Chương 2: Công Ty.

Sáng hôm sau thức dậy cũng đã gần 7 giờ, Triệu An Phong nhanh chóng rời khỏi giường, đi vào nhà vệ sinh làm sinh hoạt rồi ra tiến đến tủ quần áo lấy đồ ra thay.

Anh mặc lên người mình một chiếc áo sơ mi trắng ở trong, gài cúc áo hẳn hoi sau đó đưa phần vạt áo vào trong quần đóng thùng lại, trên giá treo cà vạt anh chọn chiếc màu xanh lá cây sẫm sọc đen, anh đeo cà vạt lên cổ rồi luồn tay thao tác thắt lại sao cho cân đối, tiếp đó là chiếc áo vest bên ngoài là xong xuôi.

- Hôm nay mong sẽ không phải tăng ca.

Triệu An Phong vừa nói vừa tiến tới giá treo áo gần cửa ra vào, anh vươn tay lấy chiếc áo khoác phao dài đặt lên cánh tay mình, sau đó lùi vài bước cầm chiếc cặp của mình lên rồi đi ra khỏi phòng.

Anh tra chìa khóa vào ổ khóa tay nắm rồi vặn chìa khóa lại, xong xuôi anh rút chìa khóa ra rồi đút vào trong túi quần, Triệu An Phong giơ tay nhìn vào kim chỉ trên đó liền nhanh chóng đi xuống lầu, từ giá treo ô anh vươn tay lấy cái ô của mình, sau đó nhanh chóng rời khỏi căn hộ.

Triệu An Phong đi tàu điện để đến công ti, chuyến anh đi tầm 30 phút đã dừng tại trạm quận 5 – thành phố J.

[ Toa tàu đang tạm dừng tại quận 5, quý khách xuống toa xin vui lòng kiểm tra lại đồ đạc của mình ]

Triệu An Phong rời khỏi ghế ngồi, cánh cửa toa tàu dần dần mở ra cho khách đi xuống, cánh cửa vừa mở hết thì đoàn khách xô nhau nườm nượp đi xuống, ngay cả Triệu An Phong cũng tìm cách mở đường để đi xuống trước khi cửa đóng.

Dòng người cứ thi nhau đi xuống, thật chẳng dễ dàng gì để rời khỏi đó nhanh nhất. Tình trạng mỗi ngày mà Triệu An Phong gặp phải mỗi khi đi làm về và mỗi khi đi làm, lâu dần vài năm đã trở thành quá đỗi quen thuộc với anh.

Rời khỏi ga tàu điện anh nhanh chóng đến công ti nhanh nhất có thể, tuy đã làm ở công ti hơn 3 năm những Triệu An Phong gần như không đi làm muộn bao giờ.

Rời khỏi khu tàu điện cũng là lúc Triệu An Phong lấy áo phao của mình ra mặc, vì lúc này tuyết đã rơi đầy ngoài trời, có khi còn rơi dày hơn cả hôm qua. Anh mặc áo và chỉnh lại cho kín người, sau đó bung ô ra rồi mới rời khỏi nơi đó.

Công ti Kim Tiễn…

Triệu An Phong rất nhanh đã có mặt ở phòng làm việc, anh để ô vào trong xô đựng ô được để sau cửa ra vào, sau đó cởi bỏ chiếc áo phao của mình ra, làm xong anh đẩy cửa đi vào.

Anh sải bước đi đến bàn làm việc của mình, treo áo vào ghế rồi đặt túi xách xuống bàn. Triệu An Phong sau đó sải bước đi tới chỗ máy pha cafe, anh khỏi đóng máy tự pha cho mình một ly cafe nóng hổi.

- Chào buổi sáng, Tiểu Phong Phong.

Nghe giọng nói quen thuộc vang đến, Triệu An Phong quá quen nên không quay lại nhìn đối phương, chỉ hờ hững nói:

- Ừm, chào buổi sáng.

Ngạn Nhiên tiến gần đến tấm lưng Triệu An Phong, sau đó vỗ nhẹ vào vai anh.

- Tiểu Phong Phong pha giùm tôi một ly cafe nóng hổi đi.

Triệu An Phong quay lưng lại thì đật vào mắt là nụ cười tươi rói như mặt trời của Ngạn Nhiên.

- Cậu muốn uống thì tự đi mà pha đi.

- Nhưng cậu pha ngon lắm, làm tôi thèm nên muốn cậu pha.

Ngạn Nhiên không từ bỏ ý định, một mực muốn Triệu An Phong pha cafe cho mình, nhìn vào biểu cảm đầy tích cực này Triệu An Phong thầm thở dài trong lòng, gật nhẹ một cái rồi nói.

- Được thôi.

Nghe được câu trả lời vừa ý, Ngạn Nhiên vui mừng cảm ơn Triệu An Phong rồi đi nhanh đến bàn làm việc của mình, ngồi chờ Triệu An Phong đang bất lực pha cafe cho mình.

......................

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play