Chương 10: Làm người của tôi

Cô xách túi đi thẳng tới Ngân Hà cửa lớn nơi này đặc biệt khí thế, hai bên cửa đứng một loạt gái đẹp. Còn chưa xông vào được đã bị mấy người đón khách rất tế nhị ngăn cản, sau khi hỏi rõ là cô đến tìm Lê Minh, gương mặt cô gái kia liền cười đến càng đẹp mắt.

“Lê tiên sinh ở trên lầu, để tôi đưa cô đi.”

Cô ta dẫn theo Ngân Giai quẹo trái rẽ phải, đi được một lúc lâu, cuối cùng đến một cánh cửa lớn khí phách đẩy ra hai bên.

Tiếng nhạc cùng với mùi nước hoa gần như đập thẳng vào mặt, Bạch Ngân Giai lấy lại bình tĩnh, lúc này mới nhìn thấy khu VIP to lớn, bên trong có không ít người. Có người đang hát, có người đang chơi bài, còn có người uống rượu. Nhiều người lắm, tìm khắp mà không thấy Lê Minh đâu, cuối cùng vẫn là anh ta nhìn thấy cô trước, cho người dẫn qua.

Bạch Ngân Giai đi đến trước mặt anh ta mới thấy, cả người Lê Minh đang ngồi gọn trên chiếc sô pha nhung to lớn, chân gác trên bàn trà, dáng vẻ xem chừng đang rất thích thú.

Tiếng nhạc quá ầm ỹ, cô cao giọng.

“Lê tiên sinh, tôi có chuyện muốn nói với anh.”

Lê Minh phất phất tay, mọi người gần như buông bỏ câu chuyện ngay lập tức, nối đuôi nhau rời đi. Toàn bộ khu VIP thoáng chốc chỉ còn lại hai người, ngay cả tiếng nhạc cũng tắt.

Bạch Ngân Giai lấy lại bình tĩnh, đơn giản tường thuật lại mọi chuyện. Lê Minh ngược lại không cho ý kiến gì, bí hiểm nhìn Ngân Giai một lượt từ trên xuống dưới như đánh giá.

Cô không dám nói sẽ trả tiền, sợ anh ta lấy rượu hất vào mặt. Người nhà họ Lê cái gì cũng không thiếu, càng đừng nói đến tiền.

“Vậy anh muốn lấy gì làm thù lao?”

Ngân Giai lấy hết dũng khí ra hỏi.

“...Có lẽ là một cái ôm”

Lê Minh nhìn cô cười nhẹ, gương mặt ngây thơ cười lên lại càng đẹp, nhưng sao lại có cảm giác nguy hiểm như vậy?

Ngân Giai lại càng không nghĩ điều kiện có thể đơn giản như vậy, nhưng cũng chẳng dám lên tiếng, vì điều đó đối với cô hoàn toàn có lợi.

“Tranh xa Tô Sênh một chút...”

“A anh nói gì?”

Lê Minh ghé sát tai Bạch Ngân Giai thì thầm, cảm giác ngứa ngứa nơi vành tai. Cô không nghe rõ anh nói gì.

“Về đi, tôi giải quyết cho.”

Anh ta cười lộ ra hàm răng trắng đều. Đột nhiên cô liên tưởng đến loài cá mập đáng sợ, mỗi khi chúng bơi lội dáng vẻ cực kỳ tao nhã, nhưng một khi bắt đầu săn mồi, bọt nước văng khắp nơi.

Quả thực Lê Minh làm việc vô cùng gọn lẹ, qua hôm đó không còn thấy bất kỳ tên dân đen nào tới đánh đập thu nợ.

Quay trở lại, mẹ Ngân Giai cũng không nói nữa, thì ra cô đã thiếp đi.

Đến buổi tối, Ngân Giai vẫn còn đi làm ở Vũ Linh. Vừa bước vào đến cửa hộp đêm, cô đã cảm thấy không yên lòng.

Ở cửa bãi đỗ xe, một chiếc xe thể thao sành điệu lao đến, dừng lại ngay cạnh cô. Cửa xe mở ra, một người đàn ông mặc trang phục thoải mái bước xuống, anh chính là Diệp Chi Lăng.

Thân thể của anh rất cao lớn, vẫn là khuôn mặt lạnh như băng không thay đổi, ông trời thật bất công, đã cho anh quyền thế, còn không keo kiệt, cho anh thêm một vẻ ngoài đẹp như vậy.

Bên trong sàn nhảy, vẫn rực rỡ chói mắt như mọi khi, cuộc sống của những người giàu sang là vậy, dùng tiền để mua vui hưởng thụ.

Những phòng bar trên hành lang, không biết là vô tình hay cố ý, luôn luôn không đóng cửa, khiến cảnh hoan lạc bên trong và những trò chơi của kẻ có tiền lộ hết ra ngoài.

Phòng bar hạng bình thường cũng rất xa hoa, chỉ chơi trong một đêm cũng sẽ tốn mấy nghìn, Bạch Ngân Giai ngồi xếp lại khay đựng khăn tay và khay đựng hoa quả, rồi đợi khách hàng đến.

Đột nhiên, có người mở cửa ra, cô nhìn thấy quản lý đi vào.

“Ngân Giai, đi ra ngoài nhanh lên.”

“Chị quản lý, có chuyện gì vậy?”

Ngân Giai ngạc nhiên không hiểu chuyện gì đang xảy ra, lên tiếng hỏi.

“Diệp thiếu gia nói, hôm nay muốn cô phục vụ ở phòng VIP, đi nhanh lên, người đàn ông đó tức giận sẽ không xong đâu.”

Quản lý nắm chặt tay cô lôi đi, đến trước cửa phòng bar hạng nhất thì dừng lại.

Ngân Giai ngẩng mặt lên, cô gật đầu, sau đó mở cửa đi vào.

Bên trong chỉ có một mình Diệp Chi Lăng, anh ngồi dựa vào sô pha, hai chân gác trên bàn rượu.

Ngân Giai đi từ từ, dựa vào trực giác cô cảm thấy có một chút nguy hiểm. Diệp Chi Lăng nheo mắt lại, nhìn cô chằm chằm không chớp mắt. Anh buông hai tay khoác lên ghế, nhìn phong thái vô cùng mạnh mẽ nam tính.

Ngân Giai bước đến trước mặt anh, lấy rượu ra, bắt đầu rót vào ly. Đến nơi này, chủ yếu là để mua vui, rượu cũng không phải là vấn đề quá quan trọng. Cho nên hộp đêm đã sử dụng loại rượu này, để tránh uống quá nhiều có thể gây họa.

Diệp thiếu vẫn không nói một câu, nhìn cô chằm chằm, không kiêng nể, ánh mắt cực kỳ nóng bỏng.

Trong phòng bar rất im lặng, im lặng đến mức, một cây kim rơi xuống cũng có thể nghe thấy. Ngân Giai rót rượu, tay không tự chủ được bắt đầu run rẩy.

Diệp Chi Lăng bỏ chân xuống, thân thể nghiêng về phía trước. Ngân Giai khẽ quay sang, cô nhìn thấy bộ trang phục thoải mái của anh, vì thân thể cúi về phía trước, mà để lộ ra cơ ngực rắn chắc, cùng với mùi nước hoa thoang thoảng.

Ngân Giai đặt hai tay trên đầu gối, giữ nguyên động tác, đột nhiên, một chén rượu xuất hiện trước mặt cô, cùng với nó là khuôn mặt phóng đại của anh.

“Uống hết đi.”

Rượu sau khi điều chế đã không còn mạnh, nồng độ cồn cũng không cao, nhưng vị của nó thì vẫn rất đậm.

Ngân Giai chưa kịp thở, một ly rượu nữa lại được đưa đến, mặt cô không chút biểu cảm nhận lấy, tiếp tục uống hết.

Dường như Diệp luật sư rất thích thú với trò chơi này, Ngân Giai thấy vậy trở nên hoảng sợ.

“Xin lỗi, tôi không thể uống được nữa.”

Ly rượu ngay trước mặt, khiến mùi rượu nồng nặc bốc lên mũi cô. Diệp Chi Lăng thu tay lại, anh xoay xoay ly rượu, tìm đúng vị trí son môi của Ngân Giai, ngẩng đầu uống cạn ly rượu. Hành động này, rõ ràng rất khiêu gợi.

“Làm người của tôi, thế nào?”

Diệp thiếu cuối cùng cũng mở miệng, ánh mắt nóng bỏng sáng rực nhìn cô chằm chằm.

“Không muốn. Vũ Linh có rất nhiều người đẹp, sao lại phiền mỗi tôi?”

Bạch Ngân Giai lấy hai tay che đùi lại, ánh mắt trong sáng nhìn anh.

Diệp Chi Lăng không kiêng nể kéo Ngân Giai dậy, cô mất thăng bằng ngã nhào vào lòng anh. Khoảng cách rất gần, di chuyển một chút đã chạm môi.

Ngân Giai dùng sức đẩy anh ra, bàn tay to lớn từ đằng sau vòng qua eo, kéo cô vào. Chưa kịp định hình, môi đã bị nuốt trọn.

“Chát!”

Bạt tai in trên mặt Diệp thiếu, anh ta không tức giận, cười cười lạnh lẽo. Diệp Chi Lăng thích thú dùng lưỡi liếm môi, là mùi máu tanh nhè nhẹ.

Ngân Giai sợ đổ mồ hôi lạnh sợ hãi, nhưng không hề hối hận, cô gồng lên, hai tay dùng sức kéo tay anh ra khỏi người mình.

“Muốn chơi? Anh chơi một mình đi.”

Cô vội vàng đứng dậy xoay người chạy đi, chỉ để lại một chiếc bóng lưng cao ngạo. Mang chút vẻ cô đơn, giống như đang chạy trốn.

Mà trò chơi này, vào một đêm thu lạnh lẽo, đã chính thức bắt đầu.

Anh, người đang ở đỉnh cao nhất của cuộc sống, muốn dạng đàn bà như thế nào chẳng có, mọi chuyện đều nắm trong tay. Muốn làm gì cũng quá dễ dàng khiến cuộc sống trở nên vô cùng nhàm chán.

Ngân Giai chạy chậm lại, cô ra khỏi Vũ Linh, nhưng chưa kịp bước đi đã nhìn thấy một bóng dáng quen thuộc.

“Lê Minh?”

Cô không dám khẳng định, khi đến gần anh ta mới dám lên tiếng.

Anh ta quay người lại, sau khi nhìn thấy cô thì nét cười trên mặt càng tươi hơn.

“Bạch Ngân Giai, em làm việc ở đây?”

Bạch Ngân Giai xấu hổ gật đầu, cô không nói gì, có cảm giác như mình bị bắt quả tang khi đang làm việc xấu.

“Lê Minh, em bị muộn rồi.”

Ngân Giai nhìn anh ta một cái, rồi xoay người đi vào Vũ Linh.

Hot

Comments

An Yên

An Yên

..........

2021-10-17

0

Nguyễn Trần An Nhi

Nguyễn Trần An Nhi

ay da, tui hiểu rồi nha

2021-10-11

0

hoạt động ở page Thiên Chương

hoạt động ở page Thiên Chương

cái tên chap làm tui khoái nghe

2021-10-09

0

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Hộp đêm
2 Chương 2: Không khí ám muội
3 Chương 3: Quyến rũ mê người
4 Chương 4: Nguy hiểm
5 Chương 5: Bị lừa
6 Chương 6: Tôi đưa cô về
7 Chương 7: Sóng gió bắt đầu từ đây
8 Chương 8: Quá khứ
9 Chương 9: Tình đầu chông gai
10 Chương 10: Làm người của tôi
11 Chương 11: Quân Tiểu Lôi về nước
12 Chương 12: Hẹn gặp
13 Chương 13: Uống với tôi
14 Chương 14: Mưu kế của ngài Diệp
15 Chương 15: Bà chủ Bạch
16 Chương 16: Bắt cóc
17 Chương 17: Anh tới rồi
18 Chương 18: Một màn đẫm máu
19 Chương 19: Giống như cặp vợ chồng
20 Chương 20: Tin tưởng em
21 Chương 21: Đêm nay hãy ở lại
22 Chương 22: Vì em mà khóc
23 Chương 23: Nghiệt tử!
24 Chương 24: Nụ hôn trong cơn say
25 Chương 25: Một đêm đê mê
26 Chương 26: Nhẹ nhàng như nắng đông
27 Chương 27: Chủ quyền
28 Chap 28: Bắt gian
29 Chương 29: Bệnh tương tư
30 Chương 30: Có thai
31 Chương 31: Vì yêu em
32 Chương 32: Tên khốn!
33 Chương 33: Lê tiên sinh
34 Chương 34: Kết hôn với em
35 Chương 35: Tai nạn
36 Chương 36: Anh là ai?
37 Chương 37: Con không nhớ
38 Chương 38: Lý do năm ấy
39 Chương 39: Anh sẽ
40 Chương 40: Vẫn luôn yêu em
41 Chương 41: Tô Sênh trở về
42 Chương 42: Thanh xuân
43 Chương 43: Bởi vì đó là em
44 Chương 44: Nên sớm kết thúc rồi
45 Chương 45: Hiểu lầm
46 Chương 46: Tôi ghê tởm anh!
47 Chương 47: Anh là người xa lạ
48 Chương 48: Chỉ cần em nói không
49 Chương 49: Anh đi rồi
50 Chương 50: Liều mạng dưỡng thương
51 Chương 51: Ai đó giống anh
52 Chương 52: Em là bầu trời của anh
53 Chương 53: Chỉ làm bạn
54 Chương 54: Trực tiếp huỷ hoại cô
55 Chương 55: Tôi đã nhìn lầm cậu
56 Chương 56: Nghe nói... anh ấy quay về rồi
57 Chương 57: Không muốn gặp cô ấy nữa
58 Chương 58: Tôi là Diệp Chi Lăng
59 Chương 59: Là lần đầu gặp mặt
60 Chương 60: Ký ức về ngọc lan
61 Chương 61: Vừa thân thuộc, lại xa lạ đến thế
62 Chương 62: Ánh mắt dõi theo
63 Chương 63: Khoảng cách an toàn
64 Chương 64: Giống như hẹn hò
65 Chương 65: Cô sẽ chẳng thể nhớ
66 Chương 66: Nếu còn yêu
67 Chương 67: Đau đớn xen lẫn nhục nhã
68 Chương 68: Cớ sao lại đau đến vậy?
69 Chương 69: Cô đã nhớ...
70 Chương 70: Em vì tôi mà lo lắng
71 Chương 71: Làm thế nào để gặp anh?
72 Chương 72: Ai cho anh kết hôn
73 Chương 73: Hôn lễ bất thành
74 Chương 74: Happy Ending
75 Ngoại truyện 1: Quân Tiểu Lôi và Tô Sênh (1)
76 Ngoại truyện 2: Quân Tiểu Lôi và Tô Sênh (2)
77 Ngoại truyện 3: Kết thúc
Chapter

Updated 77 Episodes

1
Chương 1: Hộp đêm
2
Chương 2: Không khí ám muội
3
Chương 3: Quyến rũ mê người
4
Chương 4: Nguy hiểm
5
Chương 5: Bị lừa
6
Chương 6: Tôi đưa cô về
7
Chương 7: Sóng gió bắt đầu từ đây
8
Chương 8: Quá khứ
9
Chương 9: Tình đầu chông gai
10
Chương 10: Làm người của tôi
11
Chương 11: Quân Tiểu Lôi về nước
12
Chương 12: Hẹn gặp
13
Chương 13: Uống với tôi
14
Chương 14: Mưu kế của ngài Diệp
15
Chương 15: Bà chủ Bạch
16
Chương 16: Bắt cóc
17
Chương 17: Anh tới rồi
18
Chương 18: Một màn đẫm máu
19
Chương 19: Giống như cặp vợ chồng
20
Chương 20: Tin tưởng em
21
Chương 21: Đêm nay hãy ở lại
22
Chương 22: Vì em mà khóc
23
Chương 23: Nghiệt tử!
24
Chương 24: Nụ hôn trong cơn say
25
Chương 25: Một đêm đê mê
26
Chương 26: Nhẹ nhàng như nắng đông
27
Chương 27: Chủ quyền
28
Chap 28: Bắt gian
29
Chương 29: Bệnh tương tư
30
Chương 30: Có thai
31
Chương 31: Vì yêu em
32
Chương 32: Tên khốn!
33
Chương 33: Lê tiên sinh
34
Chương 34: Kết hôn với em
35
Chương 35: Tai nạn
36
Chương 36: Anh là ai?
37
Chương 37: Con không nhớ
38
Chương 38: Lý do năm ấy
39
Chương 39: Anh sẽ
40
Chương 40: Vẫn luôn yêu em
41
Chương 41: Tô Sênh trở về
42
Chương 42: Thanh xuân
43
Chương 43: Bởi vì đó là em
44
Chương 44: Nên sớm kết thúc rồi
45
Chương 45: Hiểu lầm
46
Chương 46: Tôi ghê tởm anh!
47
Chương 47: Anh là người xa lạ
48
Chương 48: Chỉ cần em nói không
49
Chương 49: Anh đi rồi
50
Chương 50: Liều mạng dưỡng thương
51
Chương 51: Ai đó giống anh
52
Chương 52: Em là bầu trời của anh
53
Chương 53: Chỉ làm bạn
54
Chương 54: Trực tiếp huỷ hoại cô
55
Chương 55: Tôi đã nhìn lầm cậu
56
Chương 56: Nghe nói... anh ấy quay về rồi
57
Chương 57: Không muốn gặp cô ấy nữa
58
Chương 58: Tôi là Diệp Chi Lăng
59
Chương 59: Là lần đầu gặp mặt
60
Chương 60: Ký ức về ngọc lan
61
Chương 61: Vừa thân thuộc, lại xa lạ đến thế
62
Chương 62: Ánh mắt dõi theo
63
Chương 63: Khoảng cách an toàn
64
Chương 64: Giống như hẹn hò
65
Chương 65: Cô sẽ chẳng thể nhớ
66
Chương 66: Nếu còn yêu
67
Chương 67: Đau đớn xen lẫn nhục nhã
68
Chương 68: Cớ sao lại đau đến vậy?
69
Chương 69: Cô đã nhớ...
70
Chương 70: Em vì tôi mà lo lắng
71
Chương 71: Làm thế nào để gặp anh?
72
Chương 72: Ai cho anh kết hôn
73
Chương 73: Hôn lễ bất thành
74
Chương 74: Happy Ending
75
Ngoại truyện 1: Quân Tiểu Lôi và Tô Sênh (1)
76
Ngoại truyện 2: Quân Tiểu Lôi và Tô Sênh (2)
77
Ngoại truyện 3: Kết thúc

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play