Chương 2

Một ngày học tập vất vả trôi đi. Phi Vũ, mệt mỏi ngả lưng lên chiếc giường êm ái của anh. Định ngủ một chút rồi đi ăn. Mới vừa nhắm mắt, cậu bạn chung phòng Hạo Thần chạy tới dựng anh dậy.

- Phi Vũ....Phi Vũ....

Hạo Thần, hối hả kêu anh.

Ngồi dậy, mơ màng tựa mình vào tường. " Tên Hạo Thần chết tiệt, trời có đánh sóng thần có ập đến cũng né lúc ăn lúc ngủ. Sao toàn lựa lúc người khác muốn nghỉ ngơi, lại bày trò vậy chứ " Quay sang nhìn cậu ta, mỉm cười

- Hạo Thần, cậu bị bồ đá hay trường có cháy à ? Mà cậu kêu tớ có chuyện gì vậy?

Cậu nhăn mày lại, vẻ mặt như thể mang nặng một trời tâm tư nỗi lòng trắc ẩn. Thấy vẻ mặt đó của Hạo Thần, Phi Vũ vốn đã quen lâu rồi. Không phải nhờ vả thì cũng có chuyện than thở....

- Phi Vũ, thật ra là...... - ấp úng nói.

- Là sao?....cậu nói lẹ đi cho tớ đi ngủ.... Để tớ đoán, cậu muốn nhờ việc gì? - Phi Vũ, bắt bài cậu ta dò hỏi trước.

Hạo Thần, bất chợt đưa tay nắm chặt lấy tay Phi Vũ kéo anh lại. Hành động đó, cũng vừa hay làm cho anh tỉnh ngủ...

- Bỏ .....bỏ ra Hạo Thần. Cậu làm tớ sởn gáy rồi đấy.

- Chuyện là cuối tuần này, có một sự kiện giao lưu âm nhạc mà tớ được mời đi. Nó lại trùng với sinh nhật em gái tớ. Cậu đi giúp tớ nhé.

Phi Vũ, vừa nghe xong từ chối thẳng thừng không chút do dự với Hạo Thần. Chẳng trách được, tính Phi Vũ trước giờ đã vậy rồi. Anh chẳng mấy hứng thú với mấy cái sự kiện tráng lệ sa hoa đó. Đi đến đó, thà là anh rủ Nhật Hạ, đi ăn bàn thầu ở quán A Vĩ sau trường có nghĩa hơn nhiều.

Thấy Phi Vũ từ chối vậy, Hạo Thần cũng vô thế cùng dùng hạ sách mà ép buộc anh gật đầu đồng ý. Cậu ta, ôm chặt lấy Phi Vũ kéo tới kéo lui

- Phi Vũ à, cậu giúp tớ đi ,không đi tớ xem như là thất lễ với người mời đó, năn nỉ cậu đấy.....

- Ai bảo hàng ngày cậu lại đào hoa quá làm gì. Giờ cậu tự chịu đi. Tớ trước giờ không thích mấy chỗ như thế....

Vừa nói vừa làm. Miệng thì năn nỉ, nhưng tay lại siết chặt ***** *** Phi Vũ. Chợt nghĩ chứ, nếu không đi anh sẽ bị sự phiền toái này bám lấy cả tuần mất.

- Được rồi được rồi.... tớ đi thay cậu. Thả tớ ra.

Hạo Thần, nghe thấy cười hớn hở. Thả anh ra còn dùng cử điệu chỉnh trang lại trang phục cho anh. Cậu ta móc túi áo, đưa cho anh tấm thiếp mời có ghi rõ ngày giờ và địa điểm tổ chức sự kiện. Dặn dò kĩ rồi chạy đi mất hút.

Phi Vũ, cầm tấm thiếp mời rồi thở dài...." Giá như ngày đó, tôi với cậu không là bạn thân thì đâu phải khổ sở như bây giờ. Chả hiểu Trương Phi Vũ này là bạn cậu, hay là bảo mẫu của cậu nữa."

Nhìn đồng hồ..." Sáu giờ tối rồi sao..."

Anh khoác áo, chạy xuống trước cổng trường vì có hẹn cùng Nhật Hạ đi ăn tối. Vừa hay, xuống tới nơi Nhật Hạ cũng mới đến. Thấy anh chạy hộc hơi hối hả, cô tò mò...

- Tiểu Vũ, sao lại chạy như Tào Tháo dí thế kia ?

Đứng thẳng người dậy, hít sâu lấy lại bình tĩnh.

- Phải tớ vừa bị Hạo Thần, cho thêm một cục nợ đây.

Nhật Hạ, bật cười rồi đưa tay vỗ vai anh.

- Thôi xem như cậu đang tích đức đi....

- Được rồi, được rồi. Giờ chúng ta tới quán A Vĩ nha.

- Ừ. Mà nay, hình như có món mới.

Hai người vừa đi vừa nói chuyện rất thoải mái. Thật sự, ngoài tình yêu thì tình bạn cũng khiến cho một người thấy thoải mái và mỉm cười. Nhìn vào Nhật Hạ, thấy lúc nào cô cũng cười nhưng không ai biết được cô đang ôm hy vọng vào một thứ lớn lao. Phi Vũ, cũng thế. Anh đang ôm hy vọng vào một phép màu, giữa cái thế giới sống trên định nghĩa vốn có này. Liệu rằng có ai đó đến và chấp nhận con người anh không ?. Rồi tình yêu giữa hai người con trai sẽ thế nào? ....

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play