Chương 2: Quỷ hồn mắt đỏ

Cơn lốc vẫn không hề ngừng lại mà xoay mỗi lúc một điên cuồng hơn. Trong cơn lốc, một bóng người mặc áo thụng đen trùm kín từ đầu tới chân đứng lơ lửng trên không trung. Hắn cúi đầu nhìn xuống một đám người kỳ lạ bên dưới, xung quanh đám người này còn có những bóng người cũng bay lơ lửng như hắn. Hắn không hiểu chuyện gì đang xảy ra, và đây là đâu.

“Có ai nói cho ta biết chuyện gì đang diễn ra ở đây không?” 

Hắn nói lớn, giọng nói của hắn trầm và âm vang đầy nội lực, nhưng lại có chút vướng víu như thể đã lâu ngày không được nói. Hắn đưa bàn tay khô đét xương xẩu hất mạnh tấm vải trùm, để lộ ra một cái đầu vỡ gần một nửa, chỉ còn một con mắt đỏ như máu chìm trong cái lỗ đen ngòm sâu hoắm. Cũng may, mũi và miệng của hắn vẫn còn lành lặn, nên có thể nhìn ra đó là một gương mặt người.

Đám hình dạng người đang lơ lửng xung quanh nhóm người mặc đạo bào đứng dưới đất sợ hãi bay dạt ra xa. Chúng có thể nhìn rõ trong bóng đêm, nhưng chúng không sợ vẻ gớm ghiếc của hắn, mà là từ hắn toát ra một sức mạnh khủng khiếp khiến chúng không dám tới gần. 

Hắn vẫy nhẹ bàn tay về phía một bóng người gần nhất. Bóng người đó là một ma linh nên không thể chống lại sức mạnh của quỷ hồn, nó lập tức bị hút tới trước mặt hắn.

“Nói cho ta biết, chuyện gì đang xảy ra?”

“Thưa… thưa ngài, đây là một buổi lễ… huyết tế lập khế ước ạ.” Ma linh run rẩy lắp bắp nói.

Con mắt đỏ của hắn nhấp nháy nhìn ma linh. Hắn cũng giống ma linh này, ánh sáng hay bóng tối không hề ảnh hưởng tới hắn. 

“Lễ huyết tế lập khế ước là gì?”

Ma linh bị khí chất đầy uy quyền của hắn ép cho sợ tới mức sắp tan ra thành khói. Nó không nói được gì, cái bóng của nó nhạt màu dần trên tay quỷ hồn.

Hắn tức giận ném ma linh ra xa, quát lớn: “Ai là kẻ mạnh nhất ở đây, ra nói chuyện với ta.”

Đám người bay lơ lửng xa xa chính là các ma quỷ khế ước của pháp sư trong Thế Nhân Đạo Quán. Chúng đồng loạt nhìn về phía một bóng người to lớn chỉ có một chân, mặc áo giao lĩnh ngắn, lưng thắt đai da to bản, mặt mũi bặm trợn, trên vai vác một cây đao rất lớn.

“Ngươi, lại đây!”

Quỷ hồn đứng trong lốc xoáy lập tức chỉ tay về phía bóng người vác đao, hắn nhận ra đó là một con quỷ có sức mạnh lớn nhất trong đám ma quỷ đang sợ sệt nhìn hắn từ xa.

Quỷ hồn vác đao nhanh chóng bay đến trước mặt quỷ hồn mắt đỏ. Càng tới gần, hắn càng cảm nhận rõ sức mạnh của kẻ mới tới. Hắn đã là một quỷ hồn cao cấp, vậy mà hắn vẫn bị áp chế bởi sức mạnh của quỷ hồn này, vậy thì đây chỉ có thể là quỷ chúa, là cấp bậc cao nhất của quỷ hồn.

“Lễ huyết tế là nghi lễ thăng cấp dành cho pháp sư,” ánh mắt hắn không giấu được nỗi kinh sợ trước một quỷ chúa hiếm hoi mà hắn được diện kiến, nhưng giọng nói của hắn vẫn vô cùng cứng rắn. “Ngài là một quỷ hồn bị triệu hồi bởi lễ huyết tế thăng cấp của một pháp sư sơ cấp.”

“Ta bị triệu hồi bởi lễ huyết tế?” Quỷ hồn mắt đỏ đứng yên trên không, hắn nhận thấy đúng là có một mùi máu tươi phảng phất trên chóp mũi, và trong cơ thể lạnh ngắt của hắn hình như có chút hơi ấm của máu. “Ta đã chết, vậy tại sao bây giờ ta lại ở đây?”

Quỷ hồn vác đao nhận ra thái độ kỳ lạ của kẻ đứng trước mặt, hắn tiến lại gần hơn, giọng cũng nhỏ hơn.

“Xin hỏi, ngài từ đâu tới? Và ngài có biết rằng ngài là một quỷ hồn hay không?”

“Khi tỉnh dậy, ta thấy ta nằm trong hầm mộ.” Quỷ hồn mắt đỏ nghiêng đầu suy nghĩ. “Vậy không phải ta đã đầu thai, mà ta là quỷ hồn?”

“Ngài là quỷ hồn, chính xác thì ngài là quỷ chúa. Ngài chết từ bao giờ?” Quỷ hồn vác đao tiếp tục hỏi, hình như quỷ hồn mắt đỏ tuy rất mạnh nhưng lại không có chút ký ức nào.

“Ta mà nhớ thì cần gì hỏi ngươi.” Quỷ hồn mắt đỏ giận dữ trừng con mắt còn lại lên nhìn quỷ hồn vác đao, rồi hất cằm hỏi: “Ngươi tên gì?”

Uy lực của quỷ hồn mắt đỏ khiến quỷ hồn vác đao run sợ suýt làm rớt cả đao. Hắn đã tưởng có thể mon men làm thân được với quỷ chúa mất trí nhớ, nào ngờ tính khí của quỷ chúa này có vẻ rất khó chiều.

“Hãy gọi tôi là Sùng.” Quỷ hồn vác đao ngoan ngoãn đáp. “Ngài tên là gì ạ?”

Quỷ hồn mắt đỏ càng tức giận hơn, hắn vung tay vỗ mạnh một cái về phía quỷ hồn Sùng. “Dám hỏi tên của bổn hầu, ngươi muốn chết!”

Quỷ hồn Sùng không tránh kịp, hắn bị đánh bay ra xa bởi cú đập trời giáng của kẻ mới tới. Nhưng hắn nghe ra được một từ quan trọng trong câu nói của quỷ hồn mắt đỏ, có lẽ đó là câu nói quen thuộc nên mới vô thức bật ra.

“Thưa, ngài là hầu gia hay sao?” 

Dù đã cách khá xa quỷ chúa, nhưng Sùng không dám bỏ đi. Hắn biết, nếu quỷ chúa cần, chỉ một cái vẫy tay là hắn sẽ bị lôi ngược trở lại. 

“Vô lễ, lại dám hỏi ta câu đó?” Quỷ hồn mắt đỏ quát lớn.

Quỷ hồn Sùng không dám hỏi thêm, bởi với tính cách kiêu ngạo đó, rất có thể khi còn sống, quỷ chúa này là một vị Hầu gia đầy quyền thế của một vương triều xa xưa trong dòng lịch sử.

“Thưa hầu gia,” hắn nhún nhường nói. “Vậy từ nay tôi sẽ gọi ngài là An Hầu, được không ạ?”

“Tại sao là An Hầu?” Quỷ hồn mắt đỏ thắc mắc.

“Vì ngài bây giờ là quỷ hồn khế ước của pháp sư sơ cấp Phú An.” Sùng đáp, giọng hắn hơi run vì sợ quỷ chúa lại nổi giận.

May mắn là quỷ hồn mắt đỏ không giận. Hắn khoanh tay trước ngực, bình tĩnh nói: 

“Hãy giải thích cho ta biết, pháp sư sơ cấp là gì? Khế ước là gì?”

Thấy hắn đã trở nên ôn hòa hơn, quỷ hồn Sùng bớt sợ, lần nữa tiến lại gần, nhỏ giọng giải thích:

“Thưa An Hầu, pháp sư có pháp sư học việc, pháp sư sơ cấp, pháp sư trung cấp và pháp sư cao cấp. Trong đó pháp sư học việc là yếu nhất, và khi thăng cấp lên pháp sư sơ cấp thì chỉ có thể triệu hồi được ma linh.  Nhưng không hiểu sao pháp sư Phú An hôm nay mới chỉ thăng lên thành pháp sư sơ cấp lại có thể triệu hồi được ngài.”

“Triệu hồi ta để làm gì?” Quỷ hồn mắt đỏ hỏi.

“Các pháp sư thực hiện nghi lễ huyết tế là để triệu hồi ma quỷ chúng ta tới làm khế ước. Ai bị ấn khế ước lên linh hồn thì sẽ chịu sự sai khiến của pháp sư có khế ước với mình.” 

Sùng nói tới đây lập tức im bặt, hắn phát hiện cơn lốc xung quanh quỷ chúa An Hầu trở nên mạnh hơn, hung tợn hơn. Còn An Hầu thì đang mở to con mắt đỏ như máu của mình khiến nó lồi hẳn ra ngoài trông vô cùng gớm ghiếc, nhìn trừng trừng vị pháp sư có gương mặt vô cùng non nớt khoác đạo bào màu trắng, chật vật chống cự với cơn gió lốc.

“Ta mà phải chịu sự sai khiến của tên nhãi ranh đó hay sao?”

Sùng chưa kịp có phản ứng gì thì quỷ chúa An Hầu đã lao xuống, chụp hai bàn tay xương khô của mình lên đỉnh đầu Phú An.

Nhưng khi bàn tay hắn vừa chạm vào đầu Phú An, một luồng ánh sáng mờ lập tức đánh bật hắn bay ra xa. Hắn ngạc nhiên nhìn pháp sư trẻ gầy nhẳng yếu ớt đang cố gắng quấn chặt đạo bào vào người để tránh bị gió giật bay mà không hề biết có một quỷ chúa vừa tấn công mình.

“Thưa An Hầu.” Sùng bay lại gần quỷ hồn mắt đỏ. “Chúng ta không thể đánh hay giết pháp sư khế ước của mình.”

Quỷ chúa An Hầu phất mạnh ống tay áo, hừ lạnh một tiếng. “Nói, vậy ta phải làm sao để không bị kẻ khác sai khiến?”

“Chỉ có một cách duy nhất, đó là đợi tới khi pháp sư Phú An thăng lên thành pháp sư trung cấp thì sẽ hủy khế ước với ngài để làm khế ước với một ma linh hoặc quỷ hồn khác trong lễ thăng cấp, lúc đó ngài sẽ được tự do.”

“Được, ta cần suy nghĩ.” 

Quỷ chúa An Hầu nói xong liền thu lại cơn lốc vẫn xoay tròn trên sân. Hắn lướt con mắt duy nhất của mình qua đám pháp sư và ma quỷ bay lơ lửng đằng xa rồi quay người rời đi.

Nhưng hắn mới bay được một quãng ngắn thì có một lực kỳ quái hút hắn về phía Phú An. Hắn nhanh như chớp vươn tay tóm lấy cổ quỷ hồn Sùng, gằn giọng hỏi:

“Đây là chuyện gì?”

Sùng vỗ mạnh vào tay An Hầu ra hiệu buông cổ hắn ra. Tuy hắn không cần thở, nhưng bị bóp cổ kéo sát lại như vậy khiến hắn không cựa quậy nổi.

“Thưa An Hầu, sau khi lập khế ước thì ma quỷ chúng ta không thể đi xa khỏi pháp sư khế ước trong vòng bốn mươi chín ngày, đó là thời gian để chúng ta quen với pháp sư và công việc phải làm.” 

Cơn tức giận của quỷ chúa mắt đỏ mới xẹp xuống lại được dịp bùng lên. Hắn vung mạnh ống tay áo, cơn lốc vừa tan đã tiếp tục nổi lên điên cuồng hơn lúc trước. Lá bồ đề rơi đầy sân bị gió cuốn bay thành vòng tròn, khăn trải bàn màu đỏ bị giật tung hất lên không trung, bát hương với cây nhanh lớn còn cháy dở lăn lông lốc dưới sân, những thân nến bị cuốn vào cơn lốc, còn các pháp sư thì hồn bay phách lạc, ôm chặt lấy nhau thành từng nhóm rồi di chuyển về phía dãy nhà hai tầng bao quanh sân để tránh cơn gió lốc quái dị.

Hot

Comments

Mèo Ú

Mèo Ú

👍👍👍👍👍

2023-06-10

0

Mèo Ú

Mèo Ú

Tính nóng ghê!

2023-06-10

0

Mèo Ú

Mèo Ú

Thế Thiên hay Thế Nhân tác giả?!

2023-06-10

1

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Lễ thăng cấp pháp sư trừ tà
2 Chương 2: Quỷ hồn mắt đỏ
3 Chương 3: Cuộc trò chuyện đầu tiên
4 Chương 4: Trở thành pháp sư hướng dẫn
5 Chương 5: Hồn ma thai nhi 1
6 Chương 6: Hồn ma thai nhi 2
7 Chương 7: Nhiệm vụ mới
8 Chương 8: Ngôi nhà hoang đầy âm hồn
9 Chương 9: Chưa đánh sao biết thắng bại
10 Chương 10: Dám giết người của ta
11 Chương 11: Ép nhận nhiệm vụ
12 Chương 12: Lừa một thằng nhãi vắt mũi chưa sạch
13 Chương 13: Khảo sát 1
14 Chương 14: Khảo sát 2
15 Chương 15: Ác linh
16 Chương 16: Ôm người sống rất ấm
17 Chương 17: Chất vấn
18 Chương 18: Nghe ngóng
19 Chương 19: Thành phố núi
20 Chương 20: Đến đầm lầy oán hồn
21 Chương 21: Oán linh trong đầm lầy
22 Chương 22: Sắp vượt ngưỡng
23 Chương 23: Thăng cấp vẫn không thoát
24 Chương 24: Nỗi buồn sau khi thăng cấp
25 Chương 25: Trận pháp nuôi dưỡng ác quỷ
26 Chương 26: Thoát khỏi hiểm nguy
27 Chương 27: Trấn Viễn Hầu
28 Chương 28: Thưởng cho thám hoa Vĩnh An
29 Chương 29: Biên ải
30 Chương 30: Ta thề muôn kiếp yêu ngươi
31 Chương 31: Quy tội tạo phản
32 Chương 32: Tạo phản
33 Chương 33: An bài
34 Chương 34: Thì ra đó là quá khứ
35 Chương 35: Tư vấn tình yêu
36 Chương 36: Lại là mấy chuyện tình thú
37 Chương 37: Thêm một cái đuôi
38 chương 38: Nịnh nọt ma linh lai chó
39 Chương 39: Khu vui chơi
40 Chương 40: Tra khảo ác quỷ
41 Chương 41: Hầm mộ
42 Chương 42: Bùa yểm
43 Chương 43: Chú văn trên két sắt
44 Chương 44: Vùng nước tử thần
45 Chương 45: Đột nhập nhà ông Mạnh
46 Chương 46: Kẻ yểm bùa
47 Chương 47: Dòng chữ đặc biệt
48 Chương 48: Anh họ của ông Mạnh
49 Chương 49: Bát tự thuần âm
50 Chương 50: Tỏ tình
51 Chương 51: Thông tin từ tên cô hồn
52 Chương 52: Trận pháp của ông Mạnh
53 Chương 53: Thức tỉnh bằng máu
54 Chương 54: Phá trận pháp
55 Chương 55: Phán đoán
56 Chương 56: Gặp tai nạn
57 Chương 57: Chỉ một người bị thương
58 Chương 58: Lấp đầy bên trong bằng quỷ khí
59 Chương 59: Ông Mạnh gặp nạn
60 Chương 60: Người quen cũ
61 Chương 61: Thay đổi lịch trình
62 Chương 62: Đối đầu trên mặt biển
63 Chương 63: Quyền trượng khắc tên Trấn Viễn Hầu
64 Chương 64: Thức tỉnh An Hầu
65 Chương 65: Quay lại hầm mộ
66 Chương 66: Phá giải bùa yểm
67 Chương 67: Ký ức trở lại
68 Chương 68: Bình yên sau cuộc chiến
69 Chương 69: Giải quyết
70 Chương 70: Rời bỏ đạo quán
71 Chương 71: Kiếm tiền
72 Chương 72: Lập đạo quán mới
73 Chương 73: Chứng kiến đám tang của chính mình
74 Chương 74: Làm quỷ để vĩnh viễn không quên em
Chapter

Updated 74 Episodes

1
Chương 1: Lễ thăng cấp pháp sư trừ tà
2
Chương 2: Quỷ hồn mắt đỏ
3
Chương 3: Cuộc trò chuyện đầu tiên
4
Chương 4: Trở thành pháp sư hướng dẫn
5
Chương 5: Hồn ma thai nhi 1
6
Chương 6: Hồn ma thai nhi 2
7
Chương 7: Nhiệm vụ mới
8
Chương 8: Ngôi nhà hoang đầy âm hồn
9
Chương 9: Chưa đánh sao biết thắng bại
10
Chương 10: Dám giết người của ta
11
Chương 11: Ép nhận nhiệm vụ
12
Chương 12: Lừa một thằng nhãi vắt mũi chưa sạch
13
Chương 13: Khảo sát 1
14
Chương 14: Khảo sát 2
15
Chương 15: Ác linh
16
Chương 16: Ôm người sống rất ấm
17
Chương 17: Chất vấn
18
Chương 18: Nghe ngóng
19
Chương 19: Thành phố núi
20
Chương 20: Đến đầm lầy oán hồn
21
Chương 21: Oán linh trong đầm lầy
22
Chương 22: Sắp vượt ngưỡng
23
Chương 23: Thăng cấp vẫn không thoát
24
Chương 24: Nỗi buồn sau khi thăng cấp
25
Chương 25: Trận pháp nuôi dưỡng ác quỷ
26
Chương 26: Thoát khỏi hiểm nguy
27
Chương 27: Trấn Viễn Hầu
28
Chương 28: Thưởng cho thám hoa Vĩnh An
29
Chương 29: Biên ải
30
Chương 30: Ta thề muôn kiếp yêu ngươi
31
Chương 31: Quy tội tạo phản
32
Chương 32: Tạo phản
33
Chương 33: An bài
34
Chương 34: Thì ra đó là quá khứ
35
Chương 35: Tư vấn tình yêu
36
Chương 36: Lại là mấy chuyện tình thú
37
Chương 37: Thêm một cái đuôi
38
chương 38: Nịnh nọt ma linh lai chó
39
Chương 39: Khu vui chơi
40
Chương 40: Tra khảo ác quỷ
41
Chương 41: Hầm mộ
42
Chương 42: Bùa yểm
43
Chương 43: Chú văn trên két sắt
44
Chương 44: Vùng nước tử thần
45
Chương 45: Đột nhập nhà ông Mạnh
46
Chương 46: Kẻ yểm bùa
47
Chương 47: Dòng chữ đặc biệt
48
Chương 48: Anh họ của ông Mạnh
49
Chương 49: Bát tự thuần âm
50
Chương 50: Tỏ tình
51
Chương 51: Thông tin từ tên cô hồn
52
Chương 52: Trận pháp của ông Mạnh
53
Chương 53: Thức tỉnh bằng máu
54
Chương 54: Phá trận pháp
55
Chương 55: Phán đoán
56
Chương 56: Gặp tai nạn
57
Chương 57: Chỉ một người bị thương
58
Chương 58: Lấp đầy bên trong bằng quỷ khí
59
Chương 59: Ông Mạnh gặp nạn
60
Chương 60: Người quen cũ
61
Chương 61: Thay đổi lịch trình
62
Chương 62: Đối đầu trên mặt biển
63
Chương 63: Quyền trượng khắc tên Trấn Viễn Hầu
64
Chương 64: Thức tỉnh An Hầu
65
Chương 65: Quay lại hầm mộ
66
Chương 66: Phá giải bùa yểm
67
Chương 67: Ký ức trở lại
68
Chương 68: Bình yên sau cuộc chiến
69
Chương 69: Giải quyết
70
Chương 70: Rời bỏ đạo quán
71
Chương 71: Kiếm tiền
72
Chương 72: Lập đạo quán mới
73
Chương 73: Chứng kiến đám tang của chính mình
74
Chương 74: Làm quỷ để vĩnh viễn không quên em

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play