Cô giáo nói xong thì cũng là giờ ra chơi, Thiên Kim chạy vội đến bàn của An An để ăn trưa:
“Nè hôm nay tớ có làm thêm một phần phụ cho hai đứa mình nè"
Cho mọi người biết thì trường tôi đang học là trường bán trú vì tụi tui có bố mẹ làm việc đến tận đêm và không có ai ở nhà trông chúng tôi nên ba mẹ đã gửi chúng tôi học ở đây, ngôi trường khá lớn và thời gian chúng tôi học ở đây là từ 8 giờ sáng đến 16 giờ chiều là tan học.
“Woa có vẻ mấy cậu có bữa trưa ngon quá đi”
Hoài Bảo đi đến nói , thì bị Thiên Kim quát vào mặt
“Cậu định xin ăn à , hay quên bữa trưa ở nhà đừng có mơ tụi này cho nữa nhé”
“Cái cậu này sao cậu lại nghĩ vậy hả , nằm mơ đi hôm nay tôi có đem bữa trưa đấy”
Cả hai cãi nhau mặc cho tôi đang im lặng nhìn họ cãi nhau .
“Không cãi với cậu nữa tớ ăn đây , nè cậu cũng ăn đi An An đừng nhìn tụi tớ nữa”
“Nè An An à , nếu cậu không đói thì để tớ ăn dùm cậu nha”
Nghe Hoài Bảo nói thế thì tôi trừng mắt nhìn cậu ta , nhìn thấy vậy thì Hoài Bảo cũng cười trừ.
Đang ăn thì có một cô bạn đi đến chỗ chúng tôi và nói :
“Mấy cậu rảnh không?”
Ba chúng tôi quay sang nhìn thì thấy một cô gái với mái tóc nhiều màu , có vẻ cậu ấy nhuộm tóc như thế cho bắt mắt.
“Cậu này, à là học sinh lớp bên cạnh đây mà”
Thiên Kim nhìn cô gái nói , có vẻ Thiên Kim biết về cô bạn này.
“À tôi tự giới thiệu tôi tên Ngô Ngọc Lan, hội trưởng hội văn nghệ của trường”
“Cái tên dịu keo quá còn cái giao diện thì có vẻ cháy nhỉ" - Hoài Bảo nhìn cô bạn mà nói, cả hai người kia cũng đồng tính với cậu.
Thiên Kim nhìn cô bạn mới Ngọc Lan nói: “ nè rồi cậu đến đây làm gì ? Mà chỉ mới lớp 10 mà đã là bộ trưởng thì chắc cậu phải giỏi lắm hả?”
Ngọc Lan nghe Thiên Kim nói vậy thì bật cười to:
“Tớ không giỏi , chỉ là cố gắng hơn một chút thôi”
Không để mọi người kịp phản ứng thì cô nói tiếp - “Tớ đến để gặp Nguyễn Kiều An”
An An nghe cô bạn trước mặt đến tìm mình thì An An khó hiểu và hỏi lại : - “Đến tìm tôi, nhưng mà chuyện gì mới được”
“Sắp đến có lễ hội âm nhạc ở trường được tổ chức hằng năm nên là việc này cần các thiên phú âm nhạc đến để so tài ấy mà"
“Rồi đến tìm tôi làm gì , tôi không phải là thiên tài âm nhạc gì đâu, cậu về lớp dùm tôi đi”
“Ơ nhưng mà ..”
Chưa nói xong thì cô bị Thiên Kim và Hoài Bảo cắt lời - “Nè nè cậu chưa nghe bạn tôi nói sao, cậu ấy không muốn bị làm phiền đâu, thay vào đó hãy về đi"
“Cậu đã làm phiền người khác đó”
Nghe Thiên Kim và Hoài Bảo nói thế thì Ngọc Lan cũng không nói gì mà đi về lớp của mình.
“Haizz có thật là cậu không muốn tham gia không vậy?”
Nghe Thiên Kim hỏi An An vội úp mặt xuống bàn, cô tự nghĩ :
‘mình thật sự không đủ can đảm đứng trước mọi người kể từ ngày hôm ấy’.
Khung cảnh hiện về lúc An An khi nhỏ sự việc của 10 năm về trước , trong khu vườn đầy sức sống và cây cỏ đua nhau sinh sôi cạnh đó là một ngôi nhà nhỏ.
“Bà ơi , bà xem cháu vẽ cái gì nè"
Cô bé ấy đưa lên cho bà của mình xem bức tranh xinh đẹp tự tay mình vẻ
“Ô hô để bà xem xem cháu bé của bà vẽ gì nào”
Tuy nhé vẽ nguệch ngoạc nhưng nó thể hiện một ý nghĩa to lớn .
“Ra là cháu vẽ bà và cháu với một ngôi nhà à”
“Dạ đúng rồi đó bà , cháu sẽ ở với bà mãi mãi luôn nha”
“Cảm ơn cháu nhà bà cũng sẽ yêu thương cháu mãi mãi”
Cô bé hí hửng chạy vào phòng và vẽ tiếp , bà thì nấu một chút đồ cho buổi tối . Bỗng nhiên cơn đau tim của bà bộc phát bà ngụy xuống sàn mà mà gọi tên của An An .
“An An .. khụ…khụ …lấy ..lấy cho bà … An An”
An An trên nhà vẫn không biết chuyện gì , nhưng khi nghe có mùi cháy ở dưới bếp thì cô mới chợt dừng bút vẽ chạy xuống phía nhà bếp , cảnh tượng ấy làm cô ám ảnh đến bây giờ
“Bà … bà ơi”
Bếp thì cháy phừng lửa bà thì nằm ở dưới sàn nhà , cô chạy đến lây người của bà có vẻ bà chỉ mới vừa ngất đi trong cơn đau tim ấy. Khi ba của cô vừa về đến thì thấy khói từ bếp, ông vội chạy đến ôm lấy cô và bà chạy vội ra ngoài.
An An thì nằm trong vòng tay ba khóc nấc lên gọi bà , ông ôm cô an ủi và gọi điện cấp cứu đến, bên ngoài ông khá bình tĩnh nhưng bên trong lòng ông đang dậy sóng lên ông xót ruột và lo lắng . Xe cứu thương đến và đưa bà đi , đi theo là chiếc xe ô tô ba và An An chạy phía sau.
Xe cứu thương thì được nhường đường con xe của ông và An An thì không may như vậy đi qua ngã tư đường , có một chiếc xe tải lớn vượt ẩu đèn giao thông gây ra một tai nạn khá nghiêm trọng. Chiếc xe ấy đã đâm sầm vào xe của An An và ba trong khoảnh khắc ấy ba đã
vội ôm cô vào lòng và nói
“An An à , ba yêu con hãy sống thay phần ba nhé”
Sau đó chỉ nghe tiếng còi xe lớn và tiếng xe cộ đi vụt qua , có người đến và điện một chiếc cứu thương đến, ba của An An bị thương khá nặng và không qua khỏi , còn cô thì bị gãy một bên chân và được điều trị.
Comments
@neko
😢🌹
2024-08-05
1
爆炸 - 𝑽 𝑵 - Bùm pass ckh sll
Sao t buồn vậy chúng mi ới/Scowl/
2024-07-25
0
爆炸 - 𝑽 𝑵 - Bùm pass ckh sll
Gì vậy, sao nu9 kì cục quá/Hunger/
2024-07-25
0