Hạ Đi Thu Đến
Hạ đi thu đến, mảnh tình nhóm nở nhưng rồi lại tan.
Cứ ngỡ rằng khi 30 thời gian trôi đi thật nhanh nhưng khi nhìn lại độ tuổi 18 thì mới biết nó đã trôi qua quá nhiều rồi.
- Chúng ta kết hôn đi.
Một câu nói khẳng định của một người đàn ông vang vọng trong không gian tĩnh lặng.
Nhìn vẻ mặt thờ ơ nhưng lời nói lại đầy ngạo nghễ khiến một cô gái đã 30 tuổi cũng không khỏi không cảm động, ngây thơ mà động lòng.
- Được.
Câu trả lời dứt khoát không chút chần chờ, ánh mắt dịu dàng nhìn người đàn ông mà bản thân đã yêu thầm hơn mười năm.
Vy năm nay đã 30 tuổi nhưng cô chưa từng quen bất kỳ người đàn ông nào. Không biết bởi vì suy nghĩ nào cô đã âm thầm quyết định trao trọn tất cả lần đầu tiên với người sẽ lấy mình.
30 tuổi mà một người con gái bắt đầu thờ ơ với các mối quan hệ, ngoại trừ công việc thứ Vy muốn chỉ là một người đàn ông đối xử tốt với bản thân cô.
Tuy nhiên với độ tuổi này cô lại không có bất kỳ thứ gì trong tay, bản thân cô đang sống cùng với em gái mình trong một căn nhà trọ nhỏ nằm ở con hẻm vắng vẻ.
Thành phố nơi nhộn nhịp, tấp nập nhưng cũng là nơi dễ dàng bỏ rơi sự hoang vắng.
30 mươi năm trôi qua với một mối tình đơn phương thầm lặng, người con gái lặng im nhìn chàng trai mà bản thân đã yêu từ một mùa hè đầy rực rỡ ấm áp.
Cũng chính vào lúc ấy củ mười năm sau Vy nhận được một lời cầu hôn. Không có hoa thơm, không có nhẫn cưới, không có lời chúc phúc, ngoại trừ một lời nói lạnh nhạt thì không có gì cả, kể cả một ly nước hay một cục kẹo cũng không xuất hiện.
Chỉ là khi lời nói ấy vang lên thì Vy cũng ngây thơ mà chấp nhận, cô chấp nhận sự tủi thân, chấp nhận một lời cầu hôn chẳng có một chút ý nghĩa nào, cũng chấp nhận một hôn lễ không có sự chúc phúc.
Sau khi hai người lãnh chứng rồi dọn vào cùng nhà thì một cuộc hôn nhân lạnh lẽo bắt đầu.
Vy là một bà chủ của tiệm trà sữa nhỏ, dù cô không đi làm thì tiệm vẫn được vận hành dưới sự giám sát của em gái cô. Sau khi lấy chồng Vy chỉ có một suy nghĩ giúp chồng chăm lo mọi thứ, cô không còn quá quan tâm đến bản thân mình bởi vì tình yêu mười năm cô dành cho chồng không chỉ không giảm mà càng lúc càng tăng.
Chồng cô cũng chính là Khải, người đàn ông 34 tuổi, anh là một quản sự của một công ly lớn. Là một người thành đạt nhưng đến tận lúc này mới kết hôn bởi vì anh có một cô bạn lớn lên cùng nhau.
Hai người sống gần nhà nhau, cùng nhau học chung trường, chung lớp. Cùng nhau trải nghiệm tuổi thơ, cùng nhau vui đùa cũng yêu nhau được tám năm.
Tuy nhiên hai người không thể kết hôn cùng nhau bởi vì cô ấy yêu một người khác sau đó cùng người ấy trở về quê nhà của người ấy ở một đất nước xa xôi khác.
Đối với chuyện tình của Khải, Vy biết rất rõ ràng bởi vì cô luôn thầm lặng dõi theo anh. Chỉ là cuối cùng cô không ngờ sẽ có một ngày sự chú ý của anh dành cho cô.
Vy đã từng rất vui vẻ khi nghĩ về việc này, may mắn khi người con gái ấy rời khỏi anh khiến ánh mắt của anh cuối cùng cũng có thể nhìn thấy cô. Tuy cuộc sống hiện tại không phải là mong muốn thực sự của cô, cũng không phải một gia đình hạnh phúc như cô tưởng tượng nhưng cô thực sự rất vui vẻ.
Chỉ cần bản thân cố gắng, chỉ cần thời gian. Vy cảm thấy bản có thể sẽ khiến Khải yêu mình.
Tuy nhiên bốn năm trôi qua, số lần hai người cùng nhau nói chuyện chỉ đếm được trên đầu ngón tay. Đa phần sẽ là Vy nói còn Khải vẫn chỉ thờ ơ “ừm” một tiếng sau đó là sự im lặng cho đến khi cả hai về phòng ngủ.
Công việc của Khải rất bận rộn, ngoại trừ ngày nghỉ anh sẽ ở nhà vào buổi sáng nhưng đến buổi chiều anh sẽ đi chơi cùng bạn bè. Bản thân cô ngoại trừ chờ đợi cũng chỉ là chờ đợi.
Căn nhà thật lớn nhưng lại thật vắng vẻ. Một mình Vy ngồi trên sofa ngoài nhà khách trải nghiệm sự lạnh lẽo từng ngày, từng ngày.
Ngày 26 tháng 8 là ngày sinh nhật của cô. Mỗi năm vào ngày này anh sẽ mời bạn bè của mình đến, một nửa là để tụ họp một nửa là để chúc mừng sinh nhật cô, tuy nhiên ngoại trừ hai người thì những người đến dự không ai biết cả, vì vậy cho đến hiện tại cô chưa từng nhận được một lời chúc mừng nào cũng không nhận được một món quà trong ngày sinh của mình.
Sáu giờ tối, Khải đúng giờ về nhà. Sau khi hai người chuẩn bị xong liền lên xe chạy đến nhà hàng cách nhà không xa.
- Khải cậu cuối cùng cũng đến.
Giọng nói mềm mại cất lên.
Khải vừa bước vào gian phòng bản thân đặt thì không khỏi ngơ ngác nhìn người con gái xinh đẹp đang tươi cười rực rỡ ở trong phòng.
Vy đi theo sau vào cũng không khỏi ngỡ ngàng, cô nhìn người con gái ấy sau đó nhìn sang chồng mình, ánh mắt cô trở nên ảm đạm.
Comments