Chương 19: Giống như cặp vợ chồng

Khi Quân Tiểu Lôi dẫn người đến nơi, màn đêm đã buông xuống từ rất lâu, dò xét bên ngoài một hồi, Bạch Ngân Giai mới đỡ Diệp Chi Lăng bước ra. Nhìn thấy toàn thân Diệp Chi Lăng đang chật vật, lếch thếch, Tiểu Lôi cũng không bày ra vẻ gì ngạc nhiên gì, cùng người, đưa anh và Ngân Giai ra ngoài.

Diệp Chi Lăng được người đưa tới bệnh viện, chuyển thẳng vào phòng cấp cứu. Ngân Giai lúc này chỉ biết ngồi ngoài, nét mặt không giấu nổi sự lo lắng, sau khi thấy đèn cấp cứu sáng lên mới hạ mình.

“Cậu có muốn trở về thay quần áo không?”

Bạch Ngân Giai ngẩng đầu, lọt vào tầm mắt là một cơ thể mảnh khảnh xinh xắn, đây chắc chắn là Quân Tiểu Lôi.

“Không cần.”

Bạch Ngân Giai cảm thấy cô cùng Diệp Chi Lăng trải qua sinh tử, nếu còn sống sót cô nên ở đây, chí ít là lúc này.

Quân Tiểu Lôi gật đầu cũng ngồi xuống cạnh cô, Ngân Giai nhắm mắt mệt mỏi, đột nhiên cảm thấy bên vai ấm áp.

“Buổi tối sẽ rất lạnh, sắp đông rồi, cẩn thận một chút.”

Ngân Giai nhìn xuống, chiếc blazer màu be gọn gàng nằm trên vai, quả là nhà thiết kế Quân có đam mê mãnh liệt với loại áo này.

“Haha... Cảm ơn cậu.”

Ngân Giai cười nhàn nhạt, dường như bao năm trôi qua, cô đối với Quân Tiểu Lôi luôn là một lời cảm ơn.

“Cảm ơn gì chứ, chuyện thường tình mà! Còn có Diệp Chi Lăng, anh ta không chết được đâu, đừng lo lắng quá.”

Bạch Ngân Giai biết, cô cũng cảm thấy là như vậy. Luật sư Diệp có mệnh rất lớn, làm sao đã chết được? Anh ta là ác quỷ trần gian, gieo họa còn chưa đủ sao có thể cam lòng ra đi?

“Ừ, tớ cũng nghĩ anh ta sẽ khỏe lại sớm.”

Ngân Giai dù biết là thế, nhưng không thể phủ nhận sự thật cô vẫn rất lo lắng.

Quân Tiểu Lôi và Bạch Ngân Giai mang danh bạn thân nhiều năm, nhưng họ đều không giỏi nói chuyện. Cuộc đối thoại chỉ đơn giản vài câu nhắc người này, nói người kia, đa phần là nói xấu. Bạn thân mà, rất thích cùng nhau ngồi chỉ trích những người mình không mấy vừa mắt.

Cũng nhờ vậy, Ngân Giai đã thả lỏng đi nhiều.

“Phía Lệ Sa...” Ngân Giai ngập ngừng nói.

“Yên tâm đi bà chủ Bạch, không tin tưởng người quản lý này sao?”

Quân Tiểu Lôi đáp lại, cuộc nói chuyện cứ như vậy mà dừng, cụt lủn. Không khí lúc này trầm xuống hẳn, mi mắt Tiểu Lôi khẽ nhắm, rồi hai tròng mắt lạnh lùng dường như cùng mở ra. Quân tiểu thư khẽ nhướng một bên mày, trên người Bạch Ngân Giai nhìn không được là cô lo lắng hay có gì che giấu. Cô tĩnh lặng giống như gương phẳng, cố tình không cho kẻ khác nhìn thấu, sợ trước mặt Tiểu Lôi tiết lộ nội tâm của mình.

Đèn cấp cứu tắt.

Bác sĩ và điều dưỡng đi ra trước, ngay sau đó y tá đem xe đẩy dời ra, Bạch Ngân Giai và Quân Tiểu Lôi đồng loạt đứng dậy, Diệp Chi Lăng trông có vẻ tiều tụy lắm. Anh được chuyển thẳng tới phòng VIP, bên ngoài còn có vệ sĩ canh gác nghiêm ngặt. Quả là luật sư Diệp.

“Cậu về trước đi, tớ ở đây chăm sóc anh ta.”

“Vậy cậu cẩn thận, tớ về trước.”

Bạch Ngân Giai theo người y tá tới phòng bệnh của Diệp Chi Lăng, cái dáng vẻ chật vật của vị luật sư nổi tiếng kia, chắc hẳn cô là người đầu tiên, cũng là người duy nhất thấy được.

Diệp Chi Lăng vốn rất coi trọng thẩm mỹ, anh ghét cái mùi bệnh viện, ghét luôn cả cái áo bệnh nhân. Bị thương ở đâu cũng được, nhưng chỉ duy nhất nơi mặt tiền là không thể.

Bạch Ngân Giai nhẹ nhàng lau người cho anh ta, cảm nhận thấy hơi người lạ, Diệp Chi Lăng từ từ mở mắt tỉnh. Ánh sáng đến lóa cả mắt, cái mùi thuốc xộc lên đến tận mũi khiến anh phải nhíu mày.

Bàn tay to lớn bắt lấy cánh tay đang hành động trên cơ thể, anh dùng chút lực siết chặt cổ tay Ngân Giai, nơi mi tâm cô trùng xuống, khẽ rên nhẹ.

“A... Anh làm đau tôi.”

“Là em sao?”

Lúc này Diệp Chi Lăng mới thả lỏng người, nới nhẹ lực nơi bàn tay. Anh cũng thật nhạy cảm đi, có thể cảm nhận được người khác ngay cả lúc ngủ.

“Tỉnh rồi thì tôi về đây.”

Bạch Ngân Giai ba năm rồi vẫn tuyệt tình như vậy, trải qua sinh tử cũng vẫn giữ thái độ đấy, luôn luôn đề phòng Diệp Chi Lăng.

Tay anh kéo cổ tay Ngân Giai, cô cũng không bước tới, bị kéo lại giường bệnh liền theo động tác của Diệp Chi Lăng tiến sát lại. Toàn bộ sức lực đè lên vòm ngực anh, bên trong lớp áo bệnh nhân vừa được băng bó cẩn thận sau phẫu thuật tức thì dơ nhớp một màu đỏ thẫm, máu lan ra khắp áo, dính một chút lên tay Ngân Giai.

“Em nỡ bỏ tôi sao?”

Ngân Giai biết tính người đàn ông này vốn bá đạo, anh ta không sợ chết, nhưng cô sợ sẽ có ngày bị tên điên liên lụy mất.

“Nỡ! Anh bỏ ra, chảy máu rồi kìa.”

Bạch Ngân Giai cẩn thận dùng chút lực đẩy nhẹ anh ra, lúc này Diệp Chi Lăng còn yếu, sẽ không làm gì được cô. Toan định ra về, lúc này ở đằng sau truyền đến thanh âm trầm vô cùng.

“Đừng đi... Có được không?”

Diệp Chi Lăng lúc trước táo bạo bao nhiêu, gan dạ bao nhiêu hiện giờ lại như chú cún thỏ thẻ cầu xin Bạch Ngân Giai khiến cô có chút động tâm.

“Gì vậy chứ? Luật sư bá đạo của tôi đâu rồi haha.”

Ngân Giai cười nhẹ, cô vậy mà thực sự ở lại. Cười lên thực sự rất đẹp, khóe mắt cong cong, nơi khuôn miệng nở rộ để lộ hàm răng trắng đều.

“Em cười rất đẹp, sau này cười nhiều một chút, cười cho tôi xem.”

Diệp Chi Lăng cũng cười, đôi môi mỏng cong lên một đường hoàn hảo. Thật không ngờ, luật sư Diệp cũng có ngày phải cầu xin người ta, lại còn bày ra cái điệu bộ ủy khuất.

Giữa phòng bệnh, Diệp Chi Lăng ngồi nửa người dậy, trên mặt còn vết xước khi bị những mảnh vụn từ vụ nổ sượt qua, tuy không có sẹo, nhưng nhìn thấy rất rõ ràng.

Nam nhân dùng ngón tay cái nhấn nhẹ trên mặt.

“Nhìn kĩ, vẫn là xuống sắc.”

Lúc này, lại còn có thể quan tâm đến gương mặt, cũng khó trách, khuôn mặt hoàn mỹ như vậy, bị vài vết thương thật sự đáng tiếc.

Quần áo hong gió phân nửa dính sát người, khó chịu cực kỳ. Ngân Giai vốn định về thay, nhưng Diệp Chi Lăng nói như vậy cô liền nghe theo.

“Ngài Diệp điệu đà, liệu ngài có tự tắm được không? Máu đã lan ra đến giường rồi.”

Bạch Ngân Giai muốn về nhà, đành đợi người đàn ông này tắm rửa sạch sẽ ngủ thật ngon rồi về vậy.

“Không thể, em tắm cho tôi.”

“Biến thái!”

Quăng cho anh ta một câu nói, Ngân Giai định bỏ ra ngoài đi dạo cho khuây khỏa.

“Này, ra ngoài nhớ trở lại.”

Diệp Chi Lăng vẫn là không an tâm nổi, còn phải dặn dò kỹ càng mới cho người rời đi.

“Anh đi tắm đi, vết thương mới phẫu thuật, nhớ cẩn thận một chút.”

Trong bệnh viện, mùi khử trùng ở khắp nơi, mỗi lần thở đều có thể cảm giác được cay cay. Bạch Ngân Giai khó chịu bộ đồ bó sát trên người, lúc gục đầu xuống, bỗng nhiên có một gói to ở trước mặt.

Ngẩng đầu mới thấy một người đàn ông xa lạ.

“Đây là Diệp thiếu sai tôi chuẩn bị.”

Anh ta nói xong đem đặt món đồ vào tay cô. Ngân Giai tò mò, mở ra liền thấy một bộ quần áo mới.

Sự chu đáo của Diệp công tử, không thể không làm người khác ấm lòng.

Bạch Ngân Giai xuống lầu, khi quay lên có thể nghe thấy tiếng nước chảy truyền ra từ phòng tắm. Chắc là anh ta vẫn chưa tắm xong.

Không lâu sau, trong phòng lấy lại vẻ yên tĩnh. Diệp Chi Lăng mặc áo choàng tắm bước ra, nước trên đầu theo trán từng giọt không ngừng rơi xuống. Anh đi đến cạnh giường, đem một chiếc khăn ném tới chỗ Ngân Giai, sau đó cơ thể thư thái nằm ở mép giường gối đầu trên đùi cô.

“Lau cho tôi.”

Anh mở mắt, Ngân Giai cũng nhận lấy khăn, cẩn thận lau khô tóc và xoa bóp đầu cho anh.

“Được rồi.”

Diệp Chi Lăng đầu gối trên đùi cô, biểu cảm dễ chịu thoải mái.

“Chúng ta nếu không cãi nhau, dường như rất giống vợ chồng?”

Động tác ở tay của Bạch Ngân Giai dừng lại, đôi mắt biểu cảm sững sờ.

Diệp Chi Lăng nhận thấy cô đang miên man suy nghĩ, bàn tay anh bao trọn lấy tay cô.

“Tôi mệt."

“Vậy ngủ đi."

“Tôi muốn ngủ trên đùi em.”

Người đàn ông khép hờ đôi mắt, vết thương cũng là do Bạch Ngân Giai mà nên, đáp ứng nguyện vọng của anh cũng thành lẽ dĩ nhiên.

Thay đổi tư thế, Ngân Giai nhìn vào điện thoại cầm trên tay, rốt cuộc cũng không muốn ngủ. Diệp Chi Lăng tuy rằng đang rất đau, nhưng vì trước đó đã uống thuốc nên nhanh chóng ngủ say, lúc này Ngân Giai mới dám đi thay đồ. Trong phòng chỉ còn để chừa lại đèn áp tường màu vàng, bao phủ căn phòng vẻ ấm áp, ôn hòa.

Hot

Comments

hoàng hà

hoàng hà

Chị chưa chịu động lòng sao?????

2021-11-07

0

🌼🌺💮❄️

🌼🌺💮❄️

hay

2021-10-19

0

hoạt động ở page Thiên Chương

hoạt động ở page Thiên Chương

Anh Diệp này kì ghê, mới tĩnh lại mà mạnh tay vler

2021-10-18

0

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Hộp đêm
2 Chương 2: Không khí ám muội
3 Chương 3: Quyến rũ mê người
4 Chương 4: Nguy hiểm
5 Chương 5: Bị lừa
6 Chương 6: Tôi đưa cô về
7 Chương 7: Sóng gió bắt đầu từ đây
8 Chương 8: Quá khứ
9 Chương 9: Tình đầu chông gai
10 Chương 10: Làm người của tôi
11 Chương 11: Quân Tiểu Lôi về nước
12 Chương 12: Hẹn gặp
13 Chương 13: Uống với tôi
14 Chương 14: Mưu kế của ngài Diệp
15 Chương 15: Bà chủ Bạch
16 Chương 16: Bắt cóc
17 Chương 17: Anh tới rồi
18 Chương 18: Một màn đẫm máu
19 Chương 19: Giống như cặp vợ chồng
20 Chương 20: Tin tưởng em
21 Chương 21: Đêm nay hãy ở lại
22 Chương 22: Vì em mà khóc
23 Chương 23: Nghiệt tử!
24 Chương 24: Nụ hôn trong cơn say
25 Chương 25: Một đêm đê mê
26 Chương 26: Nhẹ nhàng như nắng đông
27 Chương 27: Chủ quyền
28 Chap 28: Bắt gian
29 Chương 29: Bệnh tương tư
30 Chương 30: Có thai
31 Chương 31: Vì yêu em
32 Chương 32: Tên khốn!
33 Chương 33: Lê tiên sinh
34 Chương 34: Kết hôn với em
35 Chương 35: Tai nạn
36 Chương 36: Anh là ai?
37 Chương 37: Con không nhớ
38 Chương 38: Lý do năm ấy
39 Chương 39: Anh sẽ
40 Chương 40: Vẫn luôn yêu em
41 Chương 41: Tô Sênh trở về
42 Chương 42: Thanh xuân
43 Chương 43: Bởi vì đó là em
44 Chương 44: Nên sớm kết thúc rồi
45 Chương 45: Hiểu lầm
46 Chương 46: Tôi ghê tởm anh!
47 Chương 47: Anh là người xa lạ
48 Chương 48: Chỉ cần em nói không
49 Chương 49: Anh đi rồi
50 Chương 50: Liều mạng dưỡng thương
51 Chương 51: Ai đó giống anh
52 Chương 52: Em là bầu trời của anh
53 Chương 53: Chỉ làm bạn
54 Chương 54: Trực tiếp huỷ hoại cô
55 Chương 55: Tôi đã nhìn lầm cậu
56 Chương 56: Nghe nói... anh ấy quay về rồi
57 Chương 57: Không muốn gặp cô ấy nữa
58 Chương 58: Tôi là Diệp Chi Lăng
59 Chương 59: Là lần đầu gặp mặt
60 Chương 60: Ký ức về ngọc lan
61 Chương 61: Vừa thân thuộc, lại xa lạ đến thế
62 Chương 62: Ánh mắt dõi theo
63 Chương 63: Khoảng cách an toàn
64 Chương 64: Giống như hẹn hò
65 Chương 65: Cô sẽ chẳng thể nhớ
66 Chương 66: Nếu còn yêu
67 Chương 67: Đau đớn xen lẫn nhục nhã
68 Chương 68: Cớ sao lại đau đến vậy?
69 Chương 69: Cô đã nhớ...
70 Chương 70: Em vì tôi mà lo lắng
71 Chương 71: Làm thế nào để gặp anh?
72 Chương 72: Ai cho anh kết hôn
73 Chương 73: Hôn lễ bất thành
74 Chương 74: Happy Ending
75 Ngoại truyện 1: Quân Tiểu Lôi và Tô Sênh (1)
76 Ngoại truyện 2: Quân Tiểu Lôi và Tô Sênh (2)
77 Ngoại truyện 3: Kết thúc
Chapter

Updated 77 Episodes

1
Chương 1: Hộp đêm
2
Chương 2: Không khí ám muội
3
Chương 3: Quyến rũ mê người
4
Chương 4: Nguy hiểm
5
Chương 5: Bị lừa
6
Chương 6: Tôi đưa cô về
7
Chương 7: Sóng gió bắt đầu từ đây
8
Chương 8: Quá khứ
9
Chương 9: Tình đầu chông gai
10
Chương 10: Làm người của tôi
11
Chương 11: Quân Tiểu Lôi về nước
12
Chương 12: Hẹn gặp
13
Chương 13: Uống với tôi
14
Chương 14: Mưu kế của ngài Diệp
15
Chương 15: Bà chủ Bạch
16
Chương 16: Bắt cóc
17
Chương 17: Anh tới rồi
18
Chương 18: Một màn đẫm máu
19
Chương 19: Giống như cặp vợ chồng
20
Chương 20: Tin tưởng em
21
Chương 21: Đêm nay hãy ở lại
22
Chương 22: Vì em mà khóc
23
Chương 23: Nghiệt tử!
24
Chương 24: Nụ hôn trong cơn say
25
Chương 25: Một đêm đê mê
26
Chương 26: Nhẹ nhàng như nắng đông
27
Chương 27: Chủ quyền
28
Chap 28: Bắt gian
29
Chương 29: Bệnh tương tư
30
Chương 30: Có thai
31
Chương 31: Vì yêu em
32
Chương 32: Tên khốn!
33
Chương 33: Lê tiên sinh
34
Chương 34: Kết hôn với em
35
Chương 35: Tai nạn
36
Chương 36: Anh là ai?
37
Chương 37: Con không nhớ
38
Chương 38: Lý do năm ấy
39
Chương 39: Anh sẽ
40
Chương 40: Vẫn luôn yêu em
41
Chương 41: Tô Sênh trở về
42
Chương 42: Thanh xuân
43
Chương 43: Bởi vì đó là em
44
Chương 44: Nên sớm kết thúc rồi
45
Chương 45: Hiểu lầm
46
Chương 46: Tôi ghê tởm anh!
47
Chương 47: Anh là người xa lạ
48
Chương 48: Chỉ cần em nói không
49
Chương 49: Anh đi rồi
50
Chương 50: Liều mạng dưỡng thương
51
Chương 51: Ai đó giống anh
52
Chương 52: Em là bầu trời của anh
53
Chương 53: Chỉ làm bạn
54
Chương 54: Trực tiếp huỷ hoại cô
55
Chương 55: Tôi đã nhìn lầm cậu
56
Chương 56: Nghe nói... anh ấy quay về rồi
57
Chương 57: Không muốn gặp cô ấy nữa
58
Chương 58: Tôi là Diệp Chi Lăng
59
Chương 59: Là lần đầu gặp mặt
60
Chương 60: Ký ức về ngọc lan
61
Chương 61: Vừa thân thuộc, lại xa lạ đến thế
62
Chương 62: Ánh mắt dõi theo
63
Chương 63: Khoảng cách an toàn
64
Chương 64: Giống như hẹn hò
65
Chương 65: Cô sẽ chẳng thể nhớ
66
Chương 66: Nếu còn yêu
67
Chương 67: Đau đớn xen lẫn nhục nhã
68
Chương 68: Cớ sao lại đau đến vậy?
69
Chương 69: Cô đã nhớ...
70
Chương 70: Em vì tôi mà lo lắng
71
Chương 71: Làm thế nào để gặp anh?
72
Chương 72: Ai cho anh kết hôn
73
Chương 73: Hôn lễ bất thành
74
Chương 74: Happy Ending
75
Ngoại truyện 1: Quân Tiểu Lôi và Tô Sênh (1)
76
Ngoại truyện 2: Quân Tiểu Lôi và Tô Sênh (2)
77
Ngoại truyện 3: Kết thúc

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play