Trần Hân liền mỉm cười chào lại bọn họ.
"Còn tớ là Trần Hân."
Mười sáu tuổi độ tuổi vô cùng xinh đẹp. Đối với tình bạn cũng xinh đẹp và thiện lương vô cùng. Ở họ không có quá nhiều toan tính, chơi với nhau cũng chỉ vì hợp và vui vẻ chứ không như thế giới của người lớn đầy rẫy cạm bẫy và mặt nạ.
Bọn họ nói chuyện với nhau một lúc thì giáo viên chủ nhiệm đi vào, tất cả bọn họ đồng loạt đứng lên chào vị giáo viên đó.
Giaó viên chủ nhiệm của bọn họ là một thầy giáo trẻ khi thấy bọn họ đứng dậy chào mình thì thấy cũng cúi chào lại bọn họ. Đều này khiến cô cảm thấy có ấn tượng khá tốt với vị giáo viên trẻ này. Bởi vì hầu hết giáo viên mà cô học chưa từng có ai có hành động như thế và cũng chưa từng có bạn học nào thấy giáo viên vào mà vẫn ngồi bất động như cái kho vàng sau lưng cô.
Chỉ là cô cảm thấy cái kho vàng sau lưng mình rất lạ. Từ đầu đến cuối không có một chút biểu cảm, Úc Đan Thần và Chúc Dĩnh nói nhiều như vậy mà người đó đến mở miệng đáp cũng không có. Từ đầu đến cuối như một bức tượng.
“Chào các em, tôi xin tự giới thiệu tôi là Tạ Lương chủ nhiệm lớp 10A5. Tôi rất vui vì học kỳ này có thể cùng các em học tập.”
Thầy Tạ giới thiệu bản thân xong liền ra hiệu cho cả lớp ngồi xuống.
Bọn họ bắt đầu bước vào tiết đầu tiên của năm học là tiết sinh hoạt lớp.
“Tiết của hôm nay mọi người tự đứng lên giới thiệu bản thân cho cả lớp biết, cùng nhau làm quen nhé. Sau đó thầy và các em sẽ cùng nhau bầu ban cán sự lớp.”
“Bắt đầu từ bạn đầu tiên bàn đầu bên tay trái, Em hãy giới thiệu về mình cho các bạn biết nhé.” Thầy Tạ nở nụ cười chỉ tay vào bạn ngồi bàn đầu tay trái là một ban nữ omega vô cùng xinh xắn.
“Chào các bạn. Mình là Tôn Tuyết Linh đến từ trung học Bắc Trung.” Tôn Tuyết Linh rất xinh xắn nhưng lại khá rụt rè vì vậy khi nói được hai câu liền không biết nói gì nữa mà ngồi xuống.
Sau đó cứ thế mọi người liền lần lượt đứng lên giới thiệu cho đến lượt cô.
Trần Hân nhanh chóng đứng lên khẽ cười một cái với mọi người.
“Chào các bạn, mình là Trần Hân đến từ Thất Trung Tây Thành. Mong thời gian sắp tới được mọi người chiếu cố.”
Trần Hân vừa giới thiệu xong cả lớn đều quay sang nhìn cô rồi ồ lên. Ngay sau đó đột nhiên có bạn nói giọng khá lớn hỏi cô.
“Bạn học Trần, bạn có phải là học bá đạt điểm tối đa tất cả các môn không?” Ở tuổi bọn họ không hề quan tâm ai kiếm được bao nhiêu tiền mà chỉ quan tâm đến ai đạt bao nhiêu điểm. Được giáo viên đánh giá thế nào. Lời nói của bạn học vừa vang lên cả lớp lại ồ lên lần nữa. Tất cả quay lại nhìn Trần Hân như nhìn ánh hào quang độc nhất của lớp. Trung học Thất Trung ở Tây Thành đều là những con quái vật điên cuồng học tập trong đó có học bá cực kỳ nổi danh một năm học có thể giành cho trường rất nhiều huy chương vàng. Cuộc thị chuyển cấp năm nay cũng là người duy nhất trong cả nước đạt điểm tối đa tất cả các môn kể cả môn văn. Là quái vật trong quái vật.
Trần Hân cười cười rồi gật đầu. Cô không ngờ danh tiếng của mình lại lan rộng như vậy.
Cả lớp lại được dịp ồ lên một tiếng nữa. Không ngờ năm nay bọn họ có thể học cùng siêu cấp học bá. Chỉ là bọn học chỉ được học chung năm lớp mười thôi. Năm sau bắt đầu chia ban tự nhiên và ban xã hội sẽ không học cùng nhau nữa.
“Được rồi. Bạn tiếp theo.” Thầy Tạ nhìn Trần Hân khá chiều mến. Tuy không quá thể hiện nhưng từ sớm Trần Hân đã được liệt vào danh sách học sinh cần bảo vệ cộng bảo tồn của trường. Hiệu trưởng đặc biệt dặn dò phải ưu ái học sinh này để tạo cho cô một môi trường tốt nhất. Dù sao đó cũng là học bá trong học bá mà.
Sau màn giới thiệu của Trần Hân thì chính là Vũ Huyền Lâm. Mọi người đều mong chờ màn giới thiệu của vị đại lão nhưng khác hoàn toàn với tưởng tượng của tất cả Vũ Huyền Lâm vẫn ngồi đó ung dung phun ra ba chữ.
“Vũ Huyền Lâm.” Giọng của cô trầm ấm nhưng khúc violin vô cùng ma mị giống như nhan sắc của mình làm người khác không thể cảm nhận được cô là người hay thần.
Trần Hân nghe xong cũng đơ người. Cô không ngờ cái kho vàng bên dưới mình lại có giọng nói hay như vậy. Chỉ là không phải quá kiêu căng hay sao. Kiêu căng như cái màu tóc của cô ấy vậy. Mỗi lần nhìn cái màu tóc vàng chói vô cùng nổi bật trong đám học sinh của cô ấy cô chỉ muốn hỏi cô ấy không thấy giống cái kho vàng hay sao.
Nhưng sau đó cô cũng không thấy bạn trong lớp tò mò hay nói gì thêm, có lẽ rất sợ người ngồi bên dưới cô.
Nói thiệt trong tiềm thức cô cũng sợ cô ấy.
Người giới thiệu cuối cùng là Úc Đan Thần, cũng như những gì cô ấy giới thiệu trước đó cô ấy là bộ não của nhóm FIRE và cũng là người có thành tích học vô cùng xuất sắc. Bởi vì vậy mà thầy Tạ đã trực tiếp quăng chức lớp trưởng cho cô ấy.
Thầy Tạ lúc đầu muốn để cho Trần Hân làm lớp trưởng nhưng sau đó ông ấy đã bị từ chối với lý do cô vừa đến không thân thuộc nơi này. Cô hiện tại chỉ muốn học tập và không có nhu cầu làm lớp trưởng. Thầy Tạ tất nhiên phải ưu tiên Trần Hân nên đã thẳng thừng tống chức lớp trưởng cho người đứng thứ hai trong lớp Úc Đan Thần.
“Úc Đan Thần chúc mừng cậu lại làm lớp trưởng.” Chúc Dĩnh quay xuống hai tay chấp vào nhau làm bộ dạng cung hỉ cung hỉ.
Sau đó Chúc Dĩnh đã được đáp lại bằng cái nắm đấm yêu thương của Úc Đan Thần.
Cô cứ nghĩ bản thân đã thoát được ai ngờ vẫn phải làm cơ chứ.
Updated 51 Episodes
Comments