Thấy Minh Khê đã phát hiện ra, cô ngẩng đầu ngẩn ngơ nhìn Tử Băng. Cậu chỉ biết cười tươi đáp lại mà thôi
"Vết thương của cậu đã đỡ hơn chưa ?"
"Cũng đỡ rồi, chắc mấy hôm nữa là lành"
"Vậy à, thế thì tốt rồi"
Minh Khê bóc vỏ kẹo rồi cho vào miệng ăn. Dù mặt có chút nhăn nhó nhưng cô vẫn ngậm trong miệng và khen ngon
Đi đến trường đám con gái ai cũng phải mở to mắt xoe tròn nhìn Minh Khê và Tử Băng đang đi cùng nhau và còn thân thiết vui vẻ trò chuyện. Có thể nói Minh Khê là người con gái thân thiết nhất với Tử Băng ở trong trường
Những cô nàng xinh đẹp mĩ miều hay tiểu thư đài cát cũng phải ghen tị vì họ đều muốn tiếp xúc thân mật với Tử Băng. Cậu bây giờ đã là nam thần nổi tiếng nhờ ngoại hình đẹp trai và đặc biệt còn là con lai giữa Nga và Trung, hơn nữa còn rất thân thiện
Y Nguyệt đứng ở trên tàng nhìn chỉ biết nghiến răng thật chặt, hai tay đang khoanh trước ngực cũng nắm chặt. Cô không thể để Minh Khê thân thiết với Tử Băng hơn mình nhưng vì những chuyện bắt nạt đã bị Tử Băng phát hiện nên đâm ra cậu cũng chẳng ưa gì cô nữa
"Con ranh Minh Khê đang càng ngày thân thiết hơn với Tử Băng rồi kìa, cậu định thế nào vậy Y Nguyệt, không lẽ nhắm mắt làm ngơ sao ?"
Y Nguyệt cười ranh ma nói
"Cậu nói gì vậy Vy Vy, mình làm sao mà có thể bỏ qua chuyện này dễ dàng thế được, mình đã có kế hoạch khác và nó cũng chính là cách để chấm dứt nó một lần và mãi mãi"
..
"Này, Tô Mẫn Hoa, ở đây này"
"Ờ, mình tới đây"
Nghe được cái tên đó Minh Khê bỗng ngưng lại phút chốc. Cô dừng chân không bước tiếp nữa
"Cậu sao vậy ?"
"Tô Mẫn Hoa sao ?"
Minh Khê quay đầu nhìn thì thấy một cô gái có mái tóc dài màu nâu hạt dẻ và đôi mắt màu hồng tựa như dải ngân hà đang chạy từ phía đằng sau cô lên phía trước
"Có chuyện gì...Minh Khê!"
Chưa kịp nói gì mà Minh Khê đã chạy đi mất trong vô thức. Cô nắm lấy tay cô bạn Tô Mẫn Hoa kia, cô bạn rất ngạc nhiên mà dừng chân lại, quay ra thì cũng mở to mắt
"Minh Khê ?"
"Mẫn Hoa ? Tại sao ? Tại sao câụ trở về từ Úc mà không nói tiếng gì cho mình hết vậy ?!"
Hoá ra Tô Mẫn Hoa là người bạn thời thơ ấu của Minh Khê, cả hai vô cùng thân thiết và gắn bó nhưng vì một số lí do mà gia đình của Mẫn Hoa đã chuyển sang Úc sinh sống. Trước khi rời đi một ngày Mẫn Hoa đã nói rằng
"Tiểu Khê, khi mình qua Úc thì mình sẽ viết thư và gọi điện cho cậu thật nhiều, khi đã lớn rồi mình sẽ trở về và sẽ cho cậu xem mình đã trưởng thành và đi xa đến đâu"
"Cậu hứa đó nhé, lúc về phải báo cho mình để mình ra đón cậu"
"Um"
"Cậu đã nói là khi trở về cậu sẽ báo cho mình biết để mình ra đón cơ mà, vậy tại sao cậu lại chẳng thèm có một tung tích gì mà còn lặng thinh suốt từng ấy năm chứ !?"
Minh Khê nắm chặt lấy tay Mẫn Hoa. Cô đã đợi người bạn này suốt bao nhiêu năm, nơi đây nhiều đau thương quá, cô không thể một mình chống đỡ. Dù có Tử Băng giúp đỡ nhưng liệu sẽ được bao lâu
Mẫn Hoa cười mỉm rồi nắm tay Minh Khê đang cố kìm nén nước mắt
"Xin lỗi cậu Tiểu Khê, có một số lí do khiến mình không thể liên lạc với cậu nữa, xin lỗi cậu nhiều lắm"
Minh Khê ôm lấy Mẫn Hoa mà nói
"Um, lần sau đừng thế nữa nhé"
Updated 80 Episodes
Comments