Bút Chì Màu

Bút Chì Màu

Chương 1: Tình tay ba??

Bước vào năm học lớp 8, tôi cảm thấy vừa háo hức vừa lo lắng. Kỳ học mới không chỉ đánh dấu một giai đoạn mới trong cuộc sống học đường của tôi mà còn mang đến nhiều thử thách và cơ hội mới. Với tính cách hiền lành và nhút nhát, càng lớn tôi khá là ít bạn bè và ngoài đi học tôi cũng chỉ ru rú trong nhà.

Trường cấp 2 của tôi, mang tên Đề Thám, là một ngôi trường khang trang với sân trường rộng lớn, rợp bóng cây xanh. Ngày khai giảng, cờ đỏ sao vàng tung bay trong gió, các dãy lớp học sơn màu vàng nhạt nổi bật giữa nền xanh của cây cối. Học sinh, mặc đồng phục trắng xanh, ngồi ngay ngắn trên những chiếc ghế nhựa đỏ xếp hàng trước sân khấu.

Vào một buổi sáng đầu thu, khi bước vào sân trường, tôi nhìn thấy một nhóm học sinh lớp 6 đang tụ tập ở góc sân. Có lẽ là tiết sinh hoạt dưới cờ dành cho bọn vừa vô trường, tôi cũng không để ý nhiều hai tay vẫn nâng chiếc cặp sách nặng nề sau lung tiến thẳng vào lớp. Bỗng nhiên, tôi nghe loáng thoáng tiếng gọi quen thuộc, đã 3 năm từ ngày tôi lên lớp 6 đã không còn được nghe thấy nó nữa.

“Chị Quyênnn.”

“Chị Quyênnn.”

“Chị Quyênnn.”

Tôi bất ngờ quay đầu nhìn sang đám đông liền nhìn thấy bóng dáng quen thuộc của Win ( biệt danh ở nhà của Nguyên) đang cười tươi rói giữa đám đông, là một thằng nhóc nhỏ nhắn, chỉ cao ngang vai tôi, quả đầu cùng mái tóc ngắn che phủ hết trán, bây giờ nghĩ lại mới thấy đơn giản vậy mà tôi thấy nó rất đẹp trai.

Sau đó tôi cười cho lấy lệ rồi quay đầu lại, đi tiếp vào lớp mặc những ánh mắt dòm ngó từ bọn lớp 6, tôi cũng không biết lúc đó nó có thấy thất vọng vì tôi không chào lại nó không nữa.

Rảo bước trên hành lang tôi liền bắt gặp Thục Trinh và Quốc Kiên, là một otp của lớp tôi, chuyện này lớp tôi đã rộn ràng cả một năm lớp 7, chỉ tôi ru rú một mình nên chẳng biết. Sau học kỳ 2 lớp 7, tôi mới bắt đầu thân hơn với Hải Yến, Hải Yến sôi nổi, tích cực tham gia các hoạt động của trường lớp nên hễ có gì mới đều nói với tôi. Ban đầu tôi nghĩ hai người đó chỉ mập mờ nhưng theo như lời Yến kể thì hai người thật sự đang hẹn hò. Lúc trước khi thân với tôi, khi vừa vào trường thì Yến khá thân với Trinh, đoạn đó Trinh có chia sẻ với Yến là rất thích Kiên và theo đuổi cậu ta cũng nguyên năm lớp 6, thật tình tôi đã luôn mờ mịt chuyện này dù cho cả lớp biết.

Tôi đi gần đến cửa lớp, hai bước chân nữa là yên phận thì Thục Trinh khoát tay Quốc Kiên kéo cậu ta chen vào trước, hại tôi suýt trật chân ngã, may sao có một bàn tay kịp níu giữ lấy cái thân thể yếu ớt này.

“Đi đứng kiểu gì vậy?”

“Mặc kệ nó đi, Kiên đỡ nó chi vậy?”- Thục Trinh kéo tay Quốc Kiên lại, mặc cho cậu ta đang nắm rất chặt tay tôi.

Không đợi cậu ấy kéo tôi dậy, tôi lấy thế, bấu víu vô thành tường chỗ cửa số đứng phắt lên, mặc hai người đấy vẫn đứng khoát tay tôi đi ngồi vào bàn của mình.

“Đấy, Kiên thấy chưa, nó tự đứng lên được mà.”

Kiên lộ chút bực bội, hất tay Thục Trinh đi vào bàn của mình mặc Thục Trinh gọi với theo sau.

“Kiên, chờ Trinh với.”

Thục Trinh đi qua không quên liếc mắt tôi.

“Hai người lại xảy ra chuyện gì à?”- Hải Yến ngồi dưới tôi, với tay vỗ vai tôi, hỏi.

“Tự nó sinh chuyện, chẳng liên quan gì đến tao.”- tôi lắc đầu ngao ngán.

“Bay giống tình tay ba thật!”- Tổ trưởng Minh Huy lên tiếng khi nghe chúng tôi nói chuyện.

Tôi ngạc nhiên quay đầu xuống, không phát ra âm thanh như cơ miệng tôi thuật lại y chang cái meme con mèo ”Hả”.

“Mày cũng thấy vậy hả Huy?”

“Ờ hớ.”- Minh Huy khoanh tay gật đầu.

“ Bắt tay, tao cũng thấy vậy á.”

Hải Yến chìa bàn tay, nhưng Huy chưa kịp bắt thì tôi đã kéo cánh tay đó lại.

“Yến, coi chừng tao nhen.”

“Giỡn tí, cơ mà giống thật.”

Tôi bất lực quay lên mặc hai đứa nó thay nhau bày đủ thứ kịch bản theo một cuộc tình tay ba chẳng tồn tại trong cái lớp này.

Buổi sáng khởi đầu chẳng mấy vui vẻ nên tôi lại gặp đủ loại chướng khí trong ngày hôm đó. Giờ ra chơi 15 phút, như bình thường tôi sẽ ngồi ngang qua, một tay cầm hủ sữa đem sẵn một tay đặt trên bàn học của Hải Yến, tám chuyện như mọi ngày.

Chuyện sẽ rất êm xuôi cho đến khi Mai Anh - cũng là bạn khá thân của tôi, trước kia học chung lớp cấp 1 với tôi, hai con người cô đơn chập chững vô lớp mới toàn người xa lạ, chắc cũng vì vậy mà hai đứa thân suốt hai năm nay, nay tôi thân với Yến, để duy trì cuộc chơi tôi quyết định thành lập một nhóm ba người, cùng vì vậy là Hải Yến với Mai Anh mới có cơ hội nói chuyện thân thiết hơn. Chúng tôi cũng có chung sở thích tám chuyện về mấy anh đẹp trai Hàn Quốc, từ trong truyện đến trong phim, chúng tôi có thể nói về các ảnh đế cả buổi không ngán.

Nhưng đoạn lớp 8 này thì mọi chuyện thay đổi nhanh chóng, khiến tôi rất bất ngờ.

“Êy, tao nói cái này chút.”- Mai Anh từ xa đi tới.

“Ngồi đi.”- Tôi gác hai chân xếp bằng để chỗ bên kia cho Mai Anh ngồi xuống.

“Mấy nay mày thân với con Trinh thế, sợ theo phe tiểu tam à?”- Hải Yến nãy giờ im lặng lên tiếng.

“Không phải, tao đi theo để thăm tình hình thôi.”

“Tình hình?”- Tôi ngơ ngác.

“Tình hình gì?”- Hải Yến không kém tôi là bao.

“Thì chuyện nó với thằng Kiên, bữa giờ tao nghe ra hai đứa nó hẹn hò mặn nồng lắm!”

“Tự dưng mày quan tâm chuyện đó chi?”- tôi hỏi.

“Cơ mà tao thấy thằng Kiên cũng khá chú ý con Quyên mà.”

“Thì đó. Tao nói với tụi nó mới nghỉ chơi với bay để qua phe nó.”

“Hai đứa bay hết chuyện làm rồi.Xê ra tao đi vứt rác”- Tôi lắc đầu ngao ngán.Đứng dậy đi vứt hộp sữa đã cạn.

“Uống một mình không chia sẻ với bạn bè à, Quyên?”

Tôi ngước mặt lên, kể từ khi lên lớp 7 thì chiều cao 1m56 của tôi đã không còn được tính là cao nữa rồi, bây giờ mỗi lần muốn nhìn mặt ai đó, đặc biệt mấy thằng con trai tôi đều phải ngước cao cổ lên.

“Còn vỏ nè, muốn thì tao cho.”- Tôi cầm vỏ sữa tính vứt đi chỉa vô mặt Kiên.

Kiên chỉ nở một nụ cười khó hiểu bỏ đi, tôi không khỏi hoang mang “cái gì vừa diễn ra vậy”.

Đi lại bàn, Hải Yến vừa ra hiệu tôi nhanh ngồi xuống.

“Má ơi, nãy con Trinh mới liếc mày đó.”

“Êy má cái ánh mắt nó như sắp ăn tươi nuốt sống mày.”- Hải Yến đập đập vai tôi sốt ruột

“Tao có làm gì đâu? Nó cũng ít rảnh.”

“Trời ơi, Quyên, nãy mày không nhận ra gì hả? Thằng Kiên nó cười với mày đó!”- Mai Anh nhìn chằm chằm tôi.

“ Tụi tao thấy rõ như ban ngày luôn ấy, mà tụi mày nói gì vậy?”

“Mai Anh.”- Thục Trinh đứng cùng hội chị em ở cửa lớn tiếng gọi.

Tôi, Hải Yến, Mai Anh giật mình quay sang.

“Thằng Kiên nói tao uống sữa không rủ bạn bè, xong tao nói còn vỏ nè muốn thì lấy đi. Hết.”

Tôi ghé sát vô tai Mai Anh nói liền mạch, nhanh chóng. Thấy Mai Anh còn chần chừ, Hải Yến nói:” Mày cứ qua đó đi, vỡ kế hoạch đó.”

Thấy tôi cũng gật đầu, Mai Anh bước đi từ từ sang chỗ Thục Trinh đang đứng.

“Nghỉ chơi dữ ha. “

“Không phải cậu vừa báo cáo thông tin hội chị em cho hai đứa nó đấy chứ?”

“Mới gia nhập đã muốn quay về chốn xưa rồi hả?”

Hàng loạt câu hỏi tới tấp vô Mai Anh.

“Làm gì có. Tao chẳng nói gì hết á. Chỉ nói với tụi nó tao nghỉ chơi đừng nhắn tin hỏi tao nữa.”

“ Nãy tao vừa kêu mày, con Quyên nó nói gì mà mày đổi sắc mặt ghê vậy?”-Thục Trinh liếc tôi xong nhìn Mai Anh thăm dò.

“Con Quyên nói…”

Mai Anh chưa kịp nói hết câu thì tiếng trống đánh vô lớp vang lên, mấy đứa học sinh ba chân bốn cẳng chạy vội vô phòng, Mai Anh theo làn người vội quay về chỗ ngồi, Thục Trinh thấy thế liền bực tức đi lại bàn Mai Anh.

“Mày còn chưa nói hết mà.”

“Định để tôi đứng chờ cậu nói chuyện à?”- Kiên đứng cạnh bàn của mình, lớn giọng.

“Đương nhiên là không rồi, chờ Trinh tí.”- Thục Trinh nói giọng điệu nhỏ nhẹ, khác hẳn ban nãy rất nhiều.

“Tí ở cổng trường nói rõ cho tao.”Thục Trinh quay sang lên giọng với Mai Anh.

Quốc Kiên và Thục Trinh ngồi ở tổ 4, phía trong cùng của phòng học cạnh cửa sổ, nên phải có một người ngồi ngoài và một người ngồi trong. Thục Trinh đã để Quốc Kiên ngồi ngoài cho tiện lên bảng, còn mình ngồi bên trong chịu bất lợi.

“Nãy con Quyên nó nói gì mà cậu cười dữ vậy?”- Thục Trinh đánh bạo hỏi.

“Quan trọng sao?” Kiên trả lời, mắt vẫn nhìn chằm chằm vào sách giáo khoa.

“Trinh hỏi thử thôi, chưa thấy Kiên cười với Trinh như vậy lần nào hết.”Thục Trinh tỏ ra vẻ giận dỗi.

“Hai người giống nhau sao?” Lần này Kiên quay mặt sang nhìn chằm chằm vô Trinh bằng nửa con mắt hết như ma cà rồng chuẩn bị lên cơn hút máu.

“Đương nhiên không giống, Trinh xin lỗi Kiên.”

Thục Trinh quay mặt đi, lật sách vở ra, bắt đầu giả vờ đang ôn bài.

Hot

Comments

Giang Nhiên

Giang Nhiên

hóng

2024-07-31

1

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play