Thừa Hạo! Mau chóng điều tra việc xảy ra hôm qua ở Đan Kiều, đã hứa giúp thì phải giúp!
Thừa Hạo đã biết trước được việc này nên đã cho người điều tra rồi mới đến đây.
- Biết mày sẽ giúp nên tao đã cho người điều tra rồi. An tâm!
Thần Hiên cầm tách trà đứng hướng ra cửa sổ mà nhâm nhi, mỉm cười lên tiếng.
- Bằng mọi giá phải giúp Kiều Tử Đan!
...*...
Những ngày sau đó, tất cả nhân viên ở Đan Kiều đều phải làm việc nhiều hơn kể cả tan ca. Tối thứ bảy mọi người không cần tan ca nhưng Tử Đan vẫn còn ở tập đoàn mà giải quyết công việc. Chỉ một chút sợ xuất mà cô làm mất mẫu thiết kế sắp ra mắt, điều đó khiến Tử Đan rất khó chịu với bản thân mình. Cô tức giận đập tay xuống bàn.
- Rốt cuộc là ai đã đánh cắp nó chứ! Chuyện gì đang xảy ra!
Đầu Tử Đan nhức đến khó chịu, cô cúi gằm mặt xuống bàn làm việc. Cảm giác lần này giống như lúc cô vừa lập nghiệp, cũng từng áp lực, từng thất bại nhưng chẳng hiểu tại sao lần này cô lại suy sụp hoàn toàn, không chống cự nổi.
Tử Đan thở từng hơi gấp gáp khó khăn, đầu đau như búa bổ.
- Mệt mỏi lắm sao?
Tử Đan ngước lên nhìn về phía cửa nơi phát ra giọng nói. Là Thần Hiên, sao hắn lại ở đây?
Tử Đan cau mày nhìn Thần Hiên, tay lười biếng xoa xoa hai bên thái dương rồi lên tiếng hỏi.
- Sao anh lại đến đây?
- Có người báo đối tác mới của tôi vì công việc mà mấy ngày ngủ ở tập đoàn nên tôi đến xem thử tình báo có thật không?
Vừa nói, Thần Hiên vừa bước đến gần cô, tay cầm một ly sữa để xuống bàn cho cô. Tử Đan nhìn ly sữa vừa rồi lại nhìn Thần Hiên mà nói.
- Ngài Phong giá lâm mà không đón tiếp chu đáo. Lần này thất lễ rồi!
Tử Đan đẩy ly sữa cho cô rồi ngồi xuống chiếc ghế trước bàn làm việc của cô, mỉm cười nói.
- Uống sữa đi, tôi mua cho em đấy.
Tử Đan mỉm cười cầm lấy ly sữa ghim ống hút vào uống.
- Cảm ơn anh! Tôi không khách sáo đâu.
Đợi Tử Đan uống xong, Thần Hiên mới bắt đầu lấy lại giọng điệu cao lãnh thường ngày mà hỏi cô.
- Tử Đan! Nghe tôi nói, sản phẩm mới của em có ai biết chưa?
- Chưa, ngoài một số nhân viên trong tập đoàn có tham gia tạo sản phẩm thì không còn ai biết nữa!
Thần Hiên cau mày nhìn Tử Đan.
- Em đã rà soát nhân viên chưa?
Chẳng lẽ Thần Hiên nghi ngờ nhân viên của Tử Đan làm, cô khẽ cau mày khó hiểu nhìn hắn.
- Ý anh là sao?
Thần Hiên biết cô sẽ không chấp nhận chuyện nghi ngờ nhân viên của mình nhưng lần này buộc cô phải nghi ngờ. Vì tất cả những gì hắn tìm hiểu thì có lẽ 90% là do nhân viên của cô làm rồi.
- Tôi biết em rất tin tưởng nhân viên của mình nhưng lần này em phải xem lại nhân viên đi. Thứ nhất, người bên ngoài làm sao biết được thời gian em quyết định ra mắt sản phẩm mà hớt tay trên của em được. Thứ hai, sản phẩm đó là do đội ngũ nhân viên của em làm thì chắc chắn họ xác định chính xác vị trí mới lấy được. Thứ ba, người bên ngoài làm sao biết rõ camera của tập đoàn đặt ở đâu mà có thể phá được, có vẻ tên này rất cao tay. Làm nhiễu luôn cả sóng máy tính của tất cả các nhân viên ở tập đoàn, kể cả của em.
Tử Đan nheo mắt, ngã người ra chế ghế xoay của mình nhắm nghiền đôi mắt lại như nghỉ ngơi, Thần Hiên vẫn luôn nhìn Tử Đan, nhìn vẻ mặt căng thẳng của Tử Đan. Hắn biết cô đang rất mệt mỏi, muốn thành lập một tập đoàn to lớn như vầy không phải chuyện dễ dàng, đùng một cái lại xảy ra chuyện đương nhiên cô phải rất mệt mỏi. Muốn đứng ở vị trí không ai có thể đứng được thì phải chịu cảm giác không ai có thể chịu được là có thật mà. Căng thẳng, mệt mỏi, gục ngã, suy sụp... Tất cả đều có đủ.
Tử Đan bất ngờ mở mắt ra hướng về phía Thần Hiên đang ngồi trước mặt vội vàng lên tiếng.
- Nhớ ra rồi! Khi xảy ra chuyện, một trong năm nhân viên liên quan đến sản phẩm có một người không có ở tập đoàn.
Thần Hiên nhíu mày nhìn Tử Đan.
- Không có sao?
Tử Đan gật đầu, chậm rãi nói lại cho Thần Hiên nghe mọi chuyện.
- Ừ! Khi đấy chỉ nghe trợ lý Hạ nói lại là nhân viên đó có chuyện ở quê nên về rồi. Lúc đấy mọi chuyện rối quá nên tôi cũng chẳng quan tâm!
- Tên?
- Đào Vu Tinh.
...*...
Một tuần sau.
- Ngày mai 8h sẽ có cuộc họp xem sản phẩm mới để ra mắt cho tháng này! Báo cho nhân viên chủ chốt vào họp!
- Vâng!
...*...
- Chào tất cả mọi người! Hôm nay là buổi họp để mọi người xem sản phẩm mới và đặc biệt hôm nay cũng có sự góp mặt của Chủ tịch Phong của tập đoàn Phong Thần.
Mọi người trong phòng họp hướng mắt nhìn về phía Thần Hiên mà vỗ tay rầm rộ, ai nấy đều cười tít mắt khi tận mắt nhìn thấy Thần Hiên.
Tử Đan im lặng chờ tiếng pháo tay nhỏ dần rồi nhìn về phía Thần Hiên thấy hắn gật đầu thì cô cũng gật theo rồi quay sang nói với tất cả những người góp mặt trong cuộc họp.
- Được rồi, mời mọi người hướng mắt lên màn hình!
Tử Đan bấm một cái tít, màn hình sau lưng cô nổi lên hình ảnh một nữ nhân viên trong tập đoàn lẻn vào phòng mật sản phẩm ra mắt, có cả một đoạn video cô ta phá hỏng những camera của tập đoàn.
Mọi người trong phòng họp bắt đầu túm tụm lại xì xầm chỉ trỏ về phía Đào Vu Tinh đang ngồi ở ghế.
"Coi kìa!"
"Ôi chuyện gì vậy?"
"Đào Vu Tinh! Uổng công chủ tịch tin tưởng cô ta!"
Đoạn video trên màn hình chậm rãi bị tắt đi, Tử Đan mỉm cười nhìn về phía Đào Vu Tinh đang run cầm cập ở kia mà lên tiếng.
- Đào Vu Tinh! Thế nào? Cô tưởng có thể qua mắt được tôi à? Sao không nói? Nếu không nhờ kế hoạch của ngài Phong đây thì có lẽ tôi không thể biết được trong tập đoàn có kẻ phản bội.
Phải! Hôm Thần Hiên đến tập đoàn Đan Kiều đã chuẩn bị cho cô một kế hoạch hẳn hoi là giả vờ nói đã có sản phẩm mới thay thế và thông báo với mọi người sẽ ra mắt. Nếu Đào Vu Tinh là nội gián thì chắc chắn sẽ một lần nữa lấy trộm sản phẩm. Thần Hiên và Tử Đan đã âm thầm gắn những camera mini trong mọi góc ở phòng, nếu nhìn sơ thì đương nhiên sẽ không biết vì nó đã được ngụy trang cẩn thận và đúng như dự đoán, Đào Vu Tinh đã rơi vào bẫy của hắn và cô đào nên. Thành công bắt được con mồi.
Đào Vu Tinh bây giờ chỉ dám ngồi một mà run cầm cập, không nói thêm được lời nào cũng chẳng thể biện minh được.
Tử Đan đã hết mực tin tưởng cô ta thế mà không ngờ bị cô ta đánh một vố quá đau. Cô tức giận đập mạnh xuống bàn, hét về phía Đào Vu Tinh.
- Đào Vu Tinh! Phản bội tập đoàn, tiếp tay cho người ngoài! Cô còn nhớ quy định của Đan Kiều chứ?
Đào Vu Tinh run run nói.
- Chủ... chủ tịch!
- Trợ lý Hạ, nhắc lại cho cô ta nhớ mau!
Trợ lý Hạ gật đầu rồi chậm rãi lên tiếng.
- Thưa chủ tịch! Phản bội tập đoàn, sẽ bị đuổi việc, vĩnh viễn không tập đoàn nào nhận nữa!
Tử Đan nhướng mày, nhếch môi cười khẩy nhìn về phía Đào Vu Tinh.
- Với trường hợp Đào Vu Tinh, mau chóng đem trả sản phẩm mới về cho tập đoàn rồi hẵng nghỉ việc. Còn bằng không... Cô đừng trách tôi vì sao phải dùng đến biện pháp mạnh. Cô nghe rõ chưa?
Từ đầu đến giờ Thần Hiên vẫn không rời mắt khỏi Tử Đan, chăm chú quan sát cách cô làm việc, nói chuyện và buộc tội nhân viên của mình. Mọi câu nói của Tử Đan đều pha một chút lạnh lùng khó chịu mà hắn có thể nhận thấy rõ.
- Chủ tịch, chủ tịch! Xin chị, xin chị đừng sa thải em! Em bị ép buộc, bị ép chị ơi!
Đào Vu Tinh sợ hãi quỳ xuống chân cô, tay nắm lấy tay cô mà van xin. Mọi người đang hoàn toàn hỗn loạn trước việc này thì bỗng nhiên mắt phải của Tử Đan giật liên hồi và cổ cảm thấy rát, khi xoa lên cổ thì phát hiện chảy máu, cổ bị rạch một đường và trên chiếc bàn gỗ là một chiếc dao lam sắc nhọn.
Có chuyện rồi!
Đoàng!
Một phát súng vang lên khiến nhân viên trong phòng hợp hoảng loảng, người thì chạy người thị trốn dưới bàn.
- Tử Đan!
Updated 70 Episodes
Comments