Thánh điện Thiên đình
Nam nhân ngồi trên ghế bạch ngọc khảm đá lưu ly, Thánh y trên người màu vàng kim viền đen đội vương miện, khí thế không giận mà uy của người nắm trong tay quyền sinh sát của hai giới nhìn Huyết Hư đứng giữa đại điện.
“Huyết Hư đế cơ, hôm nay ngươi tới Thánh điện tìm ta có chuyện gì?”
Thiên đế nhìn Huyết Hư, trong lòng không khỏi sinh ra chán ghét. Một tiểu nha đầu thua cả tuổi nữ nhi hắn lại dám đứng ngang hàng với hắn?
Tộc Hồ tiên vốn chỉ là một tộc nhỏ thuộc Tiên giới, nhưng Huyết Dương năm xưa lại không ngừng mở rộng sức mạnh, cuối cùng ngồi ngang hàng với Thiên đế của Tiên giới. Bây giờ hắn ta không còn, đến lượt nữ nhi hắn ta trèo lên. Hừ.
“Hôm nay Huyết Hư cầu kiến Thiên đế là để xin ngài một việc.”
Huyết Hư vờ như không thấy sự không kiên nhẫn trong mắt Thiên đế, cung kính cẩn trọng mở lời. Người ngồi trên đó dẫu sao cũng là người đứng đầu cả một giới, lại còn là...
“Là...?”
Ánh mắt Thiên đế dừng trên người Huyết Hư, hàm ý sâu xa dường như đã nhìn thấu ý đồ của nàng khiến nàng không thoải mái.
“Thật không dám giấu, Huyết Hư muốn xin ngài cho phép Huyết Hư xuống trần lịch kiếp cùng Tịch Niệm thượng tiên.”
Trên danh nghĩa thì nàng miễn cưỡng ngang hàng với Thiên đế, nhưng trên thực tế, nàng không còn chỗ dựa là Hồ tộc, chẳng qua cũng chỉ là hữu danh vô thực.
“Thiên quy quy định, tiên nhân xuống trần lịch kiếp không được đem theo người khác, cũng không cho bất cứ ai tự ý xen vào kiếp số, chẳng lẽ ngươi không biết?”
Chính vì Huyết Hư biết, nên mới đến đây xin phép Thiên đế, nếu có thể tự ý hành động, nàng cũng sẽ không đến đây khiến Thiên đế khó chịu.
“Xin Thiên đế đáp ứng.”
Thiên đế cười, ý tứ chính là từ chối thỉnh cầu của nàng.
Huyết Hư hiểu rõ, Thiên đế sớm đã không vừa mắt nàng. Không nói đến chuyện trước kia phụ quân nàng không ít lần khiến Thiên đế bất mãn, chỉ riêng việc nàng giết chết Mẫu Đế Thanh Lam - Tỷ tỷ ruột của Thiên đế, hắn đã không muốn giúp nàng rồi.
Năm trăm năm trước, nếu không phải nàng là Đế cơ duy nhất còn sót lại của Hồ tộc, Hà Diên thượng tiên bất chấp tất cả che chở nàng cùng với các vị tiên nhân ra mặt nói giúp thì chắc vị Thiên đế cao cao tại thượng này đã đem nàng đến trụ Tru tiên lăng trì xử tử rồi.
“Làm sao ngài mới chịu đáp ứng?”
Huyết Hư đã sắp xếp ổn thoả hết rồi, chỉ thiếu sự đồng ý của Thiên đế nữa thôi.
“Không cần tốn công vô ích, ta sẽ không cho phép. Gia có gia pháp, thiên có thiên quy. Không phải nói phá là phá.”
Đừng tưởng hắn không biết nha đầu Huyết Hư kia có tình ý với Tịch Niệm. Muốn hắn giúp nàng thu phục tâm của Tịch Niệm? Nàng nghĩ cũng đừng nghĩ.
Hắn đối với Thanh Lam Mẫu Đế tuy không có quá nhiều tình cảm nhưng dù sao đó cũng là tỷ ruột của hắn, bảo hắn tác hợp cho đứa cháu hắn hết mực thương yêu với kẻ đánh tan hồn phách tỷ tỷ hắn? Mơ tưởng!
“Ngài...”
“Ngươi đến đây xin ta lịch kiếp với Tịch Niệm, hắn có biết không?”
Huyết Hư cụp mắt, né tránh ánh mắt châm biếm của Thiên đế. Nếu Tịch Niệm biết nàng có ý định xen vào kiếp số của hắn, hắn sẽ tìm đủ mọi cách giam nàng lại hoặc có thể liền trực tiếp không lịch kiếp nữa.
“Đường đường là Đế cơ của một tộc, không nghĩ cách để phục hưng tộc mình, lại vì chút tư tình nam nữ mà hao tâm tổn trí. Đế cơ? Ngươi xứng sao?”
Thiên đế nhướng mày nhìn Huyết Hư, cười nhạt. Hắn còn nhớ năm xưa Huyết Dương kiêu ngạo, khí phách ra sao, dù hắn không phục thì cũng phải công nhận Huyết Dương chính là kì tài vạn năm khó có thể gặp.
Nhìn Huyết Hư bây giờ, ngay cả phong thái của Đế cơ một tộc cũng không có càng đừng nói đến bản lĩnh của một Hồ đế. Thật làm hắn thất vọng. Huyết Dương a Huyết Dương, uổng cho ngươi một đời lừng lẫy, quấy đảo một phương, cũng chỉ có thể sinh ra một nữ nhi vông dụng vậy thôi.
Nếu Thiên đế biết Huyết Hư hôm nay hắn khinh bỉ ngày sau chính là người khiến cả Lục giới dậy sóng, hắn chắc chắn sẽ không cười được như vậy.
Thông minh như Huyết Hư, sao có thể không nhận ra sự châm chọc mỉa mai trong mắt Thiên đế? Đúng vậy, nàng là Đế cơ Hồ tộc nhưng ba ngàn năm trăm năm này, nàng chưa từng một lần làm gì cho Hồ tộc, chỉ biết nghĩ cách làm sao để Tịch Niệm được sống, được an ổn sống bên hắn.
Nhưng... Tịch Niệm chính là chấp niệm của nàng. Nếu sứ mệnh phục hưng Hồ tộc là trách nhiệm của nàng, vậy Tịch Niệm chính là tín ngưỡng, là lí do nàng cố gắng tồn tại trong quãng đời mênh mông vô tận này.
“Đa tạ Thiên đế quan tâm, nếu ngài đã không đồng ý vậy Huyết Hư cáo lui.”
Không cho nàng xuống, nàng tự tìm cách xuống. Chỉ cần nàng không phá hỏng kiếp số của Tịch Niệm thì dù có bị phát hiện hắn cũng chẳng thể làm gì nàng. Nàng vẫn còn là Đế cơ Hồ tộc đấy. Đến xin phép hắn vì giờ nàng còn ăn nhờ ở đậu ở Tiên giới, không thể không nể mặt, chứ không phải nàng sợ hắn đâu.
——————
“Tịch Niệm, ta cùng lịch kiếp với chàng được không?” Ngạn Hoa kéo tay áo Tịch Niệm.
Càng gần ngày Tịch Niệm lịch kiếp lòng Ngạn Hoa càng bất an, không biết tại sao nàng có linh cảm chuyến này Tịch Niệm đi, nhất định sẽ có chuyện.
“Sao vậy? Không phải mấy ngày trước còn ầm ĩ muốn đến Tiên giới sao?” Tịch Niệm cúi đầu nhìn Ngạn Hoa, cười khó hiểu.
Tiên giới đối với Ngạn Hoa đúng là có sức hấp dẫn, nhưng so với việc phải rời xa Tịch Niệm thì quả thật không đáng.
“Chỗ Ti Mệnh có rất nhiều thứ. Nàng rảnh rỗi có thể đọc thoại bản, nói chuyện cùng hắn, còn có thể ngủ nướng hoặc ra ngoài kết giao với mọi người. Không muốn đi sao?” Tịch Niệm nhẹ giọng dụ dỗ. Âm giọng Tịch Niệm vốn trầm, chỉ nhẹ hạ xuống liền có thể mê hoặc người ta. Ngạn Hoa bất giác nghĩ đến viễn cảnh hắn nói, không khỏi mong chờ.
“Nhưng... chàng đi sẽ rất lâu, oán khi trên người ta lại nặng chưa chắc mọi người muốn kết bạn với ta.”
“Ta chỉ đi hơn hai tháng thôi, rất nhanh sẽ quay lại.” Tịch Niệm bất đắc dĩ “Nếu nàng lo mọi người không muốn thân thiết với nàng, vậy nàng chăm chỉ tu luyện một chút, sớm có thể gột bỏ oán khí, như vậy có thể sớm cùng mọi người kết giao.”
“Ta...”
“Không còn sớm nữa, mau vào nghỉ ngơi thôi.” Tịch Niệm xoa đầu Ngạn Hoa, bước vào phòng.
Ngạn Hoa nhìn theo bóng Tịch Niệm, buồn bực giữ trong lòng không thể nói ra. Lại nhìn lại bản thân mình, không khỏi phiền não. Oán khí nặng như vậy, biết tu luyện đến khi nào chứ?
——————-
Ma giới
“Xem ra ngày Ma giới chúng ta xưng bá lục giới không còn xa nữa đâu.” Thất Sát vuốt ve chiếc ghế làm bằng sọ đầu lâu, nhếch môi cười đắc ý.
Hai ngày nữa Tịch Niệm xuống trần lịch kiếp chính là cơ hội để Ma giới bọn hắn đoạt lại Thánh nữ trong tay đám tiên nhân vô dụng.
“Ngươi nói còn hơi sớm. Bây giờ ngay cả thân phận thật của mình nàng ta cũng không biết, còn đi tu luyện tiên thuật. Đúng là sỉ nhục.” Huyền Ảnh châm chọc.
“Còn không phải tại ả tiên nữ đó sao? Nếu không phải tại ả, Ma giới chúng ta cũng không phải trốn chui trốn lủi thế này!”
Mắt Thất Sát hiện lên một tia âm lãnh. Nếu không phải năm xưa ả tiên nữ kia mê hoặc Ma tôn, khiến cho kế hoạch đánh lên Tiên giới đổ vỡ, sau đó ngay cả Ma tôn cũng chết, Thánh nữ mất tích thì ngày hôm nay những kẻ tự xưng là chính nghĩa kia có thể khinh bỉ bọn hắn sao?
Năm đó Ma giới lớn mạnh, nhân lực không ngừng tăng lên, so với Tiên giới chỉ có hơn chứ không có kém. Ngay lúc tưởng rằng có thể xưng bá lục giới lại bị huỷ trong tay một ả tiên nữ. Loại sỉ nhục này đúng là không thể nuốt trôi.
“Cũng phải cảm ơn ả ta, nếu không có ả ta che giấu, Thánh nữ cũng chưa chắc có thể sống đến bây giờ.”
Ma tôn đem một nửa tu vi truyền cho Thánh nữ, sau khi Ma tôn chết, mục tiêu cần tiêu diệt tiếp theo của Tiên giới chính là Thánh nữ, nếu không phải nữ tiên kia bất chấp che giấu, e rằng Ma giới bọn hắn muốn một lần nữa vùng dậy cũng phải đợi mấy vạn năm nữa.
“Đúng vậy. Thật không ngờ chúng ta trăm tính ngàn tính, lại không tính đến ả ta thế nhưng lại giấu Thánh nữ dưới nơi Cửu tuyền oán khí âm u suốt mấy ngàn năm.”
Bốn ngàn năm, Ma giới không ngừng vận dụng mọi tai mắt nhằm tìm kiếm Thánh nữ. May mà năm xưa trước khi chết, Ma tôn bí mật nói cho bọn hắn Thánh nữ ngày sau là sát số của Đế cơ Hồ tộc, bằng không thì mặt mũi Thánh nữ tròn méo thế nào bọn hắn cũng không biết.
Nói đến Hồ tộc, sát khí trong mắt Thất Sát càng đậm hơn. Ma tôn chết còn không phải chết dưới kiếm Huyết Dương sao? Dù cho bây giờ Hồ tộc đã diệt vong thì mối thù không đội trời chung giữa Hồ tộc và Ma giới cũng không cách nào xoá bỏ.
“Hồ tộc vậy mà vẫn còn một Đế cơ. Ha ha. Để ta xem một mình nàng ta có thể làm gì. Ngay cả Huyết Dương chúng ta còn có thể diệt thì một Huyết Hư nhỏ nhoi có là gì?”
Hồ tộc lụi tàn, còn để lọt ra một Đế cơ. Huyết Dương kia quả nhiên có bản lãnh. Thân mình không lo nổi vẫn còn tìm cách bảo vệ nữ nhi.
“Trước hết cứ đón Thánh nữ về rồi tính. Người còn chưa thấy đâu, ngươi ở đây nói nhảm cái gì?”Huyền Ảnh đá Thất Sát.
Năm đó một phần là do Huyết Dương vì giết Ma tôn nên chân khí cùng nội lực tổn thương nghiêm trọng, một phần là Hồ tộc sớm đã chia thành nhiều phe phái nên mới dễ dàng sụp đổ. Nếu không, cho dù bọn hắn có bản lĩnh thông thiên cũng không thể trong một khắc liền có thể diệt cả một Hồ tộc cường đại như vậy.
“Hừ, ngươi cứ chờ xem.”
Thất Sát cười âm hiểm, một kế hoạch dần dần hình thành trong đầu hắn.
Huyền Ảnh liếc mắt nhìn liền biết Thất Sát đang trù tính kế hoạch bắt Thánh nữ, không thèm để ý phất tay rời khỏi Ma điện.
Updated 31 Episodes
Comments