Tiểu Vũ...Anh Yêu Em

Tiểu Vũ...Anh Yêu Em

Chương 1

Ngày đầu tiên sau kỳ nghỉ lễ, sinh viên từ nhà đổ lên đi học không khí ồn ào lại xuất hiện. Trương Phi Vũ, sinh viên năm hai trường Đại học X, lê chân ủ rũ bước qua cánh cổng trường. Vừa đi vừa ngáp, anh cảm thấy kỳ nghỉ này quá ngắn, ngắn đến nỗi các luận văn anh chưa kịp làm xong đã phải đi học lại rồi. Chưa kịp chơi, chưa kịp làm những việc như dự tính.

Đang đi, anh nghe thấy đằng sau như ai đó đang gọi tên mình ".......Phi Vũ....." . Giọng nói nghe quen lắm, hình như là Nhật Hạ. Quay đầu nhìn lại

- Phi Vũ.......

Đúng thật, cô bạn thân chung khoa đang chạy lại từ phía xa. Vừa chạy, cô vừa gọi tên anh.

- Phi Vũ, cậu nghỉ lễ thế nào? vui không?

Thờ dài một cái. Anh bắt đầu than thở về kỳ nghỉ vừa rồi.

- Hạ Hạ à, cậu không biết tớ khổ tâm thế nào đâu. Chưa kịp nhắm mắt, trời đã sáng, chưa kịp đi chơi, trời đã về khuya. Còn nữa nha, chưa kịp làm xong luận văn đã hết ngày mất rồi.......

Nhật Hạ, nghe ngữ điệu này cũng đã hiểu ra vấn đề của cậu bạn thân. Vỗ vai anh, lay tới lay lui.Giọng điệu như đang dỗ dành một đứa trẻ

- Tiểu Vũ à...cậu đừng than thở nữa. Tí nữa, về kí túc xá tớ làm luận văn với cậu. Có được chưa?.

Nghe tới đó, Phi Vũ từ vẻ ủ rũ trở nên tươi mới lập tức. Quay mặt sang, nhìn Nhật Hạ, nở một nụ cười rạng rỡ như kiểu đạt được mục đích.

- Nhật Hạ à, vẫn là cậu hiểu tớ nhất. Vậy sau tiết của Giáo sư Dương, tớ với cậu đến thư viện làm.

- Ừ. Quyết định vậy nha.

Hai người, vui vẻ cùng nhau vào giảng đường.

Sân trường, tự nhiên có tiếng hò reo của các nữ sinh. Nhật Hạ và Phi Vũ, cũng bị tiếng hò reo đó làm quay đầu lại.

Chỉ thấy, một chiếc xe mui trần nhẵn bóng phanh lại trước cổng trường. Nữ sinh từ năm nhất đến năm cuối, đứng dọc qua hai bên. Họ không ngừng hò reo, gọi lớn hai chữ " Nhật Hào "....

Phi Vũ quay sang hỏi cô

- Nhật Hào, là ai vậy Nhật Hạ? Tổng đốc Bắc Kinh à...?

Cô trắc lưỡi một cái, kéo vai anh xuống kê tai nói nhỏ

- Cậu học ở đây năm hai rồi đấy, mà không biết đến anh ta sao?

- Là ai...?

Vẫn ngơ ngác hỏi tiếp.

- Lý Nhật Hào, Đại thiếu gia thừa kế sản nghiệp Lý gia. Gia tộc nhất nhì Bắc Kinh. Phong lưu, đa tài, tuấn tú học giỏi. Có thể nói là, uyên bác thanh tú. Hình tượng mẫu mực của các bạn nữ bọn tớ đấy.

Nói xong, cô quay sang nhìn Phi Vũ. Cô ngỡ ngàng, trước vẻ mặt không mấy quan tâm và không cảm xúc của anh.

- Sao...sao vậy? Cậu không thấy anh ấy hoàn hảo à ?

- Không.

Phi Vũ trả lời phũ phàng, tỏ vẻ không quan tâm với những người như vậy. Vì bản chất anh , trước giờ không bận tâm tới những thứ sa hoa hay nổi tiếng. Anh nhìn tên thiếu gia đang bước vào hiên ngang giữa dòng người hò reo, như một minh tinh đang bước đi giữa dòng người hâm mộ. Anh nói với Nhật Hạ.

- Chắc nữ sinh trường mình uống nhầm thuốc rồi, mới thích người như vậy. Nếu là tớ, chả bao giờ nhìn tới kiểu người cao cao tại thượng như thế, chứ đừng nói thích.

Nhật Hạ, bật cười

- Phải phải. Mà nếu có một ngày cậu yêu người như thế, thì tớ chắc cười đến mức mất trí thật đấy.

Bất lực khi cô bạn thân đang nói hoạnh họe mình, anh bỏ đi vào giảng đường trước. Nhật Hạ, biết Phi Vũ đã dỗi liền đi theo anh. Bắt đầu, buông lời ngọt ngào dỗ dành anh.

- Nào nào, Tiểu Vũ à cậu đấy tớ mới chọc một chút đã thế rồi.

- Cậu làm tổn thương tớ rồi.

Phi Vũ, thừa thời cơ lấn tới.

Kể từ lúc đậu vào Đại học, cũng chỉ có Nhật Hạ, là người quan tâm anh nhất hiểu anh hơn ai hết. Nhìn vào, người ta lại nghĩ " Họ yêu nhau à" . Chẳng phải .....vì người Nhật Hạ thích đã đi du học, cô chỉ xem Phi Vũ như một người bạn. Phi Vũ cũng vậy, cũng chỉ xem Nhật Hạ như một người bạn, vì người anh thích không phải một bạn nữ. Anh thích con trai.

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play