[FreenBecky]- Vạn Kiếp Yêu Em ( Phần 1 )
Đặt điện thoại sang bên cạnh Freen bực dọc thắc mắc. Sao mới sáng ra cô lại phải nghe tiếng ồn ào đến vậy ở gần nhà chứ. Vốn hôm nay là một ngày chủ nhật bình yên của cô, cô có thể sử dụng nó để ngủ bù cho việc thức đêm hôm qua nhưng lại bị làm phiền bởi tiếng ồn bên ngoài. Nó khiến Freen vừa bực dọc, cũng vừa gây lên sự tò mò trong cô.
Dù gì cũng chả thể ngủ nữa rồi, cũng nên đi giải đáp tò mò một chút. Nghĩ là làm Freen vệ sinh cá nhân nhanh chóng để xuống nhà hóng hớt một chút.
Sau khi đã làm xong, cô xuống nhà mở cửa ra xem xét xung quanh. Đập vào mắt Freen là chiếc xe tải vận chuyển nội thất, còn rất đông người vẫn chuyển xung quanh.
- Thì ra là có hàng xóm mới, thú vị nhỉ?
Đang đắm chìm trong suy nghĩ của mình thì có một cô gái bước đến trước mặt cô nở nụ cười cất lời
- Chào buổi sáng chị
Giật mình vì lời chào đột ngột nhìn đối phương một lúc cô cũng thờ ơ đáp lại
- Ừ chào em
- Rất vui được gặp chị, em là Rebecca Patricia Armstrong. Hàng xóm mới của chị. Cứ gọi em là Becky
Nghe xong gương mặt Freen cũng có chút sắc thái
- Ồ vậy sao, còn tôi là Freen Sarocha Chankimha. Cứ gọi tôi là Freen.
Sau khi biết tên chị cô bé có vẻ niềm nở hơn rồi đáp lại
- Nay nhà em làm phiền chị rồi, mong chị lượng thứ.
- Không sao, em cứ dọn dẹp tiếp đi.
Nói rồi cô cũng vào nhà luôn cũng chỉ thoáng nghe thấy tiếng dạ của ai đó. Phép lịch sự thôi chứ Freen có để ý nha. Mất giấc ngủ nướng thì sao mà không để ý cho được. Cô cũng chả hay quan tâm đến hàng xóm xung quanh mấy nên giới thiệu cho biết tên nhau thôi. Sau này có khi ở gần mấy năm cũng chả thấy mặt cô đâu. Sự giao tiếp lúc nãy cũng thờ ơ và vô cảm như thường ngày.
Vào được một lúc cũng thấy đói bụng. Không nghĩ nhiều cô tính sẽ gọi điện cho cô bạn thân Nam của mình rủ rê . Nam là người bạn cô thân và tin tưởng nhất cả hai đã chơi với nhau từ hồi bé tí. Cậu ta có tính cách cởi mở, tốt bụng trái ngược với sự trầm tính vô tâm của Freen
Ngồi bấm số có chút do dự nhưng dù gì nay mình cũng không được ngủ thì người bạn thân thiết kia cũng không được ngủ yên đâu . Cười nham hiểm cô gọi điện cho Nam, một lúc lâu mới có người bắt máy.
- ALO
- Alo bạn tôi. Tôi nè
- CÁI GÌ NÓI LẸ ĐI ĐANG NGỦ
- Là tôi muốn rủ bạn đi ăn sáng chứ gì nữa.
- THÔI ĐI KHÔNG ĐỂ NGƯỜI TA NGỦ
Ngày hôm qua vì đi bar với mấy người mà gần sáng mới về, mấy người còn muốn gì ở thân xác héo hon này nữa chứ. Nói một tràng dài nhưng Freen nào có nghe lọt chữ nào mà thẳng thắn trả lời
- Được, tôi 10p tôi qua đón bà chuẩn bị đồ đi.
Nói xong câu đó Freen ấn tắt luôn để lại đầy sự uất ức và dấu hỏi chấm cho Nam
10p sau đúng là Freen của chúng ta đến thật. Nam vẫn còn nằm trên phòng mơ màng đã nghe tiếng bước chân đầy nội lực còn mang theo nhiệm vụ đánh thức lên đến gần phòng mình.
- Bạn tôi ơi dậy đi nào, tôi đã đói lắm rồi.
- Tha cho tôi đi, tôi cần ngủ mà.
- Không được, sáng sớm tôi cũng bị đánh thức rồi nên bà không được ngủ nữa.
Nghe câu nói vậy Nam hoang mang.
-Ủa đó là hoàn cảnh của bà mà liên quan gì đến tôi.
- Liên quan chứ ta là bạn nhau mà.
Freen cười gian xảo rồi nói tiếp.
- Tôi bị thì bà cũng phải bị. Miễn là bà đau khổ khà khà.
Nói rồi vui vẻ đánh thức người kia bằng sức mạnh to lớn của mình.
Bục*
Nam đã bị Freen đạp lăn xuống sàn nhà lạnh lẽo không thương tiếc với sự uất ức trong lòng.
-Huhu bà ác lắm ấy. Đau quá nè.
Ngồi than một lúc Nam cũng tự đứng dậy giận dữ lườm con người quá đáng trên giường một cái rồi nói
- Nào cũng tỉnh rồi đi thì đi.
Nhận được câu nói ấy Freen đầy sự vui vẻ đáp.
- Chuẩn bị nhanh lên đừng để ta chờ lâu
Đợi Nam chuẩn bị xong cả hai cùng lên đường đến quán ăn sáng yêu thích. Trên đường đi Nam cũng được giải đáp lí do vì sao Freen lại dậy sớm như vậy, đúng hơn là tìm mình sớm vào chủ nhật như vậy. Nhưng cũng có chút tò mò về cô bé hàng xóm của Freen.
Đến quán ăn cũng là tầm 9h sáng hơn rồi. Cả hai đã ngồi vào bàn ăn được một lúc thì có một bóng dáng cô gái gần đó trong quán khiến Freen thoáng giật mình. Freen lẩm bẩm
-Là cô bé hàng xóm sáng này sao.
Thấy biểu hiện đờ đẫn của bạn mình khiến Nam cũng nhìn theo hướng đó mà trêu chọc
- Sao vậy tia được con cá mới rồi sao.
- Gì chứ cá nào ?
- Kìa em gái đang đứng đợi đồ ăn kìa.
- Vớ vẩn hàng xóm tôi đấy người vừa nãy có mặt trong câu chuyện.
- Vậy sao tưởng tìm được còn mồi mới để thay bé cá cũ rồi.
- Vớ vẩn phải gu tôi đâu. Với em ghệ mới vẫn quen chưa chán mà đổi thì sớm quá rồi
- Chà chốt câu cuối nhé, nết bạn vẫn không đổi vẫn bad quá bad rồi.
Hai người đang nói chuyện thì thấy Becky đi đến chào hỏi với nụ cười tươi tắn. Qua nói chuyện mới biết vì chuyển nhà nên gia đình muốn mua đồ ăn ngoài cho tiện. Nhưng thật sự rất trùng hợp lại gặp Freen ở quán ăn này. Sau khi nói chuyện vài phút Becky được nhân viên gọi đi lấy đồ và thanh toán. Em vội chào rồi chạy đi. Để lại hai người chị mỗi người một biểu cảm.
Nam khá thân thiện nên tiếp chuyện em, chào hỏi lại đều là cô. Cô bé đi khuất liền quay sang nói với Freen với vẻ hào hức và chút trêu chọc
Cô bé hàng xóm của cậu rất dễ thương đấy. Hai người còn có duyên nữa.Hay Freen nhà ta đổi gu yêu gần đi, không tốn tiền xăng gặp người yêu haha.
Freen mang với vẻ phiền phức không đáp lại, nãy giờ cô chả thấy mấy là quan tâm. Sau việc giấc ngủ sáng nay, gặp lại cô bé cô cũng chả mấy vui vẻ dù Becky cũng không phải người trực tiếp gây ra tiếng ồn. Còn duyên như Nam nói gì đó thật vớ vẩn.
"Cô sẽ không bao giờ có duyên gì với cô bé đó đâu"
Updated 32 Episodes
Comments