Pháp Sư

Pháp Sư

Chương 5: Bí Ẩn

Bà nhìn về phía giữa làng, giải thích với cậu:

“Lúc sáng đang bán thì chú Sáu trong xóm chạy qua đây thông báo ở phía bên gốc đa giữa xóm có người chết. Mà lại chính là thằng Phương trong xóm, cô không tin nên không đi theo mọi người qua đó xem thử, bây giờ thì chắc rồi. Thôi tui phải qua đó xem thư thế nào, phụ giúp mọi người một tay, cậu cứ ngồi đây thoái mái, khi nào muốn rời đi thì đi.”

“Hiện tại thì con cũng đang muốn đi một vòng xung quanh làng để ngắm cảnh. Tiện thể để con đèo cô qua đó luôn được không?”

Bà nghe Minh nói cho theo xe qua đó thì vui vẻ, gật đầu đồng ý:

“Được vậy thì tui cảm ơn cậu nhiều lắm, chứ cuốc bộ qua đó cũng mất gần hai mươi phút.”

“Dạ...vậy mình đi thôi cô.”

Minh kéo balo đặt lên xe, cậu trả tiền cho bà Tám nhưng bà từ chối không nhận. Bà Tám vừa leo lên chiếc Satria của Minh, bà nhìn chiếc xe không khác gì một con cào cào, bà vỗ vai cậu hỏi:

“Sao cậu cao to thế này, mà lại đi chiếc xe như vậy hả?”

Minh nghe bà Tám chê xe mình, cậu có vẻ khó chịu giải thích:

“Tuy xe này nó nhỏ, nhưng mà nó mạnh. Với lại chiếc xe này là của một người rất quan trọng mua cho con. Nên giờ nó có xấu cỡ nào cũng hợp với con cả.”

“Ừ...vậy thôi đi qua đó nhanh đi cậu.”

Minh đề máy, cậu bóp côn đá số, kéo ga, làm bà Tám giật mình phải níu chặt vào hai vai cậu để khỏi té ngửa ra sau. Hai người nhanh chóng lao vút về phía gốc đa giữa làng.

Chú Sáu vừa đến trước cửa căn nhà cấp bốn, trông khá củ kỹ. Xung quanh cây cối và cỏ dại mọc um tùm, có vẻ chủ nhà rất lười biếng. Ông dựng chiếc xe máy của mình, tiến vào trong sân gọi lớn:

“Thầy Hùng ơi!! Thầy có ở trong đó không?”

Cánh cửa gỗ vẫn khép chặt, bên trong phát ra giọng khàn khàn của một người đàn ông:

“Có chuyện gì mà mới sáng qua đây tìm tui vậy?”

Chú Sáu nghe giọng thì biết đó chính là thầy Hùng, ông vội thúc dục:

“Thằng Phương ếch xóm trong nó chết ngoài gốc đa rồi thầy, thầy mau theo tui qua đó xem như thế nào được không?”

Bên trong không có tiếng trả lời lại, được tầm một phút. Cánh cửa gỗ từ từ mở ra, một người đàn ông độ tầm gần sáu mươi tuổi bước ra, khuôn mặt trông rất gian xảo, miệng hắn ti hí, hai môi thâm đen. Cặp mắt ti hí, đôi lông mày xếch ngược lên trên, trông khá dữ tợn.

Hắn khoác trên vai một chiếc tay nải màu nâu sẩm đã ngã màu, trông khá củ kỹ. Hắn nheo mắt nhìn chú Sáu, nói:

“Chú đã qua tận đây nhờ tui...tui luôn sẵn lòng giúp đỡ bà con..”

“Vậy mình đi thôi thầy..”

Chú Sáu vui vẻ, chạy ra xe trước, gã thầy Hùng khép chặt cánh cửa lại, rồi bước ra sau, leo lên xe tiến về phía giữa làng.

Mọi người đang quây quanh xác của Phương ếch. Từ phía đằng xa, tiếng nẹt pô vang lên inh ỏi, họ quay qua nhìn thì thấy một cậu thanh niên đang đèo một người phụ nữ ở phía sau. Chiếc xe lao thẳng tới, dừng trước mặt đám đông, mọi người nhận ra người phụ nữ kia chính là bà Tám Trang, còn cậu thanh niên kia thì lạ mặt không phải là người trong làng.

Bà Tám bước xuống xe, sắc mặt trắng bệch, nhìn Minh sợ hãi:

“Tui quá hối hận khi theo xe cậu qua đây, cũng may là tim tui chưa rớt ra ngoài.”

“Con chạy nhiêu đó là chậm đó, bình thường là còn phóng nhanh hơn nữa cơ.”

Minh nói xong, cậu trông thấy ánh mắt mọi người đang nhìn mình chăm chú. Bà Tám vội tiến tới trước mặt mọi người giải thích:

“Cậu này là Minh, ghé quán tui ăn sáng, cậu ta có việc ở đây nên sẵn tiện tui theo xe qua đây thôi.”

Minh nghe bà Tám giới thiệu, cậu bước tới cúi người lễ phép, nói:

“Dạ, con tên là Diệp Minh, con có việc đi ngang đây. Thấy làng dừa mình đẹp quá nên định dạo quanh một vòng quan sát, nghe trong làng sảy ra chuyện, nên sẵn tiện chạy qua đây xem như thế nào ạ.”

Mọi người nghe Minh và bà Tám giải thích, không ai thắc mắc nữa. Minh cùng với bà Tám tiến tới nhìn cái nằm co vấp trên tấm chiếu, bộ đồ trên cái xác vẫn còn dính lại một ít máu trên đó. Do tối hôm qua trời mưa to nên dường như đã rửa đi vết máu dính trên áo gần hết.

Minh tiến lại gần, cậu ngồi xuống quan sát thật kỹ. Cậu phát hiện trên cổ của cái xác của mười lỗ nhọn, đâm xuyên qua lớp da, bên cạnh đó còn có thêm bốn lỗ nhỏ, giống răng của con gì đó rất sắc nhọn cắn vào. Trên cơ thể cái xác, còn vương lại một lớp quỷ khí rất mỏng, trong thâm tâm của Minh, cậu dần suy đoán ra được, đây có thể là do một con quỷ khát máu, ra tay giết rồi hút cạn máu thịt của nạn nhân.

Mọi người thấy Minh có vẻ chăm chú, bà lão nhìn cậu thắc mắc hỏi:

“Cậu phát hiện ra điều gì sao?”

Minh đứng dậy, cậu định giải thích cho mọi người nghe, nhưng bây giờ cậu nói ra thì chắc chắn sẽ không ai tin lời của một người lạ mặt cả.

Minh lắc đầu, giả vờ như không biết gì, đáp:

“Không...không phát hiện ra gì cả, chuyện này rất khó để giải thích.”

Mọi người hơi khó hiểu lời của Minh nói, họ định kêu cậu giải thích, thì tiếng xe máy của chú Sáu vừa lúc tiến tới, đi theo ông, người ngồi sau lưng chính là thầy Hùng. Chú Sáu vừa dừng xe lại, đợi cho thầy Hùng bước xuống, ông dựng qua chỗ hai giỏ dừa mà mình bỏ lại lúc sáng, rồi tiến lại chỗ thầy Hùng nhìn mọi người nói:

“Thầy Hùng đến rồi, mọi người đứng dạt qua một bên để thầy vào xem như thế nào.”

Mọi người lập tức nghe theo lời chú Sáu, họ né qua một bên để thầy tiến vào. Gã thầy Hùng sốc lại cái tay nải trên vai, hắn tiến lại chỗ cái xác, đứng chăm chú quan sát. Vẻ mặt hắn co nhúm lại, được một lúc. Hắn quay qua nhìn mọi người đang thắc mắc, hắn lắc đầu giải thích:

“Theo như tui quan sát từ cái xác của cậu Phương đây, phát hiện dưới cổ có dấu răng cùng với móng vuốt của con vật gì đó tấn công rồi hút sạch máy, đến mức cơ thể chỉ còn da bọc xương như thế này.”

Mọi người nghe hắn giải thích xong, khuôn mặt ai nấy đều lo lắng. Trong lòng họ thắc mắc trong làng Dừa này bao lâu nay không hề có thú dữ xuất hiện, tại sao nay lại vào trong làng tấn công người, hút máu chỉ còn bộ xương như vậy.

Hot

Comments

Trân Huyền

Trân Huyền

.

2023-12-20

0

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play