Chương 2: Hư ảo cùng chân thật

Chương 2: Hư ảo cùng chân thật

Hỗn độn hư không đại chiến thoáng chút chậm lại vì câu hỏi của người kia. Còn lại sáu người cũng muốn nghe một chút câu trả lời của Bàn Cổ Cự Thần. Y mở ra Thiên đạo vốn đã nhận được vô lượng công đức, Thiên đạo sinh linh, thậm chí là Hỗn độn tồn tại sinh linh cũng đều vô cùng tôn sùng y, thế nhưng đến cuối cùng y lại phục sinh với lý do diệt đi Thiên đạo, phá hủy Hỗn độn!

“Bản Thần khai thiên diệt đạo cũng đều là vì thương sinh!”. Bàn Cổ Cự Thần trầm giọng nói, thanh âm như là chuông ngân, cuồn cuộn để cho khắp nơi hỗn độn hư không chấn động.

“Ngươi vì thương sinh lại tàn sát toàn bộ Hỗn độn sinh linh? Đây là cái gì chó má suy nghĩ?”. Người mang bạch sắc quỷ diện giận cười, ngữ khí càng thêm bi thương phẫn hận quát. Hắn tận mắt nhìn thấy thân nhân, bằng hữu của mình chết dưới cự phủ của Bàn Cổ Cự Thần, cảnh tượng kia vẫn luôn ở trong đầu hắn hiện lên khiến hắn đã rất lâu không dám nghỉ ngơi. Hắn sợ một khi mình buông lỏng thì sẽ không thể báo thù cho bọn họ.

“Chúng sinh thấy được chỉ là hư ảo! Chỉ có Hỗn độn phá diệt, chúng sinh mới thật là tồn tại”. Bàn Cổ Cự Thần mở miệng. Ánh mắt của hắn nhìn nam tử mang bạch sắc quỷ diện, đáy mắt hiện lên tán thưởng. “Vô Tướng, ngươi là sinh linh trong Hỗn Độn thời đại phần cuối quật khởi nhanh nhất, ngươi cũng là đại biểu cho Hỗn Độn thời đại tận diệt, Bản Thần sau khi mở ra thời đại mới, ngươi sẽ là kẻ đầu tiên được phục sinh”.

“Vô Tướng, chớ để lời nói của hắn ảnh hưởng tới ngươi, chúng ta hợp lực giết hắn mới có thể khôi phục lại Hỗn độn trật tự!”. Bên kia thân hình khổng lồ nữ tử thanh lãnh nói.

“Thời Gian Ma Thần, ngươi đã khám phá hư ảo, vì sao còn chấp nhất?”. Bàn Cổ Cự Thần nhìn đến vị kia thân hình khổng lồ nữ tử thở dài nói. “Hỗn Độn thời đại chỉ là hư ảo, ngươi nắm giữ Thời gian Đại đạo vốn đã có thể nhìn ra một chút dấu vết, vì sao phải lưu luyến nó không rời?”.

“Bàn Cổ, chớ ăn nói hồ đồ!”. Thời Gian Ma Thần rét lạnh nói. “Nếu như không có ngươi, Hỗn độn sẽ có thể tiếp tục vận hành, mặc kệ Hỗn Độn thời đại là hư ảo hay chân thực, Hỗn độn sinh linh là thật tồn tại!”.

“Ngươi chết đi, Hỗn độn sẽ lại khôi phục như cũ”.

“Gian ngoan mất linh!”. Bàn Cổ Cự Thần trầm giọng quát. “Hư ảo chính là hư ảo, cho dù còn sống cũng đều là ảnh trong gương lay lắt, đó chỉ là huyễn ảo!”.

Lý niệm bất đồng, bảy người không tiếp tục dừng lại nữa mà lập tức phát động công kích hướng đến Bàn Cổ Cự

Thần.

“Oanh”. “Oanh”. Đại chiến vẫn còn tiếp tục.

-------------------------------

“Ầm”. “Ầm”. Đại chiến tiếp diễn không biết qua bao nhiêu năm, Bàn Cổ Cự Thần vẫn là một người tác chiến, thế nhưng lúc này vây công hắn cũng chỉ còn hai người. Một người là Vô Tướng, một người còn lại chính là Thời Gian Ma Thần.

Xa xa Long Đế chân thân Hoàng kim cự long nằm vắt ngang hư không đã mất đi sinh mệnh, trên thân tất cả ba vết thương lớn đã gần như đem hắn chém thành bốn đoạn.

Chỗ kia Hỗn độn hư không một vị Dị thú hình thể khổng lồ như núi bị chém ngang cổ, trải qua không biết bao nhiêu năm nhưng từ chỗ vết cắt vẫn có tiên huyết chảy xuôi hóa thành một mảnh huyết hải trôi nổi giữa hư không.

Một bên khác một bộ thi thể giống như thường nhân lẳng lặng nằm đó, tuy rằng đã chết nhiều năm nhưng từ trên thân y Hoàng giả khí tức vẫn nồng đậm cực kỳ. Người này chính là cuối cùng một đời và cũng chính vị kia mạnh nhất Nhân Hoàng, hắn đã chết nhưng khuôn mặt dữ tợn hung thần ác sát không đổi, hiển nhiên là trước khi chết đã trải qua sự tình vô cùng điên cuồng.

Tám người là toàn bộ Hỗn độn còn sót lại cuối cùng sinh linh, bọn hắn dốc hết toàn bộ sức mạnh cùng thủ đoạn hợp lực để giết Bàn Cổ Cự Thần, thế nhưng lúc này đây chỉ còn lại hai người kiên trì, sáu người còn lại đều đã chết, ba cái thi thể còn bảo tồn, ba cái nhưng đều đã hôi phi yên diệt, nhục thân tan vỡ hóa thành bụi bặm.

Nhìn lại chỗ kia ba đạo thân ảnh vẫn là đại chiến không ngớt, sáu vị chí cường giả tuy rằng chết đi nhưng cũng không phải uổng phí, bọn hắn trước khi chết đều để lại trên người Bàn Cổ Cự Thần vết thương cực kỳ dọa người, cho dù y có năng lực chữa lành cực kỳ đáng sợ thì lúc này cũng không thể chữa thương hoàn toàn, chiến lực cũng không còn đạt được đỉnh cao.

Bàn Cổ Cự Thần thân mang thương thế, Vô Tướng cùng Thời Gian Ma Thần cũng không phải rất tốt, cả hai trên thân đều mang các loại vết thương to nhỏ không giống, lúc này đối chiến với Bàn Cổ Cự Thần cũng chỉ là đau khổ chèo chống.

“Hỗn độn hư không chỉ còn lại ba người chúng ta, các ngươi nhận ra cái gì hay chưa?”. Đang lúc chém giết kịch liệt, Bàn Cổ Cực Thần chợt cười khẽ nói.

Vô Tướng cùng Thời Gian Ma Thần nghe vậy thì đều khẽ rùng mình. Kỳ thực mà nói thì sau khi từng vị chí cường giả vây công Bàn Cổ Cự Thần chết đi thì những người còn sống đều cảm giác được khác thường, bây giờ chỉ còn lại hai người vây công Bàn Cổ Cự Thần thì cảm giác kia lại càng rõ ràng.

“Một người thấy được hư ảo sẽ nghĩ nó là hư ảo, hai người thấy được hư ảo thì sẽ sinh ra hoài nghi, nếu là ba người thấy được hư ảo thì sẽ thoáng tin rằng hư ảo là thật tồn tại, lại có càng nhiều người thấy được hư ảo thì sẽ bất giác xem nó thành sự thật”. Bàn Cổ Cự Thần lại nói. “Cái gì nhất sinh nhị, nhị sinh tam, tam sinh vạn vật... Hừ! tất cả đều là ‘hắn’ ở trong tối âm thầm thao túng mà thôi! Tất cả đều là hư ảo!”.

Vô Tướng cùng Thời Gian Ma Thần thân hình khẽ chấn, thoáng chốc thất thần.

“Phốc!”. “Oanh!”. Đại năng va chạm, chỉ là như vậy một cái sát na đã đủ để phân ra thắng bại, huống chi giống như Bàn Cổ Cự Thần dạng này Chí cường giả, ngay một khắc hai người thất thần thì đều giống như trúng phải trọng kích. Thời Gian Ma Thần chỗ ngực bị chém ra một vết thương từ vai kéo xuống eo, Vô Tướng thì bị một quyền của Bàn Cổ Cự Thần đánh trúng, cả hai gần như đồng thời bị đánh bay ngược về sau thổ huyết.

“Bàn Cổ, ngươi... bỉ ổi!”. Thời Gian Ma Thần tức giận gầm lên. Hai tay huy động, bạch quang lóe lên bắn về phía Bàn Cổ Cự Thần.

“Thời gian ở trước mặt ta không chịu nổi một kích”. Bàn Cổ Cự Thần cười lạnh, giơ lên cự phủ sinh sinh chém vỡ bạch quang, một đường lướt ngang chém về phía Thời Gian Ma Thần.

“Đi chết!”. Phía sau đó Vô Tướng cưỡng chế ổn định thân hình gầm lên. Sau lưng hắn mấy chục đạo hư ảnh khổng lồ lóe lên một cái rồi đồng loạt chui vào thân thể hắn, khí thế của hắn nháy mắt tăng vọt, một quyền hướng Bàn Cổ Cự Thần phần lưng đánh tới.

“Bản Thần chờ chính là ngươi”. Thế nhưng lúc này Bàn Cổ Cự Thần đột nhiên xoay người, khóe miệng khẽ nhếch nhìn về phía Vô Tướng, cự phủ theo đó rời tay lao về phía Vô Tướng.

Tác giả: Lão Dương

Chapter
1 Chương 1: Bàn Cổ diệt thế
2 Chương 2: Hư ảo cùng chân thật
3 Chương 3: Thời Gian Ma Thần quyết tâm
4 Chương 4: Hồn xuyên Hỗn độn
5 Chương 5: Thay thế Thời Gian Ma Thần
6 Chương 6: Vô Tướng thần quyết
7 Chương 7: Đệ nhất chân thân
8 Chương 8: Chuẩn Thánh
9 Chương 9: Tiên thiên sinh linh: Kim Ô
10 Chương 10: Kim Ô hoảng sợ
11 Chương 11: Tọa kỵ. Đệ nhị Chân thân
12 Chương 12: Hắc Uyên Ma Thần
13 Chương 13: Đại chiến Hắc Uyên Ma Thần
14 Chương 14: Hắc Uyên Ma Thần, chết!
15 Chương 15: Chuẩn Thánh Hậu kỳ
16 Chương 16: Tồn tại thần bí
17 Chương 17: Bàn cờ
18 Chương 18: Hỗn Độn Tử Hải
19 Chương 19: Cương Thiết Ma Thần vs Chiến Chi Ma Thần
20 Chương 20: Ngư ông đắc lợi
21 Chương 21: Thuế biến
22 Chương 22: Hỗn Nguyên Thánh Nhân sơ kỳ đỉnh phong
23 Chương 23: Cùng giai vô địch
24 Chương 24: Buồn ngủ lại gặp chiếu manh
25 Chương 25: Đột phá. Lĩnh ngộ Thương chi đại đạo
26 Chương 26: Thời Gian chân thân bị tập kích
27 Chương 27: Huyễn cảnh
28 Chương 28: Huyền Ảnh Ma Thần
29 Chương 29: Hỗn Độn Kỳ Kim
30 Chương 30: Bạo Lôi thương hình thức ban đầu
31 Chương 31: Bắc Minh Thần Công
32 Chương 32: Hỗn Nguyên Thánh Nhân hậu kỳ
33 Chương 33: Ba loại Đại đạo chi lực
34 Chương 34: Kim Ô đột phá
35 Chương 35: Nghiêng về một bên
36 Chương 36: Kim Ô chứng đạo chi pháp
37 Chương 37: Viên mãn
38 Chương 38: Thời Gian chân thân đột phá
39 Chương 39: Trò chuyện. Thật là dám tới
Chapter

Updated 39 Episodes

1
Chương 1: Bàn Cổ diệt thế
2
Chương 2: Hư ảo cùng chân thật
3
Chương 3: Thời Gian Ma Thần quyết tâm
4
Chương 4: Hồn xuyên Hỗn độn
5
Chương 5: Thay thế Thời Gian Ma Thần
6
Chương 6: Vô Tướng thần quyết
7
Chương 7: Đệ nhất chân thân
8
Chương 8: Chuẩn Thánh
9
Chương 9: Tiên thiên sinh linh: Kim Ô
10
Chương 10: Kim Ô hoảng sợ
11
Chương 11: Tọa kỵ. Đệ nhị Chân thân
12
Chương 12: Hắc Uyên Ma Thần
13
Chương 13: Đại chiến Hắc Uyên Ma Thần
14
Chương 14: Hắc Uyên Ma Thần, chết!
15
Chương 15: Chuẩn Thánh Hậu kỳ
16
Chương 16: Tồn tại thần bí
17
Chương 17: Bàn cờ
18
Chương 18: Hỗn Độn Tử Hải
19
Chương 19: Cương Thiết Ma Thần vs Chiến Chi Ma Thần
20
Chương 20: Ngư ông đắc lợi
21
Chương 21: Thuế biến
22
Chương 22: Hỗn Nguyên Thánh Nhân sơ kỳ đỉnh phong
23
Chương 23: Cùng giai vô địch
24
Chương 24: Buồn ngủ lại gặp chiếu manh
25
Chương 25: Đột phá. Lĩnh ngộ Thương chi đại đạo
26
Chương 26: Thời Gian chân thân bị tập kích
27
Chương 27: Huyễn cảnh
28
Chương 28: Huyền Ảnh Ma Thần
29
Chương 29: Hỗn Độn Kỳ Kim
30
Chương 30: Bạo Lôi thương hình thức ban đầu
31
Chương 31: Bắc Minh Thần Công
32
Chương 32: Hỗn Nguyên Thánh Nhân hậu kỳ
33
Chương 33: Ba loại Đại đạo chi lực
34
Chương 34: Kim Ô đột phá
35
Chương 35: Nghiêng về một bên
36
Chương 36: Kim Ô chứng đạo chi pháp
37
Chương 37: Viên mãn
38
Chương 38: Thời Gian chân thân đột phá
39
Chương 39: Trò chuyện. Thật là dám tới

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play