Chương 7: Sóng gió bắt đầu từ đây

Lúc về tới nơi đã gần hai giờ sáng, cô vừa mở cửa đèn trong phòng khách đã sáng lên. Mẹ Ngân Giai khoác một cái áo từ trong phòng ngủ đi ra.

“Giai Giai, sao về muộn vậy con?”

“Dạ, con dạy thêm một người nước ngoài, ban ngày người đó còn phải đi làm nên chỉ có thể học vào buổi tối. Thật không ngờ thứ tiếng mà chúng ta nói hằng ngày, đến khi họ nói lại không thể hiểu được.”

Ngân Giai vừa cởi giày vừa ra vẻ thoải mái, vội vàng nói.

“Mẹ ơi muộn rồi, mẹ đi ngủ đi ạ.”

Mẹ Ngân Giai dù hơi nghi ngờ, nhưng thấy cô an toàn trở về nên cũng yên tâm.

“Giai Giai, chúng ta qua kia ngồi nói chuyện nhé? Cũng lâu rồi hai mẹ con ta chưa tâm sự riêng ha."

Bà ôn tồn đi lại đằng ghế sofa, ngồi xuống vỗ nhẹ ý kêu Ngân Giai đến cạnh.

“Ài... Nhớ thời xưa, nhà chúng ta không quá giàu cũng chẳng nghèo đói. Nhưng lại là phá sản rồi... Mẹ đã cố mở một cái thẩm mỹ viện vô cùng tâm huyết, vậy mà...”

“...”

Ngân Giai không nói gì, chỉ trầm tư nhìn mẹ, rồi tự rơi vào dòng hồi tưởng.

Nhớ hồi còn trung học, có một bạn nữ gọi là Quân Tiểu Lôi, thành tích mỹ thuật hạng ưu. Cô ấy thích nhất Tô Sênh, cả ngày ôm quyển sổ nhỏ ghi chép đầy những lời nói không dám tỏ với cậu, còn lấy tên của Ngân Giai ra mà vui đùa.

Bởi vì Tô Sênh có nói một câu nhắc tới Ngân Giai, bạn nữ đó mỗi ngày đều đem cô ra trêu ghẹo, nói nhà Tô Sênh mở bệnh viện, còn nhà cô thì mở thẩm mỹ viện, quả thật rất giống nhau.

Là ai thì cũng có thể nghe ra giọng điệu khinh miệt trong lời nói của cô ấy, thẩm mỹ viện còn không bằng cái bệnh viện nữa. Vốn thời gian học trung học, thành tích của Bạch Ngân Giai cũng vô cùng tốt. Trường mà cô theo học lúc này, cũng là trường đứng đầu trong các trường hạng ba, miễn cưỡng được coi như hạng hai.

Khi đó bọn nam sinh bên trường kỹ thuật suốt ngày đứng ở cổng trường Ngân Giai gây chuyện, trấn lột tiền tiêu vặt của nam sinh trong trường, mỗi lần nhìn thấy nữ sinh thì huýt sáo trêu đùa.

Có hôm tan học muộn, trời đã nhá nhem tối, Bạch Ngân Giai nhìn thấy một đám nam sinh trường kỹ thuật đang vây quanh Quân Tiểu Lôi ồn ào. Quân Tiểu Lôi khóc đến không kịp thở. Thì ra có một tên nam sinh đi theo phía sau vén váy cô ấy lên, Quân Tiểu Lôi mắng đồ lưu manh, bọn chúng ngược lại bao vây chung quanh, còn động tay động chân.

Bọn nam sinh trong trường nhìn thấy một màn này, đều e ngại vòng quanh tránh đi, Ngân Giai nhất thời tức giận, nhặt một cục gạch đi tới chỗ bọn chúng.

Chuyện này sau đó được lan truyền đi, cuối cùng bọn học sinh sinh động như thật miêu tả cô thành nữ đại hiệp, nghe nói cô cầm cục gạch một đấu bảy, thế nhưng khiến bọn nam sinh chạy trối chết.

Làm gì khoa trương đến thế, đầu tiên đối phương chỉ có năm thằng, sau đó Ngân Giai cầm cục gạch xông lên đánh một đứa máu chảy đầy mặt, dọa cho bốn đứa còn lại sợ đến choáng váng, cô lại bay lên đá một cước vào bụng đứa thứ hai, nó đau quá phải ôm bụng gào khóc, cuối cùng theo bọn đồng lõa không đánh mà chạy.

Bạch Ngân Giai cứ như vậy đánh một trận thành danh, từ đó có biệt hiệu “Thập tứ muội”.

Nghe nói bảng hiệu đánh nhau giỏi nhất gồm mười ba nam sinh, cô ở tiếp sau bọn họ, bởi vậy đứng hàng thứ mười bốn. Về sau dần dần biến tấu đi, lên đến trung học, nhóm nữ sinh đều kính sợ gọi cô là “Giai tỷ”.

Hồi học trung học, Ngân Giai được tài trợ học phí.

Khi đó mẹ cô quen biết rộng rãi, thẩm mỹ viện lại được kinh doanh thuận lợi. Bà Bạch ngay cả xe cũng đổi thành BMW, còn mua thêm mấy căn nhà lớn. Bạch Ngân Giai nghiễm nhiên trở thành đứa con gái nhà giàu mới nổi.

Bà hiệu trưởng thường xuyên tời thẩm mỹ viện của mẹ làm đẹp, mẹ cô nhờ bà ấy nói hộ cho, lại đóng tiền tài trợ trường học, nhờ vậy mà Ngân Giai được đưa vào trường trung học tốt nhất.

Nhưng vì quá khứ của mẹ, mọi người trong trường vẫn thường khinh thường Ngân Giai, nói cô dơ bẩn chỉ vì có người mẹ từng làm gái. Bạch Ngân Giai cứ như vậy bị cô lập, luôn lủi thủi một mình.

Nhưng nếu không phải học ở trường trung học đó, có lẽ cô sẽ không quen biết Tô Sênh, ngồi trong giảng đường háo sắc nhìn anh ta.

Khi đó toàn bộ nữ sinh đều tưởng tượng Bạch mã hoàng tử bất quá cũng chỉ như thế này thôi, tuấn tú lịch sự, phong độ, nói tiếng anh lưu loát như tiếng mẹ đẻ, nhân nghĩa lễ trí tín có đủ, gia thế bất phàm.

Lúc này Quân Tiểu Lôi đã là bạn tốt của Ngân Giai, từ khi cô cứu cô ấy ở cổng trường, cô ấy đã xem cô như chị em thân thiết. Cả ngày dạy Bạch Ngân Giai vẽ, rồi nói chuyện tâm sự vớ vẩn.

Tiểu Lôi dồn hết sức chín trâu hai hổ mới thi đậu vào trường trung học này, cho nên rất ngưỡng mộ thái độ học tập vô cùng khắt khe của Ngân Giai. Thế là cũng giống hệt mẹ cô, suốt ngày nhìn Ngân Giai với đôi mắt thương mến long lanh.

Thời trung học, Quân Tiểu Lôi là người độc nhất vô nhị, được phong hoa hậu giảng đường, người theo đuổi cô ấy liệt kê mãi không hết.

Lúc Ngân Giai cố gắng trở thành một thiếu nữ văn nhã, mỗi ngày học hỏi Quân Tiểu Lôi, ngày ngày niệm đọc danh ngôn của Khổng Tử, đó cũng là thời điểm cô bắt đầu để tóc dài, bởi vì cũng muốn giống nàng Rapunzel có cuộc đời đẹp như mơ.

Hôm đó Quân Tiểu Lôi là đại biểu của học sinh, sau khi Tô Sênh kết thúc diễn thuyết thì đến lượt cô ấy lên đài, bản thảo diễn thuyết là Tiểu Lôi tự mình viết, đương nhiên cũng có sự giúp đỡ của thầy giáo gọt giũa lời văn giúp. Bất quá Tiểu Lôi đã tham gia diễn thuyết nhiều lần rồi, nên nói diễn thuyết thì càng là du dương êm tai, vô cùng khí phách.

Tóm lại ngày đó Quân Tiểu Lôi đã để lại ấn tượng sâu sắc trong lòng Tô Sênh, sau thầy giáo lại mời anh ăn cơm, Tiểu Lôi cũng bị an bài đi tiếp khách.

Từ đó cô ấy kể cho Ngân Giai nghe rất nhiều điều về Tô Sênh một cách chi tiết tỉ mỉ, nói anh ta sao mà phong độ, gọi cô ấy là tiểu sư muội, giúp cô ấy kéo ghế, thời điểm nói chuyện ánh mắt luôn nhìn thẳng vào người đối diện, lúc cười rộ lên thì ôn nhu thân thiết.

Bạch Ngân Giai nghĩ cả đời này của tôi, có lẽ sẽ không bao giờ gặp được Bạch mã hoàng tử giống như Tô Sênh vậy, sẽ gọi cô tiểu sư muội, giúp cô kéo ghế ngồi, thời điểm nói chuyện ánh mắt sẽ dịu dàng nhìn cô.

Ngân Giai thực sự rất hâm mộ Quân Tiểu Lôi.

Ngỡ là Tô Sênh đã rơi vào lưới tình với Tiểu Lôi, nhưng thực chất, người anh ta để ý đến lại là Bạch Ngân Giai. Anh ấn tượng bởi sự chăm chỉ, thật thà của cô. Ngoại hình ưa nhìn cũng là một điểm cộng, nhưng không chiếm phần lớn.

Quân Tiểu Lôi biết vậy, dù rất buồn nhưng lại là người xem trọng tình bạn, vui vẻ chúc mừng Ngân Giai.

Cứ vậy, Tô Sênh và Bạch Ngân Giai bắt đầu qua lại. Sóng gió bắt đầu từ đây...

Hot

Comments

An Yên

An Yên

Quá khứ k mấy tốt đẹp

2021-10-17

0

hoạt động ở page Thiên Chương

hoạt động ở page Thiên Chương

buồn giùm Quân Tiểu Lôi

2021-10-08

0

#Fly__

#Fly__

Thánh bẻ lái

2021-10-03

0

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Hộp đêm
2 Chương 2: Không khí ám muội
3 Chương 3: Quyến rũ mê người
4 Chương 4: Nguy hiểm
5 Chương 5: Bị lừa
6 Chương 6: Tôi đưa cô về
7 Chương 7: Sóng gió bắt đầu từ đây
8 Chương 8: Quá khứ
9 Chương 9: Tình đầu chông gai
10 Chương 10: Làm người của tôi
11 Chương 11: Quân Tiểu Lôi về nước
12 Chương 12: Hẹn gặp
13 Chương 13: Uống với tôi
14 Chương 14: Mưu kế của ngài Diệp
15 Chương 15: Bà chủ Bạch
16 Chương 16: Bắt cóc
17 Chương 17: Anh tới rồi
18 Chương 18: Một màn đẫm máu
19 Chương 19: Giống như cặp vợ chồng
20 Chương 20: Tin tưởng em
21 Chương 21: Đêm nay hãy ở lại
22 Chương 22: Vì em mà khóc
23 Chương 23: Nghiệt tử!
24 Chương 24: Nụ hôn trong cơn say
25 Chương 25: Một đêm đê mê
26 Chương 26: Nhẹ nhàng như nắng đông
27 Chương 27: Chủ quyền
28 Chap 28: Bắt gian
29 Chương 29: Bệnh tương tư
30 Chương 30: Có thai
31 Chương 31: Vì yêu em
32 Chương 32: Tên khốn!
33 Chương 33: Lê tiên sinh
34 Chương 34: Kết hôn với em
35 Chương 35: Tai nạn
36 Chương 36: Anh là ai?
37 Chương 37: Con không nhớ
38 Chương 38: Lý do năm ấy
39 Chương 39: Anh sẽ
40 Chương 40: Vẫn luôn yêu em
41 Chương 41: Tô Sênh trở về
42 Chương 42: Thanh xuân
43 Chương 43: Bởi vì đó là em
44 Chương 44: Nên sớm kết thúc rồi
45 Chương 45: Hiểu lầm
46 Chương 46: Tôi ghê tởm anh!
47 Chương 47: Anh là người xa lạ
48 Chương 48: Chỉ cần em nói không
49 Chương 49: Anh đi rồi
50 Chương 50: Liều mạng dưỡng thương
51 Chương 51: Ai đó giống anh
52 Chương 52: Em là bầu trời của anh
53 Chương 53: Chỉ làm bạn
54 Chương 54: Trực tiếp huỷ hoại cô
55 Chương 55: Tôi đã nhìn lầm cậu
56 Chương 56: Nghe nói... anh ấy quay về rồi
57 Chương 57: Không muốn gặp cô ấy nữa
58 Chương 58: Tôi là Diệp Chi Lăng
59 Chương 59: Là lần đầu gặp mặt
60 Chương 60: Ký ức về ngọc lan
61 Chương 61: Vừa thân thuộc, lại xa lạ đến thế
62 Chương 62: Ánh mắt dõi theo
63 Chương 63: Khoảng cách an toàn
64 Chương 64: Giống như hẹn hò
65 Chương 65: Cô sẽ chẳng thể nhớ
66 Chương 66: Nếu còn yêu
67 Chương 67: Đau đớn xen lẫn nhục nhã
68 Chương 68: Cớ sao lại đau đến vậy?
69 Chương 69: Cô đã nhớ...
70 Chương 70: Em vì tôi mà lo lắng
71 Chương 71: Làm thế nào để gặp anh?
72 Chương 72: Ai cho anh kết hôn
73 Chương 73: Hôn lễ bất thành
74 Chương 74: Happy Ending
75 Ngoại truyện 1: Quân Tiểu Lôi và Tô Sênh (1)
76 Ngoại truyện 2: Quân Tiểu Lôi và Tô Sênh (2)
77 Ngoại truyện 3: Kết thúc
Chapter

Updated 77 Episodes

1
Chương 1: Hộp đêm
2
Chương 2: Không khí ám muội
3
Chương 3: Quyến rũ mê người
4
Chương 4: Nguy hiểm
5
Chương 5: Bị lừa
6
Chương 6: Tôi đưa cô về
7
Chương 7: Sóng gió bắt đầu từ đây
8
Chương 8: Quá khứ
9
Chương 9: Tình đầu chông gai
10
Chương 10: Làm người của tôi
11
Chương 11: Quân Tiểu Lôi về nước
12
Chương 12: Hẹn gặp
13
Chương 13: Uống với tôi
14
Chương 14: Mưu kế của ngài Diệp
15
Chương 15: Bà chủ Bạch
16
Chương 16: Bắt cóc
17
Chương 17: Anh tới rồi
18
Chương 18: Một màn đẫm máu
19
Chương 19: Giống như cặp vợ chồng
20
Chương 20: Tin tưởng em
21
Chương 21: Đêm nay hãy ở lại
22
Chương 22: Vì em mà khóc
23
Chương 23: Nghiệt tử!
24
Chương 24: Nụ hôn trong cơn say
25
Chương 25: Một đêm đê mê
26
Chương 26: Nhẹ nhàng như nắng đông
27
Chương 27: Chủ quyền
28
Chap 28: Bắt gian
29
Chương 29: Bệnh tương tư
30
Chương 30: Có thai
31
Chương 31: Vì yêu em
32
Chương 32: Tên khốn!
33
Chương 33: Lê tiên sinh
34
Chương 34: Kết hôn với em
35
Chương 35: Tai nạn
36
Chương 36: Anh là ai?
37
Chương 37: Con không nhớ
38
Chương 38: Lý do năm ấy
39
Chương 39: Anh sẽ
40
Chương 40: Vẫn luôn yêu em
41
Chương 41: Tô Sênh trở về
42
Chương 42: Thanh xuân
43
Chương 43: Bởi vì đó là em
44
Chương 44: Nên sớm kết thúc rồi
45
Chương 45: Hiểu lầm
46
Chương 46: Tôi ghê tởm anh!
47
Chương 47: Anh là người xa lạ
48
Chương 48: Chỉ cần em nói không
49
Chương 49: Anh đi rồi
50
Chương 50: Liều mạng dưỡng thương
51
Chương 51: Ai đó giống anh
52
Chương 52: Em là bầu trời của anh
53
Chương 53: Chỉ làm bạn
54
Chương 54: Trực tiếp huỷ hoại cô
55
Chương 55: Tôi đã nhìn lầm cậu
56
Chương 56: Nghe nói... anh ấy quay về rồi
57
Chương 57: Không muốn gặp cô ấy nữa
58
Chương 58: Tôi là Diệp Chi Lăng
59
Chương 59: Là lần đầu gặp mặt
60
Chương 60: Ký ức về ngọc lan
61
Chương 61: Vừa thân thuộc, lại xa lạ đến thế
62
Chương 62: Ánh mắt dõi theo
63
Chương 63: Khoảng cách an toàn
64
Chương 64: Giống như hẹn hò
65
Chương 65: Cô sẽ chẳng thể nhớ
66
Chương 66: Nếu còn yêu
67
Chương 67: Đau đớn xen lẫn nhục nhã
68
Chương 68: Cớ sao lại đau đến vậy?
69
Chương 69: Cô đã nhớ...
70
Chương 70: Em vì tôi mà lo lắng
71
Chương 71: Làm thế nào để gặp anh?
72
Chương 72: Ai cho anh kết hôn
73
Chương 73: Hôn lễ bất thành
74
Chương 74: Happy Ending
75
Ngoại truyện 1: Quân Tiểu Lôi và Tô Sênh (1)
76
Ngoại truyện 2: Quân Tiểu Lôi và Tô Sênh (2)
77
Ngoại truyện 3: Kết thúc

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play