Khi Trái Tim Ta Cùng Chung Nhịp Đập

Khi Trái Tim Ta Cùng Chung Nhịp Đập

• Chương 1 : Khởi Đầu

Chớp mắt, lễ khai giảng cho học sinh lớp mười bọn tôi đã kết thúc, đây là tuần thứ sáu tôi bắt đầu cuộc sống cấp ba vô cùng tươi đẹp!

Tôi Chu An Nguyệt là thành viên câu lạc bộ Mĩ thuật trường Trung học phổ thông X thành phố X.

Đây là ngôi trường 'phân biệt giai cấp' vô cùng rõ rệt, với những vị học bá thì chắc chắn sẽ được sắp vào cùng một lớp. Đối với những học sinh ở lớp đó thì đồng phục của họ có màu xanh thẫm với viền caro màu tím nhẹ trông khá là đẹp mắt. Ở lớp thường như tôi thì đồ có màu đỏ đặc trưng của đồng phục ở cả nước, tuy vậy nhưng tôi thích chiếc đồng phục này hơn mấy bộ xanh lòe loẹt đằng kia, chắc hẳn là thế.

Tan giờ, tôi đi sinh hoạt câu lạc bộ, khu vực câu lạc bộ của tôi nằm khá gần với câu lạc bộ thiên văn và câu lạc bộ âm nhạc. Thế nhưng tôi chẳng quan tâm là mấy đâu, vì thứ tôi quan tâm đó chính là...

- ĐẰNG KIA, CẨN THẬN!!!

Khi tôi kịp phản ứng thì trước mặt tôi là một quả bóng to đang bay về phía tôi với tốc độ khá cao.

Bịch...

-  Toang cái mông tôi rồi,... úi da, cả cái đầu mình cũng ..

Tôi dùng tay ôm nhẹ cái đầu đau như búa bổ của tôi.

- Cậu không sao chứ? Tớ đỡ cậu.

Giọng nói quen thuộc này, trước mặt của tôi là Nguyễn Nhật Dương, vị học bá của lớp 10A3 - một trong ba lớp chọn của trường tôi. Cậu là thành viên câu lạc bộ bóng rổ, à thì là thứ tôi quan tâm đấy! Tôi học cùng lớp với cậu ta năm cấp một, chung trường cấp hai và bây giờ lại gặp lại cậu. Ừm tôi thích người ta cũng đã được hai năm dai dẳng rồi ấy chứ, khoảng đầu năm lớp tám. Mà chắc cậu cũng chả nhớ con dở hơi như tôi đâu, tôi đoán là thế.

- À, không sao, cảm ơn!

Tôi hoàn hồn, vội đứng dậy phủi mông rồi vọt đi ngay. Nói sao nhỉ, thật ngại quá đi mất!

Cả chiều hôm nay, tôi cứ say sưa về vụ gặp người thương, mãi mà bức vẽ tượng mà tôi muốn vẽ thành người ta luôn, sau đấy thì bị chủ tịch câu lạc bộ mắng cho một trận.

Tầm năm giờ chiều, hoạt động của các câu lạc bộ kết thúc, tôi trở về nhà như thường lệ.

- Nguyệt, chị nhờ em xíu được không?

Tôi đang thu dọn đồ để về nhà thì chị Lan bất ngờ gọi tôi.

- Chị cứ nói đi ạ.

- Phiền em đem trả chìa khóa giúp chị nhé, hôm nay chị có việc về gấp, em đóng khóa cửa rồi đi trả giúp chị nha.

Thấy chị như đang rất vội, tôi nhận lời ngay mà không do dự. Dù gì tôi cũng là một con rỗi việc mà, tôi đâu cần về gấp làm gì.

♬♬♬

Tôi nghe có tiếng đàn dương cầm từ phòng âm nhạc phát ra, vẫn là giai điệu quen thuộc này, nói sao nhỉ, cũng không biết được bao lâu rồi nhưng cứ mỗi khi sinh hoạt câu lạc bộ về là tiếng đàn dương cầm ấy lại du dương bên tai tôi. Tiếng đàn mới êm ái, ngọt ngào làm sao! Tôi đinh ninh người đang chơi bài hát này chắc hẳn là một vị tiểu thư xinh đẹp học ở lớp chọn. Không biết vì sao tôi có suy nghĩ như thế nhỉ?

Chợt nhớ ra hôm nay có buổi giảm giá ở tiệm thú bông thân quen, tôi vội chạy như bay đến chỗ trả chìa khóa, rồi phóng đến khu trung tâm mua sắm mà không do dự. Kết quả là hôm nay tôi về nhà muộn và sẽ bị cấm túc vào những ngày cuối tuần.

Tối hôm ấy, Gia Minh sang nhà tôi dùng cơm sẵn tá túc lại đây một hôm. Gia Minh là bạn cùng lớp kiêm hàng xóm của tôi, thành viên câu lạc bộ Nhạc. Còn lý do tá túc nhờ ở đây thì tôi cũng không rõ.

- Minh nè, ở lớp mới con Nguyệt nó có nhiều bạn mới không con, hồi cấp hai thấy nó lúc nào cũng lủi thủi một mình, bác lo lắm. Nhưng hỏi nó lại chả bao giờ nói gì cho ra cơm ra cháo cả.

Mẹ tôi vừa gắp miếng thịt, vừa dò tình hình của tôi ở trên trường.

- Nguyệt có nhiều bạn lắm, bác đừng lo!

- Đúng rồi đó mẹ, mẹ cứ khéo lo cho con.- Tôi phàn nàn.

- Thì mẹ sợ mày không có bạn này, đâm ra lại chơi với mấy bạn "kia" rồi sinh hư sinh hỏng.

Ý mẹ tôi là sợ tôi chơi với kẻ xấu rồi lâm vào mấy thứ tệ nạn xã hội đây mà. Nhưng tôi là một người khá lý trí đấy, biết chọn bạn lắm chứ bộ.

- À Minh à, Nguyệt nó..

- CON ĂN XONG RỒI Ạ!

Tôi buông bát đũa xuống, xin phép lên phòng để tránh lục đục nội bộ. Biết chắc mẹ sẽ lại hỏi tôi đi học có làm bài, học bài đầy đủ không đây mà. Mẹ ơi là mẹ, Minh nó là lớp trưởng, con của mẹ lại khá cá biệt trong lớp thì chắc chắn nó sẽ kể hết tội lỗi mà con mẹ gây ra ở trường chứ sao nữa.

- Con bé này thật là, thôi đừng để tâm đến nó, mau ăn đi con!

- Dạ.

......................

- Sao ông lại lên đây? Phòng cho ông ở dưới cơ mà.- Tôi nhíu mày khó chịu.

- Thì bác kêu lên dạy phụ đạo cho bà!

Tôi khó chịu tập hai, trên đời có bao nhiêu giáo viên giỏi không chịu bỏ tiền thuê, suốt ngày lại nhờ vả tổ sư nhà ông Gia Minh, tôi đến chịu với bố mẹ.

Gia Minh khá nổi tiếng với các cô nữ sinh trong trường, vừa đẹp trai lại vừa hát hay, đàn giỏi, ai mà không thích. Nhưng tôi lại khác, chơi chung với nó từ cái thời ở trần tắm mưa nên cũng chả thấy đặc biệt gì.

- Nguyệt, lấy tập vở ra.

Nó ra lệnh cho tôi như con ở nhà nó vậy. Tiên sư tổ nhà ông VŨ GIA MINH.

- Tôi tự học được, ông khéo lo. - Tôi nhanh trí leo lên giường, đắp chăn rồi sẵn vờ ngủ luôn.

Không nghe càu nhàu như mọi khi, tôi tò mò quay lại xem. Hóa ra cậu đang táy máy với mấy con bài điểm kém của tôi.

- Này, ông làm gì đấy?

- Chụp gửi hai bác xem ấy mà! Đã ngu thế mà không có chí cầu tiến, sau này làm gì được cho đời?

Muốn sôi máu với tên này mà. Thế thì đành dẹp mộng mà đi học bài..

......................

- Ê Minh, tôi buồn ngủ rồi. - Mắt tôi lim dim đến nổi muốn gục lên giường ngay.

Ôi chết thôi, cứ ngỡ như đang ở địa ngục trần gian. Hai tiếng đồng hồ mà nó cứ nhảm đi nhảm lại một bài hóa, muốn ngu mất. Nó cũng giỏi giang gì hơn tôi đâu, chỉ hơn tôi vài điểm mà dạy như đúng rồi.

- Bà nghỉ ngơi sớm đi, sáng mai tôi qua rồi học tiếp. - Cậu nhẹ nhàng, cẩn thận dọn dẹp sách vở trên bàn.

Số trời đã định, mẹ hẳn muốn dạy cho tôi bài học đây mà. Hồi cấp hai bao lần về muộn vẫn chưa chịu chừa.

- Ừ, ông cũng nghỉ sớm đi.

Bất giác theo quy tắc lịch sự tôi nói vậy thôi chứ chả có ý gì hết, thiệt đó. Ổng xem tôi như em gái vậy, xoa xoa đầu tôi rồi thơm một cái:

- Chúc bà ngủ ngon!

- Vũ Gia Minh, ông hâm à?

Tôi đá đít nó một cái, nó với điệu bộ cười toe toe đi xuống lầu. Thật ngứa mắt quá đi mà.

Ngày hôm sau, ai đấy đã đạp rồi xông thẳng vào phòng một đứa con gái thùy mị, nết na còn trong trắng như tôi.

- VŨ GIA MINH, ÔNG BỊ ĐIÊN À?

Tôi vừa gừ lên thôi thì tiếng đã vang vọng khắp phòng, nghe giống như là tiếng của chú sư tử mở đầu trong các tập phim 'Tom & Jerry' ấy!

Cái tên đầu thối đấy xem lời tôi nói như nước đổ đầu vịt vậy, chẳng thèm bận tâm mà tiến hẳn đến bàn học của tôi, rồi lấy sách vở ra nữa.

Thấy kẻ xấu tung hoành, tôi nhất thời không nhìn nổi mà ném thẳng tuýp kem đánh răng vào đầu hắn.

- Úi, đau.

- Vũ Gia Minh, chết đi!

......................

- Kì vậy nhỉ, không thấy hộp màu chì nước với mấy cục tẩy đâu hết. Rõ ràng là...

Tôi vừa nhớ ra cái gì đó, là vụ va chạm Nguyễn Nhật Dương buổi hôm qua.

"Sao mình lại không để ý sớm nhỉ, xui thay hôm đó vẽ bằng màu sáp dầu nên không mấy để tâm đến mấy thứ khác." - Cô rầu rĩ.

- Này Nguyệt, chuông kêu cửa đang reo, có ai đến tìm cậu kìa?

Gia Minh đi từ cầu thang lên, vai tựa cửa kêu tôi.

" Là ai nhỉ?" - Tôi tự hỏi.

Tôi chạy từ tốn xuống cầu thang, không biết ai lại kiếm mình vào ngày này.

Cạch

- Hu la, xem ai đến nhà cậu này!

Trước mặt tôi là hai gương mặt siêu cấp quen thuộc, cái Linh và Du, bọn nó làm tôi hơi bất ngờ luôn đấy. Vì trước giờ tôi toàn sang nhà chúng nó mà chơi.

- Bọn mi, đến đây làm gì thế?

Tôi ngây ngô hỏi, nhìn điệu bộ cừu non của tôi thì chúng giở ra cái mặt siêu cấp nham hiểm.

- Là Party! - Hai đứa nó giơ một đống đồ ăn, thức uống lên trước mặt tôi.

- Vào nhà vào nhà nào, tớ sẽ làm mấy món.

Tôi giúp Linh xách đồ, xong thì giúp Du. Nặng muốn rụng rời mà chả hiểu sao bọn nó xách hay thế không biết.

Linh và Du đều biết tôi và Minh là bạn từ thuở còn thơ, tuy nói thế nhưng tôi vẫn không hiểu cậu ta nhiều như mọi người vẫn hay tưởng đâu. Vì tôi là con gái mà, để hiểu một đứa khó hiểu như cậu ta chắc tôi phải tích đức ba đời mới hiểu nổi.

Hot

Comments

Oops Lily

Oops Lily

Hí, nhẹ nhàng dễ thương quá đi!!

2021-02-06

4

Toàn bộ
Chapter
1 • Chương 1 : Khởi Đầu
2 • Chương 2 : Lỡ Hẹn
3 • Chương 3 : Tôi Thương Nguyệt
4 • Chương 4 : Tết Đến Xuân Về
5 • Chương 5 : Trại Hè, Tôi Và Cậu (1)
6 • Chương 6 : Trại Hè, Tôi Và Cậu (2)
7 • Chương 7 : Chẳng Còn Gì Giữa Tôi Và Cậu Cả
8 • Chương 8 : Vắng Mặt
9 • Chương 9 : Giá Như Tôi Không Bỏ Mặc Cậu
10 • Chương 10 : Tôi Vẫn Còn Thương Cậu, Nguyệt À
11 • Chương 11 : Sau Một Giấc Mộng Dài
12 • Chương 12 : Đưa Vợ Về Dinh
13 • Chương 13 : Canh Thịt Hầm Rau Củ
14 • Chương 14 : Nguyệt Là Của Tôi
15 • Chương 15 : Giáng Sinh An Lành
16 • Chương 16 : Chuẩn Bị
17 • Chương 17 : Món Quà
18 • Chương 18 : Nguyệt Là Của Tôi (H+)
19 • Chương 19 : Ta Sẽ Cùng Nhau
20 • Chương 20 : Cuộc Gặp Gỡ Xa Lạ
21 • Chương 21 : Thiên Kim Đại Tiểu Thư
22 • Chương 22 : Châu Và Nguyệt
23 • Chương 23 : Tội Lỗi
24 • Chương 24 : Như Một Giấc Mơ
25 • Chương 25 : Ghen
26 • Chương 26 : Công Việc Làm Thêm
27 • Chương 27 : Bận Rộn, Đeo Đuổi
28 • Chương 28 : Tình Yêu Là Một Thứ Gì Đó Vô Cùng Giản Đơn
29 • Chương 29 : Muốn Tắm Cùng
30 • Chương 30 : Người Thương Nhớ
31 • Chương 31 : Muốn Gặp
32 • Chương 32 : Thương Em
33 • Chương 33 : Blue Night
34 • Chương 34 : Chuyện Hai Ta
35 • Chương 35 : Chỉ Với Mỗi Mình Anh
36 • Chương 36 : Công Việc, Cùng Nhau
37 • Chương 37 : Sự Cố Ngoài Ý Muốn
38 • Chương 38 : Nhìn Em Một Chút, Có Được Không...
39 • Chương 39 : Quyết Định Quan Trọng
40 • Chương 40 : Paris
41 • Chương 41 : Gặp Lại Em, Người Phụ Nữ Của Lòng Anh
42 • Chương 42 : Cô Ấy Là Người Anh Thương
43 • Chương 43 : Tác Hợp
44 • Chương 44 : Rất Nhớ Em
45 • Chương 45 : Quý Nhân Phù Trợ
46 • Chương 46 : Hay Là Mình Kết Hôn Nhé
47 • Chương 47 : Tôi Muốn Biết Thêm Về Cậu
48 • Chương 48 : Tôi Muốn Ăn (Đồ Ăn Của) Cậu
49 • Chương 49 : Động Lòng
50 • Chương 50 : Bất Ngờ
51 • Chương 51 : Hoa Mẫu Đơn
52 • Chương 52 : Hiểu Lầm
53 • Chương 53 : Không Phải Kẻ Thù, Là Người Nhà
54 • Chương 54 : Một Kết Thúc Hoàn Hảo
Chapter

Updated 54 Episodes

1
• Chương 1 : Khởi Đầu
2
• Chương 2 : Lỡ Hẹn
3
• Chương 3 : Tôi Thương Nguyệt
4
• Chương 4 : Tết Đến Xuân Về
5
• Chương 5 : Trại Hè, Tôi Và Cậu (1)
6
• Chương 6 : Trại Hè, Tôi Và Cậu (2)
7
• Chương 7 : Chẳng Còn Gì Giữa Tôi Và Cậu Cả
8
• Chương 8 : Vắng Mặt
9
• Chương 9 : Giá Như Tôi Không Bỏ Mặc Cậu
10
• Chương 10 : Tôi Vẫn Còn Thương Cậu, Nguyệt À
11
• Chương 11 : Sau Một Giấc Mộng Dài
12
• Chương 12 : Đưa Vợ Về Dinh
13
• Chương 13 : Canh Thịt Hầm Rau Củ
14
• Chương 14 : Nguyệt Là Của Tôi
15
• Chương 15 : Giáng Sinh An Lành
16
• Chương 16 : Chuẩn Bị
17
• Chương 17 : Món Quà
18
• Chương 18 : Nguyệt Là Của Tôi (H+)
19
• Chương 19 : Ta Sẽ Cùng Nhau
20
• Chương 20 : Cuộc Gặp Gỡ Xa Lạ
21
• Chương 21 : Thiên Kim Đại Tiểu Thư
22
• Chương 22 : Châu Và Nguyệt
23
• Chương 23 : Tội Lỗi
24
• Chương 24 : Như Một Giấc Mơ
25
• Chương 25 : Ghen
26
• Chương 26 : Công Việc Làm Thêm
27
• Chương 27 : Bận Rộn, Đeo Đuổi
28
• Chương 28 : Tình Yêu Là Một Thứ Gì Đó Vô Cùng Giản Đơn
29
• Chương 29 : Muốn Tắm Cùng
30
• Chương 30 : Người Thương Nhớ
31
• Chương 31 : Muốn Gặp
32
• Chương 32 : Thương Em
33
• Chương 33 : Blue Night
34
• Chương 34 : Chuyện Hai Ta
35
• Chương 35 : Chỉ Với Mỗi Mình Anh
36
• Chương 36 : Công Việc, Cùng Nhau
37
• Chương 37 : Sự Cố Ngoài Ý Muốn
38
• Chương 38 : Nhìn Em Một Chút, Có Được Không...
39
• Chương 39 : Quyết Định Quan Trọng
40
• Chương 40 : Paris
41
• Chương 41 : Gặp Lại Em, Người Phụ Nữ Của Lòng Anh
42
• Chương 42 : Cô Ấy Là Người Anh Thương
43
• Chương 43 : Tác Hợp
44
• Chương 44 : Rất Nhớ Em
45
• Chương 45 : Quý Nhân Phù Trợ
46
• Chương 46 : Hay Là Mình Kết Hôn Nhé
47
• Chương 47 : Tôi Muốn Biết Thêm Về Cậu
48
• Chương 48 : Tôi Muốn Ăn (Đồ Ăn Của) Cậu
49
• Chương 49 : Động Lòng
50
• Chương 50 : Bất Ngờ
51
• Chương 51 : Hoa Mẫu Đơn
52
• Chương 52 : Hiểu Lầm
53
• Chương 53 : Không Phải Kẻ Thù, Là Người Nhà
54
• Chương 54 : Một Kết Thúc Hoàn Hảo

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play