Chương 15: Trịnh Thiên Lần Đầu Gặp Vương Thanh.

Sau khi giải quyết xong, Vương Thanh đúng như lời nói đưa Trịnh Hân về nhà. Chỉ là cô nàng này nói nhiều vô kể. Suốt đoạn đường Trịnh Hân nói không ngừng.

- Này!!! Mình là Trịnh Hân. Tớ biết cậu là Vương Thanh. Chúng mình là bạn cùng lớp đó. Chắc là cậu biết rồi nhỉ. Nhưng chúng mình chưa nói chuyện với nhau lần nào cả. Cậu có biết cậu được gọi là Nữ Hoàng Băng Giá không??? Cậu giống như lời đồn vậy. Lạnh lùng\, vô cảm nhưng mọi người nói cậu là người không có tim. Tớ lại không thấy vậy nha. Cậu là người tốt nha.  Mà nè!!! Cậu học võ ở đâu vậy??? Sao cậu có thể đánh nhau giỏi vậy chứ??? Cậu không sợ cậu bị thương sao??? Còn nữa...còn nữa...

- Cậu có thể im lặng 1 phút hay không???

Vương Thanh cuối cùng không chịu được mà quát lớn khiến Trịnh Hân im bặt. Vương Thanh thật không dám tin đây là người vừa mới được thoát nạn. Không ngờ vừa gặp phải chuyện như vậy mà cô gái này lại làm như không có chuyện gì vậy. Trịnh Hân cảm thấy mình vừa mới chọc tức cô nên không dám mở miệng. Nhưng rồi lại đâu vào đó, cô nàng lại mở miệng nói tiếp.

- Này!!! Tớ hỏi cậu nha. Những người khác nói xấu cậu như vậy cậu không giận sao??? Không định giải thích gì sao??? Cậu mặc kệ để họ sao??? Hay cậu thực sự là như vậy??? Cậu..

- Tôi không quan tâm người khác nói mình như thế nào hay đánh giá tôi ra sao. Càng không có gì để giải thích với đám người đó cả. Còn cậu nếu bây giờ còn mở miệng nói thêm câu nào nữa thì tôi bỏ mặc cậu.

Vương Thanh lên tiếng cắt ngang lời Trịnh Hân. Cô nàng này giống như không được nói thì sẽ chết hay sao ấy, cứ luyên thuyên mãi bên tai. Tuy rằng đã quen có người lải nhải bên tai mình nhưng Lệ Ái còn tốt hơn cô nàng này. Trịnh Hân bị dọa nên sợ không dám nói mà chỉ dám len lén nhìn Vương Thanh. Vương Thanh quả thật giống như trong lời đồn nha, gương mặt đẹp như thiên thần với làn da trắng mịn, đôi mắt đen to tròn, đôi mày thanh tú, đôi môi đỏ mọng và mái tóc dài đen mượt, thân hình thì chẳng có chỗ chê. Nhưng mọi người lại nói Vương Thanh không có tim, lạnh lùng, vô cảm. Trịnh Hân lại thấy Vương Thanh không giống như những lời đồn xấu về cô, cô không lạnh lùng, vô cảm như lời đồn. Ngược lại Trịnh Hân cảm thấy Vương Thanh rất tốt bụng, tuy rằng ngoài mặt luôn lạnh lùng. Nếu như kết bạn với Vương Thanh thì thật tốt biết mấy.

Đi được một đoạn thì đến trước cổng một biệt thự lớn. Đây là Trịnh viên, nhà của Trịnh Hân. Vương Thanh thấy biệt thự này mà không ngạc nhiên gì. Chắc đã quen với những nhà cửa xa hoa như thế này. Thấy đã đến nhà Trịnh Hân thì Vương Thanh quay sang nhÌn Trịnh Hân mà nói.

- Tới nơi rồi. Tôi về đây.

- Ê khoan...Hihi...Đến nhà mình rồi. Hay là cậu vào nhà mình ngồi chơi một lát. Coi như là cám ơn cậu đã giúp mình đi.

Trịnh Hân thấy Vương Thanh chuẩn bị rời đi thì ngay lập tức cầm tay Vương Thanh níu lại mà nói. Khó khăn lắm mới có người đáng để kết bạn như vậy thì đâu thể bỏ qua. Vương Thanh nhìn cánh tay của mình bị Trịnh Hân giữ lại mà có chút khó chịu. Ngay cả Lệ Ái còn chưa dám đụng vào người Vương Thanh vậy mà Trịnh Hân lại chạm vào như không có chuyện gì vậy. Vương Thanh gạt tay Trịnh Hân rồi lạnh lùng nói.

- Không cần phiền phức như vậy. Tôi đi đây.

- Không được. Tớ mang ơn cậu thì đâu thể vô ơn bội nghĩa được. Cậu vào nhà ngồi chơi một lát thôi. Để người nhà mình cám ơn cậu nữa.

- Lát nữa tôi còn có việc. Không thể ở lại. Cũng không cần cậu mang ơn tôi đâu.

- Chỉ một lát thôi. Không tốn thời gian của cậu đâu. Năn nỉ mà\~\~\~Nha\~\~\~Nha\~\~\~

- Tiểu Hân.

Vương Thanh bị Trịnh Hân cầm tay mà nũng nịu lắc. Vương Thanh nhíu mày sắp không chịu nổi thì một giọng trầm ổn vang lên. Cả Vương Thanh và Trịnh Hân đều quay về phía phát ra tiếng. Một người đàn ông trên người mặc một bộ vest xám tro trông rất lịch lãm. Trịnh Hân nhìn thấy người này thì liền cười rồi vẫy tay mà gọi.

- Anh hai.

Người đàn ông này chính là anh của Trịnh Hân - Trịnh Thiên. Anh năm nay cũng chỉ mới 19, 20 tuổi nhưng đã phải quản lý cả một tập đoàn lớn từ khi ba anh là Trịnh Thành gặp nạn buộc anh phải thay thế cho ông nắm mọi quyền điều hành từ tập đoàn Trịnh thị đến bang Ngân Lang. Anh sở hữu một khuôn mặt đẹp như tạc tượng với đôi mày rậm, đôi mắt ưng, mũi cao thẳng và đôi môi bạc mỏng cùng với thân hình cân đối săn chắc. Vương Thanh nhìn Trịnh Thiên có chút ngẩn ngơ nhưng trên gương mặt cô lại không có chút biểu hiện gì. Trịnh Hân nhìn Vương Thanh đang nhìn anh mình thì nghĩ cô đã bị nhan sắc của anh hai làm cho mê hoặc chắc chắn sẽ đồng ý vào nhà cùng Trịnh Hân. Nhưng đến khi Vương Thanh quay sang nhìn Trịnh Hân mà nói thì lúc đó Trịnh Hân bất ngờ đến nỗi không nói được gì.

- Nếu đã về đến nhà cậu rồi thì tớ về đây\, tớ còn có việc.

Trịnh Hân ngỡ ngàng với câu nói của Vương Thanh. Mà Vương Thanh lại không có biểu cảm gì gỡ cánh tay của Trịnh Hân đang cầm tay mình rồi cúi đầu chào Trịnh Thiên. Sau đó thì quay người bỏ đi một mạch khiến Trịnh Hân không kịp níu lại. Trịnh Thiên tiến về phía Trịnh Hân mà hỏi.

- Sao em còn đứng đây??? Còn không chịu vào nhà.

- Tại anh hết đó.

Trịnh Hân nhìn Vương Thanh bỏ đi thì bỉu môi khó chịu mà trách móc Trịnh Thiên rồi giậm chân mà bước vào nhà. Trịnh Thiên lại không hiểu chuyện gì đang xảy ra khi nghe Trịnh Hân trách móc anh. Anh nhìn Trịnh Hân đi vào nhà rồi nhìn theo bóng lưng Vương Thanh phía xa. Anh nhìn bóng lưng cô cảm thấy có chút cô độc khiến anh như muốn ôm lấy mà bảo bọc. Nhưng rất nhanh chóng ý nghĩ đó của anh đã bị gạt bỏ. Anh quay lưng về phía Vương Thanh mà đi vào nhà.

Trịnh Thiên vừa bước vào cửa thì thấy tiếng khóc nũng nịu của Trịnh Hân. Vừa vào phòng khách thì anh bắt gặp Trịnh Hân đang nằm trong lòng một người phụ nữ. Bà là Trịnh phu nhân - Diệu Na, là mẹ của Trịnh Thiên và Trịnh Hân. Trịnh Hân nằm trong lòng bà mà khóc lóc kể lể.

- Hu\~\~\~hu\~\~\~Mẹ ơi\~\~\~Tại sao con có người anh vô dụng như vậy chứ??? Hu\~\~\~

- Em dám nói anh vô dụng???

Trịnh Thiên nhíu mày khó chịu nghe Trịnh Hân nói. Anh không làm gì cả vậy mà mọi tội lỗi đều đổ lên đầu anh. Trịnh Hân nghe Trịnh Thiên nói thì bực tức mà ngồi thẳng lên bỉu môi mà nói.

- Cũng tại anh hết. Tại anh mà em không kết bạn được với cậu ấy. Còn tưởng anh đẹp trai mà dụ cậu ấy\, không ngờ lại chẳng có tác dụng.

- Ý em nói là cô gái đứng ngoài cổng lúc nãy sao???

- Chứ còn ai nữa. Không những vậy cậu ấy còn là ân nhân cứu mạng của em. Nếu không thì sự trong sạch của em đã mất hết rồi anh biết không???

- Em mới nói gì???

- Con mới nói gì??? Nói lại cho mẹ nghe xem. Đã có chuyện gì xảy ra???

Trịnh phu nhân và Trịnh Thiên nghe Trịnh Hân nói mà hốt hoảng. Trịnh Hân lúc này mới biết bản thân mình đã nói hố nên mím môi để ngăn mình lại. Sau đó thì cười huề mà nói.

- Chuyện là con đang trên đường về nhà thì bị một bọn biến thái bắt đi\, suýt nữa thì bị cưỡng hiếp. Nhưng cũng may là có cậu ấy ra tay giúp đỡ nên con không có sao hết. Cậu ấy còn đưa con về đến tận nhà nữa. Nhưng cậu ấy một mực từ chối. Con tưởng có thể nhờ nhan sắc của anh hai mà dụ cậu ấy ở lại. Không ngờ lại không có tác dụng. Đành phải để cậu ấy về thôi.

Nói đến đây thì Trịnh Hân lại lườm Trịnh Thiên mà nói. Anh thì lại ngạc nhiên mà nhớ lại cô gái lúc nãy gặp trước cổng. Nhìn thế nào thì cô gái đó cũng chỉ tay yếu chân mềm, trói gà không chặt. Vậy mà lại có thể đối phó với một đám đàn ông như vậy. Xem ra thì cô gái đó không tầm thường. Trịnh phu nhân nghe thì thở phào nhẹ nhõm mà nói.

- Tạ ơn trời là con không sao. Nếu vậy thì chúng ta phải báo đáp bạn ấy thật tốt. Mà con có biết tên bạn ấy không???

- Dạ!!! Tên cậu ấy là Vương Thanh. Nghe nói là con cháu của Vương thị đó mẹ. Cậu ấy học cùng lớp với con. Cậu ấy nổi tiếng lắm mẹ ạ. Người vừa xinh đẹp lại còn thông minh nữa. Kì thi vừa rồi cậu ấy đứng đầu toàn trường đó. Mẹ có thấy là cậu ấy rất đáng để kết bạn không???

- Phải!!! Người như bạn ấy có thể kèm cặp chuyện học của con thì mẹ không cần phải lo gì nữa rồi.

- Con không có mà.

Trịnh phu nhân gật đầu đồng ý với Trịnh Hân không quên thêm một câu trêu ghẹo Trịnh Hân khiến cô phải nũng nịu mà xà vào lòng bà. Còn Trịnh Thiên ngồi đối diện 2 mẹ con Trịnh Hân mà lắc đầu, thật không chịu nổi với cái tính nhõng nhẽo của Trịnh Hân nhưng mà cả nhà lại thương con bé hết mực nên đã quen cưng chiều từ nhỏ ngay cả anh cũng vậy. Anh chỉ đành bó tay đứng dậy mà đi vào thư phòng. Nếu còn ở lại chắc phải nghe thêm mấy lời lải nhải của Trịnh Hân đổ tội cho anh vì không giữ được cô gái lúc nãy mất.

Trịnh Thiên ngồi xuống ghế sofa trong thư phòng mà nhớ lại gương mặt và bóng lưng của Vương Thanh. Trong lòng anh dấy lên sự rung động cùng thích thú. Cô gái nhỏ bé đó lại có thể đánh thắng một đám đàn ông mà không cần vũ khí thì thật khiến người khác tò mò mà. Đang chìm trong suy nghĩ thì đột nhiên có tiếng gõ cửa. Anh lên tiếng nói.

- Ai vậy???

- Là mẹ. Mẹ vào được chứ???

- Mẹ vào đi.

Cánh cửa mở ra, sau đó là Trịnh phu nhân. Bà đi vào mà trên mặt có chút u buồn. Ngồi đối diện Trịnh Thiên, bà ấp úng mở miệng nói.

- Mẹ có chuyện muốn nói với con.

- Có chuyện gì thì mà cứ nói thẳng con được rồi. Không cần ấp úng như vậy đâu.

- Mẹ muốn đưa ba con về quê một thời gian. Con thấy đấy\, từ ngày ông ấy bị đầu độc. Tuy rằng không chết nhưng bây giờ chẳng khác gì người thực vật\, nên mẹ muốn đưa ông ấy đi đâu đó môt thời gian để tịnh dưỡng. Còn chuyện công ty thì mẹ đành nhờ con quản lý vậy. Dù gì con cũngđã quen công việc nên mẹ tin con sẽ làm được.

Trịnh phu nhân nói có chút lo lắng. Trịnh Thiên nhìn bà thì hiểu điều bà lo lắng là gì. Nhưng anh không thể để bà lo lắng hơn được nữa. Anh nghiêm nghị nhìn bà mà nói.

- Ba mẹ cứ đi đi. Chuyện công ty cứ để con lo là được.

- Được. Cám ơn con.

 

 

Chapter
1 Chương 1: Học Sinh Mới - Vương Thanh
2 Chương 2: Giả Tạo.
3 Chương 3: Cậu Là Bạn Tôi.
4 Chương 4: Trong Một Ngày
5 Chương 5: Vương Thanh Bá Đạo
6 Chương 6: Tham Quan Phòng Lệ Ái.
7 Chương 7: Phòng Của Lệ Ái.
8 Chương 8: Rắc Rối Ở Cửa Hàng Quần Áo.
9 Chương 9: Shopping Bá Đạo.
10 Chương 10: Phòng Mới Của Lệ Ái.
11 Chương 11: Rắc Rối Bắt Đầu.
12 Chương 12: Xin Lỗi.
13 Chương 13: Lời Cảnh Cáo Thứ 2.
14 Chương 14: Giúp Trịnh Hân Thoát Nạn.
15 Chương 15: Trịnh Thiên Lần Đầu Gặp Vương Thanh.
16 Chương 16: Đừng Gọi Tôi Bằng Cái Tên Đó.
17 Chương 17: Chúng Ta Là Bạn.
18 Chương 18: Rắc Rối Với Trần Ngọc Thủy.
19 Chương 19: Vương Thanh Tức Giận.
20 Chương 20: Gia Pháp Nhà Họ Vương.
21 Chương 21: Vết Thương Đáng Sợ.
22 Chương 22: Kế Hoạch Cho Mùa Hè.
23 Chương 23: Cho Phép.
24 Chương 24: Shopping.
25 Chương 25: Anh Hùng Cứu Mỹ Nhân.
26 Chương 26: Hawaii.
27 Chương 27: Gặp Mà Không Gặp.
28 Chương 28: Đàn Sư Tử.
29 Chương 29: Thiếu Nữ.
30 Chương 30: Lệ Tình Xấu Xí.
31 Chương 31: Độc.
32 Chương 32: Chạm Mặt Hoa Hoa Công Tử.
33 Chương 33: Phế Tay Của Hắn.
34 Chương 34: Dây Chuyền Tình Bạn.
35 Chương 35: Nhiệm Vụ.
36 Chương 36: Đấu Trí.
37 Chương 37: Một Đấu Một.
38 Chương 38: Một Chọi Bốn.
39 Chương 39: Đánh Thức.
40 Chương 40: Bóng Chuyền Bãi Biển.
41 Chương 41: Nam Dương Gặp Vương Thanh.
42 Chương 42: Kết Thúc Chuyến Du Lịch.
43 Chương 43: Trịnh Hân Muốn Học Vẽ.
44 Chương 44: Đấu Với Sư Tử Lần Nữa.
45 Chương 45: Trăn Khổng Lồ Anaconda.
46 Chương 46: Miracle.
47 Chương 47: Một Nhà 4 Người.
48 Chương 48: Khủng Bố Ở Nhà Hàng.
49 Chương 49: Lần Đầu Gặp Mặt Từ Minh Và Vương Thanh.
50 Chương 50: Giải Thoát Con Tin.
51 Chương 51: Qua Mặt.
52 Chương 52: Lấy Công Chuộc Tội.
53 Chương 53: Từ Minh.
54 Chương 54: Tiếng Gọi Đầu Tiên.
55 Chương 55: Người Đầu Tiên An Toàn.
56 Chương 56: Trở Nên Mạnh Mẽ.
57 Chương 57: Bắt Đầu Cho Một Tương Lai Bất Hạnh.
58 Chương 58: Nhà Cũ Vương Gia.
59 Quyền Lực.
60 Bảo Vật Của Thuận Thiên Đế.
61 Vương Thanh Trở Thành Học Sinh Trao Đổi.
62 Trường Trung Học Tư Thục Benedict.
63 Gamble.
64 1000 Chip? 100 Vạn?
65 Ván Cuối.
66 Hội Học Sinh Trường Tư Thục Benedict.
67 Hoàng
Chapter

Updated 67 Episodes

1
Chương 1: Học Sinh Mới - Vương Thanh
2
Chương 2: Giả Tạo.
3
Chương 3: Cậu Là Bạn Tôi.
4
Chương 4: Trong Một Ngày
5
Chương 5: Vương Thanh Bá Đạo
6
Chương 6: Tham Quan Phòng Lệ Ái.
7
Chương 7: Phòng Của Lệ Ái.
8
Chương 8: Rắc Rối Ở Cửa Hàng Quần Áo.
9
Chương 9: Shopping Bá Đạo.
10
Chương 10: Phòng Mới Của Lệ Ái.
11
Chương 11: Rắc Rối Bắt Đầu.
12
Chương 12: Xin Lỗi.
13
Chương 13: Lời Cảnh Cáo Thứ 2.
14
Chương 14: Giúp Trịnh Hân Thoát Nạn.
15
Chương 15: Trịnh Thiên Lần Đầu Gặp Vương Thanh.
16
Chương 16: Đừng Gọi Tôi Bằng Cái Tên Đó.
17
Chương 17: Chúng Ta Là Bạn.
18
Chương 18: Rắc Rối Với Trần Ngọc Thủy.
19
Chương 19: Vương Thanh Tức Giận.
20
Chương 20: Gia Pháp Nhà Họ Vương.
21
Chương 21: Vết Thương Đáng Sợ.
22
Chương 22: Kế Hoạch Cho Mùa Hè.
23
Chương 23: Cho Phép.
24
Chương 24: Shopping.
25
Chương 25: Anh Hùng Cứu Mỹ Nhân.
26
Chương 26: Hawaii.
27
Chương 27: Gặp Mà Không Gặp.
28
Chương 28: Đàn Sư Tử.
29
Chương 29: Thiếu Nữ.
30
Chương 30: Lệ Tình Xấu Xí.
31
Chương 31: Độc.
32
Chương 32: Chạm Mặt Hoa Hoa Công Tử.
33
Chương 33: Phế Tay Của Hắn.
34
Chương 34: Dây Chuyền Tình Bạn.
35
Chương 35: Nhiệm Vụ.
36
Chương 36: Đấu Trí.
37
Chương 37: Một Đấu Một.
38
Chương 38: Một Chọi Bốn.
39
Chương 39: Đánh Thức.
40
Chương 40: Bóng Chuyền Bãi Biển.
41
Chương 41: Nam Dương Gặp Vương Thanh.
42
Chương 42: Kết Thúc Chuyến Du Lịch.
43
Chương 43: Trịnh Hân Muốn Học Vẽ.
44
Chương 44: Đấu Với Sư Tử Lần Nữa.
45
Chương 45: Trăn Khổng Lồ Anaconda.
46
Chương 46: Miracle.
47
Chương 47: Một Nhà 4 Người.
48
Chương 48: Khủng Bố Ở Nhà Hàng.
49
Chương 49: Lần Đầu Gặp Mặt Từ Minh Và Vương Thanh.
50
Chương 50: Giải Thoát Con Tin.
51
Chương 51: Qua Mặt.
52
Chương 52: Lấy Công Chuộc Tội.
53
Chương 53: Từ Minh.
54
Chương 54: Tiếng Gọi Đầu Tiên.
55
Chương 55: Người Đầu Tiên An Toàn.
56
Chương 56: Trở Nên Mạnh Mẽ.
57
Chương 57: Bắt Đầu Cho Một Tương Lai Bất Hạnh.
58
Chương 58: Nhà Cũ Vương Gia.
59
Quyền Lực.
60
Bảo Vật Của Thuận Thiên Đế.
61
Vương Thanh Trở Thành Học Sinh Trao Đổi.
62
Trường Trung Học Tư Thục Benedict.
63
Gamble.
64
1000 Chip? 100 Vạn?
65
Ván Cuối.
66
Hội Học Sinh Trường Tư Thục Benedict.
67
Hoàng

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play