Còn Chi Nữa ?
Tôi Myoga Kai, sau kì nghỉ đông cứ ru rú trong phòng, nay mai đây sẽ phải xách cặp để bước tiếp trên còn đường học vấn đầy gian nan của mình.
Trong căn phòng tăm tối ấy lần đầu tiên trong gần 1 tháng kì nghỉ tôi kéo rèm cửa ban công. Hiện lên trong mắt tôi là ánh sáng vằng vặc trên bầu trời đêm sao, có thể nói trong trái tim tôi ánh trăng là hình ảnh mang tính biểu tượng nhất, sự hi sinh thầm lặng không phải rất lãng mạn sao? Như thể bị hớp hồn bởi vẻ đẹp ấy tôi kéo cửa bước ra ngoài ban công, ánh đèn điện của khu phố về đêm toát lên ánh sáng huyền ảo, đầy mê hoặc, mùi thịt nướng của quán đầu đường kích thích vị giác của tôi, thật là một cảnh đẹp tuyệt vời
-Ước chi giờ đây có một cốc bia và vài xiên thịt nướng nhỉ, gần 1 tháng nay mình đã phải ăn toàn thức ăn nhanh rồi...
Gia đình tôi cũng có thể gọi là khá giả, cha tôi là một biên kịch viên suất sắc, ông ấy cùng mẹ tôi, là một sao hạng A đi làm việc khắp nơi trên thế giới, có khi vài năm họ mới về một lần và lần nào cũng đi rất nhanh chóng. Gia đình tôi có một căn biệt lớn, tuy vậy tôi đã rời đi và sống ở căn chung cư này, dẫu sao thì tôi vẫn yêu sự tự do này hơn, nhưng đôi khi trong tôi vẫn cảm giác một cảm xúc gì đó lạ thường....
Tôi đưa tầm mắt mình về ngọn núi xa xăm, nơi mà hồi nhỏ tôi cùng gia đình mình cùng đi vui chơi cũng nhau. Giờ đây ngọn núi ấy đã đổi thay, nó được khai hoang nhằm phát triển du lịch, mặc cho trong bây giờ thật đẹp khi toả sáng dưới ánh đèn điện như một viên pha lê, tôi vẫn cảm giác thật kì lạ
Trong lúc đắm mình trong các suy nghĩ bất thường của bản thân, bỗng từ trên một cô gái thả mình rơi xuống, ánh mắt cô nhắm nghiền, trên khoé mắt còn đọng vài giọt lệ
Ánh mắt tôi mở to bởi sự kinh ngạc, chẳng bởi vì điều gì cơ thể tôi tự cử động đưa tay mình nắm lấy cổ tay cô gái nhỏ bé ấy. "Huỵch!" Một tiếng rõ to, giờ cô gái ấy đang lơ lửng giữa không trung, thứ níu giữ cơ thể cô lúc này chỉ còn cách tay mảnh khảnh của tôi
Nhưng mà " Đau quá đi mất". Cánh tay tôi lúc này nhức khủng khiếp, cứ như thể sắp lìa ra khỏi người vậy, cơ bắp tôi run lên, cắn chặt răng của mình, tôi gồng hết sức để không để cổ rơi xuống
Bỗng đôi mắt của cổ mở ra chạm vào ánh mắt của tôi. Trái tim như lỡ một nhịp,"Đẹp thật đấy", lung linh một chiếc ly rượu vang ngập tràn trong mật ngọt của ánh trăng vàng vậy, thật quyến rũ
Cô ấy nắm lấy thanh chắn, buông tay tôi ra và leo lên trên ban công phòng tôi, vừa chạm đất, cổ đưa tay dụi mắt sau đó chỉnh lại quần áo của bản thân, lúc này đang xộc xệt
Tôi không thể nghĩ gì thêm, thật sự lúc này trong tôi đang tràn ngập với hàng trăm câu hỏi cần bộ vi xử lý giải quyết gấp, sau một lúc đứng ngẩn người tìm lời nào để hỏi, tôi mấp mấy môi
-Cậu ổn chứ?
Cô ấy quay lại liếc nhìn tôi với khuôn mặt không biểu lộ một cảm xúc cụ thể, buồn không giận không, thật vô hồn. Bấy giờ đây tôi mới có thể nhìn rõ người con gái ấy. Cô có một vóc dáng nhỏ bé, tóc buộc hai chúm để ngang vai, đôi mắt thì toát lên vẻ huyền bí khó hiểu, cổ đang mặt một bộ pijama quả dâu tây trong rất đáng yêu
Tôi ngẩn ngơ nhìn cô ấy một lúc rồi nhận ra mình trong như thằng biến thái vậy, tôi liền cất lời hỏi:
-Tại sao cậu lại...
Chưa kịp nói hết câu, cổ đã cắt lời tôi:
-Cảm ơn cậu, bây giờ tôi đi về đây...
Sắc mặt cổ không hề biểu lộ chút xúc cảm nào, cô xoay người đi về phía cửa ra vào.
Trong chốc lát tôi cảm thấy chuyện nó cứ sai sai ấy, tôi chạy về phía cửa chặn đường cô ấy
-Khoan đã cậu phải trả lời cậu hỏi của tôi chứ? Tại sao cậu lại rơi xuống?
Cô ấy im lặng một chút rồi nhìn thẳng vào mắt tôi
-Tại sao tôi phải nói chuyện của tôi với cậu
-Tôi không thể để cậu về nếu không biết rõ chuyện của cậu được, lỡ cậu làm chuyện gì dại dột thì sao?
Cô ấy cúi mặt xuống một lúc, ánh mắt ấy không nhìn vào tôi nữa:
-Bớt lo chuyện bao đồng đi!-Cô ấy lớn giọng
Tôi giật mình trước lời nói của cô gái ấy, sau đấy cổ lấy tay đẩy tôi ra một bên rồi mở cửa đi ra ngoài
Bóng dáng nhỏ bé ấy vụt mất trước mắt tôi, cảm xúc trong tôi dâng trào:
- Thật là thô lỗ!!!-tôi hét to lên
Cơ thể bị tràn ngập bởi sự tức giận, tôi đập cửa thật mạnh, rồi quay người đi vào trong, cố tự nhủ bản thân không được nóng giận kẻo khó ngủ...
Updated 47 Episodes
Comments
Thai Duong
Í tưởng độc lạ thật, với hiếm khi thấy có tác giả nào viết theo phong cách nhật trên nền tảng này :3
2024-06-09
1