Chương 16: Rỗng Kiến Thức Căn Bản

"Chị thực sự..muốn ngồi ở đây đó chứ ?"

"Ừm...em nghĩ xem còn chỗ nào khác không ? Chỗ tốt đều..bị chiếm mất rồi"

Chẳng hiểu kiểu gì đã lên sớm mà vẫn bị tranh chỗ từ lâu và chỉ còn nơi tối nhất của thư viện. Tử Sâm mặt hóng hách nói

"Chị đúng là người nhu nhược, chẳng có chính kiến cho bản thân sao ?!"

Tử Sâm quay đầu nhìn xung quanh thì thấy chỗ tốt nhất của thư viện đang bị cậu bạn thân lớp mình chiếm đóng ở đó. Cậu cười nhếch đi đến từ sau như con ma, chẳng gây tiếng gì. Cậu bạn kia thấy bóng tối phía sau thì ngoảnh nhìn thì hú hồn hú vía, Tử Sâm cười "thân thiện" mà nói

"Hạo Nam à, cậu nhường cho mình chỗ này nhé, chỗ này có ánh sáng tốt mà điều hoà chiếu xuống cũng mát mẻ nữa vậy mà cậu chỉ ở đây ngồi chơi game, đúng là phí phạm..."

Tử Sâm ghé sát tai Hạo Nam thì thầm

"Dám không nhường thì mình sẽ nói với bạn gái cậu là cậu đã nói dối cô ấy để đi chơi net ngắm gái nhé, mình đã có hết hình ảnh ở đây rồi"

Hạo Nam sợ run như cày sấy, không nói không rằng chạy mất dep vì sợ bí mật bị lộ. Tử Sâm nhìn sang Minh Khê rồi ra hiệu cho cô lại đây vì đã có chỗ tốt

"Thế này có phải hơn không ? Chẳng hiểu sao chị có thể học ở nơi tối đen như mực vậy luôn, rồi bây giờ chúng ta bắt đầu học luôn được chứ ?"

"Ừm, cảm ơn em, vậy chúng ta học nhé, đầu tiên là phải kiểm tra lại các kiến thức căn bản"

*30 phút sau*

Minh Khê đặt cây bút xuống, hai tay úp vào mặt thất vọng nói

"Em thực sự rỗng tất cả các kiến thức căn bản này sao Tử Sâm ? Rốt cuộc mục đích em đi học là gì vậy, nói chị nghe được không ?"

Tử Sâm mặt vẫn ngây ngốc nhìn mà nói câu xanh rờn

"Những kiến thức này thật nhàm chán nên tôi không muốn học chút nào cả"

Kì thi giữa kì sắp đến và chỉ còn vỏn vẹn ba tuần ngắn ngủi để chau dồi thêm kiến thức cho Tử Sâm. Với cái đầu như này chẳng biết làm được trò trống gì hay không

"Có lẽ đầu tiên là phải chỉnh nắn lại thái độ học của em rồi Tử Sâm, nhưng mà chị thấy em có thể xưng hô lại được chứ, dù sao chị cũng lớn tuổi hơn em đó, em có thể gọi là "tiền bối" hoặc là xưng em chị cũng được, đó là cách tôn trọng đầu tiên đối với người lớn tuổi hơn"

Tử Sâm mặt không cam chịu nhưng rồi cũng liếc mắt chỗ khác mà nói

"Được thôi, tiền bối, chị giúp em..ôn tập mớ kiến thức này đi"

Minh Khê cười nhẹ rồi nhìn lại những tờ giấy nháp ghi đầy chữ của mình để giải thích cho Tử Sâm ban nãy. Cô suy nghĩ rằng liệu có thể vừa nắn chỉnh thái độ vừa chau dồi kiến thức trong ba tuần ngắn ngủn vậy không ?

"Hazz, được rồi, hôm nay sẽ không ôn tập kiến thức mà chúng ta sẽ nắn chỉnh lại thái độ học của em, chị muốn hỏi rằng lí do em muốn nhờ chị kèm học là gì ?"

Tử Sâm mặt biến sắc sang im thin thít. Cậu trầm ngâm hết nhìn tập vở rồi đến nhìn Minh Khê và trần nhà. Cuối cùng sau mấy phút đấu tranh tư tưởng thì Tử Sâm mới chịu mở miệng nói

"Em..không muốn thua kém chị của mình"

"Y Nguyệt sao ?"

"Ừm, chị ấy được cả nhà yêu mến và tự hào vì học lực giỏi cũng như nhan sắc, bố mẹ không tiếc gì vung tiền mua những thứ đắt đỏ làm quà cho chị ý, em thì luôn bị bố mẹ chì triết vì học lực yếu kém cũng như tướng mạo như thằng đầu đường xó chợ, em thực sự không muốn nghe những lời nói đó chút nào và cả chính chị Y Nguyệt cũng trách móc em không kém, em chỉ biết im lặng mà dồn cơ giận vào nắm đấm, đó là lí do khiến em muốn chị kèm học cho em để em có thể tiến bộ"

Minh Khê nghe xong thì chẳng nói gì mà nhẹ nhàng xoa đầu Tử Sâm mà cười nhẹ nhàng

"Chị biết em đang cảm thấy như thế nào, em muốn thoát khỏi hoàn cảnh đó đúng chứ, em vì trước kia không chịu học hành khiến việc nhồi nhét bây giờ rất khó khăn, đến cả kiến thức căn bản em còn chẳng biết là gì, chị sẽ cần phải sắp xếp lại phương pháp học cấp tốc cho em nhưng đổi lại nó sẽ rất kham khổ nhưng đừng dựa dẫm vào việc kèm học mà hính bản thân em đôi khi còn phải tự cố gắng, nên là, bắt đầu từ ngày mai chúng ta mới bắt đầu học, bây giừo em về nghỉ ngơi đi, hẹn gặp lại"

Minh Khê thu dọn sách vở để chuẩn bị đi về. Trời cũng đã nhá nhem tối rồi, có lẽ tối nay cô phải suy nghĩ thêm về phương pháp học cho Tử Sâm. Tử Sâm ngồi cạnh trầm ngâm từ nãy tới giờ chẳng nói gì, có lẽ cậu dsang suy nghĩ rằng bản thân đã thực sự cố gắng thay đổi hay chưa

Tử Sâm nắm lấy tay Minh Khê mà nói

"Nếu được thì..em sẽ đưa chị về nhà, được không tiền bối ?"

"Nhưng mà có phiền em không ? Nhà chị cũng gần đây thôi nên không sao đâu"

"Trời cũng tối dần rồi, con gái đi ra đường giờ này nguy hiểm lắm, em sẽ chở chị về"

Minh Khe ái ngại nhưng vì Tử Sâm cúe nắm chặt tay cùng gương mặt tha thiết nên Minh Khê cũng đành gật đầu

Chapter
1 Chương 1: Trở Về Trung Quốc
2 Chương 2: Chiếc Thẻ Học Sinh
3 Chương 3: Ám Khí Lạnh Lẽo
4 Chương 4: Rốt Cuộc Mình Đã Làm Gì Sai Chứ ?
5 Chương 5: Cảnh Cáo
6 Chương 6: Chẳng Biết Nói Gì Ngoài Lời Cảm Ơn
7 Chương 7: Loài Hoa Mang Niềm Hy Vọng
8 Chương 8: Món Quà Đầu Tiên
9 Chương 9: Số Phận Bất Hạnh
10 Chương 10: Trao Đổi Liên Lạc
11 Chương 11: Chưa Bao Giờ Hào Hứng Đến Vậy
12 Chương 12: Cô Bạn Thời Thơ Ấu
13 Chương 13: Đáng Yêu Quá
14 Chương 14: Thẫn Thờ
15 Chương 15: Thay Đổi Nhân Cách
16 Chương 16: Rỗng Kiến Thức Căn Bản
17 Chương 17: Trùng Hợp
18 Chương 18: Có Lẽ Vậy
19 Chương 19: Kế Hoạch Mờ Ám
20 Chương 20: Sự Thật Vẫn Mãi Là Sự Thật
21 Chương 21: Không Cho Phép
22 Chương 22: Chịu Đựng
23 Chương 23: Giải Cứu
24 Chương 24: Bị Phát Hiện Rồi
25 Chương 25: Điều Kì Lạ
26 Chương 26: Chứng Kiến Sự Thật
27 Chương 27: Kèm Học
28 Chương 28: Ngầu Quá
29 Chương 29: Lễ Hội Văn Hoá (1)
30 Chương 30: Lễ Hội Văn Hoá (2)
31 Chương 31: Lễ Hội Văn Hoá (3)
32 Chương 32: Lễ Hội Văn Hoá (4)
33 Chương 33: Lễ Hội Văn Hoá (5)
34 Chương 34: Lễ Hội Văn Hoá (6)
35 Chương 35: Lời Tỏ Tình
36 Chương 36: Người Bảo Vệ Cho Cậu
37 Chương 37: Đi Học Cùng Nhau
38 Chương 38: Hoang Mang
39 Chương 39: Tham Gia Cuộc Thi
40 Chương 40: Không Ngờ
41 Chương 41: Thanh Mai Trúc Mã
42 Chương 42: Tạo Cơ Hội Hàn Gắn
43 Chương 43: Tài Năng Tuyệt Diệu
44 Chương 44: Đáp Trả
45 Chương 45: Nổi Giận
46 Chương 46: Trận Giao Hữu
47 Chương 47: Nụ Hôn Đầu
48 Chương 48: Mất Bình Tĩnh
49 Chương 49: Ngẩn Ngơ
50 Chương 50: Chỉ Là Hiểu Lầm Nhỏ
51 Chương 51: Thất Vọng
52 Chương 52: Sự Chênh Lệch
53 Chương 53: Sự Thật Của Đoá Hồng Gai Góc
54 Chương 54: Giúp Đỡ
55 Chương 55: Lí Do Bất An Là Gì
56 Chương 56: Lí Do
57 Chương 57: Đến Bệnh Viện
58 Chương 58: Như Một Phép Màu
59 Chương 59: Hiến Máu
60 Chương 60: Hoàn Cảnh Trớ Trêu
61 Chương 61: Giáng Sinh Vui Vẻ
62 Chương 62: Gửi Lời Chúc
63 Chương 63: Gặp Lại
64 Chương 64: Màn Trình Diễn Căng Thẳng
65 Chương 65: Công Bố Kết Quả
66 Chương 66: Tất Cả Chỉ Mới Bắt Đầu
67 Chương 67: Cãi Nhau
68 Chương 68: Trúng Tiếng Sét Ái Tình
69 Chương 69: Chuyến Dã Ngoại (1)
70 Chương 70: Chuyến Dã Ngoại (2)
71 Chương 71: Chuyến Dã Ngoại (3)
72 Chương 72: Thừa Nhận
73 Chương 73: Bình Phục
74 Chương 74: Màn Trình Diễn Tuyệt Vời
75 Chương 75: Kết Quả Cuộc Thi
76 Chương 76: Được Chiêu Mộ
77 Chương 77: Khó Lựa Chọn
78 Chương 78: Bầu Cử Chức Vụ
79 Chương 79: Tốt Nghiệp Và Ước Nguyện
80 Thông báo !!!
Chapter

Updated 80 Episodes

1
Chương 1: Trở Về Trung Quốc
2
Chương 2: Chiếc Thẻ Học Sinh
3
Chương 3: Ám Khí Lạnh Lẽo
4
Chương 4: Rốt Cuộc Mình Đã Làm Gì Sai Chứ ?
5
Chương 5: Cảnh Cáo
6
Chương 6: Chẳng Biết Nói Gì Ngoài Lời Cảm Ơn
7
Chương 7: Loài Hoa Mang Niềm Hy Vọng
8
Chương 8: Món Quà Đầu Tiên
9
Chương 9: Số Phận Bất Hạnh
10
Chương 10: Trao Đổi Liên Lạc
11
Chương 11: Chưa Bao Giờ Hào Hứng Đến Vậy
12
Chương 12: Cô Bạn Thời Thơ Ấu
13
Chương 13: Đáng Yêu Quá
14
Chương 14: Thẫn Thờ
15
Chương 15: Thay Đổi Nhân Cách
16
Chương 16: Rỗng Kiến Thức Căn Bản
17
Chương 17: Trùng Hợp
18
Chương 18: Có Lẽ Vậy
19
Chương 19: Kế Hoạch Mờ Ám
20
Chương 20: Sự Thật Vẫn Mãi Là Sự Thật
21
Chương 21: Không Cho Phép
22
Chương 22: Chịu Đựng
23
Chương 23: Giải Cứu
24
Chương 24: Bị Phát Hiện Rồi
25
Chương 25: Điều Kì Lạ
26
Chương 26: Chứng Kiến Sự Thật
27
Chương 27: Kèm Học
28
Chương 28: Ngầu Quá
29
Chương 29: Lễ Hội Văn Hoá (1)
30
Chương 30: Lễ Hội Văn Hoá (2)
31
Chương 31: Lễ Hội Văn Hoá (3)
32
Chương 32: Lễ Hội Văn Hoá (4)
33
Chương 33: Lễ Hội Văn Hoá (5)
34
Chương 34: Lễ Hội Văn Hoá (6)
35
Chương 35: Lời Tỏ Tình
36
Chương 36: Người Bảo Vệ Cho Cậu
37
Chương 37: Đi Học Cùng Nhau
38
Chương 38: Hoang Mang
39
Chương 39: Tham Gia Cuộc Thi
40
Chương 40: Không Ngờ
41
Chương 41: Thanh Mai Trúc Mã
42
Chương 42: Tạo Cơ Hội Hàn Gắn
43
Chương 43: Tài Năng Tuyệt Diệu
44
Chương 44: Đáp Trả
45
Chương 45: Nổi Giận
46
Chương 46: Trận Giao Hữu
47
Chương 47: Nụ Hôn Đầu
48
Chương 48: Mất Bình Tĩnh
49
Chương 49: Ngẩn Ngơ
50
Chương 50: Chỉ Là Hiểu Lầm Nhỏ
51
Chương 51: Thất Vọng
52
Chương 52: Sự Chênh Lệch
53
Chương 53: Sự Thật Của Đoá Hồng Gai Góc
54
Chương 54: Giúp Đỡ
55
Chương 55: Lí Do Bất An Là Gì
56
Chương 56: Lí Do
57
Chương 57: Đến Bệnh Viện
58
Chương 58: Như Một Phép Màu
59
Chương 59: Hiến Máu
60
Chương 60: Hoàn Cảnh Trớ Trêu
61
Chương 61: Giáng Sinh Vui Vẻ
62
Chương 62: Gửi Lời Chúc
63
Chương 63: Gặp Lại
64
Chương 64: Màn Trình Diễn Căng Thẳng
65
Chương 65: Công Bố Kết Quả
66
Chương 66: Tất Cả Chỉ Mới Bắt Đầu
67
Chương 67: Cãi Nhau
68
Chương 68: Trúng Tiếng Sét Ái Tình
69
Chương 69: Chuyến Dã Ngoại (1)
70
Chương 70: Chuyến Dã Ngoại (2)
71
Chương 71: Chuyến Dã Ngoại (3)
72
Chương 72: Thừa Nhận
73
Chương 73: Bình Phục
74
Chương 74: Màn Trình Diễn Tuyệt Vời
75
Chương 75: Kết Quả Cuộc Thi
76
Chương 76: Được Chiêu Mộ
77
Chương 77: Khó Lựa Chọn
78
Chương 78: Bầu Cử Chức Vụ
79
Chương 79: Tốt Nghiệp Và Ước Nguyện
80
Thông báo !!!

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play