Yêu Đương Với Nam Thần Ngỗ Nghịch
Vào một buổi sáng tinh mơ, khi những cơn gió buổi sớm còn ghé chào những nhành cây, cô đã cất bước đến trường. Năm nay là năm đầu tiên cô bước chân vào cấp 3, đại học.
Là một ngôi Trường đứng hàng đầu thế giới. Ba cô trước khi qua nước ngoài đã nhờ mối quan hệ đặc biệt là bạn thân hiệu trưởng để đưa cô vào thế giới phức tạp của người giàu.
Trước khi ba cô đi có để lại một căn nhà, vài chiếc siêu xe, một chiếc xe đạp điện, thẻ đen và một khối tài sản không nhỏ.
Nhưng cô vẫn đi làm thêm để kiếm tiền mà không đụng vào một cắc trừ khi đi chơi hoặc có chuyện đột xuất.
Ngôi trường này quả thật là có người chống lưng mới vào được. To, rộng có cả sân vận động, sân bóng rổ, sân đánh cầu lông, nhà máy...
"Lớp của mình là...10a8" Cô cẩn thận đi dọc hành lang cuối cùng cũng tìm thấy được lớp của mình. Bước vào lớp thì cũng gần đầy đủ học sinh, có lẽ...năm nay nam nhiều hơn nữ nhỉ?
Sau một giao lưu thì cô được xếp ngồi cạnh với một bạn nam, sao xung quanh toàn là nam thế này? Phía trên cũng là nam hai bên cũng là nam, đằng sau cũng là nam.
Sở dĩ hai bên cô là nam vì một bàn ngồi bốn người, thế quái nào mà bàn cô lại chỉ có ba người, thật may mà có người từ lớp khác chuyển đến chứ không chắc cô ngạt chết mất.
Lớp cô có 50 người, mà có hết thảy là 38 nam, chỉ có vỏn vẹn 12 nữ. Cái gì vậy trời? Cô đang ngồi co ro giữa một đám con trai thì thằng bên tay trái lên tiếng:
"Bạn muốn vào trong thì nói mình nhé, tại chung một tổ thì được đổi chỗ nhân tiện thì mình là Lâm Toàn Anh ."
Lần lượt thì mọi người chung tổ cũng giới thiệu, nghe phát biết ngay toàn con ông cháu cha, người máu mặt. Cơ mà lúc cô ở dưới sân xem danh sách lớp thì cứ có cảm giác như có người theo dõi vậy, khó hiểu thật.
Cô đâu biết lúc này đang có ánh mắt không mấy vui vẻ nhìn cô đang nói chuyện với người con trai khác.
Một hồi thì giáo viên cũng cho về, dặn dò thì ngày mai đi học đầy đủ sách vở.
Vừa lết ra tới cửa lớp cô như được giải thoát, trong lớp ngột ngạt chết đi được. Tự nhiên có hai bạn nam xông ra hỏi:
"Bạn nữ gì đó ơi, cho chúng tớ biết tên được không"
"H-hả?" Cô nghe xong mà ngu hết cả người. Còn chưa kịp trả lời thì có người đứng ra nói hộ.
"Cô ấy không thích mời về cho" Một người con trai cao tầm 1m8 đứng trước mặt cô. Thấy vậy hai thanh niên kia cười khinh rồi bỏ đi, có lẽ chúng vẫn không bỏ qua đâu. Nhưng giọng nói này quen lắm, không lẽ..?
"bạn là...Huy Thánh Khang...đúng không?" Cô cẩn thẩn hỏi, tò mò hơi nghiêng đầu về trước, xem có phải người quen không?
"Giờ mới nhận ra à?" Cậu ấy quay lại với khoé môi hơi nhếch lên, xen kẽ với...khinh thường à?
"Thì tại mày cao quá thôi, hồi xưa mày lùn hơn tao mà"
Cô bĩu môi nhìn Huy Thánh Khang, có chút không vui vì hắn giờ nhìn trông như cây cột điện, nhìn ngứa mắt thật. Hồi xưa trêu nó mãi, đơn giản vì nó lùn hơn cô cả khúc.
Giờ nó trưởng thành rồi, to cao hơn cô gấp mấy lần. Giờ cảm giác cô như con thỏ đứng trước hươu cao cổ vậy. Đột nhiên nó tiến tới rồi bóp mạnh má cô.
"Lan Huỳnh Tuệ Mẫn, mấy năm trước bạn đối xử với tôi như nào, bây giờ tôi sẽ đối xử như thế~"
Trong giọng nói của nó còn mang theo chút giễu cợt mà đáng sợ thật, tại hồi đó cô đánh nó cũng nhiều mà nó chỉ cười rồi bỏ qua nên hồi xưa đám con gái thích véo má nó lắm.
Cũng không muốn nán lại thêm nữa nên cô cũng lết cái thân lười này về nhà chứ ở đây làm gì
Updated 54 Episodes
Comments
Kim Anh Nguyễn
😀😀😀
2025-03-30
1
Kim Anh Nguyễn
/Smile/
2025-03-29
2
Lin mê mèo💤
Này có tính là quả táo không nhỉ~/Casual/
2025-01-12
3