Ngân Giai phản ứng kịp thời, mang một loạt ly rượu bày ra, cầm lấy chai rượu đã mở rót vào những chiếc ly đó.
Thấy kẻ đó đã lau sạch tay, mấy người ngồi bên cạnh vội vàng lấy thuốc lá ra mời. Ngay lập tức trong phòng tràn ngập khói thuốc, Ngân Giai nửa quỳ ở trên thảm, cúi đầu xuống chờ khách yêu cầu.
Cô nghĩ đến bản thân mình còn chưa có tiền thuê nhà tháng sau, mà cuộc sống của những người này ở đây lại hơn người và xa hoa đồi trụy đến như vậy.
Mấy người cầm lấy ly rượu ở trên bàn lên cụng ly, thấy Ngân Giai vẫn ở bên cạnh cúi đầu, hắn ta tức giận quát.
"Tại sao lại ngây người ra như vậy? Lại rót rượu cho cậu Diệp đi?"
"Vâng.."
Bạch Ngân Giai cầm lấy ly rượu, đến gần phía người ngồi trong bóng tối, cô khẽ nói một tiếng.
"Rượu của ngài đây ạ."
Người đàn ông bỏ chân xuống, ngồi dậy, ngay lập tức thân thể hiện ra ngoài ánh sáng.
Dưới ánh đèn mờ mờ, không nhìn rõ vẫn có thể cảm nhận được toàn thân người đàn ông này toả ra thứ khí chất quý phái, một thứ áp lực vô hình kìm nén Ngân Giai. Cả người anh ta tràn ngập hơi thở lạnh lẽo, người đàn ông này có sự quyến rũ lạnh lùng, đôi mắt màu hổ phách như thể xuyên thấu đối phương, cùng cái nhìn sắc bén mà người khác không thể có được.
Diệp Chi Lăng cầm lấy chén rượu trong tay cô, đầu ngón tay họ chạm vào nhau, mang đến cảm giác vô cùng lạnh lẽo.
"Diệp thiếu, anh quả thật rất giỏi. Lại có thêm một người quy phục trước anh rồi."
Người đàn ông lúc nãy cười rộ lên.
Diệp Chi Lăng lấy ví tiền ra, rút ra một xấp tiền giấy. Ngay trước mặt mọi người, anh nhét vào trong cổ áo mở rộng của Ngân Giai.
Cô ngẩng đầu lên, đây không phải lần đầu gặp phải loại khách hàng như vậy. Nhưng để khiến cô cảm thấy áp lực nặng trĩu nơi cổ áo, chỉ có anh ta.
Ngân Giai cắn chặt môi, một cảm giác vô cùng nhục nhã trào ra trong tim cô. Cô biết, số tiền mặt hiện tại được nhét trong áo không phải nhỏ. Ít nhất là tiền thuê nhà và tiền sinh hoạt tháng sau cũng không phải lo nữa. Lúc này lòng tự trọng cũng không thể biến thành cơm ăn, dần ấy lại sự bình tĩnh, cô ngẩng đầu lên, khuôn mặt vô cùng trong sáng mỉm cười.
"Cảm ơn sự hào phóng của ngài."
Đôi mắt màu hổ phách của cậu Diệp ánh lên tia hài lòng. Cô gái này quả nhiên rất biết cách chịu đựng, rất giỏi. Khoé miệng nhếch lên một đường ưng ý, anh ta đặt ly rượu trở về ngồi trong bóng tối. Cảm giác vô cùng ma mị, thần bí, nhưng cũng vô cùng nóng bỏng.
Bạch Ngân Giai lấy rượu ở bên cạnh tiếp tục rót, tiền ở trong ngực sột soạt di chuyển, gần như là nóng cháy da thịt làm cô vô cùng ngứa ngáy, khó chịu.
Cô dùng khuôn mặt tươi cười giả tạo, nhìn thứ chất lỏng màu vàng sóng sánh đang nổi bọt lăn tăn trong ly rượu, nhìn cuộc sống xa hoa hưởng thụ của con người. Di chuyển đầu gối quỳ bị tê của mình, ở sâu trong đôi mắt lại ẩn chứa sự ác cảm không thể phát hiện.
"Cốc Cốc..."
Sau hai tiếng gõ, cửa được mở ra, quản lý dẫn theo mấy cô gái lần lượt đi vào. Trên mặt nở nụ cười nịnh nọt.
"Diệp luật sư, đây là những cô gái tốt nhất của Vũ Linh, hôm nay đã chuẩn bị riêng cho anh."
Quản lý quay người, đẩy một cô gái đứng ở đằng sau ra phía trước.
"Cô ấy là Phùng Xuân, vừa mới đến, vẫn là xử nữ, đảm bảo phù hợp với sở thích của cậu Diệp."
Phùng Xuân hơi sợ hãi rụt người lại, sau khi nhìn thấy rõ Diệp Chi Lăng, sắc mặt ngay lập tức trở nên ngượng ngùng, cô ta chủ động bước lại gần.
Bạch Ngân Giai vẫn duy trì tư thế cũ, xem ra đàn ông có bề ngoài bắt mắt vẫn là tốt nhất. Chỉ không ngờ rằng, người đàn ông kia vậy mà lại là luật sư Diệp? Anh ta hẳn là quyền thế ngút trời mới dám đặt cược chức vụ Luật sư cao quý, đến một nơi hư ảo như Vũ Linh đây.
Mấy người khác thấy thế đều mỉm cười, sau đó lựa chọn cô gái cho mình. Quản lý vui vẻ rời đi, trước khi đóng cửa lại, còn dùng ánh mắt đầy ẩn ý nhìn Ngân Giai, bảo cô phục vụ cho thật tốt.
Bên trong phòng, lập tức tràn ngập tiếng trêu ghẹo của đàn ông, tiếng nũng nịu của đàn bà, càng lúc càng lớn.
Phùng Xuân ngồi vắt ngang ở trên đùi Diệp Chi Lăng, rên rỉ một tiếng giống như thống khổ. Giọng quyến rũ, âm cuối kéo rất dài.
Người đàn ông như vậy, khả năng "tán tỉnh" quả nhiên là rất giỏi.
Bạch Ngân Giai nhìn thấy nhưng không thể tránh được, cô sắp xếp lại các thứ ở trên bàn, ánh mắt nhìn sang hướng khác.
Không khí bên trong phòng đang tràn ngập sự dâm loạn xa xỉ, Ngân Giai không tự giác nhìn đồng hồ trên cổ tay, đã mười hai giờ. Vũ Linh không giống những Night club khác, ở đây, chỉ cần khách hàng ra về, người phục vụ sẽ xong việc.
Tám giờ sáng mai, cô còn phải làm tăng ca ở siêu thị.
Bạch Ngân Giai ngẩng khuôn mặt gầy yếu nhỏ nhắn lên, lại đối diện với ánh mắt thâm thúy của Diệp công tử. Toàn bộ cơ thể Phùng Xuân nằm ở trên người anh, tay anh đã luồn vào trong áo của cô ta từ lâu, rồi sờ soạng, vuốt ve cái lưng gầy gầy quyến rũ của nàng.
Ngân Giai vội vàng dời tầm mắt sang nơi khác, cô nghĩ thầm, chắc cũng đã đến lúc kết thúc.
Phùng Xuân nhạy cảm rùng mình, nhưng không hề chán ghét. Ngược lại cô ta vô cùng thoải mái, còn có chút thích thú sung sướng.
Sờ một chút phần lưng, đổi lấy cả khoản tiền thật khổng lồ thì có gì thiệt thòi chứ? Cơ thể cô ta mềm nhũn, õng ẹo lấy tay vuốt ve khuôn mặt Diệp Chi Lăng.
Bỗng, Bạch Ngân Giai cảm nhận được đang có một áp lực đến gần mình. Thì ra thân thể cao lớn của anh đã đứng dậy, âu phục quý giá phẳng phiu, không một chút nếp nhăn, bên trong là một chiếc áo sơ mi trắng sáng.
Khí chất vương giả cao quý đến nỗi khiến người ta không dám đến gần...
Updated 77 Episodes
Comments
Thiên Tuyết
Nam 9 dữ dằn quá đi
2021-12-05
0
An Yên
Nam chính này...😶
2021-10-17
0
リンちゃん
hay quá nè au ơi. chất lượng thật sự ý
2021-10-06
1