Chương 2: Chúc

Bác nữ : "Cháu... có chắc muốn ở đấy sống không?"

Hoàng Anh :"Có ạ, ở đấy cháu có bà, cháu cũng từng sống ở đấy một thời gian rồi."

Bác nữ :"Ồ, vậy à. Cháu cứ đi thẳng đến cuối thị trấn này đến dãy núi đó, ở chân núi chỉ có duy nhất một ngôi làng, đó là làng Giang Xuân."

Hoàng Anh lễ phép cảm ơn bác nữ, bắt đầu bước chân rời đi. Bỗng bác nữ vội gọi cậu lại : "Buổi đêm, bắt đầu từ lúc chín giờ, dù có chuyện gì đi chăng nữa, tuyệt đối đừng ra khỏi nhà cho đến sáu giờ sáng hôm sau nhé. Tuyệt đối đấy !"

Cậu hơi khó hiểu nhưng vẫn cảm ơn bác nữ lần nữa, dù đã cách xa đám đông nọ nhưng cậu vẫn cảm nhận được tiếng xì xào, bàn tán về mình.

Trước khi về làng, cậu không quên mua thêm một ít hoa quả, rau thịt, và một ít vật dụng trong nhà cho bà.

Cậu đi đến cuối thị trấn như theo lời bác nữ nói, trước mắt cậu hiện ra một đồi núi cao sừng sững, uy nghi, oai nghiêm nhưng có chút phần đơn độc và âm u.

Hoàng Anh cứ đi thẳng xuống cuối, đường cậu đi mỗi lúc cảnh vật càng thưa thớt, chẳng mấy chốc không còn nhà nào nữa, đường đi bắt đầu gập ghềnh, khó đi như đường đất, cỏ dại hai bên đường mọc cao hơn 1 mét, chỉ còn có những cột điện nổi bật nối đến cuối chân núi.

Mất tận 20 phút để đi bộ, cậu cuối cùng cũng nhìn thấy có khoảng hai chục ngôi nhà nhỏ nằm xếp sát nhau đằng sau một cổng gạch có khắc chữ : Làng Giang Xuân.

A, ngôi làng đây rồi. Từ lúc cậu biết nhận thức đến lúc ra đi, giờ cậu đã trở lại, cổng làng vẫn vậy không thay đổi. Rêu xanh vẫn mọc xen lẫn nhau với lớp gạch, mang cho người ta cảm giác cũ kĩ nhưng thân thương. Những ngôi nhà không còn lụp xụp như xưa nữa, mà thay vào đó là các toà nhà cao 2-3 tầng, vững chãi, tiện nghi.

Hoàng Anh ngắm nghía cái phong cảnh vừa quen, vừa lạ này, mãi đến cậu để ý đến đằng sau cánh cổng gạch có một người đang ngồi dựa lưng vào thân cây bên đường.

Đó là một cô gái đang ngồi gục mặt trong hai tay bên vệ đường. Thấy có tiếng động, cô gái ngẩng mặt lên nhìn.

Khi nhìn được mặt cô gái, Hoàng Anh không khỏi có một chút rung động.

Đó là khuôn mặt thanh tú, xinh đẹp cực kì. Mái tóc màu trắng bạch kim, hàng lông mi dài, màu trắng như hàng lông chim bồ câu. Đôi mắt to, hơi khép lại hững hờ, con ngươi ánh lên một màu đỏ cháy sáng rực rỡ, thu hút sự chú ý của mọi người. Làn môi mỏng màu hồng hào rất đáng yêu.

Thấy ánh mắt Hoàng Anh chằm chằm nhìn mình, cô gái đứng dậy, đi về phía cậu. Chẳng hiểu sao bỗng dưng trái tim Hoàng Anh đập rất nhanh, cậu cảm thấy hồi hộp, căng thẳng.

Cô gái đứng dối diện trước mặt cậu, thấp hơn Hoàng Anh cả nửa cái đầu :"Anh là người ngoài đến làng này ?"

Hoàng Anh :"Đúng, đúng vậy !"

Cô gái :"Anh đến để làm gì ?"

Hoàng Anh :"Tớ về đây để ở ."

Cô gái :"Thế thì về đi, ở đây chẳng mấy tốt đẹp đâu ."

Hoàng Anh ngẩn người ra, thái độ của cô gái này và đám người nọ giống hệt nhau sau khi biết cậu sẽ sống ở đây. Suốt năm năm tuổi thơ của cậu, ngôi làng này vốn là một nơi yên bình, ấm áp, sao giờ đây lại trở thành thế này ?

Thấy cậu vẫn đơ ra, cô gái nhìn như đã đọc vị được cậu :"Anh có người thân sống ở đây ?"

Hoàng Anh gật đầu, cô gái không nói gì nữa, hỏi cậu có biết nhà người đó ở đâu không rồi dẫn cậu về nhà.

Cậu từ chối, nhưng cô gái từ chối luôn cái từ chối của cậu, nói rằng đấy là công việc của cô. Còn gì thì cô không nói nữa.

Trên đường đi về làng, cậu để ý thấy rằng ở mỗi căn nhà đều có dán một lá bùa màu đỏ hoặc vàng có những nét mực ngoằn nghoèo hướng ra đường, bên dưới cửa ra vào có một cái bệ hoặc cái bàn dán chi chít các tấm bùa bao quanh, bên trên có đặt một cái mâm đồng đặt hoa quả, bánh kẹo, một ít vàng mã và nhang đốt. Bên cạnh còn có một lồng đèn bằng kính hình hộp chữ nhật có một cây nến màu trắng bên trong.

Kì lạ quá, trong kí ức và hiểu biết của cậu, không có bất cứ nơi nào làm lễ kiểu này cả, kể cả ngôi làng chín năm trước của cậu. Có lẽ đây là một tập tục mới được tạo ra và chỉ có ở nơi này chăng ?

Ở ngoài đường có một vài đứa trẻ con đang chơi đùa, hình như chúng đang chơi rồng rắn lên mây, mấy trò này ngày xưa Hoàng Anh cũng chơi đầy.

Đám trẻ khoảng 5-6 đứa, một đứa làm kẻ bắt cóc, những đứa còn lại níu áo nhau chạy lăng xăng thành hàng.

Hoàng Anh nhìn lũ trẻ cảm thán. Ở đây dạy bảo tốt thật, không như ở trên Hà Nội, trẻ con ở đấy chỉ biết cắm đầu vào điện thoại, máy tính.

Đứa trẻ đứng đầu hàng kêu lên :" Cẩn thận không là bị Huyết Nương bắt đi đấy ! Ha ha ha !"

Huyết Nương ? Huyết Nương là gì ? Đây là lần đầu tiên Hoàng Anh nghe thấy từ Huyết Nương. Đám trẻ con cũng đang chơi trò rồng rắn lên mây, nhưng kẻ bắt cóc bị thay bằng tên Huyết Nương.

Đang chơi, đám trẻ thấy cậu và cô gái tóc bạch kim thì bỗng hét lên :"Huyết Nương ! Huyết Nương kìa ! Chạy đi !"- Chỉ vào cô gái.

Thế là mặt đứa nào đứa nấy tái mét, nhốn nháo bỏ chạy vội vã về nhà, không thèm ngó lại ra đằng sau. Những người lớn xung quanh không cảm thấy kì lạ vì hành động của bọn trẻ, chỉ hờ hững nhìn cô gái bị hắt hủi rồi ngoảnh mặt đi.

Cô gái bị gắn tên "Huyết Nương" cũng chẳng có phản ứng gì, chỉ dừng lại một lúc rồi lại rảo bước rời đi, theo Hoàng Anh về nhà bà.

Hoàng Anh muốn hỏi rằng tại sao bọn trẻ lại có hành xử khó hiểu như vậy, cả người lớn xung quanh nữa. Nhưng rồi cậu không dám hỏi, sợ sẽ vô tình động vào nỗi đau của cô gái.

Có một tiếng vọng phát ra từ bên cạnh cậu :"Không cần thương cảm cho tôi, dù gì đây cũng là việc tôi cần làm. Cũng quen rồi. Một lúc nào đó rồi anh sẽ hiểu thôi ."

Cậu bất ngờ trước lời nói của cô gái, cậu cảm thấy hơi ái ngại, xấu hổ, lúng túng, tâm trí cậu nổi lên ý nghĩ muốn làm gì đó cho con người này.

Nhà bà cũng không quá khó tìm vì đã được bà miêu tả sẵn qua điện thoại, đã thế bà còn đứng ngoài cửa nhà chờ Hoàng Anh đến, bên cạnh bà còn có một người đàn ông trung niên to lớn.

Hoàng Anh sà vào lòng bà, hạnh phúc mà tận hưởng hơi ấm nóng quen thuộc mà cậu đã mất từ chín năm trước. Bà cũng ôm chặt lấy cậu, hai bên mắt ăm ắp nước :"Nhớ quá à, cháu trai cưng của bà. Nhìn này, cơ thể hạt đậu của cháu giờ đã trưởng thành thế nào ."

Bà xoa xoa đầu Hoàng Anh sau đó liếc sang nhìn người đàn ông.

Như hiểu được ý nghĩ từ ánh mắt của bà, ông ta e hèm, tự giới thiệu :"Ta là trưởng làng của làng Giang Xuân. Từ nay cậu sẽ là người dân của làng, hãy tuân theo bất cứ quy tắc nào mà làng đặt ra ."

Nói đoạn, ông ta đưa cho Hoàng Anh một tờ giấy có nhan đề : Quy Tắc Làng Giang Xuân và thêm cả một chiếc vòng đeo tay có một sợi dây chỉ màu đỏ xâu chuỗi ba hạt tràm phật. Bảo cậu nếu còn ở trong làng thì dù có đi ngủ cũng không được phép tháo ra.

Trước khi đi, trưởng làng còn chúc cậu một ngày tốt lành. Ông ta quay đầu đi ra khỏi cửa, bắt gặp cô gái nọ. Thấy trưởng làng, cô cúi xuống chào, trưởng làng im lặng, chỉ liếc cô một cái rồi bỏ đi.

Đợi đến khi trưởng làng khuất bóng, cô cũng rời đi. Nhưng Hoàng Anh gọi cô lại, dúi vào tay cô một bịch kẹo hoa quả :"Cho cậu này ."

Cô bất ngờ trước hành động của Hoàng Anh, khoé miệng không kìm được cong lên mỉm cười, hai đôi má phiếm màu hồng kẹo bông. Một khuôn mặt đáng yêu, tuyệt đẹp.

Hoàng Anh mặt đỏ ửng theo, ấp úng :"Cậu tên là gì ?"

Cô gái :"Huyết Nương ."

Hoàng Anh vội vàng :"Không, không phải tên đó, tên thật cơ . "

Cô gái im lặng một lát rồi nói :"Chúc ."

Rồi sau đó, Chúc tiến đến, cầm lấy vạt áo Hoàng Anh kéo xuống, đưa sát mặt mình vào tai cậu,  thì thầm :"Anh đáng yêu thật đấy,  nên tôi sẽ nói cho anh biết. Đêm nay sẽ có một 'người bạn' đến tìm anh để nói chuyện. Nếu để 'người bạn' nhìn thấy, thì anh nguy to rồi \~"

Hot

Comments

Nguyễn Mai

Nguyễn Mai

kế cũng kỳ lạ , nhà con trai giàu có biệt thự mà không đón mẹ lên ở , mà để ở ngôi làng khỉ ho cò gáy

2022-09-27

0

Elfleda moon

Elfleda moon

nghe dễ ghia ta , nhìn lại đg làng chỗ tui thì...

2022-03-02

1

阮黄绍 Ruan Huangshao

阮黄绍 Ruan Huangshao

Ban đầu thấy cái ông chú nói quay về ma quỷ là thấy ko ổn r, nay còn về sống là thôi toang :((

2021-11-11

8

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Về làng
2 Chương 2: Chúc
3 Chương 3: Cơn ác mộng màu đỏ
4 Chương 4: Quái vật bên khung cửa sổ
5 Chương 5: "Chỉ là ác mộng của anh thôi "
6 Chương 6: Kì cục
7 Chương 7: Bắt cóc
8 Chương 8: Chạy
9 Chương 9: Bọn mình cưới nhau đi
10 Chương 10: Ngày khai giảng
11 Chương 11: Truyền thuyết
12 Chương 12: Nó đã quay lại
13 Chương 13: Hơi ấm truyền về
14 Chương 14: Thanh niên thiểu năng
15 Chương 15: Nghi vấn
16 Chương 16: Sung sướng
17 Chương 17: Giấc mơ kí ức
18 Chương 18: Đám quỷ nhỏ
19 Chương 19: Có thứ đang đến
20 Chương 20: Khó thở
21 Chương 21: Căn nhà gỗ
22 Chương 22: Hành động mờ ám
23 Chương 23: Đồ điên !
24 Chương 24: Ánh nến phụt tắt
25 Chương 25: Trên sàn nhà
26 Chương 26: Cái chết tuyệt vọng
27 Chương 27: Không lối thoát
28 Chương 28: Sai lầm
29 Chương 29: Linh hồn bị tách ra
30 Chương 30: Một cái chết tuyệt vời
31 Chương 31: Bà ơi ?
32 Chương 32: Bóng đêm đen
33 Chương 33: Hoàng Anh
34 Chương 34: Hoàng Anh và Chúc. Bách và Huy
35 Chương 35: Cảm ơn vì tất cả
36 Chương 36: Kết thúc
37 Chương đặc biệt: Huy (1)
38 Chương đặc biệt: Huy (2)
39 Chương đặc biệt: Huy (3)
40 Chương đặc biệt: Huy (4)
41 Chương đặc biệt: Bách (1)
42 Chương đặc biệt: Bách (2)
43 Chương đặc biệt: Bách (3)
44 Chương đặc biệt: Bách (4)
45 Chương đặc biệt: Bách (5)
46 Chương đặc biệt: Bách (6)
47 Chương đặc biệt: Bách (7)
48 Chương đặc biệt: Bách (8)
49 Chương đặc biệt: Bách (9)
50 Chương đặc biệt: Bách (10)
51 Chương đặc biệt: Bách (11)
52 Huyết Nương: Hoàn
Chapter

Updated 52 Episodes

1
Chương 1: Về làng
2
Chương 2: Chúc
3
Chương 3: Cơn ác mộng màu đỏ
4
Chương 4: Quái vật bên khung cửa sổ
5
Chương 5: "Chỉ là ác mộng của anh thôi "
6
Chương 6: Kì cục
7
Chương 7: Bắt cóc
8
Chương 8: Chạy
9
Chương 9: Bọn mình cưới nhau đi
10
Chương 10: Ngày khai giảng
11
Chương 11: Truyền thuyết
12
Chương 12: Nó đã quay lại
13
Chương 13: Hơi ấm truyền về
14
Chương 14: Thanh niên thiểu năng
15
Chương 15: Nghi vấn
16
Chương 16: Sung sướng
17
Chương 17: Giấc mơ kí ức
18
Chương 18: Đám quỷ nhỏ
19
Chương 19: Có thứ đang đến
20
Chương 20: Khó thở
21
Chương 21: Căn nhà gỗ
22
Chương 22: Hành động mờ ám
23
Chương 23: Đồ điên !
24
Chương 24: Ánh nến phụt tắt
25
Chương 25: Trên sàn nhà
26
Chương 26: Cái chết tuyệt vọng
27
Chương 27: Không lối thoát
28
Chương 28: Sai lầm
29
Chương 29: Linh hồn bị tách ra
30
Chương 30: Một cái chết tuyệt vời
31
Chương 31: Bà ơi ?
32
Chương 32: Bóng đêm đen
33
Chương 33: Hoàng Anh
34
Chương 34: Hoàng Anh và Chúc. Bách và Huy
35
Chương 35: Cảm ơn vì tất cả
36
Chương 36: Kết thúc
37
Chương đặc biệt: Huy (1)
38
Chương đặc biệt: Huy (2)
39
Chương đặc biệt: Huy (3)
40
Chương đặc biệt: Huy (4)
41
Chương đặc biệt: Bách (1)
42
Chương đặc biệt: Bách (2)
43
Chương đặc biệt: Bách (3)
44
Chương đặc biệt: Bách (4)
45
Chương đặc biệt: Bách (5)
46
Chương đặc biệt: Bách (6)
47
Chương đặc biệt: Bách (7)
48
Chương đặc biệt: Bách (8)
49
Chương đặc biệt: Bách (9)
50
Chương đặc biệt: Bách (10)
51
Chương đặc biệt: Bách (11)
52
Huyết Nương: Hoàn

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play