A! Đại sư huynh! Có ma!
Đám đệ tử phía sau rùng mình nhìn dáo dác xung quanh. Gió lạnh mang theo âm khí cứ chốc chốc lại thổi qua. Bóng trắng đó cứ vụt qua giữa các cây. Từ Thâm mở miệng phản bác chưa nổi 2 câu đã bị "con ma" đó đập thẳng vào mặt. Hắn thất kinh hét toáng lên. Gai ốc nổi khắp người. Sương sống lạnh toát. Mồ hôi lạnh chảy tòng tòng. Cả đám vắt dò lên cổ mà chạy đi thật nhanh. Mỗi kẻ chạy một phía! Chen lấn xô đẩy! Ồn ào hệt ong vỡ tổ! Thanh An ném dụng cụ "gây án" lên cây, nhảy xuống đất. Tức thì 3 vị sư huynh cũng đồng loạt làm theo. Cả 4 ôm bụng cười bò. Dọa ma người khác kiểu này vui thật. "Vù... vù" Một cơn gió lạnh thổi qua, Thanh An rùng mình. 2 hàm răng đánh vào nhau lập cập:
- gió lạnh không phải do các huynh làm sao?
3 người kia lắc đầu đồng thanh đáp:
- không có
Cả 4 nhìn nhau như hiểu gì đó rồi lại nhìn đến hướng gió thổi. Phía xa xa có một nhóm tà tu đang lập trận pháp có vẻ là triệu hồi một cái gì đó. Bảo sao lại lạnh như vậy.
- ta phải cản bọn chúng!
Sở Mặc nói xong, toan xông lên thì bị Trí Tuấn giữ lại. Giọng nói thanh thoát của Than An vang lên:
- Đại sư huynh! Đừng manh động!
Nhất Dương cũng gật đầu hưởng ứng:
- đúng đó. Nếu giờ huynh ra mặt. Chúng ta chắc gì đấu lại được bọn chúng?
- Vậy phải làm sao? Chẳng lẽ trơ mắt nhìn chúng làm bậy? - Sở Mặc mất bình tĩnh kêu lên
Trí Tuấn vỗ vào vai Sở Mặc và Thanh An:
- bọn Ngọc Hoành Tông quay lại rồi kìa!
Một ý tưởng lóe lên đầu cả 4. Hehe quay lại đúng lúc lắm. 4 người cầm chắc là bùa tàn hình phía sau. Sẵng sàng chọc chó. Đám đệ tử Ngọc Hoành Tông hừng hực khí thế đi đến. Từ Thâm đen mặt chỉ tay về phía 4 người Trường Nguyệt Tông đang đứng thành hàng ngang theo tứ tự bé - lớn, trái - phải.
- là các ngươi nhát ma bọn ta đúng không?
Cả 4 huynh đệ - huynh muội gật đầu cùng lúc, đồng thanh đáp to:
- đúng. Là bọn ta đó. Ai biểu các ngươi toàn một lũ thỏ đế làm chi? Có giỏi thì bắt bọn ta đi lũ thỏ đế!
Vừa nói họ còn không quên lè lưỡi chổng mông vỗ mông khiêu khích. Đám người Ngọc Hoành Tông sắc mặt đen hơn đít nồi. Từ Thâm mặt mày méo mó nhìn hành động khiêu khích kia. Bọn chúng làm những hành động này không biết ngại sao? Duy chỉ có Đường Ngọc là ôm lấy cánh tay Từ Thâm la khóc ầm ĩ. Ánh mắt trĩu xuống, giọng nói chứa đầy sự tủi thân. Bộ dáng trông đến là tội nghiệp!
- Đại sư huynh! Chúng nói chúng ta là thỏ đế kìa!
Thanh An, Nhất Dương ôm lấy cánh tay Trí Tuấn, Sở Mặc. Bắt chước y hệt bộ dáng của Đường Ngọc. Kể cả giọng nói lời nói cũng nhại lại. Cảm thấy chưa đủ, cả 2 còn quay lại chỉ tay vào nhau mà quát:
- im miệng! Sao ngươi dám nhại ta!
Sau đó cùng quay lại phía "bạn diễn" mà cất giọng ẻo lả, trong giọng nói chứa đầy tủi thân ấm ức:
- huhu đại sư huynh! Y nhại theo ta kìa!
Nói xong. Sở Mặc, Nhất Dương, Trí Tuấn, Thanh An ôm bụng cười sằng sặc. Chúng đệ tử đứng sau đám đệ tử thân truyền Từ Thâm cũng cười rúc rích. Từ Thâm quắc mắt một cái. Tiếng cười mới tạm dừng. Chúng cố gắng nín cười. Nhưng đâu đó vẫn có kẻ nhịn không được mà phải cố bụm miệng để không phát ra tiếng. Đường Ngọc khóc mỗi lúc một to. Từ Thâm vừa dỗ Đường Uyển vừa gầm gừ như hổ dữ nhìn 4 kẻ trước mặt.
- Ngọc Nhi đừng khóc nữa. Để ta đánh chúng cho muội
Updated 52 Episodes
Comments