Tiểu Thuyết Tôi Viết Đã Trở Thành Hiện Thực
Tại một khuôn viên của trường Đại Học Vân Lam Vân.
Người thanh niên cao khoảng một mét bảy mươi tám, thân hình cân đối, gương mặt tương đối bình thường, trên tay cầm một bó hoa hồng đỏ, hai tay cầm lấy bó hoa đưa đến trước mặt cho một cô gái.
Mọi người bên vây quanh hồ hét lên: " Woaaaaaa! "
Người thanh niên cùng cô gái đỏ mặt, ngại ngùng nhìn nhau, hắn đưa bó hoa lại gần cô gái hơn, chuẩn bị mở miệng nói.
Khoảng hai tiếng trước.
Hôm nay là ngày vô cùng trọng đại đối với Trương Phàm, hắn muốn tỏ tình với một cô gái đã thầm yêu suốt tám năm nên đã lấy hết can đảm của mình.
Chuẩn bị cho mình chiếc quần jean, áo sơ mi, tắm rửa sạch sẽ và thay quần áo, vuốt lên tóc chút keo cùng xịt ít nước hoa lên người. Mọi thứ dường như đã ổn thỏa, hắn đến cửa hàng bán hoa đã đặt trước đó, lấy bó hoa hồng đỏ đi đến trường Đại Học.
Người mà Trương Phàm muốn tỏ tình là Mộng Như Nguyện, cả hai bằng tuổi, cùng học từ trường cấp hai đến cấp ba. Vì cô ấy học khá giỏi nên hắn rất cố gắng học hành chăm chỉ để khi tốt nghiệp có thể vào được trường cô đăng ký. Ngay cả chuyên ngành Truyền Thông Đa Phương Tiện cũng giống nhau, thậm chí là cùng một lớp học.
Chuyện này giống như định mệnh đã sắp đặt cho hai người gần bên nhau, Trương Phàm đã nghĩ như vậy. Hắn đã thầm yêu Mộng Như Nguyện suốt tám năm, cả hai thường xuyên nhắn tin nói chuyện rất vui vẻ.
Ngày qua ngày, tình yêu lớn dần theo thời gian, cô ấy vẫn còn độc thân, hắn nghĩ rằng cô đang chờ đợi mình ngỏ lời tỏ tình trước, và rồi hắn đi đến quyết định tỏ tình, cảm xúc mãnh liệt dâng trào trong cơ thể.
Hiện tại.
Tiếng hò hét của những người xung quanh càng khiến cho Trương Phàm thêm phần tự tin, hắn tiến về phía trước vài bước.
Trương Phàm hét lớn: " Như Nguyện, tôi... tôi... tôi thích em, em đồng ý làm người yêu tôi nha! "
" Đồng ý, đồng ý, đồng ý,... " Mọi người bên ngoài liên tục hò hét, muốn Mộng Như Nguyện đồng ý lời tỏ tình của Trương Phàm.
Mộng Như Nguyện sửng sốt, cô thở nhẹ môt hơi, bình tĩnh đáp: " Xin lỗi Trương Phàm, đối với Nguyện, Phàm chỉ là một người bạn không hơn không kém! "
Trương Phàm: " ...! "
Những người xung quanh cũng im lặng dừng lại, Trương Phàm có chút hụt hẫng, cười khổ nói: " Được... được rồi, tôi biết thế nào cũng như vậy mà, ha ha, thật ra tôi chỉ... tôi chỉ... "
Trương Phàm rưng rưng nước mắt, cầm theo bó hoa hồng chạy thẳng ra ngoài, nước mắt cứ thế lăn dài trên gò má.
Lúc này tại nơi tỏ tình, mọi người cũng hụt hẫng một chút rồi quay người rời đi, Mộng Như Nguyện nhìn hắn chạy ra xa, quay mặt đi về phía căng tin.
Trong lúc đang chạy, Trương Phàm bất ngờ bị một nhóm thanh niên chặn lại, bọn họ ai nấy đều hầm hố nhìn hắn, trên tay mỗi người đều cầm một thanh sắt tròn dài.
" Các người, các người muốn gì? " Trương Phàm hốt hoảng hỏi.
Đám người dạt sang hai bên, một người thanh niên cao ráo đẹp trai, trên tay đeo đồng hồ Rolex mạ vàng, một chiếc vòng cổ được đính kim cương lấp lánh, tay phải đang cầm điện thoại Iphone 14 Promax, cười khinh nói:
" Tao thật sự không hiểu nổi suy nghĩ của đám bình dân các người, mày đang nghĩ gì mà dám đi tỏ tình Như Nguyện? Mày không biết tao đang có ý với cô ấy ư? "
" Chuyện này... " Trương Phàm run rẫy không dám trả lời.
" Aisss, mặc kệ là mày có lý do gì, nhưng dám có ý định với người mà Ngô Đại Ngưu tao thích thì không nên sống như người bình thường nữa! Anh em, lên! " Người thanh niên dứt lời chỉ tay về phía trước.
Hơn mười người lao đến chỗ Trương Phàm, thanh sắt trên tay cứ thế vung xuống, hắn dùng hai tay ôm sau gáy, cố gắng chịu đựng những cú đánh như trời giáng.
" Hự! " Trương Phàm cố nhịn không phát ra âm thanh.
" Này thì dám có ý đồ với người Đại Ngưu thích! " Người đàn ông vừa hét vừa đánh đập dã man.
" Cóc ghẻ mà đòi ăn thịt thiên nga! Mày nên xem lại bản thân mình trước khi thích một người nào đó, và đặc biệt là nhớ để ý đến những người mà mày không nên đụng vào! " Người đàn ông bên cạnh vừa nói vừa vung thanh sắt.
Mấy người bị điên à? Làm sao tôi biết có ai thích Như Nguyện chứ? Cô ấy đã từng quen ai và cũng từng đi chơi với tên đàn ông nào đâu? Hơn hết là không có ai đến tỏ tình hay tặng quà cho cô ấy? Chỉ vì tôi là người đầu tiên tỏ tình nên phải chịu như vậy sao? Vả lại, tôi đã tỏ tình thất bại rồi!!!
Trương Phàm chỉ dám suy nghĩ, không dám nói ra, cơn đau khiến hắn không thể nhúc nhích nổi dù chỉ là một ngón tay.
Ngô Đại Ngưu đột nhiên đưa tay chỉ thị cho đám người dừng lại, sau đó hắn tiến lại gần Trương Phàm với vẻ khinh bỉ, nói: " Nghe nói cha mẹ mày thường xuyên cãi vả, cha thì hay nhậu nhẹt đánh đập hai mẹ con, người mẹ bất lực đành phải đệ đơn ly hôn. Cả hai ra tòa quyết định quyền nuôi dưỡng đứa trong trai, nhưng cuối cùng người mẹ lại từ chối và để người con trai bị hành hạ suốt sáu năm. Sau đó người cha đột nhiên bị xe tông chết, người con trai may mắn nhận được một khoảng tiền bồi thường. Ôi... thật đáng thượng và bất hạnh làm sao, vậy mà người con trai không biết thân biết phận lại muốn trèo cao, đến cả một gia đình cũng không có thì làm sao có thể bảo vệ người yêu đây? "
" Hức, hức... đại ca kể chuyện buồn quá.. hức. " Một tên mập mạp bỗng nhiên bật khóc.
" Này, mày bị sao thế, đại ca đang nói thằng nhóc này mà? Đâu phải kể chuyênh buồn đâu thằng ngu? " Một người bên cạnh chửi tên mập mạp.
" Được rồi, đánh nhiêu đó cũng đã đủ, lời muốn nói cũng nói xong, chúng ta đi thôi. " Ngô Đại Ngưu cười khinh, quay người rời đi.
Đúng lúc này, Trương Phàm đột nhiên đứng dậy, nở một nụ cười ghê rợn nói: " Đại Ngưu hay Đại Ngu gì đó, nếu mày muốn xát muối lên người người khác bằng câu chuyện thương tâm của họ thì cũng nên kể cho đúng chứ? "
" Thằng điên này, mày muốn làm gì? " Một tên đàn em vênh váo nói.
" Ồ, hóa ra là mày muốn bị đánh tiếp à? " Ngô Đại Ngưu bất ngờ nhìn Trương Phàm, nói tiếp: " Thế mày nói xem, rốt cuộc là tao kể không đúng chỗ nào? "
Trương Phàm thở dài, nói: " Mày đã từng nghĩ người mẹ đó hiện giờ sống như thế nào chưa? Bà ta từng hành hạ người con trai sau những lần người chồng đánh đập, để mong lấp đầy nỗi đau và chuyển sang cho người khác. "
Ngô Đại Ngưu đột nhiên sửng sốt sau khi nghe lời này.
Trương Phàm tiếp tục nói: " Chỉ vài tháng sau khi người mẹ ly hôn và bỏ lại người con trai cho người chồng tệ bạc, bà ta đã tự sát trong nhà riêng của mình. Còn về người cha chết vì bị xe tông, thật ra ông ta lúc đó vẫn còn sống và được đưa đến bệnh viện, chẳng qua là không ai biết vì sao chỉ vài tiếng ông ta đã qua đời. Mày thật sự nghĩ hai người đó chết dễ dàng như vậy sao? Mày không nhận ra có điều gì đó sai ở đây à? "
Ực!
Ngô Đại Ngưu nuốt một ngụm nước bọt, cơ thể bỗng nhiên run rẫy, tim đập dữ dội quay người bỏ chạy.
" A! Đại ca, sau anh chạy rồi? " Tên mập mạp hét lên.
" Đừng hỏi nữa, mau chạy đi, Trương Phàm hắn là tên tâm thần giết người đấy! " Ngô Đại Ngưu hét lớn về phía đám người.
" Chuyện này... ? "
" Đừng chần chừ nữa, chạy mau! " Tiếng người thúc dục lần nữa vàng lên.
Tất cả đám người đánh Trương Phàm đều bỏ chạy, họ vẫn không hiểu tại sao Ngô Đại Ngưu đột nhiên chạy rồi nói Trương Phàm là tên tâm thần giết người.
Bọn họ chạy đến đồn cảnh sát và báo cho một anh cảnh sát hết tất cả mọi việc, không bao gồm việc bọn họ đánh hội đồng Trương Phàm.
Updated 78 Episodes
Comments
Bảnh。☆
Tiểu thuyết lạ quá
2023-10-01
1
đối vs tôi tỏ tình công khai như bước đường dồn gây khó cho đối phương vậy, nói chung hơi rén nhe
2022-12-12
6