Tần Vĩnh Thụy ghét nhất là bị người khác theo dõi, tìm hiểu sở thích hay hoạt động cá nhân của hắn để lấy lòng. Vị đối tác này không cần biết là vô tình hay cố ý, đã phạm phải đại kị của Tần Vĩnh Thụy rồi.
“Cà phê trứng mà tiên sinh cần đây ạ” – Thanh âm trong trẻo vang lên phá tan bầu không khí gượng gạo vừa rồi.
Ánh mắt Vĩnh Thụy hướng về phía âm thanh phát ra, anh ngẩn người trong giây lát như không tin vào mắt mình nữa.
Nhận thấy ánh mắt không đúng lắm của vị khách lịch lãm này, Mộc Vân cũng có phần hơi ngượng, cúi chào rồi cũng nhanh chóng lui vào trong.
Còn Vĩnh Thụy… ánh mắt ấy là sao đây? Chứa đầy sự yêu thương, như ánh mắt nhìn người mình yêu, ôn nhu như vậy.
“Tần tổng, chúng ta có thể bắt đầu không ạ?”
“Được” – Quay lại với công việc, Tần Vĩnh Thụy nhàn nhạt đáp lời Thịnh tiên sinh
Vị Thịnh tổng kia say sưa trình bày hợp đồng của mình. Nhưng hắn, ánh mắt luôn dõi theo một hình bóng bé nhỏ nhanh nhẹn như chú sóc chạy đôn chạy đáo tiếp khách.
“Tần tổng, ngài thấy hợp đồng này thế nào ạ?” – Ông ta trình bày xong, hồ hởi hỏi tình hình bên phía Vĩnh Thụy, trông bộ dạng như rất chắc chắn về bản hợp đồng này sẽ được Vĩnh Thụy ưng thuận.
Ánh mắt Tần Vĩnh Thụy chưa từng rời khỏi ‘chú sóc’ kia, thần hồn không biết đã bay đến phương trời nào rồi.
Nói yêu từ cái nhìn đầu tiên sao, cũng không sai, mà chưa chắc đã phải vậy.
“Tần tổng! Tần tổng!”
Vị Thịnh tổng kia nhìn theo hướng mà Tần Vĩnh Thụy đang dõi theo. Ông ta đoán rằng Tần tổng có hứng thú với cô gái kia, liền liếc nhìn Mộc Vân một cái, nở một nụ cười không thể quỷ dị hơn được.
Nhưng hợp đồng này vẫn là phải hoàn thành trước đã, nên chỉ đành phá vỡ không gian đang tĩnh lặng bên trong hắn.
Tần Vĩnh Thụy giật mình, kéo tâm hồn đang lơ lửng của mình trở về thực tại
“À…ừm…tiên sinh ngài vừa nói gì”
“Ngài thấy hợp đồng này thế nào ạ?”
Từ nãy đến giờ, cái nội dung trong bản hợp đồng có chạy vào đầu Tần Vĩnh Thụy chữ nào đâu. Nên hắn chỉ nhìn bản hợp đồng một cách qua loa cho có lệ. Khẽ gật đầu rồi nhàn nhạt đáp lại gương mặt mong chờ của đối phương.
“Ừm… không tồi. Phiền ngài đưa lại cho thư kí của tôi. Tôi sẽ xem lại lần nữa”
“Vâng thưa Tần tổng”
Hai người bắt tay nhau rồi ra về.
Vĩnh Thụy bước ngang qua người Mộc Vân.
Cái hương thơm hoa anh đào nhẹ nhẹ trên cơ thể cô khiến hắn bối rối, dừng lại phía sau cô một lát như đang hoài tưởng về thứ gì đó.
Một thứ khiến hắn chỉ cần nhớ tới cũng thấy vui vẻ, xen lẫn đau buồn và tiếc nuối.
Tại sao vậy? Chỉ mới gặp mặt lần đầu. Sao hắn lại có nhiều cảm xúc với cô đến thế?
Bất thình lình Mộc Vân quay người lại, bốn mắt chạm nhau.
Giật mình, cơ thể Mộc Vân run nhẹ nhưng cũng nhanh chóng lấy lại bình tĩnh. Cô cười vui vẻ và cúi chào khách hàng.
Vĩnh Thụy bước vào chiếc xe bạc tỷ yêu thích. Mệt mỏi tựa lưng ra phía sau, đôi mắt nhắm lại thật chặt, đưa bàn tay gân guốc dây dây ấn đường đang nhăn nhó.
Đoạn anh quay sang nói với thư kí riêng - A Bạch
“8 giờ tối nay, tôi muốn thông tin của cô gái phục vụ ban nãy”
A Bạch có chút chần chừ, nhưng lệnh của ông chủ là không thể cãi: “Vâng”
7h45 tối tại văn phòng chủ tịch tập đoàn Tần Lập
Trong ánh đèn phòng mờ mờ ảo ảo, có 1 bóng người đàn ông băng lãnh lười biếng tựa lưng vào ghế. Đôi chân dài 1m kia vắt lên nhau tạo ra một tư thế tổng tài vô cùng cuốn hút.
Updated 43 Episodes
Comments
Cơn gió cô độc
xém nữa liệu tik tok
2022-10-07
0
Phương Thùy
tặng you một bông nè🌹
2022-07-30
2
Phương Thùy
Sao đăng hai bên luôn dị bây bi gơn
2022-07-30
2