Chương 3: Cậu Là Bạn Tôi.

Một tuần trôi qua, mọi thứ đối với Vương Thanh rất đỗi bình thường. Sáng đến lớp, tối đến phòng tập cũng ông nội. Tuy vậy, Vương Thanh rất lạnh lùng, hầu như cô không mấy nói chuyện hay quan tâm đến chuyện xung quanh, trừ Lệ Ái ra thì cô còn nói đôi ba câu. Lệ Ái thì lại rất vui vẻ vì Vương Thanh thường nói chuyện với cô. Tuy Vương Thanh vẫn luôn giữ gương mặt lạnh lùng đó, nhưng cô biết Vương Thanh không giống như vẻ bề ngoài mình nên cô thường hỏi han Vương Thanh. Vương Thanh lại chỉ nói mấy câu ngắn ngủn nhưng chỉ cần như vậy thôi Lệ Ái cũng đã thấy vui.

Hôm nay cũng như mọi người, Vương Thanh bây giờ đang rửa tay. Đột nhiên một nhóm nữ sinh đứng quanh cô. Vương Thanh không quan tâm nhìn vào trong gương thì thấy gương mặt của Lệ Tình đang nhìn cô. Vương Thanh khá ngạc nhiên nhưng gương mặt không hề có chút biểu hiện gì. Cô gái này có nét giống Lệ Ái nhưng lại không phải nét đẹp tự nhiên mà là nhờ son phấn. Vương Thanh nhìn mà muốn buồn nôn. Cô vẫn không quan tâm gì, cũng không muốn quay mặt đối diện nhìn ả Lệ Tình, nên thản nhiên mà nói.

- Các người muốn gì???

- Em gái bọn này muốn nhắc nhở em nên trách xa nhỏ Bạch Liên ra.

Một người lên tiếng Vương Thanh có chút không hiểu nên nheo mắt hỏi lại.

- Nhỏ Bạch Liên???

- Là Lệ Ái. Nhỏ đó là em gái của Lệ Tình nhưng bụng dạ lại xấu xa nhiều lần hãm hại Lệ Tình nhưng không thành. Nên bọn chị muốn khuyên em nên tránh xa nhỏ xấu xa đó ra.

Vương Thanh nghe một người trong đám đó nói thì liền nhìn Lệ Tình lúc này đang giả bộ thương tâm cúi mặt. Cô cau mày nhìn Lệ Tình. Không biết ai mới là Bạch Liên thực thụ đây. Có thể diễn đến mức độ này, cô ta không vào giới giải trí thì rất uổng. Nhưng đáng tiếc rằng lại cô không bao giờ ưa những người này. Vương Thanh lạnh lùng nói.

- Cám ơn. Nhưng tôi nói chuyện với ai, gần gũi ai thì có ảnh hưởng gì đến các người không???

- Tụi này chỉ muốn tốt cho em nên mới nhắc nhở em. Con nhỏ đó rất nham hiểm, không chừng bây giờ nó đang âm mưu gì đó hại em không chừng???

- Tôi e rằng người muốn hại tôi không phải là Lệ Ái mà là một ai đó đang có mặt ở đây.

Vương Thanh nói xong thì cả đám đột nhiên im lặng gương mặt tức giận nhìn Vương Thanh như muốn giết chết Vương Thanh. Cô lại không hề sợ hãi, nở một nụ cười khinh. Lê Tình lúc này đột nhiên lên tiếng.

- Chị không muốn em của chị mất một người bạn nhưng chị vẫn muốn nhắc nhở em nên cẩn thận một chút khi ở gần Lệ Ái. Chị không muốn có chuyện gì xấu xảy ra với em đâu.

Vương Thanh nghe Lệ Tình nói thì kinh tởm mà rùng mình. Lạnh lùng nhìn ả ta khiến ả ta cùng đám bạn ả sợ hãi mà lùi về phía sau. Vương Thanh bước lên vài bước đến gần ả ta, gương mặt ả lúc này không còn một giọt máu nào, mồ hôi lạnh cũng tuôn ra. Vương Thanh dành cho ả một nụ cười khinh thường nhất rồi nói.

- Tôi hỏi chị. Chị có thật là chị gái của Lệ Ái không???

Lệ Tình sợ hãi không nói được gì chỉ có thể gật đầu. Nhìn thấy hành động của ả, Vương Thanh càng chán ghét ả hơn nữa. Cô vẫn giữ giọng nói lạnh lùng mà nói tiếp.

- Vậy thì tôi nói cho chị biết, tôi đây chưa bao giờ ưa nổi người nói xấu người khác, đặc biệt là người thân của mình như chị. Cho nên... tốt hơn hết là chị đừng bao giờ xuất hiện trước mặt tôi. Nếu không... tôi sẽ lột mặt nạ của chị ra để cho tất cả mọi người xem ai mới là Bạch Liên thực sự.

Vương Thanh vừa nói vừa đảo mắt nhìn đám người kia rồi nói nhỏ câu cuối vào tai Lệ Tình nghe khiến ả ta không còn sức mà đứng được, ả liền ngồi phịch xuống đất mà run rẩy. Vương Thanh mặc kệ ả ngồi đó quay bỏ đi ra ngoài. Vừa bước ra khỏi cửa quẹo về phòng học thì thấy hình vẽ ngay cửa. Vương Thanh nhặt lên thì liền nhận ra đây là bức tranh vẽ của Lệ Ái. Lúc nãy nói chuyện cô đã biết có người đứng ngoài cửa nhưng cô không nghĩ đó là Lệ Ái. Nghĩ Lệ Ái đã nghe Vương Thanh nói cùng với nhóm người của Lệ Tình cô liền bước đi mà không phải về phòng học.

Lệ Tình vẫn còn ngồi dưới đất mà run rẩy. Đám bạn của ả thấy vậy thì quan tâm nhưng vẫn không quên tức giận nói về Vương Thanh.

- Tiểu Tình, cậu không sao chứ??? Đứng lên nào.

- Nhỏ đó làm vậy là sao??? Chúng ta tốt bụng nhắc nhở nó thế mà nó lại không đón nhận. Về sau nó có bị gì thì đừng trách chúng ta.

- Nhưng mà ánh mắt của nó lúc nãy ghê thật như muốn giết người vậy.

- Ừ, thôi chúng ta về lớp thôi. Đừng đứng đây nữa, Tiểu Tình trông không được ổn.

Nói rồi cả nhóm Lệ Tình kéo nhau đi khỏi. Lệ Ái lúc này đang ngồi trên sân thượng của trường. Cô ôm đầu gối thu mình lại. Lúc nãy cô định cho Vương Thanh xem mấy bức tranh cô mới vẽ nhưng không ngờ, nhóm bạn của Lệ Tình tìm đến Vương Thanh. Bọn họ tìm Vương Thanh chắc chắn là để nói xấu cô, nói hết những việc mà không phải cô làm, nói đến những việc mà cô bị chính Lệ Tình đổ tội lên đầu cô. Thế là hết, chắc chắn Vương Thanh sẽ tin Lệ Tình mà xa lánh cô. Cô sẽ lại bị cô lập một lần nữa.

Vương Thanh đang trên đường tìm Lệ Ái thì đám con gái cùng lớp đã nói xấu cô lại chặn đường cô. Vương Thanh lạnh lùng đảo mắt quét qua người cả bọn khiến cả đám rùng mình. Một người trong đám lấy hết can đảm lên tiếng.

- Hồi nãy, bọn này nghe hết cuộc nói chuyện của cậu với chị Lệ Tình rồi.

- Hình như nghe lén không phải là một thói quen tốt cho lắm thì phải.

Vương Thanh nghe người đó gọi Lệ Tình là chị Lệ Tình khiến cô ghê tởm đến mức nổi hết da gà, nhưng gương mặt Vương Thanh lại không có biểu hiện gì. Vương Thanh vừa nói xong thì cả đám liền câm nín không dám nói gì. Bọn họ cứ nghĩ chỉ cần Vương Thanh biết chuyện xấu mà Lệ Ái đã làm thì sẽ xa lánh Lệ Ái. Nhưng hoàn toàn ngược lại với suy nghĩ của họ. Vương Thanh lại không hề quan tâm đến lời nói khi nãy. Một người khác lại lên tiếng.

- Tụi này không cố ý. Nhưng bọn họ nói đúng đấy cậu nên tránh xa Lệ Ái ra đi. Nhỏ đó là Bạch Liên thực sự đó.

Vương Thanh không nói gì chỉ tặng cho bọn họ một ánh nhìn khinh thường rồi đi thẳng, mặc kệ đám người đứng chặn trước mặt mình. Bọn họ thấy ánh mắt của Vương Thanh thì rùng mình rồi từ từ lùi sang hai bên tạo thành lối đi cho Vương Thanh. Vương Thanh không muốn nói thêm câu nào với đám người họ nữa. Dù có nói, đám người đó cũng không nghe thôi thì tiết kiệm nước bọt còn tốt hơn. Dù gì cô cũng không tin, bọn họ có khả năng hại được cô.

Vương Thanh đến mở cửa ra sân thượng. Cô nhìn quanh mong tìm được Lệ Ái. Tuy sân thượng khá lớn nhưng lại trống hoắc nên nhìn một lượt thì cô liền thấy Lệ Ái đang ngồi trong góc rào chắn, tay ôm đầu gối gục mặt xuống. Đôi vai có chút run run chắc là đang khóc. Vương Thanh bước đến gần Lệ Ái thì nghe thấy tiếng thút thít của Lệ Ái, cô ngồi một chân xuống thấp ngang với Lệ Ái. Nhưng Lệ Ái dường như không biết Vương Thanh đến gần mình nên không có chút cử động nào. Vương Thanh cau mày, đưa tay gõ một cái 'Cốp' vào đầu Lệ Ái. Lệ Ái bị đau liền đưa tay ôm đầu rồi thì nhìn thấy Vương Thanh. Cô vẫn gương mặt lạnh như vậy mà nói.

- Ôi trời!!! Xem mặt cậu kìa, trông xấu chết đi được. Mau lau hết nước mắt cho tôi.

Lệ Ái đang ngỡ ngàng nhìn Vương Thanh, cô không ngờ Vương Thanh lại lên đây tìm mình. Nghe Vương Thanh nói thì Lệ Ái hối hả lấy hai tay dụi mắt để lau hết nước mắt đi. Vương Thanh nhìn Lệ Ái như vậy thì thở dài ngồi xuống bên cạnh Lệ Ái để một chân duỗi một chân cong, tay để lên chân cong nhìn cực ngầu. Vương Thanh không nói gì chỉ đăm đăm nhìn dưới chân mình. Lệ Ái lau nước mắt nãy giờ, thấy Vương Thanh ngồi cạnh mình thì liền ngồi im, đổi thế ngồi, hai tay đặt lên đùi nắm lấy vạt váy mà vo. Lệ Ái ấp úng hỏi.

- Cậu nghe...chị tớ... nói.... về tớ.... rồi.... đúng không???

- Ờ!!!Nghe rồi.

Lệ Ái chợt sững khi nghe Vương Thanh nói. Vậy Vương Thanh lên đây là để nói cô không được ở gần Vương Thanh nữa hay để hỏi về những việc đó. Nhưng cô nói thật liệu Vương Thanh tin cô không. Lệ Ái lại mở miệng hỏi lần nữa.

- Vậy cậu...tìm tớ...để làm...gì???

- Đưa cậu cái này.

Vương Thanh nói xong thì đưa ra bức vẽ mà Lệ Ái làm rớt. Lệ Ái nhìn bản vẽ đó mà bật khóc. Cô nghĩ Vương Thanh chỉ muốn trả bức vẽ cho mình rồi bỏ đi. Vương Thanh thấy Lệ Ái lại rơi nước mắt lần nữa vươn tay nhận bức vẽ. Cô không chịu nổi nước mắt nên không nể nang gì búng một cái thật mạnh vào giữa trán Lệ Ái. Lệ Ái bị búng trán đau điếng nhìn Vương Thanh bằng cặp mắt ngập nước. Vương Thanh ghét bỏ nước mắt của Lệ Ái không nhìn Lệ Ái mà nói.

- Nếu cậu còn khóc một lần nữa thì cậu không còn là bạn của tôi.

Lệ Ái nghe Vương Thanh mà tròn mắt nhìn. Vương Thanh nói cô là bạn mình chứ không phải nói cô tránh xa Vương Thanh ra sao. Trong lòng cô mừng rỡ mà mỉm cười. Nhưng cô muốn xác minh lại lời nói của Vương Thanh nên cô hỏi lại.

- Cậu nói tớ là bạn cậu sao???

- Ờ.

- Cậu thực sự nói tớ là bạn sao???

- Ừ.

- Cậu thực sự xem mình là bạn sao???

- Cậu mà còn hỏi như thế nữa thì tớ không xem cậu là bạn đấy.

Vương Thanh bực mình khi một câu hỏi mà Lệ Ái hỏi lại nhiều lần. Lệ Ái thấy Vương Thanh bực mình thì không dám hỏi nữa. Cô ngay lập tức ngồi ngay ngắn lại không nhúc nhích nhưng miệng vẫn tủm tỉm cười. Vương Thanh xem cô là bạn. Cuối cùng cô cũng có bạn rồi. Nhưng còn lời mà nhóm của Lệ Tình nói thì sao??? Vương Thanh không quan tâm đến sao??? Lệ Ái e ngại hỏi Vương Thanh.

- Mình hỏi một chuyện được không???

- Chuyện gì???

- Lời của Lệ Tình, cậu không để tâm sao???

- Không.

- Nhưng nhỡ mình thực sự hại cậu thì sao??? Cậu không nghĩ đến sao???

- Không.

- Tại sao???

- Bởi vì tớ không tin cậu sẽ hại tớ. Nói đúng hơn là cậu không thể.

- Cậu tin tớ sao???

- Tớ không tin cậu, nhưng tớ tin vào con mắt và trực giác của tớ. Cậu sẽ không làm hại bất cứ ai, chứ không chỉ một mình tớ.

Cuộc nói chuyện lúc đầu có vẻ hỏi ái ngại nhưng về sau lại sôi nổi hơn. Vương Thanh không nhìn Lệ Ái mà trả lời câu hỏi của Lệ Ái. Khi Lệ Ái nghe Vương Thanh nói Vương Thanh không tin cô làm cô có chút hụt hẫng, nhưng khi cô nghe câu sau của Vương Thanh. Cô lại cảm thấy có một tia sáng chiếu rọi vào cuộc sống đầy tăm tối của cô. Cô mừng rơi nước mắt. Vương Thanh quay sang nhìn Lệ Ái đang khóc thì cau mày. Cô gái này thật mau nước mắt mà, nhưng cô ấy còn tốt hơn đám người mang mặt nạ thiện lương kia. Vương Thanh đứng dậy, Lệ Ái nhìn cô. Vương Thanh nói.

- Tớ về lớp trước, cậu lau cho sạch nước mắt mới được đến gần tớ.

Nói xong Vương Thanh bỏ đi. Lệ Ái nghe lời cô nhanh chóng lau sạch nước mắt của mình rồi chạy theo Vương Thanh.

Chapter
1 Chương 1: Học Sinh Mới - Vương Thanh
2 Chương 2: Giả Tạo.
3 Chương 3: Cậu Là Bạn Tôi.
4 Chương 4: Trong Một Ngày
5 Chương 5: Vương Thanh Bá Đạo
6 Chương 6: Tham Quan Phòng Lệ Ái.
7 Chương 7: Phòng Của Lệ Ái.
8 Chương 8: Rắc Rối Ở Cửa Hàng Quần Áo.
9 Chương 9: Shopping Bá Đạo.
10 Chương 10: Phòng Mới Của Lệ Ái.
11 Chương 11: Rắc Rối Bắt Đầu.
12 Chương 12: Xin Lỗi.
13 Chương 13: Lời Cảnh Cáo Thứ 2.
14 Chương 14: Giúp Trịnh Hân Thoát Nạn.
15 Chương 15: Trịnh Thiên Lần Đầu Gặp Vương Thanh.
16 Chương 16: Đừng Gọi Tôi Bằng Cái Tên Đó.
17 Chương 17: Chúng Ta Là Bạn.
18 Chương 18: Rắc Rối Với Trần Ngọc Thủy.
19 Chương 19: Vương Thanh Tức Giận.
20 Chương 20: Gia Pháp Nhà Họ Vương.
21 Chương 21: Vết Thương Đáng Sợ.
22 Chương 22: Kế Hoạch Cho Mùa Hè.
23 Chương 23: Cho Phép.
24 Chương 24: Shopping.
25 Chương 25: Anh Hùng Cứu Mỹ Nhân.
26 Chương 26: Hawaii.
27 Chương 27: Gặp Mà Không Gặp.
28 Chương 28: Đàn Sư Tử.
29 Chương 29: Thiếu Nữ.
30 Chương 30: Lệ Tình Xấu Xí.
31 Chương 31: Độc.
32 Chương 32: Chạm Mặt Hoa Hoa Công Tử.
33 Chương 33: Phế Tay Của Hắn.
34 Chương 34: Dây Chuyền Tình Bạn.
35 Chương 35: Nhiệm Vụ.
36 Chương 36: Đấu Trí.
37 Chương 37: Một Đấu Một.
38 Chương 38: Một Chọi Bốn.
39 Chương 39: Đánh Thức.
40 Chương 40: Bóng Chuyền Bãi Biển.
41 Chương 41: Nam Dương Gặp Vương Thanh.
42 Chương 42: Kết Thúc Chuyến Du Lịch.
43 Chương 43: Trịnh Hân Muốn Học Vẽ.
44 Chương 44: Đấu Với Sư Tử Lần Nữa.
45 Chương 45: Trăn Khổng Lồ Anaconda.
46 Chương 46: Miracle.
47 Chương 47: Một Nhà 4 Người.
48 Chương 48: Khủng Bố Ở Nhà Hàng.
49 Chương 49: Lần Đầu Gặp Mặt Từ Minh Và Vương Thanh.
50 Chương 50: Giải Thoát Con Tin.
51 Chương 51: Qua Mặt.
52 Chương 52: Lấy Công Chuộc Tội.
53 Chương 53: Từ Minh.
54 Chương 54: Tiếng Gọi Đầu Tiên.
55 Chương 55: Người Đầu Tiên An Toàn.
56 Chương 56: Trở Nên Mạnh Mẽ.
57 Chương 57: Bắt Đầu Cho Một Tương Lai Bất Hạnh.
58 Chương 58: Nhà Cũ Vương Gia.
59 Quyền Lực.
60 Bảo Vật Của Thuận Thiên Đế.
61 Vương Thanh Trở Thành Học Sinh Trao Đổi.
62 Trường Trung Học Tư Thục Benedict.
63 Gamble.
64 1000 Chip? 100 Vạn?
65 Ván Cuối.
66 Hội Học Sinh Trường Tư Thục Benedict.
67 Hoàng
Chapter

Updated 67 Episodes

1
Chương 1: Học Sinh Mới - Vương Thanh
2
Chương 2: Giả Tạo.
3
Chương 3: Cậu Là Bạn Tôi.
4
Chương 4: Trong Một Ngày
5
Chương 5: Vương Thanh Bá Đạo
6
Chương 6: Tham Quan Phòng Lệ Ái.
7
Chương 7: Phòng Của Lệ Ái.
8
Chương 8: Rắc Rối Ở Cửa Hàng Quần Áo.
9
Chương 9: Shopping Bá Đạo.
10
Chương 10: Phòng Mới Của Lệ Ái.
11
Chương 11: Rắc Rối Bắt Đầu.
12
Chương 12: Xin Lỗi.
13
Chương 13: Lời Cảnh Cáo Thứ 2.
14
Chương 14: Giúp Trịnh Hân Thoát Nạn.
15
Chương 15: Trịnh Thiên Lần Đầu Gặp Vương Thanh.
16
Chương 16: Đừng Gọi Tôi Bằng Cái Tên Đó.
17
Chương 17: Chúng Ta Là Bạn.
18
Chương 18: Rắc Rối Với Trần Ngọc Thủy.
19
Chương 19: Vương Thanh Tức Giận.
20
Chương 20: Gia Pháp Nhà Họ Vương.
21
Chương 21: Vết Thương Đáng Sợ.
22
Chương 22: Kế Hoạch Cho Mùa Hè.
23
Chương 23: Cho Phép.
24
Chương 24: Shopping.
25
Chương 25: Anh Hùng Cứu Mỹ Nhân.
26
Chương 26: Hawaii.
27
Chương 27: Gặp Mà Không Gặp.
28
Chương 28: Đàn Sư Tử.
29
Chương 29: Thiếu Nữ.
30
Chương 30: Lệ Tình Xấu Xí.
31
Chương 31: Độc.
32
Chương 32: Chạm Mặt Hoa Hoa Công Tử.
33
Chương 33: Phế Tay Của Hắn.
34
Chương 34: Dây Chuyền Tình Bạn.
35
Chương 35: Nhiệm Vụ.
36
Chương 36: Đấu Trí.
37
Chương 37: Một Đấu Một.
38
Chương 38: Một Chọi Bốn.
39
Chương 39: Đánh Thức.
40
Chương 40: Bóng Chuyền Bãi Biển.
41
Chương 41: Nam Dương Gặp Vương Thanh.
42
Chương 42: Kết Thúc Chuyến Du Lịch.
43
Chương 43: Trịnh Hân Muốn Học Vẽ.
44
Chương 44: Đấu Với Sư Tử Lần Nữa.
45
Chương 45: Trăn Khổng Lồ Anaconda.
46
Chương 46: Miracle.
47
Chương 47: Một Nhà 4 Người.
48
Chương 48: Khủng Bố Ở Nhà Hàng.
49
Chương 49: Lần Đầu Gặp Mặt Từ Minh Và Vương Thanh.
50
Chương 50: Giải Thoát Con Tin.
51
Chương 51: Qua Mặt.
52
Chương 52: Lấy Công Chuộc Tội.
53
Chương 53: Từ Minh.
54
Chương 54: Tiếng Gọi Đầu Tiên.
55
Chương 55: Người Đầu Tiên An Toàn.
56
Chương 56: Trở Nên Mạnh Mẽ.
57
Chương 57: Bắt Đầu Cho Một Tương Lai Bất Hạnh.
58
Chương 58: Nhà Cũ Vương Gia.
59
Quyền Lực.
60
Bảo Vật Của Thuận Thiên Đế.
61
Vương Thanh Trở Thành Học Sinh Trao Đổi.
62
Trường Trung Học Tư Thục Benedict.
63
Gamble.
64
1000 Chip? 100 Vạn?
65
Ván Cuối.
66
Hội Học Sinh Trường Tư Thục Benedict.
67
Hoàng

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play