Chương 5: Hồn ma thai nhi 1

Phú An quay về phòng chuẩn bị đồ cần dùng cho việc trừ tà, cậu bỏ hết vào một chiếc ba lô rồi ném cho Lưu Văn. Cảm giác được sai vặt người khác thay vì bị người khác sai vặt khiến cậu thấy hưng phấn một cách kỳ lạ. Cậu ưỡn ngực thẳng lưng, dẫn theo cậu nhóc Lưu Văn đi ra khỏi đạo quán, bắt một chiếc taxi đến địa chỉ ghi trên tờ giấy ông Mạnh đưa.

“Em nghe nói đêm qua anh ký khế ước với một ma linh, thế bây giờ ma linh của anh có đi theo chúng ta không ạ?” Lưu Văn ngồi trong xe, tò mò đưa mắt nhìn quanh.

“Có, ma linh của anh không thể cách xa anh trong vòng bốn mươi chín ngày sau khi ký khế ước.” Phú An gật đầu giải thích. “Vì vậy chắc chắn cụ ấy đang ở đây.”

Tài xế nghe Phú An nhắc tới ma, anh ta sợ hãi run cả tay khiến xe suýt chút nữa lao vào vệ đường. 

“Các cậu nói trong xe có hồn ma sao?”

“Anh đừng sợ.” Phú An vội trấn an tài xế. “Chúng tôi là pháp sư, ma linh của chúng tôi sẽ không làm hại anh.”

Pháp sư có một vị trí rất quan trọng trong đời sống của người dân, vì vậy khi nghe Phú An nói mình là pháp sư, tài xế lập tức lấy lại bình tĩnh, thái độ trở nên cực kỳ tôn trọng hai vị khách trẻ tuổi của mình.

Chiếc xe taxi dừng lại trước một căn biệt thự khá sang trọng nằm trong khu nhà giàu của thành phố. Phú An đã đi theo các pháp sư trừ tà trong mấy năm làm pháp sư học việc nên cậu không hề lạ lẫm với những nơi như này. Nhưng Lưu Văn thì khác, cậu mới được nhận vào đạo quán, đây là lần đầu tiên cậu đi theo một pháp sư, và cũng là lần đầu tiên được đến một ngôi biệt thự của giới nhà giàu.

Không chỉ có Lưu Văn ngơ ngẩn ngắm căn biệt thự đang khoe ra vẻ sang trọng của mình dưới cái nắng nhẹ của một buổi trưa hè, mà bay lơ lửng trên đầu hai vị pháp sư trẻ còn có một quỷ hồn mắt đỏ chắp tay sau lưng, nhìn chằm chằm tòa nhà trước mặt.

“Thưa hầu gia, đây là một ngôi nhà mới được xây dựng nên đẹp hơn cái đạo quán xập xệ năm trăm tuổi kia.” Sùng vẫn luôn theo sát phía sau An Hầu, nhỏ giọng nói.

An Hầu chỉ ngón tay về phía một cây to trồng trong sân ngôi biệt thự, thắc mắc: “Tại sao chúng đu trên kia?”

Sùng lần nữa ngượng cả người vì đoán sai ý quỷ chúa. Hắn nhìn theo ngón tay An Hầu, phía đó có một đám hồn ma thai nhi trần truồng bám trên ngọn cây.

“Mấy đứa nhóc đó lúc nào cũng thích đu trên cây, nếu hầu gia thấy phiền, tôi có thể đuổi chúng đi.”

“Không cần, có thể đây là những hồn ma quấy nhiễu chủ nhà. Ta muốn xem thằng nhãi khố rách kia làm cách nào đuổi chúng.”

Phú An trả tiền cho tài xế taxi rồi tự tin bước đến trước cánh cổng bằng sắt cao ngất, nhấn ngón tay vào nút chuông. Một lát sau, một người đàn bà trung tuổi bước nhanh ra mở cổng, sốt sắng hỏi:

“Có phải các cậu là người của Thế Nhân Đạo Quán không?”

“Vâng, chúng tôi là pháp sư đến theo lời mời của chủ nhà này.” Phú An gật đầu đáp.

Người đàn bà đẩy mở hai cánh cổng, nghi ngờ nhìn từ đầu tới chân hai cậu trai còn quá trẻ. “Các cậu mà là pháp sư à? Tôi chưa bao giờ nhìn thấy pháp sư trẻ thế này, liệu các cậu có giúp được ông bà chủ không đấy?”

“Cô yên tâm, tôi làm pháp sư từ khi mới hơn mười tuổi, vì vậy cô đừng nhìn tuổi mà đoán khả năng của chúng tôi.” 

Phú An ung dung đi vào sân biệt thự, dáng vẻ đạo mạo này là cậu học được từ những năm đi theo các pháp sư khác học việc. Lưu Văn cũng xốc lại tinh thần, đứng thẳng người, bắt chước thần thái của Phú An, cố làm cho mình trông thật uy tín.

Người đàn bà nọ vội cúi đầu, rối rít nói: “Xin lỗi, tôi thật có mắt không tròng. Mời các thầy vào nhà, ông bà chủ đã nhận được điện của thầy Mạnh và đang chờ trong nhà ạ.”

Phú An và Lưu Văn đi theo người đàn bà vào gian phòng khách rất lớn được trang hoàng vô cùng tinh tế. Trên bộ bàn ghế kiểu châu Âu cổ điển đặt giữa phòng đã ngồi kín người, thậm chí xung quanh cũng đứng khá đông, già trẻ lớn bé đều có đủ cả, dáng vẻ sốt ruột như đã chờ đợi pháp sư từ lâu.

“Thưa ông bà, đây là hai pháp sư của Thế Nhân Đạo Quán ạ.” Người đàn bà cúi đầu nói rồi nhanh chóng đi ra khỏi phòng khách.

Một người đàn ông khoảng ngoài bốn mươi nhìn hai pháp sư trẻ tuổi đứng trước mặt, giọng nghi ngờ giống y như người đàn bà vừa rồi.

“Hai cậu là pháp sư à? Các cậu có kinh nghiệm chưa? Liệu có giúp được gia đình chúng tôi không?”

Không những một người, mà tất cả những người có mặt trong phòng khách đều ném cho hai vị pháp sư trẻ những cái nhìn không tin tưởng.

Lưu Văn nhăn mặt khó chịu trước thái độ coi thường của gia đình này. Phú An thấy cậu ta có vẻ mất bình tĩnh, liền lên tiếng:

“Chúng tôi đã đến đây là có đủ khả năng để xua đuổi tà ma quấy nhiễu.” 

Mặc dù bên ngoài cậu nói cứng, nhưng trong lòng có chút hơi run. Cậu mới tới đây nên chưa biết mình phải đối đầu với hồn ma nào. Nếu lỡ gặp phải ma linh hay ác linh cao cấp thì chưa chắc cậu đã xua đuổi được chúng, mà mở miệng nhờ vả ma linh khế ước của mình thì cậu không dám. 

Cậu khẽ nhắm mắt, tập trung cảm nhận những hồn ma xung quanh. Sau khi nắm được tình hình, tinh thần cậu nhanh chóng thả lỏng. Cậu thở nhẹ một hơi, vô cùng tự tin mở mắt ra nói: 

“Những kẻ quấy nhiễu gia đình ta là âm hồn thai nhi, có đúng không nhỉ?”

Nghe Phú An nói, một người phụ nữ xinh đẹp ngồi bên cạnh người đàn ông nọ lập tức mừng rỡ đứng bật dậy, tiến đến nắm lấy tay Phú An, mắt rơm rớm.

“Thưa thầy, mong thầy bỏ quá cho chồng tôi. Thầy nói đúng, đêm nào gia đình chúng tôi cũng không thể ngủ được vì bị tiếng trẻ con khóc quấy nhiễu, xin thầy giúp chúng tôi ạ."

Phú An đoán đây là bà chủ của gia đình này, cậu cười nhẹ. “Tôi sẽ giúp gia đình ông bà, chỉ mong ông bà kể rõ hơn sự tình.”

Người đàn ông lúc này đã không còn vẻ nghi ngờ, ông ta cũng đứng dậy, chìa tay về phía hai chiếc ghế còn trống, lịch sự lên tiếng:

“Mời các thầy ngồi, gia đình chúng tôi trăm sự nhờ các thầy.”

“Ông bà cứ gọi tôi là An, còn đây là đồng môn của tôi, tên Văn.” Phú An ngồi xuống ghế, lên tiếng tự giới thiệu.

“Thầy An, thầy Văn.” Người phụ nữ rót trà vào hai chiếc chén, đẩy tới trước mặt Phú An và Lưu Văn. “Mời các thầy uống nước. Tôi là Thủy,” bà chỉ tay về phía người đàn ông lúc nãy tỏ vẻ coi thường hai vị pháp sư. “Đây là anh Sơn, chồng tôi, các thầy cứ gọi tên là được ạ.”

“Gia đình chúng tôi bị những tiếng trẻ con quấy nhiễu một tháng nay rồi ạ, trước đó không hề có hiện tượng này.” Bà Thủy bắt đầu kể về vấn đề của gia đình mình. “Ngày nào cũng vậy, cứ đêm xuống là chúng khóc lóc đến tận sáng, tất cả mọi người ngủ trong nhà đều nghe thấy.”

“Ông bà đã thử rời khỏi nhà chưa?” Phú An hỏi hai vợ chồng chủ nhà.

“Tôi đã ra khỏi nhà, nhưng đi đâu cũng bị chúng quấy rầy. Thời gian gần đây tôi rất hay gặp tai nạn, tôi sợ là chúng đang hại tôi.” Ông Sơn mệt mỏi nói.

Bây giờ quan sát kỹ, Phú An mới nhận thấy quầng mắt ông ta sẫm màu, đôi mắt nổi tia máu vô cùng thiếu sức sống.

“Còn bà thì sao?” Cậu quay sang hỏi bà Thủy.

“Tôi không bị quấy rầy nếu không ngủ ở nhà,” bà Thủy đáp. “Nhưng tôi không thể bỏ nhà mà đi, đây là nhà của gia đình tôi, con cái và bố mẹ tôi đều ở đây.”

“Tôi chỉ bị quấy rầy khi ngủ ở đây.” Một ông già tóc bạc ngồi bên cạnh bà Thủy lên tiếng.

Sau đó những người trong gia đình lần lượt kể về tình trạng của mình, cuối cùng Phú An nhận ra, người bị quấy nhiễu nặng nhất là ông Sơn. Cậu nhíu mày nhìn ông ta, cậu đoán chắc mục tiêu của đám hồn ma thai nhi kia chính là ông Sơn.

Cậu đứng dậy, chỉ tay ra khoảng sân đầy nắng của ngôi biệt thự. “Ông bà kê giúp tôi một chiếc bàn ra ngoài kia để tôi làm phép trừ tà.”

Bà Thủy vội vã sai một thanh niên đứng phía sau mình đi gọi người giúp việc. Chỉ lát sau, một chiếc bàn gỗ được đặt dưới bóng cây, trên bàn bày sẵn hoa quả, quần áo trẻ con cắt bằng giấy xanh đỏ, đồ chơi, bánh kẹo và sữa. 

“Ai bảo mà ông bà biết chuẩn bị những thứ này?” Phú An bước ra sân, ngạc nhiên nhìn chiếc bàn bày đầy đồ cúng.

“Tôi nghĩ trẻ con thích những thứ này nên cứ chuẩn bị sẵn trong khi chờ các thầy đến ạ.” Bà Thủy đáp rồi ra hiệu cho người trong gia đình mình đứng lui ra xa để pháp sư làm lễ.

Phú An tiến đến đứng trước bàn, nhỏ giọng sai Lưu Văn thắp ba nén nhang cắm vào bát hương đã được chuẩn bị sẵn. Cậu khoác đạo bào lên người, lấy trong ba lô ra một tấm vải màu đỏ trải trên phần mặt bàn còn trống. Tiếp đó cậu thắp một cây nến đặt lên tấm vải đỏ cùng một lá bùa màu vàng, tay cậu cầm một chùm tiền đồng màu đen, bắt đầu nhắm mắt lẩm nhẩm.

Hot

Comments

Mèo Ú

Mèo Ú

Trông cũng...rất gì và này nọ!

2023-06-10

0

nam phương nguyễn

nam phương nguyễn

(o´・_・)っ༼ つ ◕‿◕ ༽つ(づ ̄ ³ ̄)づ(⊃ • ʖ̫ • )⊃(⊃。•́‿•̀。)⊃(⊃ • ʖ̫ • )⊃(っ.❛ ᴗ ❛.)っ⊂(´・◡・⊂ )∘˚˳°ლ(´ ❥ `ლ)⊂(・ω・*⊂)⊂(・ω・*⊂)ლ(´ ❥ `ლ)⊂(´・◡・⊂ )∘˚˳°⊂(´・◡・⊂ )∘˚˳°ლ(´ ❥ `ლ)ლ(´ ❥ `ლ)ლ(´ ❥ `ლ)ლ(´ ❥ `ლ)

2022-12-22

0

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Lễ thăng cấp pháp sư trừ tà
2 Chương 2: Quỷ hồn mắt đỏ
3 Chương 3: Cuộc trò chuyện đầu tiên
4 Chương 4: Trở thành pháp sư hướng dẫn
5 Chương 5: Hồn ma thai nhi 1
6 Chương 6: Hồn ma thai nhi 2
7 Chương 7: Nhiệm vụ mới
8 Chương 8: Ngôi nhà hoang đầy âm hồn
9 Chương 9: Chưa đánh sao biết thắng bại
10 Chương 10: Dám giết người của ta
11 Chương 11: Ép nhận nhiệm vụ
12 Chương 12: Lừa một thằng nhãi vắt mũi chưa sạch
13 Chương 13: Khảo sát 1
14 Chương 14: Khảo sát 2
15 Chương 15: Ác linh
16 Chương 16: Ôm người sống rất ấm
17 Chương 17: Chất vấn
18 Chương 18: Nghe ngóng
19 Chương 19: Thành phố núi
20 Chương 20: Đến đầm lầy oán hồn
21 Chương 21: Oán linh trong đầm lầy
22 Chương 22: Sắp vượt ngưỡng
23 Chương 23: Thăng cấp vẫn không thoát
24 Chương 24: Nỗi buồn sau khi thăng cấp
25 Chương 25: Trận pháp nuôi dưỡng ác quỷ
26 Chương 26: Thoát khỏi hiểm nguy
27 Chương 27: Trấn Viễn Hầu
28 Chương 28: Thưởng cho thám hoa Vĩnh An
29 Chương 29: Biên ải
30 Chương 30: Ta thề muôn kiếp yêu ngươi
31 Chương 31: Quy tội tạo phản
32 Chương 32: Tạo phản
33 Chương 33: An bài
34 Chương 34: Thì ra đó là quá khứ
35 Chương 35: Tư vấn tình yêu
36 Chương 36: Lại là mấy chuyện tình thú
37 Chương 37: Thêm một cái đuôi
38 chương 38: Nịnh nọt ma linh lai chó
39 Chương 39: Khu vui chơi
40 Chương 40: Tra khảo ác quỷ
41 Chương 41: Hầm mộ
42 Chương 42: Bùa yểm
43 Chương 43: Chú văn trên két sắt
44 Chương 44: Vùng nước tử thần
45 Chương 45: Đột nhập nhà ông Mạnh
46 Chương 46: Kẻ yểm bùa
47 Chương 47: Dòng chữ đặc biệt
48 Chương 48: Anh họ của ông Mạnh
49 Chương 49: Bát tự thuần âm
50 Chương 50: Tỏ tình
51 Chương 51: Thông tin từ tên cô hồn
52 Chương 52: Trận pháp của ông Mạnh
53 Chương 53: Thức tỉnh bằng máu
54 Chương 54: Phá trận pháp
55 Chương 55: Phán đoán
56 Chương 56: Gặp tai nạn
57 Chương 57: Chỉ một người bị thương
58 Chương 58: Lấp đầy bên trong bằng quỷ khí
59 Chương 59: Ông Mạnh gặp nạn
60 Chương 60: Người quen cũ
61 Chương 61: Thay đổi lịch trình
62 Chương 62: Đối đầu trên mặt biển
63 Chương 63: Quyền trượng khắc tên Trấn Viễn Hầu
64 Chương 64: Thức tỉnh An Hầu
65 Chương 65: Quay lại hầm mộ
66 Chương 66: Phá giải bùa yểm
67 Chương 67: Ký ức trở lại
68 Chương 68: Bình yên sau cuộc chiến
69 Chương 69: Giải quyết
70 Chương 70: Rời bỏ đạo quán
71 Chương 71: Kiếm tiền
72 Chương 72: Lập đạo quán mới
73 Chương 73: Chứng kiến đám tang của chính mình
74 Chương 74: Làm quỷ để vĩnh viễn không quên em
Chapter

Updated 74 Episodes

1
Chương 1: Lễ thăng cấp pháp sư trừ tà
2
Chương 2: Quỷ hồn mắt đỏ
3
Chương 3: Cuộc trò chuyện đầu tiên
4
Chương 4: Trở thành pháp sư hướng dẫn
5
Chương 5: Hồn ma thai nhi 1
6
Chương 6: Hồn ma thai nhi 2
7
Chương 7: Nhiệm vụ mới
8
Chương 8: Ngôi nhà hoang đầy âm hồn
9
Chương 9: Chưa đánh sao biết thắng bại
10
Chương 10: Dám giết người của ta
11
Chương 11: Ép nhận nhiệm vụ
12
Chương 12: Lừa một thằng nhãi vắt mũi chưa sạch
13
Chương 13: Khảo sát 1
14
Chương 14: Khảo sát 2
15
Chương 15: Ác linh
16
Chương 16: Ôm người sống rất ấm
17
Chương 17: Chất vấn
18
Chương 18: Nghe ngóng
19
Chương 19: Thành phố núi
20
Chương 20: Đến đầm lầy oán hồn
21
Chương 21: Oán linh trong đầm lầy
22
Chương 22: Sắp vượt ngưỡng
23
Chương 23: Thăng cấp vẫn không thoát
24
Chương 24: Nỗi buồn sau khi thăng cấp
25
Chương 25: Trận pháp nuôi dưỡng ác quỷ
26
Chương 26: Thoát khỏi hiểm nguy
27
Chương 27: Trấn Viễn Hầu
28
Chương 28: Thưởng cho thám hoa Vĩnh An
29
Chương 29: Biên ải
30
Chương 30: Ta thề muôn kiếp yêu ngươi
31
Chương 31: Quy tội tạo phản
32
Chương 32: Tạo phản
33
Chương 33: An bài
34
Chương 34: Thì ra đó là quá khứ
35
Chương 35: Tư vấn tình yêu
36
Chương 36: Lại là mấy chuyện tình thú
37
Chương 37: Thêm một cái đuôi
38
chương 38: Nịnh nọt ma linh lai chó
39
Chương 39: Khu vui chơi
40
Chương 40: Tra khảo ác quỷ
41
Chương 41: Hầm mộ
42
Chương 42: Bùa yểm
43
Chương 43: Chú văn trên két sắt
44
Chương 44: Vùng nước tử thần
45
Chương 45: Đột nhập nhà ông Mạnh
46
Chương 46: Kẻ yểm bùa
47
Chương 47: Dòng chữ đặc biệt
48
Chương 48: Anh họ của ông Mạnh
49
Chương 49: Bát tự thuần âm
50
Chương 50: Tỏ tình
51
Chương 51: Thông tin từ tên cô hồn
52
Chương 52: Trận pháp của ông Mạnh
53
Chương 53: Thức tỉnh bằng máu
54
Chương 54: Phá trận pháp
55
Chương 55: Phán đoán
56
Chương 56: Gặp tai nạn
57
Chương 57: Chỉ một người bị thương
58
Chương 58: Lấp đầy bên trong bằng quỷ khí
59
Chương 59: Ông Mạnh gặp nạn
60
Chương 60: Người quen cũ
61
Chương 61: Thay đổi lịch trình
62
Chương 62: Đối đầu trên mặt biển
63
Chương 63: Quyền trượng khắc tên Trấn Viễn Hầu
64
Chương 64: Thức tỉnh An Hầu
65
Chương 65: Quay lại hầm mộ
66
Chương 66: Phá giải bùa yểm
67
Chương 67: Ký ức trở lại
68
Chương 68: Bình yên sau cuộc chiến
69
Chương 69: Giải quyết
70
Chương 70: Rời bỏ đạo quán
71
Chương 71: Kiếm tiền
72
Chương 72: Lập đạo quán mới
73
Chương 73: Chứng kiến đám tang của chính mình
74
Chương 74: Làm quỷ để vĩnh viễn không quên em

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play