Chương 6: Tôi đưa cô về

Đứng dưới bầu trời đầy sao của thành phố L, để cho bóng đêm bao phủ chính mình, thế mới biết, trong thế giới này, con người vô cùng nhỏ bé. Nhỏ bé giống như một ngôi sao trong dải thiên hà.

Mà cạm bẫy này, bây giờ mới bắt đầu giăng ra, càng ngày càng phức tạp khó lường.

Ngân Giai biết chắc người đứng trong bóng tối đã bắt đầu hành động. Tuy rằng không khoa trương, nhưng vẫn muốn ép cô phải thôi việc, rồi lại thất nghiệp như trước.

Cho dù cô có cố gắng giãy dụa, cũng sẽ liên lụy đến người khác mà thôi. Bạch Ngân Giai biết, hiện nay cô chỉ có thể ngoan ngoãn làm việc ở Vũ Linh, những công việc khác cô không được làm.

Điều này càng khiến cô thêm khẳng định, người đứng sau tất cả, chính là vị chủ bí ẩn kia của Vũ Linh.

Một người có thế lực lớn đến nỗi, có thể khiến cô không một chỗ dung thân...

Mau chóng gạt bỏ hết những suy nghĩ linh tinh ra khỏi đầu, Ngân Giai xách túi đi thẳng ra khỏi Vũ Linh.

Bước ra khỏi chốn xa hoa ấy, bóng người lãnh đạm cao lớn tựa lưng vào chiếc xe sang mà hút thuốc. Chiếc xe tiền tỷ mà cô từng nghĩ, với công việc như hiện tại, có làm cả đời cũng không thể mua được nổi một cái bánh xe. Mùi khói nồng nặc khiến Ngân Giai phải ho lên vài tiếng, lúc này người đàn ông mới chú ý, quay sang cô.

“Xong rồi à? Lên xe, tôi đưa cô về.”

Diệp Chi Lăng nói, lịch sự mở cửa phụ cho Ngân Giai. Cô bối rối, người đàn ông này lại ở đây chờ, khác xa với hình ảnh cô vừa thấy mấy tiếng trước. Theo lẽ dĩ nhiên, Bạch Ngân Giai từ chối, tự cô có thể về tới nhà được.

“Đêm muộn rồi, tôi đưa cô về. Yên tâm, con người tôi không thích ép buộc người khác, cũng không có ý đồ gì xấu với cô.”

Anh ta nói cũng phải, giờ đã là một giờ rưỡi sáng, không biết chừng sẽ có chuyện xảy ra. Đằng nào cũng vậy, Bạch Ngân Giai ngậm ngùi đi nhờ về.

“Số 1 đường XX, làm phiền anh rồi.”

Diệp Chi Lăng không nói gì, chỉ nhìn cô một cái rồi cho xe chạy. Người con gái bên cạnh anh, không phải xinh đẹp nhất, không có thân hình bốc lửa nhất cũng chẳng phải đặc biệt thú vị. Chỉ là, nhìn có chút thuận mắt.

Không khí trên xe thật ngột ngạt, Ngân Giai muốn mở lời lại thôi. Đưa mắt nhìn ra ngoài cửa sổ, đã bao lâu rồi cô chưa ngắm khung cảnh thành phố này vào ban đêm. Thật chậm rãi, cũng thật yên bình. Không phải lo nghĩ đến việc chạy ngược chạy xuôi kiếm tiền.

“Cô có tâm sự gì à? Có thể chia sẻ với tôi.”

Diệp Chi Lăng lên tiếng phá vỡ sự tĩnh lặng, thỉnh thoảng lại liếc Bạch Ngân Giai một cái.

“Không có, tôi chỉ nghĩ rằng làm người giàu như anh thật sướng. Vung tiền như rác, muốn ai có nấy, hàng vạn người quỳ rạp dưới chân.”

Ngân Giai nói, khẽ cười khẩy một cái thật giễu cợt. Cô giễu cợt bản thân chưa đủ năng lực, lại đi ghen tị với người khác.

“...Cho là vậy đi.”

Diệp Chi Lăng đăm chiêu, liệu cuộc sống hào môn có thật sự sung sướng như mọi người đã từng nghĩ? Anh đang ở trên đỉnh cao của cuộc sống, là một vị luật sư giỏi giang thành đạt, phất tay một cái đã có cả hàng dài người mong muốn phục tùng.

Nhưng sống trong xã hội ấy không hề dễ dàng, tâm tư đơn thuần sẽ bị đè bẹp không thương tiếc. Bao năm vật lộn với ngành luật hiểm hóc, rèn luyện cho anh một cái đầu lạnh cùng khả năng thấu hiểu lòng dạ con người. Có thể thấy rằng, Bạch Ngân Giai là một người phụ nữ tràn đầy tham vọng, nhưng lại không có ý đồ xấu. Chính điều này khiến Diệp Chi Lăng đối với cô có mấy phần hứng thú.

“Nghe nói, Diệp luật sư đây là một người đào hoa phóng khoáng.”

“Nếu cô muốn, có thể làm một trong những người phụ nữ của Diệp Chi Lăng.”

“Vô sỉ!”

Đôi môi mỏng cong lên một đường hoàn hảo, Diệp Chi Lăng buông nhẹ một câu đùa.

Không khí trở nên bớt lạnh lẽo, hai người họ dường như đều thả lỏng, nói ra những điều thầm kín như một đôi bạn đã lâu mới gặp ngồi hàn huyên.

Có lẽ, Diệp thiếu gia không lạnh lùng tàn bạo như người ta vẫn thường đồn, anh cũng chỉ là người thường mang vỏ bọc sắt đá. Vị CEO lãnh khốc vô tình trên các phiên toà sơ thẩm, đánh nhanh rút gọn, không chừa cho đối thủ đường lui dường như lại có chút cô đơn.

Có lẽ, cô gái trẻ Bạch Ngân Giai không mạnh mẽ đến vậy, cô cũng chỉ là một người thiếu nữ ôm mộng làm giàu, cho mẹ hưởng thụ cuộc sống tốt nhất phần đời về sau. Mấy ai thấu được nỗi vất vả ấy, thật may vì cô có thể trút bớt một phần gánh nặng.

Đường về nhà chưa bao giờ ngắn đến vậy, chẳng mấy chốc đã đến nơi. Dù có chút nuối tiếc, nhưng cũng thực vui vì tìm được người tâm sự như vậy.

“Cảm ơn, vậy tôi vào trước. Anh về cẩn thận.”

Diệp Chi Lăng khẽ gật đầu lịch sự, chờ cho Bạch Ngân Giai vào nhà hẳn rồi mới đi. Không quên nhếch môi một cách đầy ẩn ý.

Thầm nghĩ bụng rằng Bạch Ngân Giai cũng không thâm sâu như anh tưởng. Ngược lại là đằng khác, là một cô gái nhỏ luôn tự lập, thiếu một chỗ giữa vững chắc.

Anh đối với Ngân Giai nảy lên tia hứng thú chinh phục. Không phải trêu đùa cho vui, mà chính là cảm thấy tiểu cô nương này, có chút đáng mong đợi.

“Bạch Ngân Giai sao? Chúng ta sẽ còn gặp nhau dài...”

Hot

Comments

Bông Cỏ Lau

Bông Cỏ Lau

tui theo dõi truyện của bạn rồi đó, ủng hộ nè

2021-11-13

0

An Yên

An Yên

K phải đẹp nhất nhưng hợp vs anh nhất

2021-10-17

0

...

...

lại kiểu tính tổng tài bá đạo đây mà

2021-10-05

0

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Hộp đêm
2 Chương 2: Không khí ám muội
3 Chương 3: Quyến rũ mê người
4 Chương 4: Nguy hiểm
5 Chương 5: Bị lừa
6 Chương 6: Tôi đưa cô về
7 Chương 7: Sóng gió bắt đầu từ đây
8 Chương 8: Quá khứ
9 Chương 9: Tình đầu chông gai
10 Chương 10: Làm người của tôi
11 Chương 11: Quân Tiểu Lôi về nước
12 Chương 12: Hẹn gặp
13 Chương 13: Uống với tôi
14 Chương 14: Mưu kế của ngài Diệp
15 Chương 15: Bà chủ Bạch
16 Chương 16: Bắt cóc
17 Chương 17: Anh tới rồi
18 Chương 18: Một màn đẫm máu
19 Chương 19: Giống như cặp vợ chồng
20 Chương 20: Tin tưởng em
21 Chương 21: Đêm nay hãy ở lại
22 Chương 22: Vì em mà khóc
23 Chương 23: Nghiệt tử!
24 Chương 24: Nụ hôn trong cơn say
25 Chương 25: Một đêm đê mê
26 Chương 26: Nhẹ nhàng như nắng đông
27 Chương 27: Chủ quyền
28 Chap 28: Bắt gian
29 Chương 29: Bệnh tương tư
30 Chương 30: Có thai
31 Chương 31: Vì yêu em
32 Chương 32: Tên khốn!
33 Chương 33: Lê tiên sinh
34 Chương 34: Kết hôn với em
35 Chương 35: Tai nạn
36 Chương 36: Anh là ai?
37 Chương 37: Con không nhớ
38 Chương 38: Lý do năm ấy
39 Chương 39: Anh sẽ
40 Chương 40: Vẫn luôn yêu em
41 Chương 41: Tô Sênh trở về
42 Chương 42: Thanh xuân
43 Chương 43: Bởi vì đó là em
44 Chương 44: Nên sớm kết thúc rồi
45 Chương 45: Hiểu lầm
46 Chương 46: Tôi ghê tởm anh!
47 Chương 47: Anh là người xa lạ
48 Chương 48: Chỉ cần em nói không
49 Chương 49: Anh đi rồi
50 Chương 50: Liều mạng dưỡng thương
51 Chương 51: Ai đó giống anh
52 Chương 52: Em là bầu trời của anh
53 Chương 53: Chỉ làm bạn
54 Chương 54: Trực tiếp huỷ hoại cô
55 Chương 55: Tôi đã nhìn lầm cậu
56 Chương 56: Nghe nói... anh ấy quay về rồi
57 Chương 57: Không muốn gặp cô ấy nữa
58 Chương 58: Tôi là Diệp Chi Lăng
59 Chương 59: Là lần đầu gặp mặt
60 Chương 60: Ký ức về ngọc lan
61 Chương 61: Vừa thân thuộc, lại xa lạ đến thế
62 Chương 62: Ánh mắt dõi theo
63 Chương 63: Khoảng cách an toàn
64 Chương 64: Giống như hẹn hò
65 Chương 65: Cô sẽ chẳng thể nhớ
66 Chương 66: Nếu còn yêu
67 Chương 67: Đau đớn xen lẫn nhục nhã
68 Chương 68: Cớ sao lại đau đến vậy?
69 Chương 69: Cô đã nhớ...
70 Chương 70: Em vì tôi mà lo lắng
71 Chương 71: Làm thế nào để gặp anh?
72 Chương 72: Ai cho anh kết hôn
73 Chương 73: Hôn lễ bất thành
74 Chương 74: Happy Ending
75 Ngoại truyện 1: Quân Tiểu Lôi và Tô Sênh (1)
76 Ngoại truyện 2: Quân Tiểu Lôi và Tô Sênh (2)
77 Ngoại truyện 3: Kết thúc
Chapter

Updated 77 Episodes

1
Chương 1: Hộp đêm
2
Chương 2: Không khí ám muội
3
Chương 3: Quyến rũ mê người
4
Chương 4: Nguy hiểm
5
Chương 5: Bị lừa
6
Chương 6: Tôi đưa cô về
7
Chương 7: Sóng gió bắt đầu từ đây
8
Chương 8: Quá khứ
9
Chương 9: Tình đầu chông gai
10
Chương 10: Làm người của tôi
11
Chương 11: Quân Tiểu Lôi về nước
12
Chương 12: Hẹn gặp
13
Chương 13: Uống với tôi
14
Chương 14: Mưu kế của ngài Diệp
15
Chương 15: Bà chủ Bạch
16
Chương 16: Bắt cóc
17
Chương 17: Anh tới rồi
18
Chương 18: Một màn đẫm máu
19
Chương 19: Giống như cặp vợ chồng
20
Chương 20: Tin tưởng em
21
Chương 21: Đêm nay hãy ở lại
22
Chương 22: Vì em mà khóc
23
Chương 23: Nghiệt tử!
24
Chương 24: Nụ hôn trong cơn say
25
Chương 25: Một đêm đê mê
26
Chương 26: Nhẹ nhàng như nắng đông
27
Chương 27: Chủ quyền
28
Chap 28: Bắt gian
29
Chương 29: Bệnh tương tư
30
Chương 30: Có thai
31
Chương 31: Vì yêu em
32
Chương 32: Tên khốn!
33
Chương 33: Lê tiên sinh
34
Chương 34: Kết hôn với em
35
Chương 35: Tai nạn
36
Chương 36: Anh là ai?
37
Chương 37: Con không nhớ
38
Chương 38: Lý do năm ấy
39
Chương 39: Anh sẽ
40
Chương 40: Vẫn luôn yêu em
41
Chương 41: Tô Sênh trở về
42
Chương 42: Thanh xuân
43
Chương 43: Bởi vì đó là em
44
Chương 44: Nên sớm kết thúc rồi
45
Chương 45: Hiểu lầm
46
Chương 46: Tôi ghê tởm anh!
47
Chương 47: Anh là người xa lạ
48
Chương 48: Chỉ cần em nói không
49
Chương 49: Anh đi rồi
50
Chương 50: Liều mạng dưỡng thương
51
Chương 51: Ai đó giống anh
52
Chương 52: Em là bầu trời của anh
53
Chương 53: Chỉ làm bạn
54
Chương 54: Trực tiếp huỷ hoại cô
55
Chương 55: Tôi đã nhìn lầm cậu
56
Chương 56: Nghe nói... anh ấy quay về rồi
57
Chương 57: Không muốn gặp cô ấy nữa
58
Chương 58: Tôi là Diệp Chi Lăng
59
Chương 59: Là lần đầu gặp mặt
60
Chương 60: Ký ức về ngọc lan
61
Chương 61: Vừa thân thuộc, lại xa lạ đến thế
62
Chương 62: Ánh mắt dõi theo
63
Chương 63: Khoảng cách an toàn
64
Chương 64: Giống như hẹn hò
65
Chương 65: Cô sẽ chẳng thể nhớ
66
Chương 66: Nếu còn yêu
67
Chương 67: Đau đớn xen lẫn nhục nhã
68
Chương 68: Cớ sao lại đau đến vậy?
69
Chương 69: Cô đã nhớ...
70
Chương 70: Em vì tôi mà lo lắng
71
Chương 71: Làm thế nào để gặp anh?
72
Chương 72: Ai cho anh kết hôn
73
Chương 73: Hôn lễ bất thành
74
Chương 74: Happy Ending
75
Ngoại truyện 1: Quân Tiểu Lôi và Tô Sênh (1)
76
Ngoại truyện 2: Quân Tiểu Lôi và Tô Sênh (2)
77
Ngoại truyện 3: Kết thúc

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play