Hỗn Độn Xưng Đế

Hỗn Độn Xưng Đế

Chương 1: Bàn Cổ diệt thế

Chương 1: Bàn Cổ diệt thế

Oanh... Oanh... Oanh...

Hỗn độn đen kịt một mảnh, liên tiếp tiếng oanh bạo không ngừng nghỉ vang lên, ở chỗ xa tám đoàn quang huy điên cuồng hướng đến duy nhất một đạo quang huy đứng giữa điên cuồng công kích, thanh âm vang lên chính là những quang huy này va chạm. Cuồng loạn lực lượng quét sạch hư không, không gian phá toái, thời gian hỗn loạn, ở trong chỗ tầng sâu không gian kia trừ ra chín đoàn quang huy đó thì cũng không có bất kỳ tồn tại khác.

Bọn nó giống như là thứ tồn tại duy nhất của không gian!

“Vù”. “Vù”. Quang huy ở giữa là do một tôn cự nhân tay cầm đại phủ tỏa ra hào quang, hắn tướng mạo nghiêm nghị dữ tợn, toàn thân cơ bắp giống như từng đầu sơn mạch to lớn, chỉ là thân thể của hắn đã giống như thiên địa bao la bát ngát. Quang huy bao phủ lấy hắn chính là tự thân hắn khí thế, hồng quang như máu nhưng lại nặng nề vô cùng, xung quanh hỗn độn hư không tràn đầy hủy diệt tính cũng không thể ảnh hưởng đến hắn.

Tám đoàn quang huy điên cuồng vây công hắn cũng là từng đạo thân ảnh, có là nhân loại, có là Cự long, Dị thú, cũng có một vị thân hình khổng lồ nữ tử. Tám người giống như là đại biểu cho tám cái thời đại, thế lực, từng người thực lực cường đại, khí thế giống như thủy triều bộc phát, bất cứ lúc nào cũng có thể hủy thiên diệt địa.

Tám người công kích liên miên bất tuyệt, vô số cường quang đánh về phía cự nhân, thế nhưng cự nhân kia từ đầu đến cuối lù lù bất động, trên tay hắn đại phủ huy động như vũ bão đem quanh thân hắn bảo hộ đến giọt nước không lọt, tám người kia công kích một lần cũng không thể đánh trúng hắn.

“Cút đi!”. Chợt cự nhân gầm lên, thanh âm như là lôi âm cuồn cuộn hóa thành từng đợt sóng gợn quét ra xung quanh. Chỉ là thanh âm cũng để khiến một phương tinh vực tan vỡ, uy năng khủng khiếp.

Cùng với tiếng gầm thét, cự nhân đột nhiên buông bỏ phòng ngự, cự phủ huy động chém về phía một trong tám

kẻ đang vây công hắn.

“Oanh”. Cự phủ giống như phóng đại vô số lần hóa thành phủ ảnh giống như già thiên tế địa bổ đến, toàn bộ không gian đều bị khóa chặt, kẻ kia muốn tránh thoát cũng không được, chỉ có thể đối đầu trực diện.

“Rống!”. Kẻ kia chân thân là Hoàng kim cự long, đối với cự nhân công kích thì giống như đối diện với tử vong uy hiếp, nó toàn thân gồ lên vô số đường gân, trên thân vảy rồng phát xạ kim quang càng thêm mãnh liệt. Hoàng kim cự long theo đó gầm lên giận dữ, son trảo lộ ra hàn mang lẫm liệt xen lẫn kim quang chụp về phía cự phủ.

“Bành”. “Rắc”. “Rắc”. Chỉ trong chớp nhoáng, cự phủ đã chém tới, Hoàng kim cự long song trảo đón đỡ, một tiếng va chạm kịch liệt vang lên thì song phương lực lượng cũng đụng vào nhau, cuồng bạo khí lãng bên trong truyền ra tiếng vỡ vụn, cùng với đó chính là Hoàng kim cự long tiếng gầm thét đau đớn.

“Ầm”. “Ầm”. Gần như cùng lúc đó, bảy kẻ khác công kích đã đánh lên người cự nhân, lực lượng đáng sợ đánh cho hắn trên thân huyết nhục vỡ vụn văng tung tóe, thân hình của hắn cũng trao đảo như muốn đổ.

“Các ngươi đang gãi ngứa cho ta sao?”. Thế nhưng cự nhân rất nhanh đã ổn định thân hình trầm thấp quát. Chỉ thấy trên người hắn huyết vụ nổi lên xen lẫn với hồng sắc, vết thương trước đó lấy mắt thường có thể thấy được đang cấp tốc khôi phục lại.

“Long Đế đã phế, các ngươi bảy người còn có thể chống đỡ được bao lâu?”. Cự nhân thu hồi chiến phủ bảo vệ tự thân, ánh mắt hiện lên giễu cợt nhìn xem bảy kẻ còn lại đang không ngừng công kích ý đồ đem hắn đánh ngã cười ngạo nghễ.

Bảy người còn lại nghe vậy thì đều biến sắc, âm thầm quay đầu nhìn hướng chỗ Long Đế cũng  chính là Hoàng kim cự long kia. Nhất thời cả bảy người hít vào khí lạnh, ánh mắt lộ ra sợ hãi cùng hoang mang.

Long Đế hai trảo trước đã bị xoắn nát, trước ngực một cái vết thương dài chém xéo gần như đem hắn long thân chặt đứt, từ chỗ vết chém đang không ngừng chảy ra kim huyết kia có thể thấy được trái tim đã bị bổ ra làm đôi, long cốt óng ánh tỏa ra thần quang đang không ngừng truyền lực lượng cho trái tim hòng đem nó chữa lành.

Vết thương quá nặng, cường đại như Long Đế thì cũng không thể trong thời gian ngắn chữa lành, điều này cũng đúng như cự nhân nói, Long Đế đã phế! Trận chiến này cũng chỉ còn lại bảy người bọn hắn.

“Các ngươi là số lượng sinh linh ít ỏi còn sót lại của Hỗn Độn thời đại, buông bỏ chống cự đi, ta có thể giữ lại các ngươi linh hồn, đợi ta mở ra thời đại mới, các ngươi chính là nhóm sinh linh đầu tiên”. Cự nhân ánh mắt sáng rực mở miệng nói.

“Hỗn Độn thời đại?”. Bảy người kinh ngạc không hiểu, Hỗn Độn thời đại không phải là đã trôi qua rồi hay sao? Cự nhân này nói vậy là có ý gì?

Một người trong đó mang bạch sắc quỷ diện che mặt, không rõ nó chân dung nhưng lộ ra đôi mắt lại là đỏ ngầu, từ trong đó giống như là có huyết hà chảy xuôi.

Người này mở miệng, thanh âm vang theo vô tận tức giận cùng đau thương gầm lên. “Bàn Cổ Cự Thần, ngươi là người khai sáng Thiên đạo, là Thiên đạo chi Phụ thần, Thiên đạo phát triển đã bao trùm hầu như toàn bộ Hỗn độn, ngươi vì sao lại muốn hủy diệt Thiên đạo?”.

Hắn nhớ lại thật lâu trước đây Thiên đạo phát triển hòa bình, vô số thiên tài nổi lên ở khắp nơi trong Thiên đạo, bọn hắn tất cả đều là kẻ mang theo hùng tâm tráng khí chuẩn bị xưng bá Thiên đạo. Thế nhưng người khai sáng Thiên đạo, Bàn Cổ Cự Thần, kẻ vốn tưởng rằng đã chết sau khi mở ra Thiên đạo lại đột nhiên xuất hiện, hắn trở về không những không trợ giúp Thiên đạo mà còn muốn đem toàn bộ Thiên đạo hủy diệt.

Thế là Thiên đạo phồn thịnh vô số năm gặp phải tai ương, đếm không hết tỉ tỉ sinh linh vô tội còn không hiểu chuyện gì thì đã trở thành vong hồn dưới Khai Thiên phủ của Bàn Cổ Cự Thần. Điều này dẫn đến Thiên đạo cùng với trong Hỗn độn các đại năng giận dữ không thể đứng nhìn, tất cả khởi xướng công kích muốn đem Bàn Cổ Cự Thần trấn áp, thậm chí là đánh chết, thế nhưng kết quả lại để cho người ta khó có thể tiếp nhận!

Bàn Cổ Cự Thần một người dẫm lên Tam thập lục phẩm thanh liên mang theo Khai Thiên phủ lướt ngang Thiên đạo, phàm là nơi hắn đi qua sinh linh đồ diệt, Thiên đạo tan vỡ, rất nhiều đại năng khởi xướng công kích còn chưa đánh đến đã bị hắn đánh cho hôi phi yên diệt, hình thần đều nát.

Ban đầu Thiên đạo vô số sinh linh còn có thể làm chậm tốc độ tàn phá Thiên đạo của Bàn Cổ Cự Thần, thế nhưng theo thời gian trôi qua, khi Thiên đạo sinh linh bị giết càng nhiều, số lượng sinh linh còn sống giảm đi thì kẻ có thể ngăn cản Bàn Cổ Cự Thần đã ít lại càng ít, Thiên đạo bị tàn phá càng lúc càng nhanh, tất cả đều trở về với trạng thái hỗn độn hư không hắc ám.

Thiên đạo hạng người đại năng ra hết nhưng cuối cùng cũng không thể ngăn cản được Bản Cổ Cự Thần diệt thế, yên bình Thiên đạo chỉ sau một ngàn năm bị Bàn Cổ tàn phá đã bị đánh cho vỡ vụn, số vô sinh linh cũng là theo đó chôn cùng, toàn bộ Thiên đạo sinh linh hầu như chết sạch, còn sót lại cũng chỉ có một chút đại năng.

Lại qua vạn năm, Bàn Cổ Cự Thần một người càn quét Hỗn độn, tất thảy sinh linh đều bị hắn tàn sát, cho đến hôm nay thì trong Hỗn độn hư không cũng chỉ còn Bàn Cổ Cự Thần cùng với tám người đang hợp lực vây công hắn, thề chết cũng phải đem Bàn Cổ Cự Thần trả giá.

Tác giả: Lão Dương

Chapter
1 Chương 1: Bàn Cổ diệt thế
2 Chương 2: Hư ảo cùng chân thật
3 Chương 3: Thời Gian Ma Thần quyết tâm
4 Chương 4: Hồn xuyên Hỗn độn
5 Chương 5: Thay thế Thời Gian Ma Thần
6 Chương 6: Vô Tướng thần quyết
7 Chương 7: Đệ nhất chân thân
8 Chương 8: Chuẩn Thánh
9 Chương 9: Tiên thiên sinh linh: Kim Ô
10 Chương 10: Kim Ô hoảng sợ
11 Chương 11: Tọa kỵ. Đệ nhị Chân thân
12 Chương 12: Hắc Uyên Ma Thần
13 Chương 13: Đại chiến Hắc Uyên Ma Thần
14 Chương 14: Hắc Uyên Ma Thần, chết!
15 Chương 15: Chuẩn Thánh Hậu kỳ
16 Chương 16: Tồn tại thần bí
17 Chương 17: Bàn cờ
18 Chương 18: Hỗn Độn Tử Hải
19 Chương 19: Cương Thiết Ma Thần vs Chiến Chi Ma Thần
20 Chương 20: Ngư ông đắc lợi
21 Chương 21: Thuế biến
22 Chương 22: Hỗn Nguyên Thánh Nhân sơ kỳ đỉnh phong
23 Chương 23: Cùng giai vô địch
24 Chương 24: Buồn ngủ lại gặp chiếu manh
25 Chương 25: Đột phá. Lĩnh ngộ Thương chi đại đạo
26 Chương 26: Thời Gian chân thân bị tập kích
27 Chương 27: Huyễn cảnh
28 Chương 28: Huyền Ảnh Ma Thần
29 Chương 29: Hỗn Độn Kỳ Kim
30 Chương 30: Bạo Lôi thương hình thức ban đầu
31 Chương 31: Bắc Minh Thần Công
32 Chương 32: Hỗn Nguyên Thánh Nhân hậu kỳ
33 Chương 33: Ba loại Đại đạo chi lực
34 Chương 34: Kim Ô đột phá
35 Chương 35: Nghiêng về một bên
36 Chương 36: Kim Ô chứng đạo chi pháp
37 Chương 37: Viên mãn
38 Chương 38: Thời Gian chân thân đột phá
39 Chương 39: Trò chuyện. Thật là dám tới
Chapter

Updated 39 Episodes

1
Chương 1: Bàn Cổ diệt thế
2
Chương 2: Hư ảo cùng chân thật
3
Chương 3: Thời Gian Ma Thần quyết tâm
4
Chương 4: Hồn xuyên Hỗn độn
5
Chương 5: Thay thế Thời Gian Ma Thần
6
Chương 6: Vô Tướng thần quyết
7
Chương 7: Đệ nhất chân thân
8
Chương 8: Chuẩn Thánh
9
Chương 9: Tiên thiên sinh linh: Kim Ô
10
Chương 10: Kim Ô hoảng sợ
11
Chương 11: Tọa kỵ. Đệ nhị Chân thân
12
Chương 12: Hắc Uyên Ma Thần
13
Chương 13: Đại chiến Hắc Uyên Ma Thần
14
Chương 14: Hắc Uyên Ma Thần, chết!
15
Chương 15: Chuẩn Thánh Hậu kỳ
16
Chương 16: Tồn tại thần bí
17
Chương 17: Bàn cờ
18
Chương 18: Hỗn Độn Tử Hải
19
Chương 19: Cương Thiết Ma Thần vs Chiến Chi Ma Thần
20
Chương 20: Ngư ông đắc lợi
21
Chương 21: Thuế biến
22
Chương 22: Hỗn Nguyên Thánh Nhân sơ kỳ đỉnh phong
23
Chương 23: Cùng giai vô địch
24
Chương 24: Buồn ngủ lại gặp chiếu manh
25
Chương 25: Đột phá. Lĩnh ngộ Thương chi đại đạo
26
Chương 26: Thời Gian chân thân bị tập kích
27
Chương 27: Huyễn cảnh
28
Chương 28: Huyền Ảnh Ma Thần
29
Chương 29: Hỗn Độn Kỳ Kim
30
Chương 30: Bạo Lôi thương hình thức ban đầu
31
Chương 31: Bắc Minh Thần Công
32
Chương 32: Hỗn Nguyên Thánh Nhân hậu kỳ
33
Chương 33: Ba loại Đại đạo chi lực
34
Chương 34: Kim Ô đột phá
35
Chương 35: Nghiêng về một bên
36
Chương 36: Kim Ô chứng đạo chi pháp
37
Chương 37: Viên mãn
38
Chương 38: Thời Gian chân thân đột phá
39
Chương 39: Trò chuyện. Thật là dám tới

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play