Chiến Đội Truy Tìm Sát Ma Phần 1

Chiến Đội Truy Tìm Sát Ma Phần 1

Chương 1: Lời Tâm Sự...

Thời gian thấm thoát đã trôi qua hai năm, thành phố Hồng Kong bây giờ không còn như xưa, cảnh vật dần dần thay đổi theo năm tháng, nhưng dòng ký ức bi thương vẫn in hằn trong quá khứ của con người giống như Tiểu Mã.

Sau bao biến cố xảy ra đã cho anh thêm trưởng thành và điềm tĩnh hơn, hiện tại Tiểu Mã vẫn đồng hành với một người bạn xe taxi bôn ba mọi nơi kể ngày lẫn đêm để kiếm đồng tiền bằng mồ hôi công sức của mình.

Tiểu Mã là một người hiền lành tốt bụng nhưng lại thiếu tự tin chính mình, đến bây giờ anh vẫn chưa biết có phải do duyên nghề chọn mình hay không, bởi vì bao nhiêu lần muốn từ bỏ nhưng lại không được... Chính nó khiến anh khó xử trong tình cảm gia đình, bạn bè và câu nói yêu thương ai. Nhưng bất đắc dĩ đành trở thành Pháp sư diệt ma trừ yêu để bảo vệ trái đất tránh khỏi nguy hiểm có thể xảy ra lúc nào.

Sau cái chết không lời giã biệt của Bối Bối Na, Bé Hào, Lai Tư, Long Miêu, Hữu Vi càng làm cho Tiểu Mã thêm cảm giác đau khó tả, trái tim như bị ai đó cấu xé, lồng ngực như bị tảng đá đè lên. Anh tưởng rằng trời đã lấy đi tất cả nhưng... Vẫn còn đó tình mẫu tử thiết tha của người mẹ nuôi và tình cảm đang chờ hồi âm của Chỉ Nhược gởi đến anh.

Đêm hôm đó như mọi ngày, Tiểu Mã dốc hết sức lực chạy vài cuốc để đủ mục tiêu rồi giao ca sớm, nhưng người đi thì ít, ma chọc thì nhiều và chỉ làm anh lỗ nhẹ phần nửa chỉ tiêu mà thôi. Lúc này còn cuốc cuối cùng nữa là có thể về nhà nhưng Tiểu Mã không chạy mà lại ngồi bất động, ánh mắt hướng nhìn chằm chằm chiếc điện thoại như đang chờ ai đó gọi tới.

Chưa đầy một phút, tiếng chuông điện thoại bất ngờ vang lên cùng nhịp nhạc nhẹ nhàng, gương mặt hớn hở của Tiểu Mã khi cầm điện thoại lên “Alo” thì đường dây bên kia là một giọng nói trầm ấm ngọt ngào quen thuộc không ai khác ngoài Trang Chỉ Nhược.

- Alo Tiểu Mã hả? Anh giao ca chưa, nếu giao ca rồi lát nữa đến đón em rồi chúng ta đi ăn khuya được không?

Sợ Chỉ Nhược ngập ngừng suy nghĩ rồi đổi ý, Tiểu Mã liền mỉm cười thật tươi trầm ấm đáp lại câu hỏi của cô.

- Được chứ, đi ăn với em là phải có dãy lịch trống phía sau rồi, làm sao bận được chứ, mà mấy giờ em mới tan ca?

- Để khi bước ra cổng bệnh viện thì đã có sẵn hoàng tử đứng chờ công chúa đi làm về.

Nghe Tiểu Mã nói như vậy, làm cho cô có cảm giác như mới vừa uống một tách trà gừng vừa ấm vừa ngọt của sự hạnh phúc khó diễn tả, bờ môi mỉm cười liên tục khi hồi âm lại câu nói của anh.

- Sến quá đó Tiểu Mã, thôi em tranh thủ làm xong công việc rồi lát gặp lại anh nha, chạy xe cẩn thận đó... Bái bai!

Sau khi cuộc gọi đã ngắt ngang, cả hai nở nụ cười rạng rỡ với lòng nôn nao muốn gặp liền bây giờ và họ cùng chạm môi vào màn hình điện thoại như gởi tặng nụ hôn đặc biệt dành cho đối phương.

Về phía Tiểu Mã vẫn mỉm cười mà không hề hay biết có người bước vào xe từ lúc nào tới khi bàn tay đặt lên vai, anh mới giật mình xoay đầu ra đằng sau thì thấy một vị khách vô cùng quen thuộc đang nhìn mình.

- Hi Tiểu Mã, lâu quá rồi không gặp lại anh, dạo này có khỏe không? Công việc thế nào rồi?

Sếp Đô Đô hỏi tới tấp không ngừng nghỉ, làm cho Tiểu Mã đơ người ra đó vì không biết phải trả lời từ đâu, anh im lặng một lúc rồi mới lên tiếng.

- Trời ơi sếp, hỏi gì dữ vậy làm sao tôi trả lời hết kịp đây...

- Tôi khỏe chứ, không khỏe sao tôi ngồi đây nói chuyện với sếp được đúng không, còn công việc lái taxi đã ổn định hơn trước và lương cao hơn một chút.

Nói xong, anh ngừng lại một lúc rồi mới hỏi thăm ngược lại Sếp Đô Đô câu tương tự, nhưng không hiểu sao nhắc đến công việc điều tra thì sếp thở dài chán nản, tay gác lên đầu nhìn Tiểu Mã với ánh mắt đầy tâm sự muốn giải tỏa cho nhẹ lòng.

- Điều tra gì chứ? Tôi đâu còn là Thanh Tra Cao Cấp Tổ Trọng Án nữa đâu, tôi sắp bị chuyển đi tới nơi rồi đây.

- Có làm gì đâu tự nhiên kỷ luật tôi, chỉ ngủ quên thôi mà.

Nghe tới đây thì vô cùng ngỡ ngàng, cảm xúc bị treo lơ lửng trên trời vì không biết có nên đồng cảm hay không. Tiểu Mã cười nghiến răng nói khẽ “Đi làm mà ngủ... Chưa bị trừ lương là may rồi.” Trông thấy Sếp Đô Đô đang lườm nguýt, anh liền chuyển sang chủ đề mới với nụ cười khác.

- À không... Ý của tôi là sếp của anh kỳ quá, ngủ thôi mà kỷ luật người ta.

- Ủa mà anh chuyển đến đâu làm vậy?

Sếp Đô Đô bậm môi với sắc mặt không có nụ cười nào, đôi bàn tay cứ xoa xoa ngập ngừng trước câu hỏi của Tiểu Mã. Cho tới một lúc sau mới cất tiếng nói trầm khàn.

- Chuyển đến tổ đội chống ma túy, vì bên đó thiếu người.

- Còn vị trí Thanh Tra Cao Cấp tạm thời bị bỏ trống nhưng sẽ có người thay thế nhanh thôi.

Sếp Đô Đô đã nói tới đây, nhưng Tiểu Mã vẫn mãi thắc mắc đủ điều, khiến cho vị Cảnh sát vò đầu bức tóc mà quát nạt lớn tiếng “Đừng hỏi nữa!” Nghe câu nói này cũng đủ làm cho người khác mất hứng thú. Tiểu Mã không nói câu nào nữa, chỉ mỉm cười một cái rồi xoay lên ngồi bất động cho tới khi Sếp Đô Đô khều nhẹ vai anh với tiếng nói xin lỗi.

Nhưng khều mãi không thấy Tiểu Mã xoay qua, vị Cảnh sát liền nghĩ ra cách làm anh xoay qua chính là hát bài hát mang tên Tiểu Mã. Tiếng hát bắt đầu cất lên thì đã vừa sét vừa chua như muốn làm vỡ kính xe người ta, làm bầu trời sụp đổ, không chịu được sự tra tấn này anh liền lên tiếng thật lớn.

- Dừng lại! Đừng hát nữa!

Tiếng hát liền dừng lại sau đó, Tiểu Mã với gương mặt đầy bất lực xoay qua nhìn thì thấy Sếp Đô Đô nở nụ cười chọc tức mình. Nhưng nhờ như vậy cả hai bật cười thật lớn ngay sau đó, tiếng cười của họ làm tan đi bầu không khí căng thẳng ban nãy.

Cuộc trò chuyện tâm sự của họ kéo dài tới nửa tiếng sau với bao nhiêu nỗi buồn đã giấu kín trong lòng rất lâu, nay mới được xả hết ra như thác suối trong đổ ào ào xuống dòng sông.

Một lúc sau Sếp Đô Đô đã ngáp lên ngáp xuống vì cơn buồn ngủ ập tới, ông xem lại đồng hồ thì đã là 00h30 phút, thầm nghĩ trong đầu do nói chuyện hăng say nên quên cả thời gian. Tiểu Mã thấy Đô Đô giật mạnh nắm cửa tưởng là ông muốn xuống xe đón xe khác về nên mở cho xuống nhưng nào ngờ.

- Tôi nhờ anh một chuyện được không?

- Chuyện gì vậy sếp Đô Đô?

- Đưa tôi về nhà!

- Hả! Không được... Không được.

Sếp Đô Đô thấy giọng điệu lắp ba lắp bắp của Tiểu Mã, làm cho ông nhớ lại mấy lần trước, nhờ anh chở đi đâu lúc nào cũng viện cớ đau bụng buồn tiểu để không chở, nhưng lần này Sếp Đô Đô ông nhất quyết ép buộc anh phải chở về nhà. Do đã bị chặn đầu nên Tiểu Mã không đường nào để thoát nên đành chở ông sếp quái vật này về tới nhà.

Vài phút sau đã chở Sếp Đô Đô đến căn chung cư bình dị ở đường Tả Đôn, ông bước xuống như một vị khách thực thụ không còn bị đuổi như mấy lần trước, Sếp Đô Đô ông vẫy tay tạm biệt Tiểu Mã cùng cái mỉm cười thật tươi.

- Chúc anh kiếm thật là nhiều cuốc xe nha, bái bai!

Sau khi gặp gỡ Sếp Đô Đô, anh và người bạn xe taxi tiếp tục hành trình trên đường phố vắng không người, xung quanh chỉ có hàng cây xanh với ánh đèn vàng mạp mờ không sáng rõ. Bầu trời lúc này xuất hiện làn sương đêm phủ kín vầng trăng sáng. Lúc này Tiểu Mã đang chạy vào ngã tư đường thì bỗng nhiên có luồng ánh sáng kỳ lạ lướt qua thật nhanh làm cho anh phải thắng gấp xe lại vì giật mình.

Đôi mắt nhìn bao quát xung quanh thì không có luồng ánh sáng nào, Tiểu Mã thầm nghĩ trong đầu “Chắc mình mệt quá nên sinh ra ảo giác thôi.” Nhưng quái lạ khi anh đạp ga thì nó không ăn mà lại phát ra tiếng xẹt xẹt như bị nghẹn gì đó, xuống kiểm tra thì động cơ vẫn hoạt động bình thường, không có chỗ nào bị đứt hay gì hết.

Vừa đóng nắp xe xuống cái tạch thì Tiểu Mã anh cảm nhận khắp mọi nơi có luồng sát khí rất mạnh và nó đang chuẩn bị tấn công anh bất cứ lúc nào. Tiểu Mã từ từ lấy trong túi ra một xâu đồng xu đã nhuốm máu, vật này có tác dụng tiêu diệt ma qủy trong thời gian ngắn nhất.

Tiểu Mã anh hai tay cầm đồng xu với đôi mắt đã nhắm lại để xác định phương hướng của luồng sát khí đấy, nó bay tới đâu liền phóng tới đó nhưng đã trượt tất cả, đồng xu nằm rải rác khắp con đường với tiếng cười đắc ý giữa không trung.

Khung cảnh bỗng nhiên xoay chuyển nhanh theo cái nhìn xung quanh của Tiểu Mã, lúc này luồng sáng ban nãy đang dần dần hạ xuống và hiện ra một hình bóng con người ẩn núp trong sương khói. Tiểu Mã anh nhíu mày chăm chú nhìn thì thấy hình dáng của bóng người đó rất quen thuộc và cái tên đã định sẵn trong đầu, còn bóng người kia đang từ từ bước xuyên qua khỏi luồng ánh sáng cùng tiếng nói đầy tự cao và đắc ý.

- Pháp lực của khanh chỉ có nhiêu đó thôi hả Tiểu Mã? Làm ta hơi thất vọng rồi đó...

Ánh sáng dần dần tan biến đi và hiện rõ nét hình ảnh quen thuộc từ bộ đồ đang mặc và mái tóc đen sẫm, nhất là cái mỉm cười thật tươi đó làm cho Tiểu Mã anh vừa bất ngờ vừa ngỡ ngàng thốt lên.

- Thạch... Cảm... Đang!

Nghe Tiểu Mã gọi lấy tên mình, anh mỉm cười như một lời xin chào gửi đến người bạn đã xa cách bao nhiêu năm.

Hot

Comments

Anonymous

Anonymous

truyện rất thu hút người xem

2024-04-02

0

Juri(눈‸눈)

Juri(눈‸눈)

thế là hiểu cái j nó diễn ra r

2024-02-16

0

🍃

🍃

hay quá

2024-01-18

0

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Lời Tâm Sự...
2 Chương 2: Giấc Mơ Dự Báo
3 Chương 3: Nụ Hôn Ngọt Ngào
4 Chương 4: Nhân Vật Mới
5 Chương 5: Vướng Phải Rắc Rối
6 Chương 6: Album Chứa Nỗi Tang Thương
7 Chương 7: Hàng Xóm Mới Chuyển Đến
8 Chương 8: Thế Lực Siêu Nhiên Bí Ẩn
9 Chương 9: Cuộc Chiến Chờ Đợi 300 Năm Trước
10 Chương 10: Món Quà Tình Nhân
11 Chương 11: Manh Mối Quan Trọng
12 Chương 12: Hồn Ma Con Nghiện
13 Chương 13: Hồi Ức Ở Qủy Vực
14 Chương 14: Tiêu Diệt
15 Chương 15: Biển Ngọt Không Mặn
16 Chương 16: Đoàn Tụ
17 Chương 17: Lời Cảnh Báo Trước
18 Chương 18: Mã Minh Kết Hợp
19 Chương 19: Tiếng Nổ Sự Bắt Đầu
20 Chương 20: Nước Mắt Biệt Ly
21 Chương 21: Truy Tìm Dấu Vết
22 Chương 22: Cảm Giác Lặp Lại Lần Nữa
23 Chương 23: Người Cảnh Sát Hy Sinh
24 Chương 24: Chỉ Còn Là Hoài Niệm.
25 Chương 25: Không Nản Chí...
26 Chương 26: Hành Động Vội Vã
27 Chương 27: Giải Mã Nửa Còn Lại
28 Chương 28: Sức Mạnh Cuối Cùng
29 Chương 29: Lật Tẩy
30 Chương 30: Tà Khí Oán Hận Pháp Sư
31 Chương 31: Sống Chung
32 Chương 32: Bầu Trăng Rực Đỏ
33 Chương 33: Nghi Phạm Lại Bị Tình Nghi
34 Chương 34: Manh Mối Sót Lại
35 Chương 35: Manh Mối Rời Rạc
36 Chương 36: Nghi Phạm Trở Thành Nạn Nhân
37 Chương 37: Buổi Tối Gia Đình Cuối Tuần 1
38 Chương 38: Buổi Tối Gia Đình Cuối Tuần 2
39 Chương 39: Buổi Tối Gia Đình Cuối Tuần 3
40 Chương 40: Mảnh Ghép Thất Lạc Đã Tìm Thấy
41 Chương 41: Bức Tường Cùng Bị Phá Hủy
42 Chương 42: Nguy Hiểm Cận Kề
43 Chương 43: Thu Phục Hắc Ngọa Quỷ
44 Tập 44: Thế Giới Khoảng Cách Bên Kia
45 Tập 45: Gặp Lại Người Đã Ra Đi 1
Chapter

Updated 45 Episodes

1
Chương 1: Lời Tâm Sự...
2
Chương 2: Giấc Mơ Dự Báo
3
Chương 3: Nụ Hôn Ngọt Ngào
4
Chương 4: Nhân Vật Mới
5
Chương 5: Vướng Phải Rắc Rối
6
Chương 6: Album Chứa Nỗi Tang Thương
7
Chương 7: Hàng Xóm Mới Chuyển Đến
8
Chương 8: Thế Lực Siêu Nhiên Bí Ẩn
9
Chương 9: Cuộc Chiến Chờ Đợi 300 Năm Trước
10
Chương 10: Món Quà Tình Nhân
11
Chương 11: Manh Mối Quan Trọng
12
Chương 12: Hồn Ma Con Nghiện
13
Chương 13: Hồi Ức Ở Qủy Vực
14
Chương 14: Tiêu Diệt
15
Chương 15: Biển Ngọt Không Mặn
16
Chương 16: Đoàn Tụ
17
Chương 17: Lời Cảnh Báo Trước
18
Chương 18: Mã Minh Kết Hợp
19
Chương 19: Tiếng Nổ Sự Bắt Đầu
20
Chương 20: Nước Mắt Biệt Ly
21
Chương 21: Truy Tìm Dấu Vết
22
Chương 22: Cảm Giác Lặp Lại Lần Nữa
23
Chương 23: Người Cảnh Sát Hy Sinh
24
Chương 24: Chỉ Còn Là Hoài Niệm.
25
Chương 25: Không Nản Chí...
26
Chương 26: Hành Động Vội Vã
27
Chương 27: Giải Mã Nửa Còn Lại
28
Chương 28: Sức Mạnh Cuối Cùng
29
Chương 29: Lật Tẩy
30
Chương 30: Tà Khí Oán Hận Pháp Sư
31
Chương 31: Sống Chung
32
Chương 32: Bầu Trăng Rực Đỏ
33
Chương 33: Nghi Phạm Lại Bị Tình Nghi
34
Chương 34: Manh Mối Sót Lại
35
Chương 35: Manh Mối Rời Rạc
36
Chương 36: Nghi Phạm Trở Thành Nạn Nhân
37
Chương 37: Buổi Tối Gia Đình Cuối Tuần 1
38
Chương 38: Buổi Tối Gia Đình Cuối Tuần 2
39
Chương 39: Buổi Tối Gia Đình Cuối Tuần 3
40
Chương 40: Mảnh Ghép Thất Lạc Đã Tìm Thấy
41
Chương 41: Bức Tường Cùng Bị Phá Hủy
42
Chương 42: Nguy Hiểm Cận Kề
43
Chương 43: Thu Phục Hắc Ngọa Quỷ
44
Tập 44: Thế Giới Khoảng Cách Bên Kia
45
Tập 45: Gặp Lại Người Đã Ra Đi 1

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play