Trần Vương thì đây chính là một buổi hẹn hò) riêng tư cùng với Nguyễn Lâm. Bỗng cậu mỉm cười, rồi lại hát vu vơ không biết lí do...
1 giờ chiều...
- Trần Vương ơi, Trần Vương, Trần...
- Mình xuống ngay mà!
Nói rồi Vương xuống nhà, trong lúc định dắt xe đạp ra khỏi nhà thì Lâm vội kêu :
- Cậu đừng dắt xe ra, xe tôi có hai chỗ mà. Ngồi chung xe với tôi đi!
- Nhưng mà...
- Tôi chở cậu thì cũng có gì đâu, qua ngồi cùng với tôi ở đây! Nhanh lên đi!
Khang ngại ngùng đáp " Ừm ", rồi qua xe ngồi cùng với Lâm. Đang đạp xe, Lâm nói :
- Ôm tôi đi, nếu không té tôi không chịu trách nhiệm việc nếu chúng ta té xe đâu!
Trần Vương ôm lấy thân người của Nguyễn Lâm. Cậu trong lòng vui sướng, vì cậu không ngờ rằng ngay lúc này, cậu cũng được ôm người mình thương. Trong lúc cậu đang ôm và suy nghĩ vu vơ, người được cậu ôm cũng đang thật vui sướng trong lòng :
"VƯƠNG À, SAO CẬU DỄ THƯƠNG QUÁ VẬY!
Cuối cùng thì hai người cũng đến nơi. Nơi đây là một nơi khá yên tĩnh, đủ cho hai người có không gian riêng để nói chuyện. Lâm lấy từ trong ba lô ra, là một khay đồ ăn toàn món ngon. Vương hỏi :
- Cậu tự làm hết chỗ này ư?
- Ừm, cậu ăn đi!
- Cảm ơn cậu! Ngon quá đi! - Cậu vừa cười nói, vừa lia lịa gắp thức ăn mà không để ý đến nụ cười sát tình của Lâm. Vương đang ăn, bỗng Lâm cất tiếng hỏi cậu một câu quỷ mị :
- Cậu có người yêu chưa?
*Phụt*
Cậu hoảng hốt rồi trả lời :
- Chưa! Mà cậu hỏi chi vậy, tò mò quá hả?
Nguyễn Lâm gương mặt lúc này nghiêm túc, tay cậu lúc này đã nắm chặt tay Vương. Lâm cất từng tiếng nói rõ ràng - từng câu - từng chữ :
- Tôi không hiểu vì sao, khi gặp cậu, tôi như bị sét đánh vậy đó. Biết là hơi sến đây nhưng thật sự cho dù cậu cũng cùng giới tính với tôi, nhưng khi ở gần cậu, thì trong lòng tôi không chỉ không cô đơn. Mà mỗi lần gặp cậu, tôi đều thấy cuộc đời tươi đẹp hơn, hạnh phúc hơn.
Lâm lại tiếp lời :
- Tôi không biết rằng khi tôi nói chuyện tình cảm của tôi dành cho cậu, không biết rằng cậu có còn chịu ngồi cạnh tôi, nói chuyện với tôi, và thân thiết với tôi như lúc xưa nữa. Nếu cậu đồng ý, thì cậu có thể đồng ý làm người yêu của tôi hay...
*Chụt *
Lâm chưa nói xong thì Vương đã đưa đôi môi mỏng màu hồng lên hôn đến môi của cậu. Xong cậu thu đôi môi nhỏ. Lâm nhìn cậu, cậu hiểu ra...
Hai người lại đi đến một loạt nơi như công viên, sở thú, Suối tiên,... Nhưng bây giờ những điều đó không còn quan trọng nữa. Quan trọng bây giờ là ở đây, đang có hai người, tay nắm tay, vai kề vai cùng nhau rong chơi đến tối mịt.
*19 giờ hôm ấy*
Lâm cuối cùng cũng đạp xe dẫn Vương đến nhà. Vương vừa xuống xe, bỗng Lâm kêu :
- Em không định chào tạm biệt anh dù chỉ một chút à? - Mặt Lâm làm méo lại như làm trò.
- Anh em gì ở đây cơ chứ, tôi còn chưa nói tôi yêu cậu nữa kia mà...
- Vậy nói liền đi, anh đang hóng đấy!
- Sao phải nói bây giờ cơ chứ!
- Để chứng minh em là người yêu của Nguyễn Lâm đây chứ sao!
- KHÔNG NÓI! - Vương giả vờ dỗi.
- Không nói đúng không? Nhà em cũng chỉ có mình em thôi. Em mà không chịu nói thì anh sẽ vào nhà em. Không chừng tối nay còn cùng em thức đêm "ăn" nữa chứ... - Lâm nói bằng giọng ngạo nghễ.
- Thôi mà, được rồi!
- Nói anh nghe đi nào!
Thế rồi, Vương đến gần Lâm, nói nhỏ :
- Em...em...EM YÊU ANH, NGUYỄN LÂM
- Em nói gì, anh nghe không rõ - Lâm giả vờ hỏi
- Không nghe thì... - Vương nói
- Anh cũng yêu em, rất nhiều - Lâm đáp
Rồi cậu hôn lên môi Lâm một cách mãnh liệt rồi vội đóng cửa nhà, nói bye bye với Lâm một cách nhanh nhất có thể rồi phi như bay vào nhà.
Ngày hôm nay, đối với Vương, đây chính là ngày hạnh phúc nhất!
Ngày hôm nay, đối với Lâm, đây cũng chính là ngày hạnh phúc nhất!
CUỐI CÙNG CẬU CŨNG CHINH PHỤC ĐƯỢC TRÁI TIM CỦA CẬU ẤY RỒI - Hai người thầm nghĩ trong lòng.
Đêm nay chắc Vương và Lâm lại ngủ không được rồi!
Updated 20 Episodes
Comments
Diệp Thường Hi
cả hai k ngủ được thì qua nhà ngủ chung đi
2020-02-28
5
🍀mỵ là hủ tên heinei🍀
phát cho bạn triệu like lun👍👍👍👍👍👍👍👍👍👍👍👍👍👍👍👍👍👍👍👍👍👍👍👍👍👍👍👍👍👍👍👍👍👍👍👍👍👍👍👍👍👍👍👍👍👍👍👍👍👍👍👍👍👍👍👍👍👍👍👍👍👍👍👍👍👍👍👍👍👍👍👍👍👍👍👍👍👍👍👍👍👍👍👍👍👍👍👍👍👍👍👍👍👍👍👍👍👍👍👍👍👍👍👍👍👍👍👍👍👍👍👍👍👍👍👍👍👍👍👍👍👍👍👍👍👍👍👍👍👍👍👍👍👍👍👍👍👍👍👍👍👍👍👍👍👍👍👍👍👍👍👍👍👍👍👍👍👍👍👍👍👍👍👍👍👍👍👍👍👍👍👍👍👍👍👍👍👍👍👍👍👍👍👍👍👍👍👍👍👍👍👍👍👍👍👍👍👍👍👍👍👍👍👍👍👍👍👍👍👍👍👍👍👍👍👍👍👍👍👍
2020-02-27
4
Phát Mai
hay quá
2020-02-25
2