DULLING
Xuất thân từ một gia đình có gốc gác hoàng gia ở Anh, Theodore Michael lại không mấy quan tâm đến gia thế của mình, cày hết bao nhiêu năm, cuối cùng trở thành một điệp viên của tổ chức WSFEP(dù vì thế mà bị cha mẹ từ mặt, nhưng Theodore vẫn kiên quyết giữ vững quyết định của mình). Nhưng sau, vì cảm thấy quá nhàm chán với công việc hiện tại, Theodore từ bỏ thân phận điệp viên lui về tự mở một quán cà phê rồi làm chủ, cũng tự làm nhân viên pha chế.
Dù không đông như những quán khá nổi bấy giờ, nhưng số tiền kiếm được cũng đủ sống.
Từ ngày anh bước chân vào tổ chức WSFEP, cha mẹ anh chưa từng gọi cho anh dù chỉ một cuộc gọi. Anh cũng chán nản không muốn quay đầu. Chỉ cảm thấy bản thân không sai, và không muốn cúi đầu nhận sai. Vì căn bản những gì anh làm không hề sai. Anh chưa từng làm gì đi ngược lại đạo đức của một con người. Vậy là đủ. Anh không hề sai.
Những người đồng nghiệp cũ trong tổ chức lâu lâu nếu có thời gian sẽ ghé đến tiệm cà phê của anh để ủng hộ anh, cũng là để thăm anh.
Hôm nay, vẫn như mọi ngày, Theodore dậy rất sớm chuẩn bị các nguyên liệu chuẩn bị cho một ngày dài mới chào đón các vị khách của tiệm.
Theodore Michael cảm thấy rất vui vì số tiền mình kiếm được, và cũng rất hài lòng với công việc hiện tại của mình.
“DR - 72, cho em một trà sữa truyền thống full topping size 2XL nha.”
Một cô gái trẻ tầm chừng 21 tuổi đẩy cửa bước vào. Dường như đã rất quen thuộc, tìm đến chỗ ngồi cạnh cửa sổ, ngồi xuống, mỉm cười chào Theodore. Đó là một trong những người đồng đội cũ của anh.
“Cô út lại đến nạp năng lượng cho tuần tới đấy à?...Thế còn những người khác đâu rồi?”
“Vâng. Em cứ ghiền trà sữa nhà DR thôi đấy. Anh Teryus, và anh Qipusritus, và cả chị Keith, phải tầm mười phút nữa họ mới tới cơ. Hôm nay, em là người làm xong nhiệm vụ sớm nhất đó.”
“Tya, có lẽ thời gian tới cô sẽ không được uống trà sữa chỗ anh nữa đâu. Bởi lẽ tuần sau sẽ có rất nhiều chuyện xảy ra...Khó tin thật, nhưng cảm nhận của anh không sai đâu.”
Tyara Christopper cười nhạt nhòa: “Em tin anh mà. Thôi, dù khá tiếc, nhưng đành hẹn gặp lại sau vậy. Chúc anh cả của chúng em bình an vô sự nhé!”
Phải, bình an vô sự. Theodore mỉm cười: “Anh thì có chuyện gì được. Còn chưa có mảnh tình nào, làm sao có thể...” Anh bật cười: “Cô khéo lo xa. Cứ sống hết mình là được. Nhưng anh nhát gan lắm, cẩn thận vẫn hơn.”
“Khiếp thế, anh mà nhát thì chúng em đến cầm súng cũng không dám cầm chứ đừng nói đến việc bóp cò.”
Theodore Michael, quả thực là một tay thiện xạ, cũng là một người rất gan dạ, nếu không phải tính cách anh hòa đồng thì sớm đã được xem như một kẻ máu lạnh.
Theodore biết như thế, và anh chỉ cười cho qua. Anh chưa từng nghĩ đến việc bản thân sẽ nghỉ hưu sớm như vậy. Lúc anh nộp đơn từ chức, ai cũng níu kéo anh ở lại, vì trong thời gian anh còn hoạt động, quả thực chiến công của anh phải lên đến hàng nghìn đơn vị.
Sau khi ly trà sữa size 2XL của Tyara lên sàn cũng là lúc Teryus, Qipusritus và Keith đến.
Cuộc hội ngộ không dài lại sớm phải chia xa. Gặp nhau chưa được bao lâu đã phải tạm biệt Theodore trở về tổ chức. Tyara, Teryus, Qipusritus và Keith không khỏi hoài niệm về những ngày đồng đội kề vai sát cánh dọc dài biển ải.
Theodore Michael đóng cửa tiệm, xoay chiều tấm bảng nhỏ sang mặt có chữ “CLOSE”. anh đóng cửa, cũng chỉ như những tiệm bình thường khác mà thôi. Anh cũng cảm thấy bản thân cần được nghỉ ngơi và bây giờ anh cũng muốn được nghỉ một thời gian. Không làm thì không có thêm tiền, nhưng tiền để ăn thì vẫn có. Theodore chưa bao giờ rỗng túi.
Theodore Michael khóa chặt các cửa ra vào, cửa sổ, và cửa sổ dọc hành lang. Với bộ não của anh, có rất nhiều thứ được sắp xếp tầng tầng lớp lớp. Và sẽ chẳng khó hiểu khi nơi nguy hiểm nhất lại là nơi an toàn nhất, Theodore chọn cho mình một tiệm cà phê xinh xắn, rồi đóng căn cứ địa tại nơi đây. Có nghĩa, nơi đây vừa là nơi buôn bán kiếm tiền, vừa là nơi ăn ngủ, nghỉ dưỡng(nếu có thời gian). Theodore cảm thấy khá hứng thú với sự lựa chọn này của mình, vì anh cảm thấy nếu có chuyện gì xảy ra, nơi này sẽ làm anh cảm thấy rất kích thích.
Theodore cười nhạt nhìn bầu trời đang kéo mây xám xịt. Không phải đêm tối, hay giông bão mà là những cơn mưa nặng hạt.
Rồi cũng đến lúc những hạt mưa rơi xuống. Theodore vừa nhìn ngắm chúng vừa xòe bàn tay của mình hứng lấy từng giọt, từng giọt. Giọt nước mưa thật trong, cũng thật mát mẻ. Đó là điều làm Theodore cảm thấy khá thích thú với những cơn mưa.
Nhưng bây giờ Theodore lại nhớ ra một chuyện, có lẽ trong tủ lạnh nhà anh đã hết bia. anh nhìn trời, và nhìn những đám mây đang đổ trút những giọt mưa. Có lẽ đã sắp tạnh. Anh bước xuống nhà, mưa cũng dần vơi đi ít nhiều.
Updated 73 Episodes
Comments
Christopher Pokrovsky
Привет, Сиара, я снова тебя поддерживаю. Ваш рассказ очень хорош, но я могу читать на вашем родном языке, но по-прежнему не могу бегло комментировать на вьетнамском. Мне очень жаль. Я напишу комментарий полностью на вашем родном языке, как только закончу весь словарный запас и грамматику вашей страны. Люблю тебя, Сиара. Я люблю тебя, люблю тебя, люблю тебя, люблю тебя, люблю тебя, очень сильно тебя люблю!
2024-07-03
81
Trợ lí nhỏ của Novel
Lại thêm một truyện mới được lên sàn. Lần này chắc chắn sẽ là một truyện rất thú vị đến từ Ciara Alice. Truyện của cô ấy chưa bao giờ làm tôi và các độc giả theo dõi cô ấy thất vọng! Cùng đón xem với chúng tôi nhé ~
2024-07-03
57
Mê 🐊 thích 🐇
Theodore đem đến cho mình một cảm giác rất lạ. Theo kinh nghiệm trong phú, chắc có lẽ về sau Theodore sẽ cho mọi người thấy những chuyện rất thú vị và “gay” cấn. Theo tính cách tác giả từng mô tả, xác xuất là 99%, còn 1% là tùy tác giả bẻ lái, theo hướng nào thì tình tiết tiếp theo sẽ là như vậy. Nhưng cốt hai em hạnh phúc là vui lắm rồi.
2024-07-03
27